Lý Trung Hàn lập tức nóng giận, nếu như là một số Đan Thần hay là Thiên Thần cường đại phách lối như vậy đối với hắn thì không tính là gì, nhưng người phách lối ở trước mặt hắn là Thẩm Tường, hơn nữa tu vi còn rất thấp, trước đây chẳng qua là Chân Thần, tuy nói đi qua tám mươi năm, nhưng hắn cho rằng Thẩm Tường có ăn bể bụng thì chẳng qua cũng chỉ là Chân Thần thượng vị.
Diệp Cầm thì không cho là như vậy, nàng ta tuy rằng không hiểu rõ về Thẩm Tường lắm, nhưng nàng lại biết trình độ luyện đan của Thẩm Tường rất cao minh, là luyện đan sư luyện đan rất cao minh bình thường đều sẽ vận dụng lượng lớn đan dược để cho mình trở nên càng cường đại hơn, nàng ta bây giờ không nhìn ra được thực lực của Thẩm Tường, tuy nhiên có thể nhìn ra Thẩm Tường rất có lực lượng.
Diệp Cầm tâm tư kín đáo, sau khi suy nghĩ cẩn thận một phen, quyết định rời khỏi nơi này, bởi vì hiện tại phát sinh xung đột với Thẩm Tường cũng không phải là một chuyện tốt.
"Chúng ta đi thôi, chuyện này trở về bẩm báo là được rồi." Diệp Cầm nói với Lý Trung Hàn, đồng thời kéo lấy Lý Trung Hàn đang muốn phát tác.
Như vậy dẫn tới Diệp Cầm càng kích thích Lý Trung Hàn, để Lý Trung Hàn cho rằng Diệp Cầm xem thường hắn, từ đó càng muốn tạo ra một chút danh tiếng, mà lúc này bên cạnh Lý Trung Hàn có mấy tên Huyền Thần mà hắn mang theo tới đây, điều này làm cho hắn càng có tự tin hơn.
"Thẩm Tường, ta cho ngươi thêm một cơ hội nữa, nếu như ngươi lại không giao Cửu Kỳ Thần quả ra..." Lý Trung Hàn còn chưa nói xong, Thẩm Tường đã lấy Thí Thần kiếm của hắn ra.
"Không cần cho ta cơ hội, tám mươi năm trôi qua, Cửu Kỳ Thần quả cũng đã bị ta ăn hết rồi, ngươi bảo ta lấy ra kiểu gì, ha ha..." Thẩm Tường cười lớn nói.
"Muốn chết." Lý Trung Hàn tức giận hô một tiếng, cánh tay như hóa thành một cái bóng mờ lóe lên, tốc độ rất nhanh, trông dánh vẻ của hắn là muốn tát cho Thẩm Tường một bạt tai.
Không thể không thừa nhận, Lý Trung Hàn này còn có chút tài năng, nhưng là Thẩm Tường có được thực lực Huyền Thần trung vị căn bản không có coi Lý Trung Hàn là đối thủ.
Lúc bàn tay của Lý Trung Hàn quật tới, Thẩm Tường cũng nhanh chóng vung ra một kiếm, chém vào trên cánh tay của Lý Trung Hàn.
"A." Lý Trung Hàn đau điếng người kêu lên một tiếng, bàn tay rơi xuống mặt đất, nhưng máu tươi thế nhưng không chảy ra, nơi vết thương của hắn đang bốc khói, đây là bởi vì Thí Thần kiếm của Thẩm Tường rất bỏng.
"Thiếu chủ." Mấy tên Huyền Thần tới cùng với Lý Trung Hàn lập tức vô cùng sợ hãi, không nói hai lời, lấy binh khí ra công về phía Thẩm Tường.
Lông mày Thẩm Tường nhíu lại, sau khi cười lạnh một tiếng, người đã không ở nguyên chỗ, lúc hắn xuất hiện, đã ở sau lưng Lý Trung Hàn, mà trên người mấy tên Huyền Thần kia thì xuất hiện thêm mấy cái lỗ máu, thần cách và thần hồn lập tức bị Thẩm Tường trực tiếp rút đi.
