Sau khi Cửu Hàm Nhu đứng dậy, nhìn vào Sở Vân Tuệ khẽ cười nói: "Vân Tuệ, ngươi vẫn như cũ, hiện tại trong lòng của ngươi chắc chắn rất mâu thuẫn đi."
Nói xong, Sở Vân Tuệ đã khóc ôm chặt lấy Cửu Hàm Nhu, vừa rồi trông nàng ta rất hung tàn, nhưng bây giờ lại yếu đuối giống như tiểu cô nương.
"Ngươi giải thích nhanh, ngươi không giải thích được thì ta vẫn sẽ giết chết ngươi." Sở Vân Tuệ khóc quát lớn.
Thẩm Tường sờ lấy phần lưng của mình, bĩu môi nói: "Ta đau sắp chết rồi, cũng không có người nào quan tâm ta một chút, ta cũng không có khóc a."
Cửu Hàm Nhu nói ngắn gọn, nói ra ý nghĩ lựa chọn đi làm nội ứng của nàng ta để đánh vào bên trong địch nhân cho Sở Vân Tuệ.
"Nhưng cuối cùng a vẫn là tính sai, không có từ chỗ Vô Thượng lão ma đó lấy được cái gì, còn giúp hắn tìm kiếm Lục Đạo Thần kính làm lãng phí rất nhiều thời gian." Cửu Hàm Nhu ôm Sở Vân Tuệ, khẽ thở dài.
Sở Vân Tuệ đã ngừng thút thít, gật đầu nói: "Chuyện này cũng không thể trách ngươi, trước đó đại thế của Cửu Thần Vương đã đi, ngươi nghĩ biện pháp cứu vãn làm ra chuyện như vậy cũng có thể hiểu, chỉ cần nội tâm ngươi không phải bội Cửu Thần Vương là được rồi".
Lúc này Sở Vân Tuệ mới nhớ tới Thẩm Tường ngăn cản một kiếm giúp Cửu Hàm Nhu, hỏi: "Nam nhân này là ai, làm sao mà ngươi lại đi cùng với hắn, hơn nữa hắn còn có Huyền Vũ y."
Vào thời khắc mấu chốt, Thẩm Tường đi ra đỡ kiếm cũng có thể nhìn ra hắn làm người không tệ, rất quan tâm tới Cửu Hàm Nhu liền biết hai người bọn họ có quan hệ không tầm thường.
"Cửu Thiên ma điện là ta triệu hóa ra..." Thẩm Tường nói đến đây, Sở Vân Tuệ cắt ngang hắn: "Là Thần điện, Cửu Thiên thần điện."
Cửu Hàm Nhu vội vàng nói chuyện về Thẩm Tường cho Sở Vân Tuệ, còn có chuyện nàng ta đặt tên là Cửu Hàm Nhu.
"Gia hỏa này, vậy mà cướp đi thứ thuộc về ngươi." Sở Vân Tuệ nhíu mày nhìn vào Thẩm Tường: "Tuy nhiên hắn coi như không tệ, liều mình cứu ngươi."
Thẩm Tường cười thầm: "Thật ra thì quan hệ giữa ta và Vũ Khiết tỷ cũng rất tốt, nàng ta luôn luôn chăm sóc ta."
Người thủ mộ là một nữ tử như vậy, Thẩm Tường cũng cảm thấy rất thú vị, hơn nữa còn có quan hệ rất tốt với Cửu Hàm Nhu, giống như là hai tỷ muội vậy.
"Vân Tuệ, ta còn tưởng rằng ngươi đã ... không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy ngươi." Cửu Hàm Nhụ lại nhẹ nhàng ôm lấy Sở Vân Tuệ.
"Ta một mực ở nơi này, tuy rằng Thần điện bị phong cấm, nhưng không ảnh hưởng tới nơi này, trước đây Cửu Thần Vương nói cho ta biết, để cho ta tiếp tục ở lại nơi này, không chạy loạn khắp nơi là được rồi, đã nhiều năm như vậy rồi, ngươi đột nhiên trở về, trong nội tâm của ta vẫn rất cao hứng, ta đã rất nhiều năm không gặp được người sống." Sở Vân Tuệ cười khanh khách.
Rất nhiều năm không gặp được người sống, câu nói này để Thẩm Tường nghe thấy là lạ, giống như là chuyện ma quỷ vậy.
Hai nữ có rất nhiều lời muốn nói, Thẩm Tường ngồi ở một bên, lấy Thí Thần kiếm ra chơi, Sở Vân Tuệ này ở chỗ này lâu như vậy mà vẫn còn tốt như vậy thì nói rõ cái nơi quỷ quái này rất an toàn, cho nên Thẩm Tường cũng không cần cảnh giác gì.
Sở Vân Tuệ từ Cửu Hàm Nhu biết được chuyện Thẩm Tường có được bản đồ, nàng ta nhìn vào bản đồ Thẩm Tường vẽ ra, cau mày nói: "Đây là bản đồ lúc ban đầu của Thần điện, về sau nơi này đã có rất nhiều nơi được cải tạo qua, những nơi đánh dấu này ta chưa từng đi tới, ta chỉ biết là chỗ đó có một cái sơn động, người biết sơn động này không nhiều mà ngay cả ngươi cũng không biết, ta cũng là một lần tình cờ biết tới, lúc ấy Cửu Thần Vương bảo cho ta đừng nói ra ngoài, hơn nữa ta cũng không được tiến vào trong."
Thẩm Tường nói ra: "Phải làm sao mới có thể tới đó, lộ tuyến nơi này biến hóa rất lớn."
Cửu Hàm Nhu nghi hoặc không hiểu: "Ta cũng sinh sống ở trong Thần điện rất nhiều năm, vậy mà không biết đằng sau hoa viên của Thần Vương đại đượng có một ngọn núi, vườn hoa đó ta thường xuyên tới."
Sở Vân Tuệ nói ra: "Lúc ấy ta cũng cảm thấy kỳ lạ, về sau ta mới biết được, chỗ đó có một cái huyễn trận rất cao thâm, cho nên mới không trông thấy, lúc đó ta vừa đúng lúc khám phá ra."
"Con đường này ta biết đi như thế nào, bây giờ chúng ta liền đi đi." Cửu Hàm Nhu nói.
Thẩm Tường đã không thể chờ đợi, hắn cho rằng đi tới cái chỗ kia, nói không chừng có thể tìm được cách đi ra ngoài, hắn cũng không muôn một mực bị vây ở bên trong Cửu Thiên ma điện này, nếu như hắn không có bản đồ, không có Cửu Hàm Nhu dẫn đường thì hắn sớm đã bị coi như điểm tâm mà ăn.
"Vân Tuệ, ngươi đi cùng chúng ta chứ?" Cửu Hàm Nhu kéo lấy tay Sở Vân Tuệ.
"Không được, ta phải tiếp tục trông coi nơi này, ta tin tưởng Cửu Thần Vương nhất định sẽ trở về." Sở Vân Tuệ lắc đầu, nàng ta nói với Thẩm Tường: "Kiếm của ngươi không có thần cách, ta đưa ngươi một cái đi, đây là thần cách thích hợp với Thần kiếm nhất."
Sở Vân Tuệ lấy ra một cái thần cách màu xanh nhạt đưa cho Thẩm Tường, nàng ta cũng biết Thẩm Tường không phải người bình thường, triệu hoán Cửu Thiên ma điện còn có được Huyền Vũ y và Chí Tôn Thần cốt, bây giờ xuất hiện ở đây, nói không chừng có thể tìm được manh mối của Cửu Thần Vương.
Thẩm Tường nhận lấy, nhỏ máu dung hợp vào cái thần cách này, để thần cách tiến vào trong cơ thể của mình, sau đó lại thông qua thân thể của hắn dung nhập vào bên trong Thí Thần kiếm.
Quá trình dung hợp rất thuận lợi, thần cách tiến vào bên trong Thí Thần kiếm, thức tỉnh thần hồn bên trong thần cách, bởi như vậy, Thí Thần kiếm chính là hoàn chỉnh.
"Ha ha..." Thẩm Tường rót lực lượng lục đạo vào bên trong Thí Thần kiếm, cỗ Thí Thần kiếm ý kia để Cửu Hàm Nhu và Sở Vân Tuệ lập tức thay đổi sắc mặt.
"Lục Đạo thần đế..." Hai nữ cả kinh kêu lên.
Long Tuyết Di ở bên trong U Dao giới cũng cả kinh kêu lên như vậy, bởi vì Thẩm Tường lúc này thả ra cỗ khí tức này thực sự quá giống với Lục Đạo thần đế kia.
"Lục Đạo thần đế, đây chính là ai, là Lục Đạo Thần Vương kia sao?" Thẩm Tường thu hồi lực lượng, không hiểu ra sao cả mà hỏi.
"Lục Đạo Thần Đế giống với Cửu Tiêu Thần Đế, đều là bị diệt quốc, mà Lục Đạo Thần Đế cũng bảo tồn lại một cái thế lực của chính hắn, cũng chính là Lục Đạo thần điện, trong Lục Đạo thần điện có sáu tên Lục Đạo Thần Vương, Vô Thượng Ma Thần chính là một tên Lục Đạo Thần Vương trong đó, mà Lục Đạo Thần Vương đứng đầu các Thần Vương là con trai của Lục Đạo Thần Đế, hiện tại đã mất tích." Cửu Hàm Nhu giải thích.
Sở Vận Tuệ khẽ gật đầu: "Lục Đạo Thần Đế, Lục Đạo Thần Vương, Lục Đạo Thần Quân là đời thứ ba của bọn họ, nhưng bây giờ mất tích toàn bộ, mà đặc thù rõ ràng nhất của bọn họ chính là Thí Thần kiếm ý và lực lượng lục đạo, hai cái này thông qua thần kiếm có được thần cách dung hợp lại với nhau thì sẽ sinh ra loại lực lượng vừa rồi của ngươi. "
Cửu Hàm Nhu thở dài: "Đáng tiếc, Lục Đạo thần điệnh bây giờ trên cơ bản đã bị nắm trong tay, Lục Đạo thần quốc hết hy vọng phục quốc."
Thẩm Tường nói ra: "Hết hy vọng phục quốc? Cứ diệt đi chín cái Thần quốc kia là được rồi, tới lúc đó xây dựng thành lập lại là được rồi."
"Nào có dễ dàng như vậy, không nói Cửu Thần Vương, trước đây Cửu Tiêu Thần Đế cũng không làm được." Cửu Hàm Nhu lắc đầu: "Chúng ta tiếp tục đi thôi, đi tới cái chỗ kia nhìn xem trước, Cửu Thần Vương đến cùng để lại manh mối gì ở nơi đó."
Cáo biệt với Sở Vân Tuệ, Thẩm Tường tiếp tục đi theo Cửu Hàm Nhu tiến lên, bọn họ chẳng mấy chốc đã đi ra khu mộ, đo tới một nhóm các tòa nhà mới tinh, tòa nhà nơi này đều được kiến tạo từ gỗ lim mà thành, có hàng ngàn hàng vạn, vô cùng to lớn, dù sao đây là nơi mà Cửu Thần Vương phục quốc, tương đương với tồn tại của một thế giới nhỏ.
"Tuyết Di nói cho ta, trước đây chỉ có mười cái Thần quốc, làm sao bây giờ lại thêm một cái Lục Đạo thần quốc?" Thẩm Tường nhìn vào cái đại môn to lớn ở trước các tòa nhà kia, trên đó viết bốn chữ lớn "Cửu Tiêu thần điện."
P/S: Ta thích nào ... chương 4.