Nghe được hai chữ Long Vũ này, khóe miệng Thẩm Tường nổi lên một nụ cười, hắn không sợ nhất chính là Long Vũ, bởi vì hắn tu luyện Thái Cực Hàng Long công chính là Long Vũ mạnh nhất, chỉ cần hắn có thể tinh thông ảo diệu của Thái Cực Hàng Long công, chẳng những có thể ung dung khắc chế Long Vũ khác, hơn nữa còn có thể tự nghĩ ra Long Vũ.
Tối hôm qua Chu Vinh điều tra một buổi tối, chính là muốn biết vì sao Lữ Chính Nam lại có sự tự tin to lớn như vậy, không nghĩ tới hắn lại là có Long Vũ, phải biết Long Vũ ở trong lòng võ giả Thần Võ đại lục, là tồn tại thần thánh, tương đương như Thần võ!
Lữ Chính Nam đã đi tới, hắn mặc một bộ nhuyễn giáp màu vàng, vừa nhìn đã biết đây là hộ giáp có cấp bậc không tệ, có loại đồ vật này, ở lúc luận võ có thể phòng ngừa thương tích nghiêm trọng, có thể chống đỡ một bộ phận công kích.
"Vương Kình giáp, Linh khí bảy đoạn, gia hoả này thật biết bỏ ra vốn lớn!" Từ Vĩ Long nói một cách lạnh lùng, tà tà mà nhìn về phía Lữ Chính Nam.
Lúc luận võ, vì có thể luận bàn được tốt hơn, vì lẽ đó không cho phép sử dụng binh khí, nhưng lại có thể mặc hộ giáp, lần trước Lữ Chính Nam là luyện đan thua bởi Thẩm Tường, nhưng ở phương diện thực lực, hắn có sự tự tin rất lớn, tuy rằng hắn biết Thẩm Tường ở bên trong Huyền cảnh Huyền Vũ phế bỏ không ít Chân Võ cảnh, nhưng đây đều là ở dưới tình huống Thẩm Tường nắm giữ chân khí, hắn cho rằng hắn dưới tình huống như vậy cũng có thể một hơi phế bỏ những người kia.
Mấy người Vân Tiểu Đao rời khỏi luận võ tràng này, đi tới giữa sườn núi nhìn, bọn họ nhìn xung quanh, đều không có phát hiện có trưởng lão nào ở chỗ này.
"Thẩm Tường, bây giờ ngươi không có cơ hội hối hận, ngày hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!" Lữ Chính Nam trong khi nói chuyện, hai mắt biến thành màu đỏ tươi, khuôn mặt nguyên bản trắng nõn che kín khí đen, trên mặt nổi lên mấy sợi gân màu đen, dáng vẻ khủng bố vô cùng dữ tợn.
Một cỗ tà khí lập tức từ trên người Lữ Chính Nam phun trào đi ra, làm cho Thẩm Tường lùi lại mấy bước, thấy bộ dạng này của Lữ Chính Nam, sắc mặt Thẩm Tường vô cùng nghiêm túc, trong lòng càng âm thầm khiếp sợ.
"Đây là Tà Long vũ! Chính là hậu quả của một số võ giả Ma đạo sửa chữa Long Vũ, loại Long Vũ này có sự tổn thương rất lớn đối với người, ngoài hại người còn hại mình, mới đầu nhìn chưa rõ có cái gì không thích hợp, hơn nữa uy lực rất lớn, tuy nhiên đến về sau, người đó trên căn bản coi như là hủy diệt, sẽ đánh mất bản tâm, biến thành một người chí tà." Bạch U U kinh ngạc nói, nàng vốn chính là tu luyện ma đạo, đối với phương diện này hiểu rất rõ.
Ngay lúc Thẩm Tường và tất cả mọi người bị Lữ Chính Nam thi triển Long vũ tà ma bị dọa cho phát sợ thì cảnh tượng càng kinh người hơn xuất hiện, hai tay Lữ Chính Nam đột nhiên biến thành màu đen, sau đó chậm rãi to lên, hóa thành hai cái long trảo màu đen, đầu ngón tay rất dài, nhìn thấy mà đáng sợ và vô cùng dữ tợn.
"Thẩm Tường, giờ chết của ngươi đến rồi." Giọng nói của Lữ Chính Nam cũng trở nên thô kệch hơn rất nhiều, như là một con man thú có thể nói, lúc này dáng dấp của hắn vô cùng doạ người, trên mặt hiện ra một số vảy màu đen, khí đen lượn lờ, cặp long trảo màu đen dữ tợn kia càng làm cho người hoảng sợ.
Nhìn qua, Lữ Chính Nam này giống như là nửa người nửa thú!
Một cỗ khí tức tà ác khiến người ta cảm thấy buồn nôn, cảm thấy sợ hãi bao phủ bên trong thung lũng, Thẩm Tường tức thì bị một cỗ chân khí tà ác lệ khí cho tràn ngập tập trung vào, làm hắn cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
"Hắn đến cùng tìm được một tên sư phụ như thế nào? Vậy mà biến hắn thành ra như vậy!" Thẩm Tường âm thầm nghĩ, mà lúc này một luồng khói đen bỗng nhiên kéo tới, kèm theo một trận gió thổi tới, hắn chỉ cảm thấy cỗ lực lượng tràn ngập thô bạo này đang ép tới gần.
Trong chớp mắt, Thẩm Tường lắc mình một cái để né tránh, nếu như lại chậm một chút, nói không chắc hắn cũng sẽ bị cặp long trảo màu đen kia chọc trúng, tuy rằng hắn có Huyền Vũ Kim Cương giáp, nhưng đối mặt với chân khí tà ác kinh khủng như vậy, hắn cũng khó tránh khỏi sẽ phải chịu trọng thương.
Long Vũ tà ác này quả thật có thể khiến người ta nhận được lực lượng rất mạnh mẽ, bây giờ Thẩm Tường đang âm thầm kinh thán lực lượng mà Lữ Chính Nam bùng lên vừa nãy, so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn khủng bố hơn, nếu như là Chân Võ cảnh nhị đoạn bình thường bị cặp móng vuốt kia bắt được, nói không chừng trên người sẽ bị chọc ra một cái lỗ máu.
Lúc Thẩm Tường ngẩn ra, Lữ Chính Nam kia như gió nhảy đến, đột nhiên hướng trên mặt hắn duỗi ra một trảo, năm móng vuốt sắc bén như năm thanh đoản đao sắc nhọn, lóng lánh hàn quang, cắt phá không khí đâm tới, mang theo một trận kình khí, Thẩm Tường lại lắc mình tránh né một lần nữa, nhưng trên mặt vẫn bị kình khí kia vẽ ra hai đạo vết máu.
Tốc độ của Lữ Chính Nam cũng rất nhanh, Thẩm Tường vừa né nhanh qua, hắn lại liên tiếp khởi xướng công kích mãnh liệt, đều là dùng cặp vuốt rồng màu đen không gì không xuyên thủng kia công kích Thẩm Tường, bởi vậy, đó cũng chẳng khác gì là hắn dùng binh khí lợi hại.
Mà Thẩm Tường lại không thể sử dụng binh khí, trong lúc nhất thời rơi xuống hạ phong.
Thẩm Tường lại nghiêng đầu, lắc mình tránh né lợi trảo tấn công tới như mưa kia, mặc dù bây giờ hắn dùng phương thức di động với tốc độ cao để biến mất ở trên sân, nhưng cũng vẫn có thể bị Lữ Chính Nam này khóa chặt lại, sau khi hắn biến thành nửa người nửa thú, ngũ giác đều tăng lên rất nhiều lần, rất khó đối phó.
Lữ Chính Nam tập trung lượng lớn chân khí ở trên hai tay, để lúc hắn huy động hai tay có thể sản sinh ra lực lượng rất lớn, bởi vậy, cặp móng vuốt sắc bén kia đã trở nên cường hãn hơn nhiều.
Lúc này đầy đất đều là từng vết từng vết cào, đây đều là bởi Lữ Chính Nam nhấc lên sóng khí mà tạo thành!
"Tốc độ gia hoả này vậy mà còn nhanh hơn so với ta!" Trong lòng Thẩm Tường âm thầm kinh ngạc, tuy rằng chỉ nhanh hơn một chút, nhưng cũng đã để hắn không cách nào đánh trả.
Lữ Chính Nam vừa lên đến chính là một đột tấn công mãnh liệt, lực lượng và tốc độ đều rất khủng bố, làm cho một số Chân Võ cảnh tam đoạn và bốn đoạn đến quan chiến đều cảm thấy xấu hổ!
Nhưng người thực sự hiểu lại bị Thẩm Tường dọa cho phát sợ, bởi vì Thẩm Tường đối mặt công kích mãnh liệt kinh khủng như vậy, chỉ là trên mặt có hai vết xước mà thôi, cái khác cũng không hề bị thương tổn, khí tức của Thẩm Tường vẫn vững vàng như cũ, không có hoảng loạn một chút nào, hơn nữa còn dưới tình huống như vậy chậm rãi quen thuộc nhịp điệu của Lữ Chính Nam, nhìn như là Lữ Chính Nam công kích rất hung mãnh, nhưng chẳng bằng nói Thẩm Tường phòng thủ đến mức một giọt nước cũng không lọt.
Đánh mãi không xong, làm cho Lữ Chính Nam có chút kích động lên, chỉ nghe thấy hắn phát ra một tiếng gào thét âm trầm, trên người bỗng nhiên dâng trào ra tà khí màu đen, hai tay hắn trở nên rất lớn, nổi lên từng mảng từng mảng vảy đen, lúc này hắn trông dáng vẻ của hắn càng dữ tợn hơn, cả người trở nên mập mạp hơn rất nhiều, làm cho mọi người phải tê cả da đầu.
"Ta muốn cái đầu của ngươi!" Lữ Chính Nam đánh ra một chưởng, tốc độ so với trước gần như gấp đôi, đột nhiên trở nên nhanh như vậy, làm cho Thẩm Tường không kịp phòng bị, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất phong phú, trong nháy mắt ngưng tụ ra một vòng phòng hộ thuộc tính thủy bảo vệ trên đầu, nhưng hắn vẫn bị móng vuốt đánh bay, cái vòng bảo hộ thuộc tính Thủy kia nổ tung.
Sau khi Lữ Chính Nam đánh Thẩm Tường bay ra ngoài, hóa thành một vệt bóng đen lao tới chỗ Thẩm Tường, chỉ thấy hắn dùng một đôi chân mang theo lợi trảo màu đen đạp xuống Thẩm Tường.
Thẩm Tường lăn mình tránh thoát, trên người cũng bao phủ một cái lồng khí, đây là Huyền Vũ La Thiên tráo, có lực lượng phòng ngự rất cường hãn.
Lữ Chính Nam không có giẫm trúng vào Thẩm Tường, nhưng cũng giẫm nát tan mặt đất, toàn bộ sơn cốc cũng hơi rung chuyển!
Một chiêu cường hãn như vậy được Thẩm Tường tránh thoát đi, Lữ Chính Nam cực kỳ tức giận, lại gầm nhẹ một lúc, xoay người một chưởng đập xuống mặt đất, đánh vào Thẩm Tường lăn lộn trên đất kia.
Một chưởng này lại làm cho mặt đất run lên, có thể thấy được lực lượng là cường hãn cỡ nào, mà phiến đá dưới người Thẩm Tường vừa nãy cũng nát tan đi, tuy nhiên hắn không bị làm sao, chỉ là Huyền Vũ La Thiên tráo của hắn bị đánh cho vỡ ra mà thôi.
Thẩm Tường cũng ở lúc Lữ Chính Nam hạ xuống, duỗi ra một ngón tay bao khỏa làn khói nhàn nhạt, chụp vào cổ chân của Lữ Chính Nam, chỉ nghe răng rắc một tiếng, sau đó là Lữ Chính Nam phát ra một tiếng gào thét lớn, Thẩm Tường sử dụng Huyền Cương chỉ, đây là võ công lợi hại có thể bẻ gãy linh khí một cách dễ dàng, lúc này hắn bước vào Chân Võ cảnh nhị đoạn, dùng tới Càn Khôn chân khí cường hãn kia, trực tiếp bóp gãy chân của Lữ Chính Nam!
Lữ Chính Nam bị đoạn đi một chân, cực kỳ đau nhức, lực lượng cùng với máu tươi dâng trào đi ra, thân thể mập mạp kia chậm rãi thu nhỏ lại.
P/S: Ta thích nào... chương 6