Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1933 - Chương 1933 - Ở Cùng Nhau

Chương 1933 - Ở cùng nhau
Chương 1933 - Ở cùng nhau

Phùng Vũ Khiết âm thầm trách cứ Thẩm Tường, vừa mới đi vào không được bao lâu mà đã xử lý mấy tên đệ tử của Chí Tôn thần điện rồi, hơn nữa còn có mấy tên cấp bậc Đường chủ.

Đương nhiên, Thẩm Tường làm ra chuyện như vậy thì nàng ta không cảm thấy bất ngờ chút nào, bằng không đây cũng không phải là Thẩm Tường, hơn nữa nàng ta cũng biết Thẩm Tường không phải vạn bất đắc dĩ là tuyệt đối sẽ không giết người, ở trong đó chắc chắn có nguyên nhân.

Phùng Vũ Khiết và Thẩm Tường tuy rằng thất kinh trong lòng, nhưng hai người vẫn rất bình tĩnh mà đi ra khỏi Chí Tôn đại đường.

"Ta đi trước tìm Đường chủ của ta, lúc chuyển Đường phải báo cho hắn một tiếng, ngươi ở Đường thứ mười chờ ta là được rồi." Phùng Vũ Khiết nói, nàng ta cũng không hỏi chuyện Thẩm Tường giết chết đám người Trương Trác, bởi vì nơi này cũng không phải là nơi thích hợp.

Vẻ mặt Thẩm Tường có chút ngưng trọng, hắn cũng không phải là sợ hãi, chỉ là lo lắng sẽ bị điều tra ra, hắn khẽ gật đầu rồi lập tức trở về.

"Tiểu quỷ, sao rồi, tìm được bằng hữu của ngươi hay không?" Lạc Thiên Quân rông thấy Thẩm Tường trở về thì quát to lên.

"Tìm được, nhưng hắn đã đi ra ngoài cùng với đường chủ của hắn, hắn phải qua một đoạn thời gian mới trở về, cho nên ta tạm thời không gặp được hắn." Thẩm Tường cười nói: "Đường chủ, bản lĩnh của ngươi quả nhiên rất lớn, lão giả Chí Tôn đại đường kia xác định ta là người của Đường thứ mười thì cho ta thuận tiên hơn rất nhiều."

Lạc Thiên Quân đắc ý cười nói: "Bản lĩnh của Lạc Thiên Quân ta đương nhiên không nhỏ, sau này sẽ để cho ngươi kiến thức một chút càng lợi hại hơn."

Thẩm Tường nói ra: "Bằng hữu ở Đường thứ chín kia của ta đã đồng ý sang đây, khả năng lát nữa thì nàng ta sẽ tới tìm ta."

Vừa mới nói xong, Phùng Vũ Khiết đã xuất hiện ở cửa viện, sau khi nàng ta trông thấy Thẩm Tường thì cười hì hì chạy vào.

"Đường chủ, đây chính là bằng hữu mà ta nói với ngươi." Thẩm Tường không nghĩ tới động tác của Phùng Vũ Khiết lại nhanh như vậy.

"Đường chủ tốt." Phùng Vũ Khiết lễ phép mà hỏi thắm, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào.

Lạc Thiên Quân cười ha ha: "Không cần phải khách khí, lấy ngọc bài của ngươi ra, ta sửa đổi giúp ngươi một chút, sau này ngươi chính là người của Đường thứ mười chúng ta."

Phùng Vũ Khiết đi tới, đưa ngọc bài thân phận của nàng vào trong tay của Lạc Thiên Quân, sau khi Lạc Thiên Quân nhận lấy thì lầm bầm nói ra: "Phùng Vũ Khiết, Đan Thần hạ vị ..."

Sau kho đọc một số thông tin của Phùng Vũ Khiết bên trong ngọc bài, Lạc Thiên Quân đánh lạc ấn Đường thứ mười của hắn vào bên trong ngọc bài.

"Ha ha, trước đây một số gia hỏa luôn nói Đường thứ mười của ta không có nữ đệ tử tiến vào, bây giờ xem bọn họ còn nói thế nào." Lạc Thiên Quân hết sức cao hứng, cầm ngọc bài trả lại cho Phùng Vũ Khiết.

Lạc Thiên Quân luôn luôn hy vọng Đường thứ mười có một nữ luyện đan sư xuất sắc, nhưng nữ luyện đan sư trẻ tuổi bình thường đều chọn những Đan đường có bài danh phía trên, hơn nữa những Đan đường đó mở ra điều kiện cũng rất hậu đãi, cho nên nhiều năm qua, Đường thứ mười của hắn đều không có nữ đệ tử.

Không chỉ là Đường thứ mười của hắn, rất nhiều Đan đường khác đều không có nữ đệ tử.

"Vũ Khiết, ngươi chờ một lát, ta xem một chút mở rộng nơi này như thế nào, xây dựng cho ngươi một căn phòng và luyện đan thất dưới mặt đất." Lạc Thiên Quân có chút đau đầu, bởi vì trước đây ahứn cũng không biết Đan đường chính mình lại đột nhiên có thêm nhiều người như vậy, cho nên hắn cải tạo rất nhiều phòng trống thành một cái phòng luyện đan rất lớn, cũng chính là nơi trước đây ba huynh đệ họ Cố cùng một chỗ tỷ thí luyện đan kia.

Hiện tại phòng luyện đan đó của hắn cũng không thể cải tạo, bởi vì ba huynh đệ họ Cố nhiều năm qua đều so đấu luyện đan ở nơi đó, nếu như đột nhiên không có, trong lòng bọn họ cũng sẽ rất khó chịu, vì để cho Đan đường hài hòa, Lạc Thiên Quân dự định mở rộng cái viện này.

Thẩm Tường đột nhiên nói ra: "Không cần, Phùng tỷ tỷ ở lại cùng một phòng với ta là được rồi."

Phùng Vũ Khiết ngẩn người, nàng ta đương nhiên sẽ không đồng ý, lúc nàng ta đang muốn cự tuyệt lại cảm thấy như vậy cũng sẽ khá hơn một chút, bởi vì nàng ta và Thẩm Tường đều có một số bí mật muốn chia sẻ, ở lại cùng một căn phòng cũng không có gì không tốt.

"Cái này ... các ngươi phát triển tới loại quan hệ đó?" Lạc Thiên Quân hết sức kinh ngạc, giật mình, sau đó cười hắc hắc, một bộ vẻ ta ta hiểu a.

Phùng Vũ Khiết vội vàng nói lời giải thích: "Không phải, ta và hắn chỉ là tương đương với quan hệ tỷ đệ mà thôi, chúng ta trước kia thường xuyên chơi cùng một chỗ, phòng ở là phòng lớn như vậy, có thể ngăn cách nha, ta không ngại, như vậy cũng bớt việc cho Đường chủ ngươi."

Tuy rằng Phùng Vũ Khiết giải thích như vậy, nhưng Lạc Thiên Quân vẫn là cười hắc hắc: "Như vậy thì đỡ rồi, bằng không ta xây dựng mở rộng ta còn phải để cho mấy tên trưởng lão và Điện chủ phê chuẩn, cũng có chút phiền phức."

Ban đêm, Thẩm Tường, Phùng Vũ Khiết và Lạc Thiên Quân ăn cơm tối ở trong phòng khách, Lạc Thiên Quân tự mình xuống bếp làm rất nhiều đô ăn ngon.

"Ba vị sư huynh còn chưa trở lại sao?" Thẩm Tường hỏi: "Cả ngày đều không nhìn thấy bọn họ."

Lạc Thiên Quân gắp thức ăn, cười nói: "Đừng để ý tới bọn hắn, nhanh ăn nhanh ăn, nếm thử đồ ăn ta nấu xem thế nào, ba tên kia đoán chừng đi tìm Đường khác đánh cược rồi."

Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết đều gắp thức ăn, lúc này ba huynh đệ họ Cố đã trở về, bọn họ đi tới đại môn phòng khách, trông thấy nơi này có một nữ tử thì không thể không ngây ngẩn cả người, giống như trông thấy thứ gì đó làm cho bọn họ vô cùng kinh ngạc vậy.

"Người này ... là ai?" Cố lão đại kinh ngạc hỏi.

"Tiểu nữ tử Phùng Vũ Khiết bái kiến ba vị sư huynh." Phùng Vũ Khiết vội vàng đứng lên, ưu nhã hành lễ cho ba huynh đệ họ Cố.

Lạc Thiên Quân lập tức nói ra: "Khách khí với ba tên vô lại bọn hắn như vậy làm gì, nhanh ngồi xuống tiếp tục ăn, đừng để ý tới bọn hắn."

Ba huynh đệ họ Cố giống như đã hiểu ra, nữ tử này là tiểu sư muội của bọn hắn, hơn nữa còn là vừa mới gia nhập vào, nhưng bọn ahứn vẫn có chút không thể tin được.

"Cái này không hợp lý a." Cố lão nhị im lặng nửa ngày mới nói ra những lời này.

"Là tiểu quỷ Thẩm Tường này gọi tới, Vũ Khiết vốn là ở Đường thứ chín, nàng ta đã quen biết với Thẩm Tường từ trước đó, ở chỗ này gặp lại nhau, sau đó thì bảo nàng qua đây, ba người các ngươi đừng thất lễ, nhìn bộ dáng bây của các ngươi bây giờ ..." Lạc Thiên Quân quát.

Ba huynh đệ họ Cố yên tĩnh ngồi xuống, khắp khuôn mặt là nụ cười tươi, bởi vì Đường thứ mười của bọn hắn cuối cùng cũng có nữ đệ tử.

"Đúng rồi, sư muội nàng ta bây giờ ở chỗ nào, hay là hủy phòng luyện đan lớn kia đi." Cố lão đại hỏi.

"Không cần, nàng ta ở cùng với Thẩm Tường." Lạc Thiên Quân nói.

"Vậy a." Cố lão đại sững sờ, sau đó hiểu ra.

Phùng Vũ Khiết đã chẳng muốn giải thích nữa, tuy nhiên trông thấy nụ cười có dáng vẻ ti tiện kia của Thẩm Tường, nàng ta khẽ đạp cho Thẩm Tường một cước.

"Ăn ăn ăn ... chúng ta bây giờ có nhiều người, sau đó không lâu Đan đường so tài chúng ta nhất định phải làm cho bọn họ kiến thức được sự lợi hại của chúng ta một chút." Lạc Thiên Quân hết sức cao hứng.

Sau khi ăn xong, nói chuyện phiếm một lúc thì ai về phòng nấy.

Căn phòng của Thẩm Tường coi như tương đối lớn, thả hai cái giường vào đây cũng vẫn còn rất rộng rãi.

"Tiểu quỷ, buổi tối ngươi cũng chớ làm loạn, bằng không ngươi sẽ gặp xui xẻo." Phùng Vũ Khiết vểnh cái miệng nhỏ lên nói lời cảnh cáo, sau đó tiến vào bên trong cái phòng tắm kín đáo kia tắm rửa.

Trong phòng còn có một cái bồn tắm, sau khi Phùng Vũ Khiết tiến vào trong phòng tắm, Thẩm Tường đã ngâm mình ở bên trong cái phòng tắm rất lớn kia, khẽ ngâm nga vài ca khúc, xoa tắm thân thể.

Sau khi Phùng Vũ Khiết tắm rửa xong, trông thấ Thẩm Tường vậy mà đã cọ kỳ thân thể ở trước mặt mình như vậy thì không thể không giẫm chân khẽ hừ một tiếng.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment