Trong Chí Tôn thần điện cũng có không ít nữ tử xinh đẹp, chỉ có điều Đan đường là ít nhất, mà ở những Đường khác thì có rất nhiều, đặc biệt là Kiếm đường, đây chính là nơi có nhiều mỹ nữ nhất ở bên trong Chí Tôn thần điện.
Mà sau khi Phùng Vũ Khiết tiến vào Chí Tôn thần điện, thu liễm rất nhiều, nàng ta bây giờ đã có thể khống chế được loại lực lượng mị hoặc thần dị kia của mình, đồng thời cũng mặc lên trang phục rất đơn giản, cho nên nàng ở trong Chí Tôn thần điện cũng không tính là quá đáng chú ý, bởi vì trong này có không ít nữ tử xinh đẹp ăn mặc xinh đẹp hở hang chân dài miên man.
Sau khi Thẩm Tường đi vào thì tới quầy hàng, hắn trông thấy mấy nam tử trong miệng đang lẩm nhẩm, nói lão giả nào đó có lòng dạ đen tối gì đó.
Hiện tại Thẩm Tường hiểu, tại sao Chí Tôn đại đường này lại có nhiều người như vậy, nhưng lại rất ít người tới quầy hàng ở đây hỏi han, hóa ra là bởi vì lão giả quầy hàng này có lòng dạ rất đen tối.
"Lão tiên sinh, ta là Đan đường Thiên Quân." Thẩm Tường vừa tới đã trực tiếp báo lên lai lịch của mình, miễn cho chờ một chút bị hố một khoản.
Lão giả quầu hàng cao cao gầy gò, có một mái tóc ngắn màu trắng cùng với một chùm râu dê, da của hắn rất trắng mịn, không có một chút nếp nhăn nào, trông rất có tinh thần.
"Lấy ngọc bài ra cho ta xem một chút, nếu như ngươi giả mạo người của lão Lạc, vậy ngươi sẽ xui xẻo." Lão giả cười âm hiểm mà nói, để trong lòng Thẩm Tường nao nao, hắn vội vàng lấy ngọc bài thân phận của hắn ra đưa tới.
Sau khi lão giả xem cười trả lại: "Quả nhiên giống như lão Lạc nói, là một tiểu gia hỏa tuổi trẻ, ngươi tìm ta có chuyện gì, ta không thu Thần Nguyên thạch của ngươi."
"Vậy trước hết ta cám ơn tiền bối, ta muốn tìm người trong vòng mấy chục năm đổ lại đây tiến vào Chí Tôn thần điện, hắn là đầu trọc, với cả là thông qua thí luyện mà tiến vào." Thẩm Tường hạ giọng nói ra: "Có thể tìm được không?"
Lão giả lập tức nói ra: "Đầu trọc thì có một người, nhưng hắn không phải thông qua thí luyện tiến vào ... cho tới trước mắt, chỉ có ngươi là thông qua thí luyện mới tiến vào, ngươi xác định bằng hữu của ngươi thông qua thí luyện?"
Thẩm Tường lập tức nghi hoặc, Tiêu Cừu chẳng lẽ không thông qua sao? Nhưng hắn lại đi tìm Phùng Vũ Khiết khi quá thời hạn thí luyện, nếu như không đi thí luyện thì hắn sẽ chết, căn bản không có khả năng đi tìm Phùng Vũ Khiết.
"Có chân dung tên đầu trọc kia không?" Thẩm Tường lại hỏi, hắn tiến vào Chí Tôn thần điện đều chưa từng gặp được tên đầu trọc nào, cho nên hắn ôm hy vọng duy nhất này.
Lão giả từ trong pháp bảo trữ vật lấy ra một tờ giấy đưa cho Thâm Tường, sau khi Thẩm Tường nhìn thấy thì lập tức kinh hỉ: "Chính là hắn."
"Tên tiểu tử đầu trọc này ở Hồn đường, hắn vào đây đã mấy chục năm, hắn cùng với Đường chủ hắn ra ngoài rồi, đã ra ngoài được mấy tháng, có lẽ chẳng mấy chốc sẽ trở về, là Chí Tôn Hồn đường Thiên Thần phân đường đường thứ nhất, tên đầu trọc này rất xuất sắc, có thể sẽ trở thành Đường chủ đường thứ nhất." Lão giả nói.
Thẩm Tường nghĩ mãi mà không hiểu, tại sao Tiêu Cừu không tiến hành thí luyện mà lại có thế tiến vào Chí Tôn thần điện, mà còn lẫn vào tới tốt như vậy.
Vốn hắn suy đoán Tiêu Cừu sẽ đi Quyền đường, không nghĩ tới lại là Hồn đường, cái này cũng rất không tệ, sau này lúc hắn cần Thú thần hồn (Thần hồn của Thần thú) thì có thể đi tìm Tiêu Cừu.
Thẩm Tường cảm tạ lão giả này một lần nữa, sau đó đi dạo ở trong Chí Tôn đại đường, chẳng mấy chốc hắn đã tìm được Phùng Vũ Khiết, Phùng Vũ Khiết đang tìm chỗ trống để dán bố cáo nàng thu mua.
"Phùng tỷ tỷ." Thẩm Tường vỗ vỗ bả vai Phùng Vũ Khiết, cười hì hì nói.
Phùng Vũ Khiết nghiêng đầu lại, trông thấ Thẩm Tường thì cười nói: "Ngươi tới đúng lúc, tìm một cái vị trí tốt giúp ta."
Ở trong Chí Tôn đại đường chỗ dán bố cáo đều phải mua từ chỗ quầy hàng kia, từ lúc mua có hiệu lực trong mười ngày, sau mười ngày thì có thể xé xuống, nếu như không tới thời hạn mà xé của người khác xuống thì chỗ quầy hàng sẽ biết, người xé xuống trước thời hạn đó bị bắt được sẽ bị xử phạt rất nhiều Thần Nguyên thạch.
Ở góc dưới bên phải của bố cáo đều có một dòng chữ đếm ngược, ví dụ như bảy ngày, sáu ngày, năm ngày... nếu như không còn dòng chữ đếm ngược nữa thì mang ý nghĩa đã hết thời hạn, linh khí trên bố cáo cũng đã biến mất, xé xuống sẽ không bị phạt.
Thẩm Tường phóng xuất ra nhiều đạo thần hồn, chẳng mấy chốc đã tìm được hơn hai mươi tấm bố cáo quá thời hạn, đều có thể xé xuống.
"Ta tìm được hơn hai mươi vị trí, ngươi có bao nhiêu bố cáo?" Thẩm Tường hỏi.
"Một tờ ... Tờ bố cáo đắt quá, một tấm đã mất hai trăm Thần Nguyên thạch, chỉ có thể dùng trong mười ngày, lão giả kia rất đen, mua hai mươi tấm liền mất hơn bốn ngàn, mười ngày là không còn, lần trước ta đi tới chỗ hắn hỏi một số việc, vậy mà thu ta một ngàn Thần Nguyên thạch." Nói tới lão giả ở quầy hàng có lòng dạ đen tối kia, Phùng Vũ Khiết lập tức tức giận.
Thẩm Tường không thể nín cười được, sau đó kéo lấy tay của Phùng Vũ Khiết.
"Tiểu quỷ, ngươi muốn đi đâu?" Phùng Vũ Khiết hỏi.
"Lấy tờ bố cáo a, ngươi chỉ dán một tờ, rất khó có người nhận ra." Thẩm Tường nói ra: "Phải nhiều tờ một chút, bằng không ngươi vẫn là không biết phải thu mua tới khi nào."
