Thẩm Tường nghiêng đầu, đã nhìn thấy cái đầu người vừa rồi muốn dùng cái lưỡi đâm xuyên cổ hắn, chỉ có điều đầu người này đã có thân thể hoàn chỉnh, chỉ có điều là thiếu đi hai cánh tay.
Người này rất cao, cao hơn so với Thẩm Tường hai cái đầu, toàn thân đều là màu đen, có cơ bắp nở nang, một mái tóc màu đen rối loạn, đôi mắt lõm sâu xuống bốc lên hai luồng ánh sáng tím, cái lưỡi vô cùng sắc bén kia đã trở nên mềm mại, liếm láp lấy bờ môi đen nhánh kia.
"Còn đâu nữa mà trả, nhưng ta có thể để ngươi giống như hai cánh tay của ngươi." Thẩm Tường thu hồi Thí Thần kiếm, tà nhân trước mắt này, thân thể có thể tách rời mà không chết, hơn nữa còn hoạt động rất tự nhiên, coi như bị chặt thành khối vụn thì cũng có thể khôi phục nhanh chóng.
Dùng thủ đoạn bình thường căn bản không đối phó được hắn.
Thẩm Tường vận chuyển thần lực, thân thể lập lòe ánh huỳnh quang, dưới chân xuất hiện một cái Thái Cực Đồ trận, xoay chầm chậm sinh ra một cỗ lực hút.
"Đi vào chịu chết đi." Thẩm Tường hét lớn một tiếng, Thái Cực Đồ trận dưới chân đột nhiên bùng lên hỏa diễm, sinh ra lực hút càng mạnh mẽ hơn, tà nhân treo lơ lửng giữa trời kia trong nháy mắt đã bị lực hút này lôi kéo tiến vào.
Thái Cực Đồ trận lập tức xoay tròn nhanh chóng, hỏa diễm màu trắng bạc mang theo ánh sáng thánh khiết, bao phủ Thẩm Tường và tà nhân kia.
"Thái Cực luyện!"
Thẩm Tường phối hợp Thiên Luyện thuật với Sáng Thế chi hỏa, điên cuồng thiêu đốt tà nhân này, thẳng tới tà nhân này biến mất hoàn toàn mới thôi.
Sau khi tiêu diệt tà nhân này, Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, lúc này hắn đã nhìn thấy Nguyệt Nhi, hóa ra lúc chiến đấu vừa rồi là hắn đột nhiên tiến vào trong một cái không gian khác.
"Gia hỏa vừa rồi không lợi hại lắm, nhưng tốc độ và lực lượng lại hết sức đáng sợ." Nguyệt Nhi nói ra: "Ngươi có rất nhiều thủ đoạn để cho ta mở rộng tầm mắt a."
Thẩm Tường phát hiện thực lực của mình chung quy vẫn là chưa đủ, nếu như cho hắn một chút thời gian, nắm giữ Tru Ma Thất Thức và Thí Thần kiếm pháp nhiều hơn một chút, thì sẽ không quá sức như vậy.
"Như thế nào mới được gọi là thông qua cửa thứ nhất?" Thẩm Tường hỏi, hắn từ trên bản đồ kia xem được, đoạn đường phải đi còn rất dài.
"Ta cũng không rõ lắm, tóm lại ngươi dựa theo lộ tuyến trên bản đồ mà đi, đi tới cuối cùng coi như thông qua, cho nên trên đường đi ngươi phải cẩn thận." Nguyệt Nhi đứng ở trên đầu Thẩm Tường.
Thẩm Tường nói ra: "Ta không đi, tạm thời tu luyện trước đã được không?"
Nguyệt Nhi lắc đầu nói: "Không được, nếu như thời gian dừng lại của ngươi quá dài thì gia hỏa trước đó sẽ lại xuất hiện, sẽ trở lại khoảng thời gian ngươi mới tiến vào nơi này, mọi thứ ở nơi này đều sẽ khôi phục lại ban đầu."
Điều này khiến Thẩm Tường đau đầu, dừng lại cũng không dừng lại được, cũng không biết lúc nào mới xông qua cửa thứ nhất, hơn nữa còn phải đột phá cảnh giới.
Nguyệt Nhi nói ra: "Ta có một cái biện pháp, ngươi có thể tiến lên chậm một chút, đi từng bước một là được, chỉ cần ngươi không dừng lại, thời gian sẽ không quay trở lại lúc ban đầu, tuy nhiên điều này có trợ giúp với ngươi sao?"
Thẩm Tường gật đầu nói: "Có."
Hắn lấy ra một cái thần cách, sau khi thôn phệ dung nhập vào bên trong Thần Hải của chính mình, sử dụng Thiên Luyện thuật luyện hóa cái thần cách này ở bên trong Thần Hải, từ đó thu lấy lượng lớn thần lực.
Nếu như không phải tình huống trước mắt khẩn trương như vậy, hắn cũng sẽ không trực tiếp sử dụng thần cách như thế này, trong kế hoạch của hắn thế nhưng là luyện thần cách thành đan, như vậy sẽ hấp thu dễ dàng hơn.
Thần cách mà hắn thôn phệ này là thần cách của Chân Thần, thần lực ẩn chứa ở bên trong ở dưới việc hắn sử dụng Thiên Luyện thuật luyện hóa, chẳng mấy chốc được hắn hấp thu, khiến cho biển thần lực ở bên trong thế giới Thần Hải của hắn sôi trào mãnh liệt, thần lực tăng lên không ngừng, lượng lớn thần lực phát triển Thần Hải.
Thần Hải mở rộng không ngừng, thần hồn có thể có thể được càng nhiều thần lực uẩn dưỡng hơn thì có thể hấp thu được lượng lớn tinh khí do thần lực phát ra, bởi như vậy thần hồn cũng có thể dễ dàng điều động lượng lớn thần lực, vận chuyển tự nhiên.
Thẩm Tường bước đi từng bước một, hắn bước rất chậm, bởi vì hắn muốn tu luyện, sau khi thôn phệ viên thần cách kia, hắn chỉ dùng mấy ngày đã bước vào cảnh giới Chân Thần trung vị, mà viên thần cách đó còn có rất nhiều thần lực còn chưa được luyện hóa ra.
Thẩm Tường ngừng tu luyện, bởi vì Nguyệt Nhi có nói, cứ qua một cửa ải thí luyện tăng lên phù hợp với lực lượng mới đột phá, nếu như bây giờ hắn tăng lên quá nhanh, về sau hắn không có cách nào đột phá cảnh giới thì lúc đó sẽ phiền toái.
Trên đường đi, hắn lại gặp được hai tên tà nhân giống như trước đó, hơn nữa tên sau mạnh hơn tên trước, đặc biệt là tên tà nhân mà hắn gặp sau cùng kia, thiếu chút nữa thì lấy mạng của hắn, tuy nhiên cuối cùng thì hắn cũng đã đánh bại được tên tà nhân đó, nhưng trên người hắn bây giờ thì đầy thương tích.
"Cuối cùng qua cửa ải này."
Nguyệt Nhi nhìn vào vùng sa mạc phía trước kia nói ra: "Hóa ra một hoàn cảnh được tính là một cửa ải a, tiếp theo sẽ càng ngày càng khó."
Thẩm Tường khẽ gật đầu, ăn Thánh đan khôi phục thương thế, từ từ tiến lên để khôi phục vết thương trên người.
"Tiếp tục tu luyện đi." Thẩm Tường đi được một chốc, thương thế đã khôi phục gần xong, đều là một số vết thương da thịt chẳng mấy chốc thì có thể phục hồi như cũ.
Hắn thôn phệ viên thần cách còn chưa luyện hóa xong kia, nhưng hắn biết rõ, cho dù luyện hóa hết cái thần cách này thì cũng không thể giúp hắn đột phá cảnh giới hiện tại.
"Này, làm sao ngươi lại không đi?" Nguyệt Nhi trông thấy Thẩm Tường dừng lại, cảm thấy nghi hoặc.
Thẩm Tường đã luyện hóa xong viên thần cách Chân Thần vừa rồi, nhưng hắn bây giờ còn chưa đột phá, những tên tà nhân hắn đối mặt trước đó đều tạo cho hắn áp lực rất lớn, tiếp theo chắc chắn sẽ càng lợi hại hơn áp lực nặng nề hơn.
"Ta còn một viên thần cách Chân Thần, sau khi ta hấp thu thì có lẽ có thể tấn thăng tới Chân Thần thượng vị, tuy nhiên cái này cần một chút thời gian, cho nên ta không muốn đi tiếp." Thẩm Tường nói ra: "Coi như trở lại lúc ban đầu thì cũng chỉ trở lại trên vùng nước kia, thứ nơi đó còn không tính quá lợi hại."
Thẩm Tường hơi ngáo cho rằng nếu như hắn dừng lại ở chỗ này tiến hành đột phá, coi như thời gian trở về ban đầu, để hắn trở lại cái vùng nước trước đó đối phó ba tên tà nhân kia, hắn sẽ không có một chút áp lực nào.
Nguyệt Nhi bĩu môi nói: "Ngớ ngẩn, nếu như ngươi đột phá, ngươi trở lại trên vùng nước kia, tới lúc đó lực lượng thí luyện sẽ tương ứng với Chân Thần thượng vị mà ngươi vừa đột phá, nói cách khác, ngươi thông qua cửa ải vùng nước đó đi tới sa mạc này thì lực lượng thí luyện phải đối mặt chính là cấp bậc Huyền Thần, ngươi đừng quá ngây thơ, Chí Tôn thí luyện này thế nhưng là không có sơ hở lớn như vậy."
Điều này khiến Thẩm Tường đột nhiên đứng lên, trong nội tâm phiền não, hắn đột nhiên cảm thấy coi như trước đó có sự chuẩn bị kỹ càng, thì áp lực hiện tại gặp phải cũng vẫn lớn giống như vậy.
Nguyệt Nhi nói ra: "Phải có lòng tin với chính mình, gia hỏa trong sa mạc này có lẽ có thực lực Chân Thần thượng vị, mặc dù ngươi hiện tại là Chân Thần trung vị nhưng ngươi có nhiều thủ đoạn, chắc chắn có thể đối phó được, mà sau khi đi ra khỏi vùng sa mạc này, ngươi phải nắm chặt thời gian trở thành Huyền Thần, bằng không cửa ải tiếp theo sẽ nguy hiểm."
Hiện tại Thẩm Tường vẫn có chút may mắn, nếu như là loại cường giả đạt tới Thiên Thần đỉnh phong kia tới đây thì khó có thể đột phá cảnh giới, nhiều lắm cũng chỉ chống nổi tới cửa ải thứ hai, ở cửa ải thứ ba thì chắc chắn phải chết, bởi vì cửa ải thứ hai đối với Thiên Thần đỉnh phong mà nói thì chính là có những gia hỏa có thực lực cấp bậc Thái Thần, mà ở cửa ải thứ ba thì chắc chắn mạnh hơn rất nhiều so với cửa ải thứ hai, có lẽ là giai đoạn thứ hai của cảnh giới Thái Thần.
Hắn vẫn lấy viên thần cách Chân Thần kia ra thôn phệ, hắn không biết vùng sa mạc này lớn bao nhiêu, hắn chỉ có thể cố gắng hết sức vừa đi ra vùng sa mạc này đồng thời phải bước vào cảnh giới Huyền Thần, bằng không hắn ở cửa ải tiếp theo sẽ vô cùng nguy hiểm.
Đây chính là thí luyện Chí Tôn, muốn đi vào Chí Tôn thần điện thì nhất định phải chịu đựng được loại thí luyện tàn khốc này.
P/S: Ta thích nào ... chương 1