Thẩm Tường cười hì hì nhỏ nháu để thần cách dung nhập vào trong cơ thể của mình, không bao lâu thần cách từ thân thể của hắn liên hệ cảm ứng được với Huyền Vũ y thì tự giác dung nhập vào bên trong Huyền Vũ y, mà Thẩm Tường cũng có cảm ứng cùng với thần cách ở bên trong Huyền Vũ y, có thể phóng thích lực lượng phòng ngự của Huyền Vũ y ra bất cứ lúc nào.
Sau khi thần cách tiến vào Huyền Vũ y thì hấp thu lực lượng lục đạo trên người Thẩm Tường làm thức tỉnh thần hồn được phong ấn ở bên trong thần cách, cho nên Huyền Vũ y cũng có thần hồn, trở thành một cái Thần Y thực sự cường đại.
"Tứ Tượng thần binh khác không biết có lợi hại như vậy hay không?" Tuy rằng Thẩm Tường hỏi như vậy nhưng trong lòng cũng đã có được đáp án.
"Đương nhiên lợi hại, tuy rằng ta chưa từng thấy Cửu Thần Vương sử dụng, nhưng ta nghe nói đây là Thần khí mà năm đó Cửu Tiêu Thiên Đế sử dụng." Trong nội tâm nha đầu Tiểu Cửu có chút ghen ghét Thẩm Tường, nàng ta thế nhưng là Cửu Thần Vương sáng tạo ra, nhưng Chí Tôn Thần cốt và Tứ Tượng thần binh đều ở trên người Thẩm Tường.
Thẩm Tường cười thầm: "Nha đầu Tiểu Cửu nếu như Cửu Thần Vương biết thì bọn họ có thể hướng ta đòi trở về không?"
Nha đầu Tiểu Cửu hừ nhẹ nói: "Ta làm sao biết được, ta cũng không phải là bọn họ, tuy nhiên bây giờ đã dung nhập vào thân thể của ngươi, coi như bọn họ đòi trở về thì cũng không dễ dàng như vậy."
Thẩm Tường cuối cùng cũng đạt được Huyền Vũ y hoàn chinh, tâm tình hắn rất vui sương, sắp nhanh quên chính mình còn đang ở bên trong Cửu Thiên ma điện, bên trong chỗ muốn mạng này.
Đương nhiên trong khoảng thời gian tiến vào Cửu Thiên ma điện này, hắn cũng đã trải qua rất nhiều chuyện hung hiểm, nhưng bây giờ lại xem như bình an vô sự, hơn nữa còn thu hoạch phong phú, nếu để cho đám người Tài Thần biết được chuyện này thì sẽ bị tức mà chết mất.
Thẩm Tường đi theo đằng sau nha đầu Tiểu Cửu, đi xuyên qua vườn hoa tới trên một đồng cỏ, từ đằng xa có thể trông thấy trên đồng cỏ này có một dòng sông nhỏ đang yên tĩnh chảy xuôi, ánh sáng mặt trời chói lội chiếu vào trên con sông nhỏ này khiến cho con sông nhỏ này nhìn như là có một dòng nước màu vàng kim đang chảy xuôi vậy, gió thổi nhẹ qua bờ sông, cỏ nhỏ hơi lung lay mang cho người ta một loại cảm giác rất an lành.
"Bên trong Cửu Thiên ma điện này cũng rất mỹ lệ đi." Thẩm Tường cảm thán nói.
"Ừm, năm đó ta thường xuyên cùng với tỷ tỷ ra bờ sông này bắt cá ... ai khi đó chúng ta còn rất nhỏ, trong chớp mắt đã trải qua nhiều năm như vậy còn xảy ra rất nhiều biến cố." Nha đầu Tiểu Cửu cảm khái không thôi.
"Tiểu Cửu tỷ, ngươi đặt tên cho mình đi a, huống hồ bây giờ ngươi đang ở nhà của mình." Thẩm Tường cười nói: "Hay là ta đặt giúp ngươi?"
Nha đầu Tiểu Cửu lắc đầu.