"Ta nào có nhiều Thần Nguyên thạch như vậy, một lần mua hai mươi tờ cũng chỉ dùng trong mười ngày, nếu như tách đi ra vậy đó chính là hai trăm ngày, như vậy tương đối có lời, dù sao ta có thời gian." Phùng Vũ Khiết ở Thần Minh giới tuy rằng sống không tệ, có rất nhiều thần tiền, nhưng khi tới đây thì thần tiền chính là sắt vụn, căn bản vô dụng, cho nên nàng bây giờ cũng rất tiết kiệm.
Thẩm Tường đã kéo lấy Phùng Vũ Khiết đi tới quầy hàng, Phùng Vũ Khiết cũng không muốn tới đây, bởi vì nàng ta có bóng ma đối với lão giả có lòng dạ hiểm độc này.
"Lão tiên sinh, ta muốn mua một số tờ bố cáo, có thẻ bán rẻ hơn một chút hay không?" Thẩm Tường nói với lão giả kia.
Phùng Vũ Khiết nghe được, thầm nghĩ lấy: "Rẻ được như vậy thì gặp quỷ, lão giả ở Chí Tôn đại đường thế nhưng là người có lòng dạ đen tối nhất ở Chí Tôn thần điện."
Lão giả trông thấy là Thẩm Tường thì lập tức lấy ra một chồng giấy, cười nói: "Cầm lấy đi, hết rồi lại tới lấy, chuyện này có gì to tác đâu."
Phùng Vũ Khiết lập tức ngây ngẩn cả người, điều này làm cho nàng ta cảm thấy trước mắt là ảo giác, lão giả lòng dạ hiểm độc này vậy mà trực tiếp tặng cho Thẩm Tường nhiều tờ bố cáo như vậy, nhìn ít cũng phải hơn năm mươi tấm, hơn nữa còn bảo Thẩm Tường dùng hết lại tới lấy.
Thẩm Tường vội vàng nói lời cảm ơn, sau đó lại kéo Phùng Vũ Khiết đi tới nơi có thể dán, kín đáo đưa chồng giấy đó cho Phùng Vũ Khiết: "Cầm lấy đi."
Phùng Vũ Khiết lúc này còn đang trong lúc kinh ngạc, sau khi nhận lấy, xác nhận đây là có thể dùng, mới hít sâu một hơi, hỏi: "Ngươi có quan hệ gì với hắn? Ta thế nhưng là thấy tận mắt rất nhiều người bị lão giả lòng dạ hiểm độc kia âm như thế nào, hơn nữa hẹp hòi muốn chết."
"Không có gì, bởi vì ta là người của Đan đường thứ mười, đúng, ngươi có muốn chuyển Đường hay không? Đường chủ ta nói có thể để ngươi chuyển qua đó." Thẩm Tường đắc ý cười nói.
"Thật được? Ta đương nhiên muốn đi qua, ta sớm đã nghe nói rất nhiều luyện đan sư muốn chuyển tới chỗ đó, nhưng hắn đều không nhận." Chỉ dựa vào ưu thế có thể cầm tờ bố cáo miễn phí này đã khiến cho Phùng Vũ Khiết không khỏi động tâm, há có đạo lý không chuyển.
Được Thẩm Tường giúp đỡ, Phùng Vũ Khiết lập tức dán hẳn năm mươi tấm, lúc hai người bọn họ trở về, đi ngang qua quầy hàng, trông thấy có mấy tên trung niên mang trang phục của Kiếm đường mặt mũi đều đầy vẻ nghiêm túc nói chuyện với lão giả.
"Trương Trác chết rồi, còn cả Tống Bằng, còn có ba tên Đường chủ có quan hệ không tệ với Trương Trác cũng chết toàn bộ rồi, ngươi tuyên bố tin tức giúp ta, tìm kiếm manh mối có liên quan."
Thẩm Tường nắm lấy tay của Phùng Vũ Khiết đi ra, lúc nghe thấy lời này, tâm hắn kinh hãi đồng thời không thể không gia tăng một chút lực, Phùng Vũ Khiết có thể cảm nhận được rõ ràng, trong lòng cũng thất kinh, hơi dùng sức nắm lấy tay Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào ... chương 2