Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1934 - Chương 1934 - Suy Nghĩ Của Thần Nữ

Chương 1934 - Suy nghĩ của Thần nữ
Chương 1934 - Suy nghĩ của Thần nữ

Thẩm Tường trông thấy dáng vẻ của Phùng Vũ Khiết có chút tức giận, cười nói: "Ta cũng không ngại bị ngươi nhìn thấy, ngươi để ý cái gì."

Phùng Vũ Khiết lên giường nằm xuống, dùng một cái chăn thật mỏng che thân thể mềm mại của mình, khẽ nói với Thẩm Tường: "Tắm nhanh lên, ta còn muốn nghỉ ngơi đây."

"Ngươi quay đầu đi, ta sắp đứng lên." Thẩm Tường cười xấu xa mà nói, Phùng Vũ Khiết lập tức xoay người, mà Thẩm Tường cũng nhanh chóng đứng lên mặc quần áo tử tế vào.

Sau khi hắn nằm ở trên giường, Phùng Vũ khiết truyền âm cho hắn: "Mấy gia hỏa kia thật là ngươi giết sao?"

"Là ta giết, tình huống lúc đấy ta không thể không giết chết bọn hắn, bằng không sau này người xui xẻo chính là ta, không cần lo lắng, bọn họ sẽ không điều tra ra, lúc ấy ta làm rất sạch sẽ." Thẩm Tường nói.

"Nói quá trình một chút." Phùng Vũ Khiết có chút hiếu kỳ, Thẩm Tường vừa mới vào không được bao lâu thì đã kết thù kết oán với người khác, đến mức phải ra tay độc ác như vậy.

Thẩm Tường kể lại từ đầu chí cuối chuyện hắn thí luyện tiến vào Kiếm đường, cùng với lúc hắn đi thu mua dược liệu đột nhiên xảy ra xung đột với đám người Trương Trác cho Phùng Vũ Khiết.

"Mấy tên gia hỏa đó quả thực không thể không giết chết bọn hắn." Phùng Vũ Khiết lúc này đã biết được chuyện về Thần Ngẫu kia: "Nói như vậy, trong tay ngươi hản là có một đoạn Thần Ngẫu đi."

Thẩm Tường nói ra: "Đương nhiên, chỉ có điều lúc ấy phỏng chế dùng đi rất nhiều linh châu, hiện tại muốn sao chép được, bản thân ta phải ngưng ra rất nhiều linh dịch, nếu có linh châu thì sẽ nhanh hơn rất nhiều."

Phùng Vũ Khiết cũng biết, Sinh Sát thuật song tu tạo ra linh châu, công hiệu so với linh dịch mà một mình đi ngưng luyện ra tốt hơn nhiều.

"Hiện tại còn không vội mà đi làm Thần Ngẫu, chúng ta trước tiến phải học được luyện chế nhiều Thần đan một chút." Phùng Vũ Khiết nói ra: "Ngày mai ngươi bắt đầu luyện chế Ngọc Tâm Thần đan, ta tiếp tục thu mua dược liệu của ta, thuận tiện giúp ngươi để ý tới động tĩnh của Kiếm đường."

"Chính ngươ cũng phải chuẩn bị trong tình huống xấu nhất, nhỡ đâu điều tra ra, ngươi phải lập tức rời khỏi khu vực quản lý của Chí Tôn thần điện."

Thẩm Tường sớm đã có ý nghĩ như vậy, nhưng bây giờ hắn cảm thấy sẽ không bị phát hiện, bằng không sớm đã có đầu mối, bởi vì Kiếm được chết đi năm tên đệ tử quan trọng, đây cũng không phải là biến mất, đủ để bên Kiếm đường kia xuất động lực lượng rất lớn đi điều tra.

"Phùng tỷ, ngươi muốn học tập Thiên Luyện thuật của ta không? Ngươi bây giờ lấy luyện đan làm chủ, nếu như học tập Thiên Luyện thuật, luyện chế ra sẽ nhiều đan hơn một chút." Thẩm Tường nói.

"Đương nhiên muốn, trước đây ta nhìn thấ Hương Nguyệt các nàng luyện ra nhiều đan như vậy ta đã rất hâm mộ, cái này khó học không? Hương Nguyệt và Thiên Thiên đều có cơ sở của việc tu luyện Thiên Luyện thuật, ta lo lắng ta rất khó để nhập môn." Phùng Vũ Khiết nói, nàng ta tuy rằng từ nhỏ đã được Thần Vương hướng dẫn, nhưng nàng chưa từng tu luyện Thiên Luyện thuật, cho nên không hiểu rõ một chút nào đối với thuật luyện đan này.

"Không khó khăn lắm, bởi vì bản lĩnh của bản thân ngươi cũng không tệ, để cho ta tiến vào Thần Hải của ngươi, ta truyền cho ngươi những gì mà ta học được từ Thiên Luyện thuật." Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết có quan hệ tốt như vậy, cho nên hắn không keo kiệt chút nào.

"Ngươi tiến vào Thần Hải của ta thừ đừng có mà làm loạn." Phùng Vũ Khiết khẽ nói.

Thẩm Tường cười nói: "Ngươi đừng có làm loạn với thần hồn của ta là được rồi."

Lần trước Phùng Vũ Khiết từng tiến vào bên trong Thần Hải của Thẩm Tường, trông thấy thế giới Thần Hải của Thẩm Tường, mà bây giờ Thẩm Tường cũng phải đi quan sát Thần Hải của Phùng Vũ Khiết.

Thẩm Tường đi tới giường của Phùng Vũ Khiết, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào mi tâm trên mặt của Phùng Vũ Khiết, tràn ra một màn sương mù.

Phùng Vũ Khiết buông lỏng toàn thân, để Thẩm Tường tiến vòa thế giới Thần Hải của nàng.

Chẳng mấy chốc, Thần hồn của Thẩm Tường đã đi vào bên trong một cái cung điện vàng son lộng lẫy rộng lớn, trông thấy tòa cung điện này, Thẩm Tường không thể không kinh hãi.

"Đây không phải là Cửu Tiêu thần điện sao?" Thẩm Tường hoảng sợ nói, vừa rồi hắn thật đúng là cho rằng mình xuất hiện ở Cửu Tiêu bên trong Cửu Thiên ma điện.

"Không kém bao nhiêu đâu, thế giới Thần Hải của ta chính là như vậy, bởi vì ta rất muốn để cho Cửu Tiêu thần điện này xuất hiện lại một lần nữa." Thần hồn của Phùng Vũ Khiết dần dần ẩn hiện, xuất hiện trước mặt Thẩm Tường.

Thẩm Tường đi theo nàng ta đi tới một vườn hoa mỹ lệ yên tĩnh.

"Bây giờ có thẻ chuyên công cho ta." Phùng Vũ Khiết ngồi ở trên thảm cỏ trong vườn hoa.

Thẩm Tường cũng ngồi xuống theo, bắt đầu truyền cho Phùng Vũ Khiết những gì hắn biết về Thiên Luyện thuật.

Trời đã sáng, Thẩm Tường đã truyền công xong, bởi vì Phùng Vũ Khiết không giống Hoa Hương Nguyệt và Ngô Thiên Thiên từng có nền tảng của Thiên Luyện thuật, cho nên hắn truyền thụ cũng có chút khó khăn, may mắn ngộ tính của Phùng Vũ Khiết rất cao, ở dưới phương thức truyền công trong thần hồn, chẳng mấy chốc đã lĩnh ngộ được vài thứ.

"Khó trách tiểu quỷ ngươi luyện đan vẫn luôn kinh thiên động địa như vậy, những pháp môn này thật sự là quá thần kỳ." Phùng Vũ Khiết sợ hãi thán phục liên tục.

"Mấy loại phương pháp luyện mà bây giờ ngươi đạt được là trước mắt ta lĩnh ngộ được, chờ sau khi ngươi quen thuộc là có thể lĩnh ngộ ra phương pháp luyện của chính mình, mỗi người đều có thể từ đó lĩnh ngộ ra phương pháp luyện khác nhau." Thẩm Tường cười nói: "Có muốn ta truyền Sinh Sát thuật cho ngươi hay không?"

