Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1931 - Chương 1931 - Chuyển Đường

Chương 1931 - Chuyển đường
Chương 1931 - Chuyển đường

Thẩm Tường bây giờ cũng cần một chút Thần Nguyên thạch tới thu mua dược liệu, ở bên rtong Thái Thần cảnh này, Thần dược cấp cao có không ít, là một cơ hội thu mua tốt.

Chính Phùng Vũ Khiết cũng có ý định luyện đan bán ra ngoài, đổi lấy một chút Thần Nguyên thạch, sau đó lại mua lượng lớn Thần dược, nhưng chỉ có một mình nàng tiến hành thì cũng không dễ, bởi vì nàng ta không có loại năng lực phục chế dược liệu nghịch thiên kia.

"Đây là dược liệu của Ngọc Tâm Thần đan, Ngọc Tâm Thần đan là ta thông qua khảo hạch Đan Tâm các mà đạt được đan phương Thần đan, dở muốn chết, đều không có người nào mua của ta." Phùng Vũ Khiết cũng không xem trọng đối với Ngọc Tâm Thần đan này, bởi vì ở bên trong hàng ngũ Thần đan hạ phẩm chữa thương, thì có rất nhiều Thần đan tốt hơn Ngọc Tâm Thần đan rất nhiều, hơn nữa giá cả cũng chỉ cao hơn so với Ngọc Tâm Thần đan một chút.

Thẩm Tường nhận lấy dược liệu mà Phùng Vũ Khiết cho hắn, có hai phần như vậy đã đủ để hắn luyện chế ra, mà hắn cũng đưa cho Phùng Vũ Khiết mười lăm vạn Thần Nguyên thạch.

Phùng Vũ Khiết nói: "Chờ ta thu mua được dược liệu Thần đan kia của ta, bán đi Thần đan đó thì ta sẽ trả lại Thần Nguyên thạch cho ngươi."

Đan phương của Phùng Vũ Khiết đều là truyền thừa tới từ Thần Vương, Thẩm Tường trước đó không dám dùng đan phương mà nàng ta đưa, chính là lo lắng sẽ để người khác chú ý tới, vừa rồi Phùng Vũ Khiết cũng đã nói những đan phương của Thần Vương đều rất đặc biệt, rất dễ tạo ra chú ý.

"Ngươi muốn dùng đan phương Thần Vương?" Thẩm Tường rất hoài nghi đối với chuyện này, Phùng Vũ Khiết rõ ràng nói là không được sử dụng.

"Vậy thì không phải, đan phương này không phải của Thần Vương, là của Diệp đan thần, không thể không nói gia hỏa này vẫn có một chút năng lực, tự mình khai sáng ra đan phương không tệ lắm, nếu như ta có thể luyện chế thành công thì bán đi cũng rất dễ." Phùng Vũ Khiết nói.

Diệp đan thần trước đó không có cùng đám Địa Ngục Ma Đế làm khó hắn, cho nên mang lại ấn tượng cho Thẩm Tường cũng không tệ lắm.

"Phùng tỷ tỷ, ngươi là trà trộn vào Chí Tôn thần điện này như thế nào? Ta vì tiến vào Chí Tôn thần điện, thế nhưng là tiến hành thí luyện rất tàn khốc kia." Thẩm Tường hỏi, hơn nữa hắn cũng không biết mục đích tới nơi này của Phùng Vũ Khiết.

Phùng Vũ Khiết cười nói: "Ta có Chí Tôn Thần cốt, lại nguyên nhân bởi Thần Vương, cho nên ta tiến tới, đầu tiên ta tiến vào Thái Thần cảnh này, sau đó Dịch trưởng lão nhận ta vào, dễ dàng như vậy a."

Thẩm Tường bây giờ mới đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng, đó chính là Tiêu Cừu.

Tiêu Cừu giống như hắn, đều thu hoạch được tư cách tiến hành thí luyện, trước đó hắn cũng không hỏi Hoàng Cẩm Thiên, mà Dịch Bạch Đông cũng không nhắc tới chuyện của Tiêu Cừu.

"Thiếu chút nữa thì quên đi mất tiểu tử đầu trọc kia." Thẩm Tường vỗ vỗ đầu, hắn vào lúc này rất lo lắng, nếu như không nhìn thấy Tiêu Cừu ở trong Chí Tôn thần điện này, như vậy Tiêu Cừu nguy hiểm.

Phùng Vũ Khiết hỏi: "Ngươi nói là cái tên đồ đệ đầu trọc Đại Lực tộc kia sao?"

Thẩm Tường vội vàng gật đầu: "Chính là hắn, ngươi có tung tính gì của hắn không?"

"Trong khoảng thời gian ngươi mất tích bảy tám chục năm, hắn tới tìm ta một lần, hắn hỏi ta có gặp qua ngươi hay không, sau đó thì chưa từng thấy hắn." Phùng Vũ Khiết hơi nhíu lông mày: "Lúc ấy tiểu tử đầu trọc này đã rất mạnh, nhìn muốn lợi hại hơn nhiều so với ngươi."

Thẩm Tường thở dài một hơi, nói như vậy Tiêu Cừu đã thông qua thí luyện rồi, như vậy hơn phân nửa cũng đã ở bên trong Chí Tôn thần điện, thậm chí còn tới đây sớm hơn rất nhiều so với hắn, bởi vì lúc ấy lúc hắn thí luyện thì bị mất khoảng thời gian bảy mươi năm.

"Ngươi tới Chí Tôn thần điện làm gì, như ngươi có quan hệ với Cửu Thần Vương, bị những Thần quốc kia biết được thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm." Thẩm Tường nói.

"Ta là tới thám thính tin tức của một số Thần quốc, cái này sau này có trợ giúp." Phùng Vũ Khiết nói ra: "Hiện tại Lữ Kỳ Liên nàn ta đang âm thầm phát triển, có Hương Nguyệt và Thiên Thiên luyện đan, các nàng có thể nhanh chóng cường đại lên, chỉ có điều Thần Minh giới thiếu khuyết rất nhiều Thần dược cấp cao, cho nên ta cũng có ý định tới đây làm một chút, nào biết được thông đạo trở về Thần Minh giới đột nhiên bị phong chặn lại."

Thẩm Tường thở dài: "Ta cũng muốn trở về nhìn xem, không biết Thần Minh giới bây giờ như thế nào."

Phùng Vũ Khiết nói ra: "Ngươi tốt nhất đừng trở về, đã có ba cái Thần quốc phái ra vệ bình tới điều tra chuyện ở Cửu Thiên ma điện, đều đã biết là ngươi làm, mà bọn họ cũng biết trên người ngươi có Lục Đạo Thần kính, bọn họ tìm kiếm ngươi càng quan trọng hơn chính là cướp Lục Đạo Thần kính của ngươi."

"Xem ra ta phải ở chỗ này nhanh chóng cường đại lên mới được, đi, ta về trước đây, có chuyện gì ta lại tìm ngươi đi." Thẩm Tường uống xong ly trà kia, đứng lên sửa sang quần áo lại một chút.

"Ngươi ở đường thứ bao nhiêu?" Phùng Vũ Khiết hỏi.

"Đường thứ mười, tùy thời hoan nghênh ngươi." Thẩm Tường cười thầm: "Đường chủ và các sư huynh đều rất tốt."

Phùng Vũ Khiết lè lưỡi đối với hắn, thúc giục hắn đi nhanh một chút.

Thẩm Tường rời khỏi đường thứ chín, lập tưc đi tìm Lạc Thiên Quân.

Lạc Thiên Quân mà không có chuyện gì thì đều sẽ ở trong phòng, Thẩm Tường tiến về viện tử đã hô to "Đường chủ".

Nghe được tiếng la của Thẩm Tường, Lạc Thiên Quân chri cần không phải bế quan thì đều sẽ lập tức mở cửa đi tới.

"Tiểu quỷ, có phải có chuyện gì tốt hay không?" Lạc Thiên Quân cười hỏi.

"Chuyện tốt làm sao có thể ngày nào cũng có?" Thẩm Tường cười nói: "Ta là muốn hỏi ngươi một chút, ta muốn tìm một bằng hữu ở chỗ này thì phải như thế nào mới có thể tìm được, hắn cũng thông qua thí luyện tiến vào, hơn nữa tiến vào còn sớm hơn so với ta rất nhiều."

Lạc Thiên Quân nói ra: "Ngươi đi Chí Tôn đại đường tìm lão giả ngồi ở quầy hàng kia, ngươi nói là Thiên Quân Đan đường, sau đó hắn có thể giúp ngươi thẩm tra ghi chép đệ tử nhập điện, nếu như bằng hữu kia của ngươi đi vào, có lẽ có thể tìm được."

"Đường chủ, ngươi thật lợi hại, lão giả Đan Tâm các và quản sự Chí Tôn đại đường đều có quan hệ tốt với ngươi như vậy." Thẩm Tường một mặt vẻ sùng bái, không đau không ngứa vỗ mộng ngựa của hắn một cái.

Lạc Thiên Quân cười hắc hắc nói: "Đây là đương nhiên, trong Đan đường này ta thế nhưng là nhân duyên tốt, ngươi đi ra bên ngoài nói đan đường thứ chín thứ bảy gì đó, người khác còn chưa chắc biết đường chủ tên gọi là gì, nhưng ngươi báo lên đường thứ mười thì người khác đều sẽ biết là Lạc Thiên Quân ta, cho nên đường thứ mười của ta cũng có một cái ngoại hiệu, gọi là Đan đường Thiên Quân."

"Nếu không phải Dịch Bạch Đông để ngươi gia nhập vào, lúc đầu ta cũng sẽ không thu ngươi, hiện tại rất nhiều luyện đan sư đều muốn chuyển tới bên ta, cho đủ rất nhiều đồ tốt, nhưng ta lại không chịu."

Lạc Thiên Quân hết sức rắm thối nói ra: "Cho nên tiểu quỷ ngươi có thể đi vào Đan đường của ta thì đây chính là vinh quang lớn lao, cố mà trân quý."

Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, hỏi: "Đường chủ, nếu như một bằng hữu của ta muốn chuyển Đường tới nơi này của ngươi thì có được không, bằng hữu đó cũng là luyện đan, hơn nữa trình độ cực cao."

Lạc Thiên Quân rất hiếu kỳ nói: "Ngươi còn quen biết luyện đan sư của Đan đường khác? Ngươi mới tiến vào không bao lâu a, nếu như ngươi có quan hệ rất tốt với người kia, mà lại đáng giá tín nhiệm thì ta sẽ đồng ý để người đó tiến vào, cho nên ngươi nhất định phải xác định thái độ làm người của bằng hữu kia của ngươi."

Thẩm Tường muốn cho Phùng Vũ Khiết tới, như vậy bọn họ cũng có người bạn, hắn cười nói: "Bằng hữu kia của ta là một nữ tử..."

Lạc Thiên Quân lập tức trợn to mắt, cắt ngang lời nói Thẩm Tường: "Hỗn đản a, ngươi vừa mới tiến vào đã quen biết nữ luyện đan sư, tiểu quỷ ngươi, chẳng lẽ ngươi không biết rất nhiều luyện đan sư đều độc thân đến già sao?"

Thẩm Tường vò đầu cười nói: "Nàng ta và ta đã quen biết từ trước đó, đợi ta lát nữa đi nói chuyện với nàng một chút, để xem nàng có đồng ý tới hay không."

Hắn không lập tức đi Đan đường thứ chín, bởi vì hắn biết Phùng Vũ Khiết bây giờ chắc chắn không ở bên trong Đan đường thứ chín, có lẽ là đi Chí Tôn đại đường thu mua Thần dược.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment