Sau khi Phùng Vũ Khiết nghe được, trong lòng lo lắng, nàng ta đã từ trong miệng Thẩm Tường biết được bà cháu kia muốn đi Thần Huyền thiên trì, nếu như nửa đường bị chặn lại, hỏi ra một số chuyện gì đó thì Thẩm Tường sẽ nguy hiểm.
Mới vừa tới Chí Tôn đại đường nghe được chuyện này, Phùng Vũ Khiết cũng không đi sửa đổi bố cáo của nàng nữa mà trực tiếp trở về tìm Thẩm Tường.
Thẩm Tường còn chưa bắt đầu luyện đan, mà là dùng Bản Nguyên linh mâu quan sát linh huyết mạch bên trong những dược liệu kia, lại thấy có người tới gần, cảm ứng được là khí tức của Phùng Vũ Khiết, hắn lập tức đứng dậy, đi qua mở cửa.
"Tiểu quỷ, những gia hỏa phụ trách điều tra kia đã tìm được một số manh mối, bọn họ bây giờ muốn đi tìm lão bà bà và tiểu nữ hài kia, đây là đầu mối duy nhất bây giờ của bọn họ." Phùng Vũ Khiết nói ra: "Ta nghe thấy ở Chí Tôn đại đường."
Thẩm Tường bây giờ cũng không phải là lo lắng cho bản thân mình, mà là lo lắng cho hai bà cháu kia, hắn bây giờ cũng không biết hai bà cháu kia đi tới nơi nào, bằng không hắn nhất định sẽ lập tức đuổi theo.
Trông thấy vẻ lo lắng của Thẩm Tường, Phùng Vũ Khiết nói ra: "Chúng ta cứ kiên nhẫn chờ đợi, người tốt tự có thiên tướng, các nàng chắc chắn sẽ không có chuyện gì."
Thẩm Tường khẽ gật đầu.
"Luyện đan cho tốt, chờ chúng ta tích lũy được thực lực nhất định thì đi Thần Huyền thiên trì kia nhìn xem." Phùng Vũ Khiét an ủi Thẩm Tường.
Sau khi Phùng Vũ Khiết đi, Thẩm Tường dùng gần nửa canh giờ tinh thần mới ổn định lại.
"Ngọc Tâm Thần đan cần ba loại Thần dược hạ phẩm, đây là Thần đan dùng tương đối ít Thần đan hạ phẩm, khó trách không được chào đón, dù sao công hiệu không mạnh, nếu như lại tăng thêm một vị Thần dược hạ phẩm, có thể tăng cường công hiệu vốn có của Ngọc Tâm Thần đan thì như vậy chắc chắn sẽ được hoan nghênh." Thẩm Tường đang tìm kiếm Thần dược hạ phẩm trong trí nhớ, để xem Thần dược hạ phẩm nào thích hợp phối hợp với cùng với Ngọc Tâm Thần đan.
Linh châu dùng để phục chế dược liệu bây giờ đã dùng gần hết rồi, mà dùng linh dịch thì có tốc độ chậm chạp, Thẩm Tường cảm thấy vẫn không bằng luyện đan đổi Thần Nguyên thạch, lại thu mua dược liệu sẽ nhanh hơn.
Thẩm Tường quan sát ba loại Thần dược trên chậu ngọc, đây đều là Thần dược hạ phẩm luyện chế Ngọc Tâm Thần đan, Ngọc Hoa tử cần một loại Thần dược rất kỳ lạ, giống như bộ râu dài, là mọc ra ở trên vỏ cây màu tím giống như đá.
Loại thứ hai là Loan Nguyệt Thần quả cũng là như thế, cong cong giống như là mặt trăng khuyết vậy, lớn chừng bàn tay có màu trắng nhạt, có công hiệu chữa thương rất mạnh, Thẩm Tường cảm thấy dùng Long Nguyệt Thần quả luyện chế ra Thần đan, công hiệu có lẽ sẽ không kém, mà Ngọc Tâm Thần đan lại kém rất nhiều, chắc chắn là bởi nguyên nhân nào đó mới dẫn tới công hiệu của Long Nguyệt Thần quả không có cách nào phát huy ra hết, chịu đến ức chế chỗ nào đó.
Cuối cùng là một loại Bích Ngọc Thụ căn, đây là thứ mà rất nhiều Thần thù đều có, một số Thần thụ sinh trưởng đến số năm nhất định, rễ cây sẽ biến thành giống như ngọc bích là có thể dùng tới luyện đan, cũng có hiệu quả chữa thương không tệ.
"Bích Ngọc Thụ căn và Ngọc Hoa tử cần kết hợp, đều là thú mà một số cây sinh trưởng tới số năm nhất định mới mọc ra, cũng coi là rất thường gặp, mà Loan Nguyệt Thần quả lại không cùng loại với với hai loại Thần dược này." Sau khi Thẩm Tường phân tích cẩn thận những dược liệu này, rơi vào trong trầm tư: "Nếu như ta muốn tăng thêm một loại dược liệu, như vậy thì nhất định phải có cùng đặc tính với với Loan Nguyệt Thần quả, đồng thời còn cần có thể phối hợp được với Bích Ngọc Thụ căn và Ngọc Hoa tử, hóa thành một đường để họp nhất ba loại này."
Loại Thần dược hạ phẩm thứ tư thêm vào cực kỳ quan trọng, không chỉ bản thân phải có công hiệu chữa thương đủ mạnh, còn phải có được tác dụng điều hòa ba loại Thần dược còn lại.
"Đến cùng cái gì mới thích hợp đây?" Trong đầu Thẩm Tường không ngừng hiện lên tri thức Thần dược mà Phùng Vũ Khiết truyền thụ cho hắn.
Một canh giờ trôi qua, Thẩm Tường cuối cùng cũng tìm được một loại tương đối thích hợp, cụ thể còn phải đợi sau khi hắn thử qua mới có thể xác định là hoàn mỹ hay không hoàn mỹ khi dung hợp với nhau.
"Hiện tại trước tiên luyện chế một lò lại nói." Thẩm Tường còn chưa bắt đầu luyện đan, mà bây giờ hắn muốn luyện chế thì phải làm quen với đặc tính chân chính của ba loại dược liệu Ngọc Tâm Thần đan này.
Dược liệu Ngọc Tâm Thần đan trong tay hắn cũng chỉ có hai phần, luyện chế xong phần này hắn phải phỏng chế ra mấy phần, như vậy sẽ tiêu tốn tất cả linh dịch của hắn.
Trải qua thời gian một ngày, hắn đã luyện chế thành công ra một lò Ngọc Tâm Thần đan, Bản Nguyên luyện của hắn dùng ở trên việc luyện chế Thần đan, vẫn có hiệu quả cực kỳ tốt, có thể để cho hắn hoàn thành một cách nhanh chóng.
Giai đoạn đầu tiên cũng sẽ không quá dễ dàng, cần thời gian tương đối dài và sự kiên nhẫn.
"Bốn viên, nếu như một viên bán mười vạn Thần Nguyên thạch, không biết có thể bán nhanh một chút hay không." Trong tay Thẩm Tường có bốn viên Thần đan như là Tử Ngọc châu vậy, đây chính là Ngọc Tâm Thần đan.
Thần dược hạ phẩm bình thường, ở trong tay thôn dân là năm ngàn Thần Nguyên thạch là có thể thu mua được, nếu như ở Chí Tôn đại đường vậy thì cần một vạn Thần Nguyên thạch thì mới được, ba loại dược liệu của Ngọc Tâm Thần đan đều tương đối thường gặp, ba vạn Thần Nguyên thạch là có thể thu được, coi như chỉ bán sáu vạn một viên, vậy vẫn có thể kiếm được không ít.
Đương nhiên, đây là đối với Thẩm Tường để mà nói, bởi vì hắn dùng Bản Nguyên luyện đi luyện chế Ngọc Tâm Thần đan có tốc độ cực nhanh, sau khi quen thuộc, gần nửa ngày là được một lô, còn có thể một lô bốn viên.
Nếu như là luyện đan sư khác vừa mới chạm tới lĩnh vực Thần đan thì như vậy ít nhất cũng phải cần mười ngày mà nhiều thì phải cần tới nửa tháng, còn không thể cam đoan thành công, coi như thành công, phẩm chất cũng là phẩm chất hạ thừa.
"Đây chính là Thần đan đầu tiên ta trở thành Đan Thần luyện chế ra được." Thẩm Tường rất cảm khái nhìn vào bốn viên Ngọc Tâm Thần đan.
Hắn càng muốn luyện chế Cốt Cách Thần đan kia hơn, hắn rất mong chờ đối với Cốt Cách, bởi vì cái này có thể để hắn có được lực lượng càng cường đại hơn.
Lúc này là ban đêm, Thẩm Tường từ mật thất dưới đất đi lên, trông thấy Phùng Vũ Khiết đã ngủ ngon lành ở trên gường bên cạnh, tư thái xinh đẹp kia để đôi mắt Thẩm Tường không nỡ dịch chuyển khỏi.
Phùng Vũ Khiết đột nhiên mở to mắt, nàng ta trước đó tuy rằng ngủ say, nhưng nàng loại cường giả cấp bậc này, một khi có tiếng động gì đó thì đều sẽ lập tức bắt lấy, sau đó nhanh chóng tỉnh lại, nàng ta vừa nghe thấy tiếng Thẩm Tường mở cửa đá ở mật thất ra thì nàng ta lập tức tỉnh lại.
"Ta muốn đi tắm rửa." Thẩm Tường cười hắc hắc, lập tức đi vào trong phòng tắm cọ rửa thân thể, hắn luyện đan lâu như vậy vẫn là ra không ít mồ hôi.
Phùng Vũ Khiết khẽ hừ một tiếng, dùng chăn mềm che kín mặt mũi của mình, nghe thấy tiếng nước chảy rì rầm trong bồn tắm, nàng ta không thể không nghĩ lung tung, chẳng mấy chốc đã nhớ lại cảnh tượng Thẩm Tường ở bên trong Thần Hải của nàng ta để cho nàng ta phải xấu hổ.
"Giường lớn như vậy, ngủ một mình có phải cảm thấy rất vắng vẻ hay không?" Thẩm Tường từ trong phòng tắm đi ra, cười hì hì mà nói.
"Ai cần ngươi lo, nhanh đi ngủ đi." Mặt ngọc Phùng Vũ Khiết lúc này đã đỏ bừng, chỉ có điều bỏi vì trong phòng ánh sáng mờ tối, cho nên Thẩm Tường không trông thấy.
Sau khi Thẩm Tường nằm xuống trên giường của mình, nói ra: "Ta đã luyện chế thành công ra Ngọc Tâm Thần đan, được bốn viên, Phùng tỷ, ngươi nói nếu như mua mười vạn Thần Nguyên thạch một viên thì có thể bán được nhanh hay không?"
Lúc này Phùng Vũ Khiết đã hiểu rất rõ đối với Thiên Luyện thuật, Thẩm Tường có thể luyện chế ra bốn viên Ngọc Tâm Thần đan, nàng ta cũng không cảm thấy bất ngờ chút nào.
"Vẫn có chút khó, tám vạn Thần Nguyên thạch có lẽ là có thể bán đi rất nhanh." Phùng Vũ Khiết nói, nàng ta lúc này cũng ngo ngoe muốn động, muốn dùng Thiên Luyện thuật đi luyện thử Ngọc Tâm Thần đan, xem chính mình có thể luyện chế ra được bốn viên hay không.
Thẩm Tường hỏi: "Ngươi thu mua được bao nhiêu dược liệu?"
Hỏi câu này, Phùng Vũ Khiết có chút bất đắc dĩ, khẽ thở dài: "Ban đầu ta muốn thu mua trong hôm nay, nhưng gia hỏa kia ra giá quá cao, phải mười vạn Thần Nguyên thạch, ta không muốn."
P/S: Ta thích nào ... chương 1.