Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1878 - Chương 1878 - Ta Không Cho Ngươi

Chương 1878 - Ta không cho ngươi
Chương 1878 - Ta không cho ngươi

Lão giả chỉ vào một cái ghế, sau khi Thẩm Tường ngồi xuống thì lão giả kia nói ra: "Ta cũng có hiểu biết đối với chuyện của ngươi, dù sao ngươi có được Thí Thần kiếm pháp và Thiên Luyện thuật hai môn thần công cấm kỵ này, chúng ta đã chú ý ngươi từ rất sớm, một kiếm vừa rồi mà ngươi thi triẻn kia có lẽ là Tru Ma Thất Thức có chút tương tự với Thí Thần kiếm pháp đi, đây là thần công mà Tru Ma khai sáng ra."

Thẩm Tường khẽ gật đầu, Chí Tôn thần điện thế nhưng là đại bản doanh của Thái Thần, hắn biết những chuyện này, Thẩm Tường không có chút ngoài ý muốn nào.

"Theo ta được biết, ở bên ngoài ngươi có lẽ còn có rất nhiều chuyện chưa giải quyết, mà sau khi gia nhập Chí Tôn thần điện thì không được rời khỏi Chí Tôn thần điện, trừ khi sau này ngươi có thể hoàn thành một hạng khiêu chiến của Chí Tôn thần điện thì mới có thể tùy ý ra vào Chí Tôn thần điện." Lão giả lại nói.

Thẩm Tường cau mày nói: "Vậy khiêu chiến kia có dễ không?"

Lão giả cười nói: "Nói như thế này đi, ít ra ta chưa khiêu chiến thành công, tuy rằng ta là một tên trưởng lão của Chí Tôn thần điện này."

Thẩm Tường thay đổi sắc mặt, lại hỏi: "Nói như vậy ta hiện tại phải làm ra lựa chọn, hoặc là gia nhập Chí Tôn thần điện, hoặc là lựa chọn từ bỏ."

Lão giả lắc đầu nói: "Không phải ngươi sớm đã làm xong lựa chọn rồi sao?"

Thẩm Tường bĩu môi nói: "Lúc ta lựa chọn tham gia thí luyện thì ta không biết chuyện này, nếu như ta biết thì ta sẽ không gia nhập Chí Tôn thần điện."

Lão giả cười hắc hắc nói: "Bây giờ thì không phụ thuộc vào ngươi rồi, ngươi nhất định phải gia nhập Chí Tôn thần điện."

Thẩm Tường có chút tức giận, lúc trước hắn chỉ là muốn khiêu chiến thí luyện này một chút, cũng không biết chuyện tiến vào Chí Tôn thần điện này thì không được rời đi.

"Yên tâm, chúng ta sẽ cho ngươi khoảng thời gian hai năm để làm nốt chuyện bên ngoài, tới lúc đó ngươi nhất định phải tới Chí Tôn thần điện." Lão giả nói ra: "Trong khoảng thời gian hai năm này có lẽ đủ để ngươi làm nốt những chuyện kia đi, với cả tới lúc đó bên ngoài sẽ đại loạn, ngươi có được hai môn thần công cấm kỵ thì chắc chắn sẽ rất nguy hiểm."

Thời gian hai năm quả thực đủ rồi, Thẩm Tường chỉ là không nỡ rời xa đám nữ nhân của hắn.

"Vì sao mà bên ngoài lại đại loạn? Chí Tôn thần điện các ngươi lại mặc kệ không quản sao?" Thẩm Tường hỏi, Thần Minh giới đại loạn cũng không phải chuyện đùa, cũng chỉ có Chí Tôn thần điện này ra tay thì mới có thể ổn định.

"Chúng ta không quản được, tam đại thần điện tới lúc đó đều sẽ không ra tay." Lão giả nói ra: "Tóm lại tới lúc đó ngươi nhất định phải tới Chí Tôn thần điện, coi như ngươi tới không đúng giờ, chúng ta cũng sẽ phái người ra ngoài bắt ngươi về, bằng không ngươi ở bên ngoài thì chỉ có một con đường chết."

