Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1921 - Chương 1921 - Vô Tình Gặp Được Oan Gia

Chương 1921 - Vô tình gặp được oan gia
Chương 1921 - Vô tình gặp được oan gia

Thẩm Tường cảm thấy mình là không chế tạo được loại Thần Nguyên thạch này, bởi vì hắn không có lực lượng thần huyền, bên trong Thần Hải của hắn đều là lực lượng lục đạo, mà hắn bây giờ cũng không cần loại đá này.

"Được, ta ngày mai liền đi." Thẩm Tường lấy ra một khối ngọc bài, dung nhập vào trong đầu, có một tấm bản đồ, ngày mai hắn phải rời khỏi Chí Tôn thần điện, đi ra thăm viếng bên ngoài, đi hỏi thăm những thôn dân chỉ định trên bản đồ, xem bọn hắn gần đây có hái được Thần dược hay không.

"Ở bên trong Chí Tôn thần cảnh, Thần dược sinh trưởng với tốc độ vẫn là rất nhanh, có đôi khi giống như cây nấm, những thôn dân này không có cách nào tu luyện, bình thường đều dựa vào ngắt lấy Thần dược bán cho chúng ta, đổi lấy Thần Nguyên thạch để kéo dài tuổi thọ." Cố lão đại nói ra: "Lúc ngươi đi phải khách khí một chút, đừng giống như một số người, luôn luôn dữ dằn, bằng không lần sau ngươi đi thì người ta sẽ không bán cho ngươi."

Lạc Thiên Quân đều nói bổ sung: "Ngoại trừ hai mươi cái Đan đường, Kiếm đường, Quyền đường và Hồn đường cũng thường xuyên có người đi thu mua, cho nên có đôi khi ngươi đi ra ngoài một chuyến cũng sẽ không có thu hoạch gì, nếu là ngươi tạo mối quan hệ với thôn dân, bọn họ sẽ giữ lại cho ngươi, sẽ không bán cho người khác."

Trong nội tâm Thẩm Tường rất vui vẻ, Thần dược ở bên trong Chí Tôn thần cảnh này có thể sinh trưởng nhanh chóng như vậy, chuyện này với hắn mà nói thế nhưng là một chuyện vô cùng tốt.

"Các thôn dân không có thực lực gì, bọn họ đi ngắt lấy những Thần dược này không gặp phải nguy hiểm sao? Ở chỗ này, Thần dược trung phẩm và Thần dược thượng phẩm có nhiều hay không?" Thẩm Tường đã nhớ kỹ bản đồ, hắn tới lúc đó phải đi ba cái thôn trang, phải đi hỏi hơn mười gia đình, ba cái thôn trang này đều ở gần Chí Tôn thần điện, có thể là bởi vì hắn vừa mới tới cho nên không sắp xếp hắn đi chỗ xa hơn.

Lạc Thiên Quân đều nói ra: "Chỉ lúc ngắt lấy Thần dược trung phẩm và Thần dược thượng phẩm mới có nguy hiểm, những Thần thú kia bình thường đều không thèm để ý tới Thần dược hạ phẩm, mà chúng ta có đôi khi cũng từ chỗ thôn dân mua được manh mối Thần dược trung phẩm hoặc là Thần dược thượng phẩm, ngươi bây giờ còn chưa cần làm loại chuyện này."

"Vừa mới luyện một lò đan, chúng ta đi nghỉ trước, ngày mai còn phải đi cãi nhau gia hỏa đường khác, đêm nay phải dưỡng tinh thần cho thật tốt, ngày mai mắng chết bọn họ." Cố lão đại ngáp một cái liền đi trở về phòng.

Trong tiểu viện có khoảng mười gian phòng, nhưng bây giờ chỉ có năm người ở, sau khi ba huynh đệ họ Cố đi, Lạc Thiên Quân cười nói: "Ngày mai bọn họ nhưng thật ra là đi thảo luận đan đạo cùng với Đan đường khác, tuy nhiên bình thường đều sẽ biến thành khẩu chiến, nhiều năm qua đều là như vậy, đi nghỉ ngơi đi, ngày mai ngươi cần phải vất vả bôn ba."

Thẩm Tường khẽ gật đầu, trở về phòng đi nghỉ ngơi.

Hắn lấy Thần Nguyên thạch ra, hắn cảm thấy những Thần quốc kia có lẽ là cũng giống như Chí Tôn thần cảnh, đều xây dựng ở bên trong không gian ngăn cách với Thần Minh giới, bên trong nói không chừng đều là dùng Thần Nguyên thạch tiến hành giao dịch.

...

Ngày hôm sau, Thẩm Tường sớm đã rời khỏi Chí Tôn thần điện, lúc hắn đi ra, Chí Tôn thần điện còn đưa hắn một cái lệnh bài, lúc hắn trở về cần giao lệnh bài này ra để chứng minh thân phận của mình.

Chí Tôn thần điện xây ở trong rừng núi, hắn vừa đi ra khỏi đại môn của Chí Tôn thần điện đã nhìn thấy một cái đại lộ thẳng tắp đi về phía mảnh rừng núi phía trước, mà hai bên đều là những hàng cây xanh tươi, trên cây chim chóc kêu líu ríu, cho buổi sáng yên tĩnh này có thêm mấy phần khoan khoái.

Thẩm Tường hít một hơi thật sâu khí tức sáng sớm, mang tâm tình khoan khoái, chạy nhanh tiến về thôn trang đầu tiên.

Cái thôn này cách Chí Tôn thần điện tuy rằng gần, nhưng Thẩm Tường bước chạy nhanh cũng dùng nửa canh giờ, nếu như là người bình thường đi bộ thì ít nhất phải mất hai ba ngày.

Thôn có mấy ngàn người, cũng không tính là nhỏ, hơn nữa trong thôn trang còn có một cái chợ nhỏ, sáng sớm cũng là lúc náo nhiệt nhất, ở chỗ này, Thẩm Tường nhìn thấy phàm nhân rất bình thường, bọn họ thậm chí ngay cả Tiên Nhân cũng không phải, nhưng lại sinh sống ở bên trong Chí Tôn thần cảnh này, quả thực khiến Thẩm Tường kinh ngạc.

Những phàm nhân này đều bởi vì đủ loại nguyên nhân, bỏ lỡ tu luyện hoặc là không tu luyện, nhưng tuổi thọ của bọn hắn cũng rất cao, bởi vì bọn họ ngắt lấy Thần dược bán ra đổi lấy Thần Nguyên thạch đến nuốt, có thể để cho bọn họ có được hơn ngàn năm, thậm chí là tuổi thọ trên vạn năm.

Thẩm Tường đầu tiên đi tới hộ gia đình thứ nhất được chỉ định trên bản đồ, nhưng không có người ở nhà, hắn đã chờ gần nửa canh giờ sau đó không chờ thêm nữa, tiến về hộ gia đình tiếp theo.

Lúc đi tới hộ gia đình tiếp theo này, được bọn họ cho biết hôm qua vừa mới bán đi rồi, trước đó Lạc Thiên Quân cũng đã nói về loại tình huống này của hắn, cho nên hắn đã chuẩn bị tâm lý, tiếp tục tiến về hộ gia đình tiếp theo.

Chẳng mấy chốc, mấy hộ ở bên trong tiểu thôn này hắn đã đều đi tới, đều không có thu hoạch, hắn chỉ có thể đi tới một cái thôn khác.

Lúc tới thôn thứ hai cũng không có bất kỳ thu hoạch gì.

Khi đi tới cái thôn thứ ba, hắn chỉ hỏi thăm hộ thứ nhất thì đã có tin tức tốt, lão giả nói cho hắn biết, bảo hắn chờ thêm một chút, con của hắn đã ra ngoài vào hôm qua, chẳng mấy chốc sẽ trở về.

Không bao lâu, Thẩm Tường trông thấy một tên thanh niên cao hứng bừng bừng trở về, hắn trông thấy khí tức lộ ra ở trên người Thẩm Tường thì biết là Chí Tôn thần điện tới.

"Đây gọi là Tử Nguyên thần thảo, ngươi xem phía dưới rễ cây cỏ này đã ngưng ra Tử Nguyên thần quả, có thể dùng để luyện đan, ta đoán sáng hôm nay sẽ thành thục, cho nên sáng sớm đã đi hái trở về." Thanh niên kia nở nụ cười thật thà, đưa Tử Nguyên thần thảo này đưa cho Thẩm Tường xem.

Những thôn dân này cũng tương đối quen thuộc đối với Thần dược, Thẩm Tường cũng có chút ngoài ý muốn, hắn khẽ gật đầu: "Năm ngàn Thần Nguyên thạch."

Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đã đạt thành một vụ giao dịch, hôm nay hắn cuối cùng cũng không uổng công, mà trong túi trữ vật của hắn còn có bốn vạn năm ngàn Thần Nguyên thạch, cho nên hắn còn phải đi tìm mấy hộ gia đình còn lại, dù sao cũng đã đi tới thôn này rồi.

Thẩm Tường đi tới bên ngoài rào chắn của một gian nhà gỗ, trông thấy bên trong rào chắn đang có một tiểu nữ hài đáng yêu khoảng bảy tám tuổi đang trồng chọt vườn rau, nàng ta trông thấy Thẩm Tường cũng có thể nhìn ra Thẩm Tường là người Chí Tôn thần điện tới, bởi vì cái loại cảm giác này không phải phàm nhân là có được.

"Đại ca ca, ngươi là tới mua Thần dược sao?" Tiểu nữ hài dùng tiếng nói trong trẻo giòn tan, rất dễ nghe.

"Ừm, trong nhà các ngươi có không?" Thẩm Tường cười hỏi.

Tiểu nữ hài mở rào chắn cửa ra, rất lễ phép mời Thẩm Tường tiến vào, tiểu nữ hài ngoan ngoãn biết chuyện này rất làm người khác ưa thích, Thẩm Tường lấy ra một trái quả đưa cho nàng.

"Ăn đi, chỉ là quả bình thường." Thẩm Tường cười nhìn thấy tiểu nữ hài muốn cự tuyệt thì vội vàng cười nói ra: "Người lớn nhà ngươi đâu?"

Tiểu nữ hài ngửi được mùi thơm ở trên quả, cũng có chút nhịn không được, nhận lấy nói ra: "Cám ơn đại ca ca, bà bà ta ra ngoài mua đồ cho ta ăn, nàng ta chẳng mấy chốc sẽ trở về."

Lúc này đã giữa trưa, cuộc sống nhà nông bận rộn vào buổi sáng, tiểu nữ hài cũng rất đói khát, cầm lấy quả mà Thẩm Tường cho, miệng nhỏ cắn ăn, còn cười nói rất ngọt.

Làn da của tiểu nữ hài có chút đen, nhìn rất khỏe mạnh, quần áo rất mộc mạc, buộc một cái bím tóc thật dài, rũ xuống trước ngực, khuôn mặt nhỏ tròn vo, rất đáng yếu, lúc này nàng ta đang vừa ăn quả kia vừa dùng đôi mắt xinh đẹp ngoan ngoãn nhìn vào Thẩm Tường, giống như là đang cảm ơn Thẩm Tường đã cho nàng ta ăn quả ngon vậy.

Ngay vào lúc tiểu nữ hài đang ăn tới ngon lành, bên ngoài rào chắn đột nhiên có mấy người tới, mấy người này khiến tiểu nữ hài rất sợ hãi, vội vàng trốn tới sau lưng Thẩm Tường, lộ ra một cái đầu, chu miệng nhỏ nhìn vào đám người kia, trong miệng còn có thịt quả, nũng nịu hô hào: "Thần dược nhà chúng ta không bán cho các ngươi, các ngươi đi mau."

Thẩm Tường trông thấy mấy người này, cũng hơi kinh hãi, bởi vì hắn nhận biết mấy người này, một người trong đó chính là Tống Bằng, ngoài đó ra còn có một tên Đường chủ Kiếm đường mà trước đó hắn từng khiêu khích, khi đó nếu không phải Dịch Bạch Đông đột nhiên xuất hiện thì hắn đã đánh nhau với người đường chủ kia.

Tiểu nữ hài rõ ràng rất chán ghét bọn họ, hơn nữa còn có chút sợ hãi, cho nên mới không bán dược liệu cho bọn họ, bọn họ chắc chắn đã làm ra chuyện không tốt đối với người nhà của tiểu nữ hài, bằng không tiểu nữ hài ngoan ngoãn hiểu chuyện này không có loại phản ứng này.

Trong nội tâm Thẩm Tường lập tức phun lên một đám lửa, thôn dân nơi này đều rất giản dị, nhưng mấy tên này vì đạt được Thần dược chắc chắn đã từng âm thầm đe dọa thôn dân, điều này làm hắn rất tức giận.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment