Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 193 - Chương 193 - Cược Đầu Người

Chương 193 - Cược đầu người
Chương 193 - Cược đầu người

Lữ Chính Nam bởi vì chính mình sơ suất, làm cho gia tộc tổn thất ba viên Trúc Cơ đan và một trái Cửu Dương Liệt Diễm quả, hắn không bị gia tộc quở trách là không thể nào, lúc này hắn hận Thẩm Tường có thể nói là hận tới cực điểm.

"Ngươi còn ngại thua không đủ thảm sao?" Thẩm Tường cười hì hì, hờ hững đáp lại, trong quảng trường có không ít người, thấy cảnh tượng này mà lập tức trở nên hưng phấn.

"Quy tắc mới của Võ viện, chỉ cần thực lực xê xích không nhiều, đối phương khiêu chiến không được từ chối! Đây là vì để cho đệ tử giao lưu tốt hơn."

Lữ Chính Nam nắm chặt nắm đấm, mắt ngậm hung ác mà nhìn về phía Thẩm Tường.

Rất rõ ràng, Lữ Chính Nam này là muốn khiêu chiến Thẩm Tường, hai người bọn họ đều là Chân Võ cảnh, chế độ Võ viện của Thái Vũ môn vừa thay đổi thì đã nghênh đón hai Chân Võ cảnh chiến đấu, đây cũng là chuyện làm phấn chấn lòng người.

"Nếu như ngươi muốn khiêu chiến hắn, trước hết đánh thắng được ta đã!" Một người đàn ông trung niên đột nhiên đi tới, đứng ở trước mặt Thẩm Tường, điều này làm cho Thẩm Tường và những người khác đều hơi kinh ngạc, người trung niên này khí vũ bất phàm, chính là Dược Hải Sinh mà ngày đó Thẩm Tường tiện nghi thu được làm đồ đệ!

"Dược... Dược tiên sinh, ngươi cần gì phải như vậy chứ!"

Lữ Chính Nam đương nhiên nhận ra được Dược Hải Sinh, tuy rằng ai cũng biết Dược Hải Sinh là đồ đệ của Thẩm Tường, nhưng đều không có để ở trong lòng, chỉ cho rằng đây chỉ là một trò đùa vui mà thôi, hơn nữa rất nhiều người đều tôn kính Dược Hải Sinh, dù sao hắn là một Luyện đan sư tam đoạn, nhiều năm qua ở các loại thi đấu luyện đan, hắn đều là một nhân vật đứng đầu, thiên phú luyện đan không tệ, rất có tiếng tăm ở trong giới luyện đan của Thái Vũ châu.

"Hắn là sư phụ ta!" Dược Hải Sinh lạnh nhạt nói, nếu như là trước đây hắn sẽ không dám nói như vậy, nhưng bây giờ không giống, Thẩm Tường là Chân Võ cảnh, hơn nữa còn là Luyện đan sư tứ đoạn, cao hơn một đoạn so với hắn, mặc dù chỉ là một đoạn, nhưng cũng kém xa nhiều, có một sư phụ như vậy, cũng sẽ không bị người nhạo báng.

Thẩm Tường cười cười, nói: "Hải sinh, ngươi bế quan có thành tựu gì? Những năm gần đây sư phụ đều lăn lộn bên ngoài, cũng không có chỉ đạo ngươi luyện đan, ngươi cũng đừng có buồn!"

Nếu như là trước đây hắn nói như vậy, nhất định sẽ bị người cười chết, nhưng hiện tại không ai dám cười, bởi vì hắn có tư cách nói với Dược Hải Sinh những câu này!

Hiện tại Dược Hải Sinh đối với Thẩm Tường đã tâm phục khẩu phục, thừa nhận Thẩm Tường là sư phụ của hắn, Thẩm Tường tự nhiên tình nguyện có một đồ đệ như thế, bởi vì hắn còn muốn thành lập một thế lực, Dược Hải Sinh là một Luyện đan sư, rất phù hợp yêu cầu của hắn.

"Đồ nhi vẫn đặt suy nghĩ ở Chân Nguyên đan và Bạch Ngọc tán, hiện tại đã miễn cưỡng luyện ra Chân Nguyên đan, chỉ là dược liệu không đủ, nên chưa thành thạo.

Dược Hải Sinh cung kính nói, Thẩm Tường có thể luyện chế ra Chân Nguyên đan và Bạch Ngọc tán có phẩm chất rất cao, riêng một điểm này đã có thể làm cho hắn phải tôn kính.

Thẩm Tường gật đầu, lấy ra túi trữ vật ra đưa cho hắn, mỉm cười nói: "Đây là năm mươi phần dược liệu Chân Nguyên đan và năm mươi phần dược liệu Bạch Ngọc tán, ngươi cầm luyện đi! Chuyện của ta ngươi không cần nhúng tay vào."

Dược Hải Sinh ngây ngẩn cả người, mọi người đều trợn mắt ngoác mồm nhìn túi trữ vật kia, bọn họ rất muốn biết bên trong đến cùng có loại đồ vật này hay không, Thẩm Tường quá xa hoa, vừa ra tay chính là nhiều dược liệu như vậy!

Dược Hải Sinh nhận lấy, truyền thần thức vào nhìn, thì run lẩy bẩy cả linh hồn, liên tục run giọng nói lời đa tạ, mọi người thấy không giống như là giả, trong lòng đều âm thầm suy đoán Thẩm Tường nhất định là đạt được đồ tốt ở bên trong Huyền cảnh Huyền Vũ, điều này làm cho rất nhiều người đều dùng ánh mắt tham lam mà nhìn Thẩm Tường.

"Lữ Chính Nam, ngươi muốn khiêu chiến ta đúng không? Có dám cược một trận nữa hay không?" Thẩm Tường cười dài một tiếng, một mặt cân nhắc mà nhìn về phía Lữ Chính Nam còn đang kinh ngạc.

"Ta... Ta chỉ là khiêu chiến ngươi, giao lưu võ học với ngươi mà thôi!" Lữ Chính Nam muốn đánh cược, nhưng hắn không có cái gì có thể đánh cược.

Mặt Thẩm Tường liền biến sắc, trở nên cực kỳ âm trầm, Lữ gia nhiều lần muốn đưa hắn vào chỗ chết, hắn đã sớm quyết định phải cho Lữ gia trả lại gấp mười gấp trăm lần.

"Đánh cược cái đầu của ngươi, ngươi có dám đánh cuộc hay không? Ngươi thua thì chặt đầu xuống, ta thua, ta sẽ dâng đầu lên cho ngươi!" Thẩm Tường cười lạnh một tiếng: "Đầu của ta là giá trị ngàn vạn tinh thạch, ngươi có tới hay không?

Đây không phải là cược mệnh sao? Cũng chính là chiến sinh tử, chuyện này ở bên trong môn phái là cho phép, tuy nhiên nhìn ra Thẩm Tường có chút thiệt thòi, bởi vì đầu của hắn giá trị ngàn vạn tinh thạch, mà Lữ Chính Nam lại không đáng một đồng.

Ở vừa rồi Thẩm Tường đã nhìn ra Lữ Chính Nam này bước vào Chân Võ Cảnh nhị đoạn, hơn nữa chân khí trong cơ thể cũng có biến hoá rất lớn, so với trước đây mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Lữ Chính Nam đột nhiên cười như điên: "Ha ha... Đừng tưởng rằng ngươi đều là người thắng, ta thừa nhận lấy những thứ khác ra để đánh cược thì ta không có, nhưng đánh cược mệnh thì ta có, lần này ta nhất định phải đòi lại cả gốc lẫn lãi!"