Phùng Vũ khiết hừ khẽ nói: "Không cần, ta đã biết từ trước rồi, là Kỳ Liên truyền cho ta."

Chỗ lợi hại nhất của Sinh Sát thuật chính là song tu, Phùng Vũ Khiết trông thấy Thẩm Tường cười tới xấu xa như vậy thì biết hắn đang đánh lấy chủ ý gì, mà trong nội tâm nàng lại có một chút suy nghĩ thay đổi, ngay vào lúc nàng ta có loại ý niệm này, quần áo trên người Thẩm Tường đột nhiên không thấy.

Thẩm Tường lập tức sững sờ nguyên tại chỗ, thần hồn của hắn yếu hơn so với của Phùng Vũ Khiết, cho nên ở bên trong thế giới Thần Hải của Phùng Vũ Khiết thì Phùng Vũ Khiết nghĩ cái gì thì đều có thể trực tiếp khống chế thần hồn của hắn.

Quần áo trên người hắn đột nhiên không thấy, đây nhất định có quan hệ tới suy nghĩ trong lòng của Phùng Vũ Khiết, điều này cũng làm cho Thẩm Tường lập tức miên man bất định, hắn không nghĩ tới Cửu Thiên Thần nữ nhìn băng thanh ngọc khiết, vậy mà đối với hắn...

Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã bị Phùng Vũ Khiết cưỡng ép đưa ra khỏi Thần Hải của nàng, mà Phùng Vũ Khiết chôn mặt vào bên trong chăn, tuy rằng Thẩm Tường không trông thấy nhưng biết chắc chắn sẽ đỏ tới rối tinh rối mù.

"Trời đã sáng, nhanh đi làm việc của ngươi." Phùng Vũ khiết che kín mặt, nhẹ giọng hờn dỗi nói: "Tiểu bại hoại, chớ tới gần ta."

Thẩm Tường một mặt ủy khuất, hắn cũng không có làm cía gì sai: "Vừa rồi cái gì cũng không xảy ra, sau này ta sẽ không nhắc lại."

"Ngươi còn nói, đều tại ngươi, đều tại ngươi." Phùng Vũ Khiết quát, tuy rằng tiếng quát của nàng ta hơi lớn, nhưng lại khó mà che giấu trạng thái thẹn thùng của nàng ta lúc này.

Thẩm Tường cười thầm: "Vậy thì tốt, đều tại ta, ta bây giờ lập tức đi."

Hắn lập tức chạy xuống mật thất phía dưới đi nghiên cứu Ngọc Tâm Thần đan.

Phùng Vũ Khiết phải qua một lúc lâu mới dám lộ đầu ra, nhưng trên mặt vẫn là đỏ đỏ, nàng ta cũng không nghĩ tới chính mình lại đột nhiên có loại suy nghĩ kia đối với Thẩm Tường, nhớ lại, khuôn mặt của nàng lập tức lại đỏ bừng lên, trong lòng âm thầm quở trách chính mình vì sao lại có loại suy nghĩ đó.

Sáng sớm Phùng Vũ Khiết đã đi tới Chí Tôn đại đường, nàng ta muốn đi sửa chữa bố cáo của chính mình, bởi vì nàng ta đã chuyển tới Đường thứ mười.

Đi tới Chí Tôn thần điện, nàng ta lại trông thấy mấy tên trung niên phụ trách điều tra chuyện về Trương Trác, mà ở trong đó cũng dán không ít lệnh treo giải thưởng liên quan, đều là treo thưởng manh mối có liên quan.

"Vừa mới đạt được manh mối, một ngày trước khi đám người Trương Trác bọn họ mất tích có đi thu mua dược liệu, trải qua chúng ta điều tra cặn kẽ thì có một gia đình cũng mất tích." Trung niên kia nói với lão giả quầy hàng: "Cuối cùng chúng ta lục soát xung quanh, phát hiện có vết tích đánh nhau, nhưng hiện trường được xử lý tới rất sạch sẽ, không để lại một chút đầu mối nào, tuy nhiên chúng ta biết được, người trong gia đình mất tích kia là một lão bà bà và tiểu nha đầu, chúng ta phải tìm được các nàng."

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment