Thẩm Tường bây giờ cũng có thể giao lưu với Thiểm Điện Thần Sư.
"Tiểu Thiểm Điện, ngươi biết cái nơi giao hội với Lục Đạo cảnh không? Nghe nói chỗ đó là bảo địa Thần dược." Thẩm Tường lúc này ngồi ở trên lưng Tiểu Thiểm Điện.
"Chủ nhân, ta biết ở nơi nào, chỉ có điều chỗ đó có chút nguy hiểm, bởi vì hiện tại bên trong đều có một số tiểu đội nhân loại tiến vào chiếm giữ, những tiểu đội này đều rất mạnh, ta gặp phải bọn họ cũng phải trốn tránh, bọn họ ở trong đó chiếm lấy rất nhiều nơi, chuyên môn cướp đoạt Thần dược người khác tìm được." Tiểu Thiểm Điện nói ra: "Chủ nhân ngươi xác định bây giờ ngươi muốn đi?"
"Đương nhiên, ta không sợ bọn họ, ngươi cần bao nhiêu lâu mới đi tới đó?" Đây cũng chính là nguyên nhân Thẩm Tường thu phục đầu Thiểm Điện Thần Sư này, bởi vì tốc độ của nó rất nhanh, cái này có thể để cho hắn tiết kiệm không ít sức lực trên đường đi.
"Bốn ngày là có thể đi tới." Tiểu Thiểm Điện nói, cái này còn nhanh hơn rất nhiều so với Thẩm Tường suy đoán, từ tư liệu mà lão giả kia cho hắn tới xem, đại đa số người đều cần bảy tám ngày mới có thể đi tới.
Nếu như chính hắn sử dụng lực lượng không gian thì khả năng cũng phải hai ba ngày, nhưng làm như vậy sẽ rất tiêu hao lực lượng lục đạo, nhưng đây đối với Thiểm Điện Thần Sư mà nói thế nhưng thật giống như không có áp lực gì.
"Đi thôi." Thẩm Tường nói.
Thiểm Điện Thần Sư lập tức chạy như bay, nó (hắn) trở thành tọa kỵ của người khác chỉ có thể tự nhận không may, đối với hắn mà nói bây giờ có thể còn sống đã là không tệ rồi, bọn chúng những con dị Thần thú này chủ động công kích nhân loại, nếu không phải nhân loại bị bọn chúng giết rồi ăn hết thì chính là bọn chúng bị giết.
Bây giờ bị thu phục, ít ra còn có mạng mà sống.
Thực lực bản thân của Thiểm Điện Thần Sư cũng không yếu, lại thêm tốc độ nhanh như vậy, cho nên trên đường đi đều rất thuận lợi, không gặp phải dị Thần thú khác đánh lén.
"Phía trước chính là." Bốn ngày sau, Tiểu Thiểm Điện chở Thẩm Tường đi, đứng ở trên đỉnh một ngọn núi cao, quan sát dãy đồi núi thấp ở phía dưới kia.
Đó là một tòa sơn mạch, bên trong có rất nhiều núi thấp, những núi này đều phủ đầy cây cối xanh ngắt, nhìn tràn ngập sinh cơ nồng đậm.
Thẩm Tường ở trên ngọn núi cao này là có thể cảm nhận được cỗ khí sinh mệnh kia xông vào mũi, cho người ta một loại cảm giác rất thoải mái, nơi này quả nhiên là bảo địa Thần dược.
"Đi, chúng ta đi vào." Thẩm Tường nói với Tiểu Thiểm Điện, bởi vì Nguyệt Nhi bây giờ không cảm ứng được cái gì, cho nên cần phải đi nhiều vài vòng ở bên trong.
Ở chỗ bên ngoài này khẳng định không có Thần dược gì.
"Xem ra không chỉ là đệ tử của Chí Tôn thần điện và Lục Đạo thần điện tới đây hái dược, còn có thế lực khác, ta cảm ứng được khí tức của rất nhiều nhân loại còn sót lại ở chỗ này, đều là đến từ từng cái thế lực có khí tức đặc thù, mà ngay cả Thú Thần điện chúng ta cũng có một số." Nguyệt Nhi nói ra: "Ta phải đợi tới buổi tối mới có thể cảm ứng được, chúng ta trước tiến vào chỗ sâu rồi lại nói, ở trong đó có lẽ có rất nhiều."
Nguyệt Nhi là Tinh Nguyệt thần thú, có thể câu thông với tinh nguyệt, bình thường lúc nàng ta không cảm ứng được Thần dược thì chờ đến ban đêm hỏi thăm tinh nguyệt.
Tiểu Thiểm Điện chở Thẩm Tường phi nước đại vào chỗ sâu, thẳng tới buổi tối bầu trời đầy sao, nó mới dừng lại chậm rãi đi tới.
Tốc độ của Thiểm Điện Thần Sư khiến Thẩm Tường rất hài lòng, tuy rằng không sánh bằng hắn dùng toàn lực thi triển xuyên qua không gian, nhưng cái này lại không tiêu hao lực lượng của hắn cũng có thể đạt tới loại tốc độ này, hắn rất thỏa mãn.
"Tìm được, ở trên một ngọn núi gần đây, chỗ đó có Thần dược." Nguyệt Nhi cao hứng nói ra: "Đi nhanh lên một chút đi, ta nói vị trí cho ngươi, ngươi bảo Tiểu Thiểm Điện đi nhanh tới đó đi."
Sau khi Thẩm Tường đạt được vị trí chính xác, cũng chỉ huy Tiểu Thiểm Điện phi nước đại tới.
Nguyệt Nhi và Thẩm Tường vốn cho là chẳng mấy chốc có thể có được Thần dược, ai ngờ sau khi tới gần thì lại nghe thấy tiếng đánh nhau, chỗ đó vậy mà đang có người tranh đoạt.
Đối với Thẩm Tường mà nói, người khác đang tranh đấu thế nhưng là chuyện tốt, hắn có thể nhân dịp lấy đi.
"Tử Yên Thần sơn, các ngươi có biết xấu hổ hay không? Thần dược này rõ ràng là ta phát hiện trước, các ngươi dựa vào cái gì dăm ba câu nói là của các ngươi?" Một giọng nói lạnh lùng mang theo sự tức giận, khiến trong lòng Thẩm Tường âm thầm kinh ngạc.
Bởi vì giọng nói này không phải của ai khác mà chính là của Tạ Ngạo kia.
"Lại là gia hỏa này, ta phải tiếp tục quan sát." Thẩm Tường từ trên lưng Tiểu Thiểm Điện đi xuống, thi triển Thần Du Cửu Thiên đi quan sát.
Chiến đấu xảy ra ở trên đỉnh của một ngọn núi thấp, cây cối ở trên đó đã được san bằng, mà điều này cũng làm cho Thẩm Tường lại càng dễ trông thấy một mảng lớn thần dược.
Những Thần dược kia đều là cũng một chủng loại, có năm sáu mươi khoảng này, giống như trộng một loại rau ở chỗ đó vậy, khiến cho Thẩm Tường giật nảy cả mình, Thần dược nơi này giống như cây nấm vậy.
Mà lúc này đứng ở trước mảnh Thần dược này có bốn người, trên người bọn họ mặc quần áo màu tím, là bốn tên nam tử, từ khí tức trên người bọn họ thả ra tới xem, đều là Thiên Thần thượng vị.
Nhìn ra được bọn họ đã chiếm lấy mảnh Thần dược này, mà Tạ Ngạo chỉ có một mình, trông thấy mặt mũi hắn tràn đầy vẻ tức giận thì biết mảnh Thần dược này vốn là hắn phát hiện ra trước.
"Chúng ta phát hiện ở ba năm trước đây, chỉ có điều chúng ta phải có việc trở về." Một tên nam tử áo tím cười lạnh nói: "Ngươi là Quyền đường của Chí Tôn thần điện a, đừng tưởng rằng là Chí Tôn thần điện thì chúng ta sẽ sợ ngươi, ngươi đừng khinh người quá đáng."
Tạ Ngạo tức giận nói: "Mảnh Thần dược này đã thành thục hơn mười năm, các ngươi nếu là phát hiện ở ba năm trước đây, sớm đã lấy đi rồi, còn phải chờ tới bây giờ sao? Ta sớm đã nghe nói nơi này có một số gia hỏa hèn hạ vô sỉ chuyên môn chiếm lấy Thần dược mà người khác tìm ra được."
"Những gia hỏa hèn hạ này không có năng lực gì khác, nhưng bọn hắn lại có một số rất lợi hại, chính là có thể giống như chó đi theo người khác, các ngươi theo dõi ta lâu như vậy, phát hiện ta tìm được mảnh Thần dược này thì nhảy ra nói là của các ngươi, các ngươi còn bị cắn ngược lại một cái, không nghĩ tới đệ tử Tử Yên Thần sơn đại danh đỉnh đỉnh cũng sẽ làm ra loại chuyện ti tiện này."
Chính Tạ Ngạo khẳng định không đánh lại đối phương, bởi vì đối phương có bốn tên Thiên Thần thượng vị, nếu như đánh thắng được thì hắn cũng sẽ không nói nhảm nhiều như vậy.
"Vậy thì thế nào, giết chết ngươi đi thì ai còn biết chuyện này." Một tên nam tử áo tím cười lên ha hả, sát ý hiện lên.
Thẩm Tường đang một mực quan sát, trong lòng âm thầm vui lên, lập tức dùng lực lượng không gian cảm ứng khóa chặt những Thần dược kia, sau đó thi triển cách không thủ vật, trong nháy mắt nhổ tận gốc mấy chục đóa hoa màu lam kia, đây chỉ là chuyện trong nháy mắt.
"Ai?" Đệ tử Tử Yên Thần sơn lập tức phát hiện ra, nhưng bọn hắn lại không trông thấy ai, loại thủ đoạn này vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy, nhưng bọn hắn đều là Thiên Thần thượng vị, cũng coi như có kiến thức rộng rãi, lập tức biết đây là người nắm giữ Không Gian pháp tắc.
"Chí Tôn thần điện, Đan đường, Thẩm Tường." Thẩm Tường đã cưỡi Tiểu Thiểm Điện rời xa, nhưng giọng nói của hắn lại quan quẩn ở trong nhóm núi này.
"Đuổi theo." Đây chính là hơn mấy chục Thần dược trung phẩm trân quý, đệ tử Tử Yên Thần sơn sao có thể để người khác cướp đi.
Tạ Ngạo kinh hãi, hắn tự nhiên biết Thẩm Tường là ai, nhưng hắn bây giờ lại không cảm thấy tức giận, ít ra những Thần dược này không rơi vào trong tay những tên đệ tử của Tử Yên Thần sơn kia.
Mấy tên đệ tử Tử Yên Thần sơn đuổi theo Thẩm Tường, Tạ Ngạo cũng đuổi sát theo, bị đối phương làm hỏng chuyện tốt của hắn, hắn coi như đánh không lại mấy tên Thiên Thần thượng vị kia, hắn cũng không thể bỏ qua như vậy.
P/S: Ta thích nào ... chương 3.