Thẩm Tường cười lạnh, thầm nghĩ trong lòng: "Lữ gia, ta trước hết giết chết Lữ Chính Nam, chính thức tuyên chiến với các ngươi, ta muốn dùng đầu Lữ Chính Nam nói cho các ngươi biết, Thẩm Tường ta không phải dễ bắt nạt như vậy!"

"Sáng sớm ngày mai, Thái Vũ Diệu Nhật cốc!" Lữ Chính Nam nói một cách lạnh lùng xong thì xoay người rời đi.

Thái Vũ Diệu Nhật cốc ở bên cạnh các Võ viện, đó là một vùng núi, bên trong có một sơn cốc khổng lồ, đất đá trong sơn cốc đều rất kiên cố, hơn nữa còn có một số trận pháp bao phủ, cho dù là Chân Võ cảnh đại chiến cũng khó mà phá hủy nó, nơi đó là nơi luận võ cho người có tu vi Chân Võ cảnh trở lên.

Chu Vinh bắt đầu đi thu thập một số tư liệu của Lữ gia, Vân Tiểu Đao và Từ Vĩ Long thì đi tìm một số đệ tử Chân Võ cảnh không có bối cảnh, hoặc là Phàm Võ cảnh tầng mười có tư chất tốt, những người này đều là đối tượng bọn họ muốn lôi kéo.

Thẩm Tường và Dược Hải Sinh đi tới Thái Đan viện, ở bên trong chỉ điểm Dược Hải Sinh luyện chế Chân Nguyên đan và Bạch Ngọc tán, này đối với hắn mà nói là chuyện rất dễ dàng, dù sao người ta đã gọi hắn là sư phụ, hắn đương nhiên phải làm chuyện sư phụ nên làm.

Kinh nghiệm của Thẩm Tường ở phương diện luyện chế Chân Nguyên đan và Bạch Ngọc Tán là rất phong phú, sau khi trải qua hắn hướng dẫn đơn giản, Dược Hải Sinh cũng học được rất nhiều, được ích lợi không nhỏ, điều này làm cho hắn kính nể Thẩm Tường hơn.

Trưởng lão Thái Vũ môn vẫn rất bận rộn, đang thương lượng biện pháp xúc tiến đệ tử nỗ lực tu hành, Thẩm Tường tổng thể cảm giác Thái Vũ môn làm như vậy không phải là vì ứng phó môn phái khác vây công, mà là ứng phó cái gì khác.

Thẩm Tường tiến vào Chân Võ cảnh cũng đã được một khoảng thời gian, nhưng vẫn chưa từng nhìn thấy Thần võ trong truyền thuyết kia, loại Thiên cấp võ học này, cũng là bí mật quan trọng của Thái Vũ môn, tuy nhiên bình thường là phải chờ bước vào Chân Võ cảnh, có cống hiến với Thái Vũ môn mới có thể học tập, hoặc là có một sư phụ, thông qua sư phụ để truyền thụ.

Nhưng hiện tại đã sửa đổi nội quy này, chỉ cần có thể đạt được Thái Vũ môn tán thành, thì có thể thu được Thần võ, chỉ là tiêu chuẩn tán thành vẫn chưa được đưa ra.

Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm Tường đi tới Thiên Vũ Diệu Nhật cốc, ở xung quanh trên sườn núi đã có rất nhiều người, Thẩm Tường một mình đi tới nơi này, đám người Chu Vinh và Vân Tiểu Đao đã vội vàng chạy tới.

"Thẩm lão đệ, thực lực Lữ Chính Nam này không thể coi thường, hắn có một tên sư phụ rất lợi hại! Sư phụ này của hắn không rõ lai lịch, nhưng cũng nắm giữ Long Vũ, ta thấy Lữ Chính Nam này hẳn là cũng học được." Chu Vinh thấp giọng nói.

P/S: Ta thích nào...chương 5

Bình Luận (0)
Comment