Thẩm Tường hỏi: "Trước đây Cửu Thần Vương không đặt tên cho ngươi sao? Nghe nói chỉ bọn họ đặt tên cho ngươi thì ngươi mới đồng ý."
Nha đầu Tiểu Cửu gật đầu nói: "Bọn họ phải chờ ta dung hợp Chí Tôn Thần cốt mới đặt tên cho ta."
Thẩm Tường cười nói: "Ta dung hợp Chí Tôn Thần cốt của ngươi, hay là để cho ta tới đặt tên cho ngươi a."
Long Tuyết Di thích nhất chính là đặt tên cho người khác, chỉ có điều đều là lấy một số cái tên không ra gì, cho nên Thẩm Tường lập tức truyền âm cho nàng, để nàng ta từ bỏ cái suy nghĩ này đi.
Nha đầu Tiểu Cửu do dự một chút thì khẽ gật đầu: "Họ Cửu a, Cửu Thần Vương đều là họ này, Phùng Vũ Khiết nguyên danh của nàng ta gọi là Cửu Vũ Khiết, về sau vì không muốn làm cho người chú ý tới cho nên đổi họ."
Thẩm Tường sờ lên cằm thầm nói: "Cái họ này rất hiếm a, cũng là dòng họ rất cổ xưa, ta nghĩ xem ... gọi là Cửu Hàm Nhu a hắc hắc."
Nha đầu Tiểu Cửu suy nghĩ một chút: "Có hàm nghĩa gì sao?"
Thẩm Tường cười nói: "Đương nhiên là có, ngươi có dung mạo quyến rũ động lòng người nên biểu hiện ra dịu dàng một chút, không cần phải quá lạnh lùng, ngươi cần phải dịu dàng một chút, tuy rằng ngươi lạnh lùng nhưng đối với ta có chút dịu dàng cho nên ta đã nghĩ tới cái tên này."
Cửu Hàm Nhu chỉ hừ một tiếng cũng không có nói không đồng ý, xem ra là chấp nhận.
"Chúng ta tiếp tục đi thôi, qua cánh đồng cổ này là phải đi tới một cái nơi không tốt lành cho lắm." Cửu Hàm Nhu nói.
Thẩm Tường nhớ lại bản đồ chỗ đố một chút cũng không có biểu thị có thứ gì không tốt, chỉ nói rõ là chỗ đó có một dãy các núi thấp.
"Nơi đó có cái gì không tốt? Chỗ đó không phải là một ngọn núi thấp sao?" Thẩm Tường vội vàng chạy theo bước chân của nàng ta mà hỏi.
"Những ngọn núi thấp đó đều là phần mộ, đều là nơi mai táng của những gia hỏa bị xử tử ở Cửu Thiên thần điện, tuy rằng ta không biết chỗ đó bây giờ trở nên như thế nào, nhưng cho tới nay chỗ đó đều không phải là một nơi tốt." Cửu Hàm Nhu nói ra: "Bản đồ đó của ngươi chỉ đường đi qua nơi đó?"
Thẩm Tường nghe được là phần mộ của ác đồ bị xử tử thì trong lòng có dự cảm không tốt, bắt đầu thấp thỏm không yên, hắn cũng không muốn gặp được thứ đáng sợ lại còn lợi hại gì đó.
"Trên bản đồ chỉ đường cho ngươi đều là có tác dụng đối với ngươi, ngay từ đầu ngươi đã tới vùng rừng rậm kia, sau khi gặp được ta thì tới hoa viên lại đạt được thần cách của Huyền Vũ y, cho nên đi tới phần mộ kia cũng chưa chắc là một nơi xấu, với cả ngươi bây giờ có được Huyền Vũ y thì sẽ không chết dễ dàng như vậy." Cửu Hàm Nhu trông thấy sắc mặt của Thẩm Tường thay đổi vừa rồi thì khẽ cười một tiếng.
Thẩm Tường bĩu môi: "Ta không sợ, ta chỉ là không muốn gặp được thứ gì đó để cho người ta chán ghét, A Khiếu A Phong trước đó kia thì còn tốt một chút, chứ còn giống như ma quái da xanh lục với xanh lam kia thì nghĩ lại khiến cả người không được thoải mái."
Đồng cỏ này rất nhỏ, Thẩm Tường cùng với Cửu Hàm Nhu cũng cố ý thả chậm bước chân, thất tốt thưởng thức cảnh đẹp ở nơi này, hưởng thụ lấy ánh nắng mặt trời chói trang, đây là bởi vì bọn họ lo lắng, tiếp theo chỉ sợ phải mất một đoạn thời gian không được nhìn thấy loại phong cảnh này.
"Tiểu Cửu tỷ, Đia Ngục Ma Đế đã biết ta có được Lục Đạo Thần kính, sau khi ngươi ra ngoài cũng không cần phải cõng oan ức thay ta, tới lúc đó ngươi có đi tìm Phùng tỷ hay không?" Thẩm Tường hỏi, mặc dù nha đầu Tiểu Cửu đã có tên, nhưng Thẩm Tường vẫn thích gọi nàng ta như vậy.
"Sẽ đi, nàng ta là thân nhân duy nhất của ta, tuy rằng ta và nàng đều là Cửu Thần Vương sáng tạo ra thế nhưng ta có thể cảm nhận được rõ ràng, ta và nàng giữ một loại máu, nàng ta với ta mà nói thân thiết hơn so với Cửu Thần Vương." Cửu Hàm Nhu nói ra: "Lúc đầu ta phản bội Cửu Thần Vương cũng đều là vì Cửu Thần Vương và sự an toàn của nàng, nhưng ta cuối cùng vẫn không thành công."
Đằng trước chính là từng ngọn núi thấp, ở trên những ngọn núi thấp này được sương mù màu đen bao phủ, cùng đồng cỏ xanh biếc này tuy rằng chỉ có cách nhau một đoạn đường nhưng lại có ngày đêm khác biệt.
Có rất nhiều ngọn núi thấp, khó mà có thể đếm hết được, Thẩm Tường tò mò hỏi: "Bị xử tử tại sao còn được chôn ở chỗ này? Là chôn thi thể sao?"
Cửu Hàm Nhu gật đầu nói: "Đều là chôn cất thi thể, Cửu Thần Vương cho rằng, người chết là chuyện lớn vì thế cho nên bọn họ sẽ đối xử tử tế đối với người chết, hơn nữa đại đa số gia hỏa được chôn ở chỗ này đều rất mạnh, đều là cam nguyện nhận lấy cái chết, ta nghe nói có một số còn là đệ tử mà Cửu Thần Vương rất vừa ý."
Thẩm Tường đảo mắt nói: "Nói như vậy bên trong có rất nhiều thần cách?"
Cửu Hàm Nhu nói ra: "Không sai nhưng những thần cách này không dễ lấy đi, trước đây ta và tỷ tỷ cần thần cách, Cửu Thần Vương nói cho chúng ta biết nơi này có chôn lượng lớn thần cách, chỉ cần chúng ta có bản lĩnh thì có thể tùy ý lấy đi, nhưng về sau chúng ta đều không thành công, bởi vì những ngọn núi thấp này đều có từng cái cấm chế rất cường đại mà chỉ có Cửu Thần Vương mới có thể phá vỡ, đây là bọn họ làm ra vì bảo vệ thi thể người chết."
Thẩm Tường và Cửu Hàm Nhu bước vào bên trong sương mù màu đen, vừa mới đi vào bên trong thì bọn họ lập tức nghe được tiếng kêu khóc thê thảm và từng con gió lạnh, bọn họ quay đầu nhìn lại đằng sau thì đã không còn nhìn thấy đồng cỏ xanh biếc mỹ lệ kia.
"Ở cái nơi quỷ quái này thì chắc chắn gặp quỷ." Thẩm Tường khẽ nói, nắm chặt lấy Thí Thần kiếm.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.... donate Tử Linh thạch để có động lực hơn nào mọi người ơi :D