"Tru Ma Thất Thức ..." Diệp Cầm kinh hãi, chiêu này của Thẩm Tường rất đáng sợ, nàng ta sớm đã nghe nói, vội vàng hô: "Thẩm Tường, hắn thế nhưng là con trai của Phong Thần, nếu như ngươi ..."
Diệp Cầm nói còn chưa dứt lời đã nhìn thấy Thí Thần kiếm của Thẩm Tường đã đâm vào phần gáy của Lý Trung Hàn, hơn nữa còn dùng lực lớn đạp một phát vào phần eo của Lý Trung Hàn.
Ầm
Thẩm Tường đạp mạnh một cái, rung ra một trận sấm sét, ở trong tia chớp, phần eo của Lý Trung Hàn cũng nổ ra một đống thịt vụn.
Phanh.
Thân thể Lý Trung Hàn bay ra ngoài, va vào một cây đại thụ, Thẩm Tường lập tức vọt tới, hung hăng đạp xuống lồng ngực Lý Trung Hàn đang giãy dụa.
Một đạp này của Thẩm Tường như là cây trụ lớn va chạm với mặt đất, lực lượng lục đạo trong cơ thể hắn lưu chuyển cuồn cuộn, kích phát ra khí kình rất cuồng bạo, khiến cho một đạp này của Thẩm Tường có uy lực vô cùng, đạp tới Lý Trung Hàn phun máu như dòng suối, cả vùng đất lập tức bị chấn động tới rung chuyển.
"Diệp tiểu thư, chúng ta đi nhanh đi, coi như chúng ta cùng nhau, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của Thẩm Tường, chứ đừng nói Lý Trung Hàn này không nghe khuyến cáo." Một lão giả ở bên Diệp Cầm nói, bọn họ đều âm thầm tán thưởng Diệp Cầm, nếu như vừa rồi Diệp Cầm giống như Lý Trung Hàn muốn bắt lấy Thẩm Tường thì tới lúc đó bọn họ chắc chắn cũng sẽ phải lao lên, như vậy thì kết quả sẽ giống với những tên Huyền Thần nằm trên mặt đất kia, chết mà không hiểu vì sao mình chết.
Diệp Cầm và mấy tên Huyền Thần đi cùng nàng ta tới đều đã kiến thức được sự đáng sợ của Thẩm Tường, hai ba chiêu đã diệt sạch đám người của Lý Trung Hàn, quả thực không phải người mà bọn họ có thể chọc nổi.
"Đi." Diệp Cầm lập tức làm ra quyết định, nàng ta đang muốn rời đi, chỉ thấy Thẩm Tường ở đằng xa kêu lên.
"Chờ một chút." Thẩm Tường nói xong, một cước đã đá Lý Trung Hàn đang nửa chết nửa sống kia đi, rất chính xác rơi xuống bên cạnh chân của Diệp Cầm.
Diệp Cầm cúi đầu nhìn Lý Trung Hàn này một chút, không thể không nhíu mày, may mắn nàng ta cũng là người đã trải qua nhiều trận chiến, trông thấy Lý Trung Hàn máu thịt be bét như vậy còn không tới mức phải nôn, nhưng loại cảm giác âm thầm sợ hãi làm cho nàng ta muốn ói.
"Mang cái tên này về đi, có lẽ còn có thể cứu lại được." Thẩm Tường cười lạnh nói: "Trở về nói cho mấy tên Đan Thần kia, Cửu Kỳ Thần quả là ta lấy được trước, đó là đồ vật của ta, hy vọng bọn họ đừng phạm sai lầm, ta cũng không muốn đối địch với bọn họ."
Lý Trung Hàn quả thực còn sống, nhưng thần cách đã bị Thẩm Tường lấy đi, đối với Huyền Thần mà nói, đây là chuyện rất tàn nhẫn, bởi vì cái này không khác gì so với chuyện bị phế cả, còn khó chịu hơn so với giết hắn đi.
"Mang hắn đi." Diệp Cầm không trả lời Thẩm Tường, phân phó mấy tên Huyền Thần bên cạnh nâng Lý Trung Hàn lên, sau đó sử dụng trận bàn rời đi.
Thẩm Tường nhìn vào Nguyệt Nhi bay ở trên không một chút, hỏi: "Còn muốn đi khắp nơi với ta nữa hay không?"
Nguyệt Nhi lắc đầu nói: "Không cần, ta phải trở về Thú Thần điện, nếu như lão giả trước đó nói là thật thì ta nhất định phải trở về Thú Thàn điện một chuyến, có duyên thì gặp lại."
Thẩm Tường khẽ gật đầu đối với nàng: "Bảo trọng."
Nguyệt Nhi lóe lên rồi biến mất, Thẩm Tường khẽ thở dài một tiếng, sau đó thuấn di rời đi.
Long Tuyết Di còn đang ngủ say, lần ngủ này của nàng ta có thời gian thật sự là quái dài, giống như cũng không phải bởi vì ăn Cửu Kỳ Thần quả kia, dựa theo tốc độ luyện hóa của Long Tuyết Di, ở trong khoảng thời gian tám năm trong nơi thí luyện, có lẽ đã đầy đủ để nàng ta luyện hóa Cửu Kỳ Thần quả.
"Bên ngoài đã qua tám mươi năm, không biết Tiêu Cừu cái tên gia hỏa này sao rồi." Thẩm Tường rất lo lắn cho Tiêu Cừu, bởi vì Tiêu Cừu cũng tham gia loại thí luyện này giống như hắn, hắn là thông qua thí luyện nhưng cũng nhận thức được sự đáng sợ của thí luyện này, nếu không phải có Nguyệt Nhi giúp một tay cùng với sự hỗ trợ của Lục Đạo Thần kính, hắn ở cửa ải cuối cùng kia căn bản là không có cách nào thông qua.
Sau khi thuấn di mấy lần, hắn đi tới Thần Nữ thành, đi tới gian cửa hàng kia, để hắn ngoài ý muốn chính là gian hàng này sớm đã chuyển nhượng ở năm mươi năm trước.
Sau đó hắn nghe ngóng được, không nghĩ tới Phùng Vũ Khiết cũng ở năm mươi năm trước đã rời khỏi Thần Nữ điện, lúc ấy nàng ta bởi vì nảy sinh xung đột với một tên Đan Thần, dẫn tới bị Thần Nữ điện khu trục, bởi vì đắc tội một tên Đan Thần, cho nên nàng bây giờ cũng bị Đan Thần kia ghen ghét, vì nịnh bợ tên Đan Thần kia, một số Thiên Thần có thực lực cường đại đều tuyên thệ phải bắt nàng ta lại.
Vì sao Phùng Vũ Khiết lại nảy sinh xung đột với Đan Thần kia, Thẩm Tường không hỏi thăm tới, chỉ biết lúc ấy xảy ra đại chiến ở trong Thần Nữ điện, Phùng Vũ Khiết và tên Đan Thần kia đều bị trọng thương.
Mà Lữ Kỳ Liên các nàng chúng nữ mở cửa hàng cũng vào lúc đó chuyển nhượng cửa hàng này, rời khỏi Thần Nữ thành.
"Xem ra trước tiên chỉ có thể trở về Tru Ma Thần Thành một chuyến." Thẩm Tường nhìn vào Thần Nữ điện cao vút trong mây kia một chút rồi nhanh chóng tiến về quảng trường truyền tống.
Sau khi đi tới quảng trường truyền tống, hắn vậy mà biết được bây giờ tất cả Thần thành đều không mở truyền tống trận tiến về Tru Ma Thần Thành.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.