Thẩm Tường rất không hiểu, Chí Tôn thần điện, Lục Đạo thần điện và Thú Thần điện đều là nơi Thái Thần tập trung, bọn họ vậy mà không quản được.

Lão giả cười nói: "Ta biết ngươi đang nghĩ gì, chúng ta tuy rằng có một số Thái Thần, nhưng cũng không có đáng sợ như trong sự tưởng tượng của ngươi, bằng không chúng ta cũng không cần dùng nhiều thời gian như vậy để xây dựng loại không gian hư vô này cô lập với Thần Minh giới, nói thật cho ngươi biết, chúng ta trốn ở chỗ này chính là vì tránh gặp phải cuộc đại loạn này."

Nguyệt Nhi nói ra: "Lão giả, đại loạn như lời ngươi nói là chỉ Thần lao không chịu nổi sao?"

"Tiểu Miêu Nhi, ngươi là Thú Thần điện a, hắc hắc, làm sao mà ngươi lại đi cùng với tiểu tử này." Lão giả muốn xoa xoa đầu của Nguyệt Nhi, nhưng Nguyệt Nhi lại 'Meo' một tiếng, sau đó tránh đi, để lão giả kia có chút xấu hổ.

Nguyệt Nhi bay tới trên bàn tay Thẩm Tường, nói ra: "Lão già, các ngươi không trấn áp được đám người trong Thần lao kia à?"

Lão giả thở dài: "Không sai, đám người trong Thần lao kia đúng như sự dự liệu của chúng ta, đã có một số trở thành Thái Thần, chỉ cần số lượng dần dần đi lên, không bao lâu nữa thì bọn họ có thể hợp lực hủy Thần lao đi, sau đó chạy ra ngoài."

Bên trong Thần lao giam giữ nhiều ác đồ đáng sợ như vậy, bọn họ bị giam giữ trong thời gian dài như vậy, tích lũy rất nhiêu oán hận, một khi chạy ra ngoài thì không thể nào tưởng tượng nổi.

Mà giam giữ bọn họ thì đều là những Thái Thần của Chí Tôn thần điện này làm, bọn họ trước đây cũng không có cách nào diệt đi đám ác đồ kia cho nên mới phong ấn vào bên trong Thần lao, cho nên bọn họ mới dự liệu sẽ có một ngày như vậy.

Lão giả nói ra: "Gia hỏa bị chúng ta bắt vào trong Thần lao trước đây đều không phải hạng người bình thường, bọn họ đều có thiên phú dị bẩm, mỗi một Đại Điện chủ ở Thần Minh giới đều không trấn áp được bọn họ, cho nên chúng ta mới phải xuất thủ, gia hỏa mà chúng ta không thể giết được, đều được phong ấn ở bên trong Thần lao, mà bọn họ ở bên trong Thần lao cũng sẽ nghĩ biện pháp để tu luyện, rất nhiều năm qua đi, bọn họ đều trở nên rất cường đại."

Thẩm Tường một mặt xem thường: "Đây chính là các ngươi gây ra họa, lúc xảy ra chuyện thì các ngươi lại trốn đi, để những người vô tội sống ở trên Thần Minh giới kia rơi vào thảm họa."

"Yên tâm, tuy rằng chúng ta không quản, nhưng thế lực khác sẽ quản, Thần Minh giới cũng không phải chỉ có tam đại Thần điện chúng ta giám sát, thế lực lớn khác tương đương với chúng ta chắc chắn sẽ không đứng nhìn Thần Minh giới cứ bị hủy diệt như vậy, đến lúc đó chúng ta chỉ cần trốn đi là được rồi."

Ngoài tam đại Thần điện ở Thần Minh giới ra vậy mà còn có thế lực cường đại thần bí khác.

Lão giả nói ra: "Thật ra thì loại Chí Tôn thần điện như chúng ta cũng giống như Cửu Thần Vương năm đó vậy, đều muốn sáng tạo ra một cái thế giới thuộc quyền quản lý của mình, chỉ là không rộng lớn như thế giới Cửu Thiên của Cửu Thần Vương, Thú Thần điện, Lục Đạo thần điện đều có loại thế giới nhỏ này, ngoài đó ra, năm đó có một số Thần Vương đều làm như thế, đây là vì phòng ngừa Thần Minh giới bị hủy đi còn có chỗ để mà kéo dài truyền thừa."

Nghĩ tới lúc đó phải trốn ở chỗ này, trong lòng Thẩm Tường đã cảm thấy rất không thoải mái, hắn rất muốn xông xáo ở bên ngoài vào thời điểm đó.

"Vậy thì bây giờ để cho ta ra ngoài đi." Thẩm Tường nói ra: "Tới lúc đó ngươi phái người tới đón ta là được rồi."

Lão giả khẽ gật đầu, vung tay áo đưa Thẩm Tường đi.

Thẩm Tường rời khỏi Chí Tôn thần điện, nơi xuất hiện lại là nơi mà trước đây hắn và Nguyệt Nhi chia Cửu Kỳ Thần quả, hắn và Nguyệt Nhi vừa mới xuất hiện ở đây đã cảm ứng được có mấy cỗ khí tức.

"Chính là hắn và con mèo này, ta chết cũng sẽ không quên." Lý Trung Hàn quát lớn lên.

Trước đây Thẩm Tường và Nguyệt Nhi bước vào cái vùng nước màu đen này, đám người Lý Trung Hàn cùng với mấy tên Đan Thần kia lại đột nhiên chạy tới, chỉ có điều vùng nước màu đen này đã biết mất.

"Tám mươi năm, cuối cùng chờ được ngươi, nhanh giao Cửu Kỳ Thần quả ra." Lý Trung Hàn hô to.

Thẩm Tường nhìn vào đám người này một chút, mạnh nhất cũng chỉ là Diệp Cầm, nàng ta là Huyền Thần thượng vị, Lý Trung Hàn chẳng qua chỉ là Huyền Thần trung vị đỉnh phong mà thôi.

Diệp Cầm cau mày, bởi vì Thẩm Tường bây giờ cũng không hề biến hóa dung mạo, sử dụng dáng vẻ vốn có của mình.

"Ngươi là Thẩm Tường." Sau khi Diệp Cầm xác nhận, không thể không lui lại mấy bước, Thẩm Tường thế nhưng là gia hỏa biết được Thí Thần kiếm pháp và Tru Ma Thất Thức đáng sợ kia.

"Không sai." Thẩm Tường thản nhiên nói, hắn đã đoán được bọn họ là đuổi theo Cửu Kỳ Thần quả kia, hắn cũng biết hắn ngây người ở bên trong thí luyện này đã được tám năm, nhưng bên ngoài lại trải qua tám mươi năm, hắn lại bị mất khoảng thời gian bảy mươi năm để trong lòng của hắn không thể không thầm mắng Chí Tôn thần điện kia, vậy mà lấy đi nhiều thời gian của hắn như vậy.

Thẩm Tường nói ra: "Tám mươi năm, các ngươi vậy mà vẫn đau khổ trông coi ở chỗ này, thật có nghị lực."

Lý Trung Hàn hừ lạnh nói: "Đừng tưởng rằng ngươi là Thẩm Tường thì có thể không trả lại cho chúng ta, nói cho ngươi, bởi vì có Đan Thần cần Cửu Kỳ Thần quả gấp, cho nên mới bỏ ra giá tiền rất lớn để tìm kiếm, nếu như ngươi không đưa, coi như Đan Thần kia không chỉnh chết ngươi thì ta cũng sẽ giết chết ngươi."

Thẩm Tường cười lạnh: "Cửu Kỳ Thần quả kia là ta dựa vào bản lãnh của mình lấy đi, ai bảo các ngươi yếu như vậy, hơn nữa trên cây Cửu Kỳ Thần quả lại không có khắc tên của các ngươi, dựa vào cái gì nói là của các ngươi, lão tử không cho ngươi, ngươi có thể làm gì được lão tử?"

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment