Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1967 - Chương 1967 - Tạ Ngạo Phẫn Nộ

Chương 1967 - Tạ Ngạo phẫn nộ
Chương 1967 - Tạ Ngạo phẫn nộ

Thiên Thần thượng vị của Tử Yên Thần sơn đều rất mạnh, bọn họ dựa theo một chút khí tức mà Thiểm Điện Thần Sư để lại, là có thể đuổi sát theo Thẩm Tường.

"Đám người kia có chút bản sự, đừng chơi với bọn hắn, nhanh làm mất dấu bọn họ đi, ta lo lắng tiếp tục thế này thì sẽ bị bọn họ bắt lấy, mấy người bọn họ đều là Thiên Thần thượng vị." Nguyệt Nhi nói.

Thẩm Tường khẽ gật đầu, thi triển lĩnh vực không gian bao phủ Tiểu Thiểm Điện lại, bởi như vậy là có thể che giấu toàn bộ khí tức lại, sau đó hắn lại phóng xuất ra một cái cánh cửa không gian, để Tiểu Thiểm Điện xông vào, rời khỏi vị trí vừa rồi.

Sau khi Thẩm Tường sử dụng lực lượng không gian, mấy Thiên Thần thượng vụ đuổi sát theo đột nhiên ngừng lại, bởi vì bọn hắn không cảm ứng được khí tức mà Tiểu Thiểm Điện để lại, không biết nên đuổi tiếp như thế nào.

"Chờ một chút chúng ta lại trở về xem bọn hắn, đám gia hỏa này không bắt được ta, khẳng định sẽ đi đối phó Tạ Ngạo." Thẩm Tường vừa rồi ở lúc chạy trốn, cũng cảm ứng được khí tức của Tạ Ngạo, hắn cũng đuổi sát ở đằng sau.

Tuy rằng từng bị Tạ Ngạo hắc qua một lần, nhưng Thẩm Tường vẫn có ấn tượng không tệ đối với hắn, nếu như không có dược liệu mà Tạ Ngạo bán cho hắn và Phùng Vũ Khiết, bọn hắn cũng không nhanh như vậy có được dược liệu cần thiết đi luyện chế Thần đan của mình, dù sao những Thần dược đó đều tương đối hiếm.

Tạ Ngạo theo ở đằng sau, vốn là hắn cho là mấy Thiên Thần Tử Yên Thần sơn kia sẽ ngăn Thẩm Tường lại, sau đó xảy ra xung đột với Thẩm Tường, hắn tới lúc đó có thể đánh lén từ trong hỗn loạn.

Nào biết được tình huống bây giờ, Thẩm Tường đột nhiên chạy mất, mấy tên Thiên Thần thượng vị của Tử Yên Thần sơn kia cho rằng Tạ Ngạo và Thẩm Tường cùng là một bọn, mà Tạ Ngạo còn đang ở đằng sau, cho nên bọn hắn quay đầu đuổi bắt Tạ Ngạo.

Nếu như đơn đả độc đấu, Tạ Ngạo tuyệt không sợ bất kỳ một tên nào trong bọn họ, nhưng là vây công thì Tạ Ngạo bây giờ cũng chỉ có thể vắt chân lên cổ mà chạy.

"Tại sao có thể như vậy, Thẩm Tường cái tên này nói chạy là chạy." Tạ Ngạo cũng không biết thủ đoạn của Thẩm Tường, cho nên dẫn tình huống phát triển tiếp theo không giống như trong sự tưởng tượng của hắn.

Mấy tên Thiên Thần của Tử Yên Thần sơn, tốc độ đều rất nhanh, bằng không Thẩm Tường cũng sẽ không phải làm tiến hành không gian thuấn di để trốn thoát, Tạ Ngạo không có thủ đoạn như Thẩm Tường, lúc này gặp áp lực vô cùng lớn, lại thêm trước đó hắn đuổi theo rất gần với mấy tên Thiên Thần thượng vị kia, cho nên hiện tại hắn đang bị đuổi kịp dần dần.

"Đừng chạy." Một tên nam tử Tử Yên Thần sơn quát lạnh, phóng xuất ra một đám khói tím, hóa thành một cái trận pháp, từ không trung bao phủ xuống hình thành một cái lưới lớn bao phủ Tạ Ngạo lại.

Tạ Ngạo lấy ra một cái đao đen, điên cuồng chém mấy trăm nhát vào tấm lưới màu tím bao phủ ở phía trên, chỉ trong nháy mắt, tấm lưới lớn này trông rất rắn chắc đã bị từng luồng đao khí màu đen chặt đứt, biến thành khói tím tiêu tán đi.

Nhưng lúc này mấy tên Thiên Thần thượng vị của Tử Yên Thần sơn đã vây Tạ Ngạo vào giữa, Tạ Ngạo muốn chạy cũng không được.

"Chỉ có đồng bạn kia của ngươi xuất hiện mới có thể cứu ngươi, bằng không chúng ta sẽ giết chết ngươi, hắn cướp đi nhiều Thần dược của chúng ta như vậy, chúng ta nhất định phải đòi lại." Một tên nam tử nói, nói chuyện đều là hắn nói, hơn nữa hắn cũng rất tức giận, hiển nhiên hắn là người đứng đầu trong tiểu đội này, nếu như đạt được nhóm Thần dược kia, hắn được chia cũng sẽ nhiều hơn, nhưng bây giờ toàn bộ lại bị Thẩm Tường lột đi.

Thẩm Tường đã lặng lẽ trở lại, những Thần dược mà hắn lấy đi kia, trong lòng vẫn có chút áy náy, dù sao đây là Tạ Ngạo phát hiện đầu tiên, hơn nữa còn bởi vì hắn, khiến cho Tạ Ngạo rơi vào bên trong loại tình cảnh nguy hiểm này, hắn và Tạ Ngạo không có thù gì, cho nên hắn cũng không muốn nhìn thấy Tạ Ngạo bởi vì hắn mà chết đi như vậy.

"Hắn sẽ không quay lại, tuy nhiên các ngươi muốn giết được ta vậy thì cũng quá ngây thơ đi, ta cũng không phải dễ giết như vậy, ta nói cho các ngươi biết, nếu như các ngươi muốn ta chết, trong các ngươi chắc chắn có một tên phải chôn cùng với ta, các ngươi phải xem chút ai có vận khí kém cỏi nhất a." Lúc Tạ Ngạo nói ra lời nói này, một bộ dáng vẻ gặp chết không sờn, để trong lòng mấy tên Thiên Thần thượng vị của Tử Yên Thần sơn kia âm thầm rung động một cái.

Tạ Ngạo thật không sợ chết, điều này làm cho Thẩm Tường ở một bên âm thầm bội phục, vừa rồi loại khí thế trên người Tạ Ngạo kia cũng lây nhiễm hắn.

Thẩm Tường trốn ở một bên quan sát, hắn đã dùng lĩnh vực không gian bao phủ hắn và Tiểu Thiểm Điện lại, cho nên không bị phát hiện.

"Đừng nghe hắn nói chuyện giật gân, giết chết hắn rồi lại nói." Nam tử Tử Yên Thần sơn tức giận quát lên, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu tím, khói tím bừng bừng, sau khi đôi mắt bùng lên ánh sáng tím, cả người hắn như là cái bóng màu tím, trong nháy mắt đã bay tới bên cạnh Tạ Ngạo, kiếm đã đâm ra, vừa nhanh vừa quỷ dị, bởi vì lúc hắn đi qua, toàn bộ thân thể nhìn đều là vặn vẹo, thật giống như mặt nước gợn sóng phản chiếu hình ảnh vậy.

Cho nên, rất khó nhìn rõ hướng của hắn, thậm chí không biết hắn công kích vào bên nào, Thẩm Tường ở một bên nhìn thấy mà âm thầm tắc lưỡi, mà làm hắn kinh ngạc hơn chính là Tạ Ngạo.

Tạ Ngạo không trốn tránh cũng không hề phản kích, lúc thanh kiếm lập lòe ánh sáng tím kia đâm vào thân thể của hắn, thân thể của hắn đột nhiên biến thành một đám khói màu đen tản ra.

Đám khói màu đen này có tà khí rất đậm, cỗ tà khí đó để Thẩm Tường cảm thấy hết sức quen thuộc, Tạ Ngạo trước đó mang tới cho hắn một loại cảm giác vô cùng quen thuộc, giống như là hắn đã từng gặp qua ở nơi nào rồi vậy.

Sau khi Tạ Ngạo hóa thành khói đen, mấy tên Thiên Thần thượng vị khác của Tử Yên Thần sơn cũng lập tức xuất thủ, phóng xuất ra một cái lồng ánh sáng màu tím nhạt bao phủ khu vực gần đây lại, đây là lo lắng Tạ Ngạo biến thành khói đen chạy trốn đi.

Lúc này Thẩm Tường cũng bị bao phủ ở bên trong, tuy nhiên cái này không có giam cầm không gian, cho nên hắn muốn đi vẫn là rất dễ dàng.

Tạ Ngạo biến thành khói đen lúc này nửa người trên là hình người, nửa người dưới là khói đen, trong tay cầm một thanh trường đao trở nên rất to lớn, tạo hình trường đao này rất bá khí, như là ác ma đang gầm thét đang tức giận vậy, tản mát ra một cỗ khí diễm màu đen.

"Ta liều mạng với các ngươi."

Tạ Ngạo lúc này tức giận không thôi, thua thiệt vốn chính là hắn, những Thần dược kia là hắn tìm được trước tiên, nào ngờ lại gặp những tên ác đồ chuyên môn cướp Thần dược trong lời đồn này, nhưng cuối cùng Thần dược lại bị Thẩm Tường giành được, mà hắn lại phải bị đánh thay Thẩm Tường.

Tạ Ngạo tức giận quát lên, hai con ngươi biến thành màu đen, nhìn rất đáng sợ, trường đao trong tay càng là tỏa ra từng đợt sát ý và tà sát kinh khủng.

Hắn hóa thành một luồng ánh sáng đen, ở trong giây lát đã tới đằng sau một tên nam tử áo tím, đao đen trong tay dữ tượn phát ra tiếng kêu rên "Ô ô", chém xuống dưới, đao đen ở trong hưng không lưu lại một đạo tàn ảnh màu đen, sau khi Tạ Ngạo bổ ra một đao đó thì lập tức tránh ra, tiếp tục công kích nam tử áo tím khác.

Mà nam tử áo tím vừa rồi bị hắn bổ trúng kia, bả vai đã thêm một vết máu đen, lúc này máu hắn chảy ra đều là màu đen, hơn nữa nơi bị chém rất đáng sợ, bốc lên chất lỏng sôi trào màu đen nhánh.

"Cái tên này rất tà môn, các ngươi phải cẩn thận, ta xử lý vết thương trước đã, ta lo lắng loại tổn thương này sẽ khuếch tán." Nam tử áo tím bị ăn một đao kia hét lớn lên.

Bởi vì vừa nhìn thấy công kích của Tạ Ngạo, những nam tử áo tím khác đều có phòng bị, cho nên một đao tiếp theo của Tạ Ngạo cũng không đạt được mục đích, ngược lại còn bị những nam tử áo tím còn lại cùng nhau vây công, liên tục bại lui, bị ép tới gắt gao, khó mà đánh trả.

Thẩm Tường đã lặng yên không một tiếng động tới gần nam tử áo tím bị Tạ Ngạo kích thương kia, Thí Thần kiếm trong tay hắn được năm rất chắc chắn, lực lượng lục đạo như là sông lớn chảy xiết tràn vào bên trong thân kiếm, nếu không phải ở bên trong lĩnh vực không gian của Thẩm Tường, cỗ khí tức này chắc chắn sẽ bị cảm ứng được.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment