Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1965 - Chương 1965 - Thiểm Điện Thần Sư

Chương 1965 - Thiểm Điện Thần Sư
Chương 1965 - Thiểm Điện Thần Sư

Nguyệt Nhi có thể cảm ứng được vị trí Thần dược, cho nên Thẩm Tường mới mang theo nàng ta, nếu như bảo địa kia thật sự có lượng lớn Thần dược, hắn chỉ cần mang theo Nguyệt Nhi tới đó đi dạo hơn mấy vòng, Nguyệt Nhi có thể cảm ứng được.

Trêm đường trèo đèo lội suối, Thẩm Tường đều không gặp được dị Thần thú trong truyền thuyết, nghe nói chỉ cần rời xa Chí Tôn thần điện, trên đường gặp phải một số dị Thần thú cường đại, nếu như không có thực lực cường đại đánh lui dị Thần thú, vậy sẽ rất nguy hiểm, rất nhiều đệ tử Chí Tôn thần điện đều bị ăn sạch như vậy.

Trên đường đi Thẩm Tường rất cảnh giác, bởi vì lần trước hắn lúc hắn rời khỏi Chí Tôn thần điện đã có hai tên Thiên Thần theo dõi hắn.

Nhớ lại hai tên Thiên Thần của Kiếm đường kia, trong lòng Thẩm Tường lại bắt đầu có chút lo lắng, bởi vì trưởng lão Kiếm đường đã để mắt tới hắn, muốn cướp đoạt Thí Thần kiếm pháp của hắn, mà làm hắn tương đối yên tâm là, tới bây giờ Kiếm đường còn chưa điều tra ra nguyên nhân cái chết của đám người Trương Trác, như vậy sẽ không nghi ngờ tới trên đầu hắn.

Ngay tại lúc Thẩm Tường cho rằng mình một đường đi tới rất may mắn không hặp phải dị Thần thú thì một đạo tia chớp đột nhiên hiện lên trước mặt hắn, một luồng khí tức lạnh lẽo đánh về phía ngực của hắn.

Hắn phản ứng nhanh chóng hắn vội vàng thuấn di tránh đi, đạo khí tức đó rất đáng sợ, nếu như hắn không tránh đi thì có thể sẽ bị thương.

"Là Thiểm Điện Thần Sư, là một con dị Thần thú." Nguyệt Nhi kinh hô: "Gia hỏa này có chút huyết mạch của Thần Sư tộc, cho nên ở bên trong Thần thú hoang dã xem như rất mạnh, phải ứng đối cho cẩn thận, gia hỏa này đáng sợ nhất chính là tốc độ của nó."

Nguyệt Nhi vừa mới nói xong, lại một tia chớp cắt tới, tốc độ của Thiểm Điện Thần Sư này đạt tới cực hạn thì giống như là tia chớp vậy, Thẩm Tường căn bản không nhìn thấy rõ dáng vẻ của nó.

Thẩm Tường cảm thấy chỗ đáng sợ nhất của Thiểm Điện Thần Sư không phải là tốc độ nhanh như chớp này, mà là loại năng lực ẩn nấp lặng yên không tiếng động kia, bằng không cũng sẽ không tới trước mặt hắn mà hắn không phát hiện ra, phải biết hắn thế nhưng là thả ra lĩnh vực cảm ứng không gian.

Thẩm Tường lại thuần di tránh đi một lần nữa.

Hai lần Thiểm Điện Thần Sư đều không đắc thủ, điều này làm cho hắn biết nhân loại mà mình đối phó không đơn giản, lúc này nó dừng lại ở nơi cách Thẩm Tường mấy trăm trượng.

Thẩm Tường đã trông thấy dáng vẻ của Thiểm Điện Thần Sư, đây là một con sư tử toàn thân màu trắng, cũng không phải loại to con kia, chỉ giống như con ngựa mà thoi, như vậy mới có thể bảo đảm cho sự nhanh nhẹn của nó.

"Sau lại là màu trắng?" Ngay vào lúc Nguyệt Nhi cảm thấy nghi ngờ, một màn kỳ diệu xuất hiện, Thiểm Điện Thần Sư kia vốn là toàn thân màu trắng như tuyết đột nhiên biến thành màu đen.

Để Thẩm Tường và Nguyệt Nhi cảm thấy giật mình là, Thiểm Điện Thần Sư này vừa biến thành màu đen thì lại biến thành màu lam, sau mấy lần biến hóa thì lại đột nhiên biến mất.

Nhìn kỹ, Thiểm Điện Thần Sư cũng không biến mất, chỉ là trên người hắn xuất hiện mấy loại màu sắc, những màu sắc này giống như đúc với hoàn cảnh xung quanh, khiến cho ở đằng xa khó mà trông thấy được, đây là một loại ngụy trang rất cao minh.

Lại thêm năng lực ẩn nấp cùng với tốc độ đáng sợ kia của Thiểm Điện Thần Sư, phát động đánh lén, nếu như không phải người đã trải qua nhiều trận đánh, người phản ứng mau lẹ thì trên cơ bản khó có đường sống.

Mà vừa rồi Thẩm Tường đã từng cảm nhận qua loại uy hiếp này.

"Gia hỏa này không quá lợi hại nhưng thủ đoạn lại rất cao minh a." Vẻ mặt Thẩm Tường trở nên nghiêm túc lên, Thiểm Điện Thần Sư không còn trong lĩnh vực cảm ứng không gian của hắn nữa, đây là chuyện rất khó giải quyết.

"Hắn động, ta thấy được hắn, không cần lo lắng." Nguyệt Nhi truyền âm cho Thẩm Tường.

Thiểm Điện Thần Sư để cho màu sắc trên trên người biến hóa không ngừng, giống với hoàn cảnh ở xung quanh, lại phối hợp với loại tốc độ di động kia, giống như tàng hình vậy.

Thẩm Tường biết Thiểm Điện Thần Sư di động, nhưng lại không biết Thiểm Điện Thần Sư ở nơi nào.

"Trên tàng cây, đang tới gần ngươi từng chút xíu một." Nguyệt Nhi truyền âm cho Thẩm Tường: "Gia hỏa này rất thông minh, biết công kích ngươi từ phía trên, nếu như không phải có ta ở đây, ngươi bây giờ khả năng đã bị hắn làm cho bị thương."

Thẩm Tường một mực tụ lực, Nguyệt Nhi nói như vậy, Thiểm Điện Thần Sư ở ngay trên một cây đại thụ ở ngay bên cạnh hắn, thân thể của hắn tuy rằng tương đối lớn, nhưng cây cối ở nơi này đều là loại đại thụ rất cổ lão kia, Thiểm Điện Thần Sự chạy tới trên đó cũng không làm ra một chút động tĩnh nào, bản lĩnh này khiến Thảm Tường cảm thấy bội phục.

"Nhất định phải bắt lại cái tên này, thu phục." Đây là suy nghĩ đột nhiên sinh ra trong nội tâm Thẩm Tường.

Thẩm Tường làm bộ hết nhìn đông rồi lại ngó tây, để Thiểm Điện Thần Sư cho là hắn không phát hiện chính mình, hơn nữa còn đi tới lui mấy bước.

"Tới." Nguyệt Nhi vừa mới nói, Thẩm Tường đã tụ lực, thi triển ra Nhanh Chậm biến bên trong Tru Ma Thất Thức.

Tốc độ của Thiểm Điện Thần Sư rất nhanh, muốn đánh trúng nó một cách chính xác thì cũng không phải dễ dàng, nhưng sau khi sử dụng Nhanh Chậm biến trong Tru Ma Thất Thức, Thiểm Điện Thần Sư có tốc độ thật nhanh ở trong mắt hắn lại trở nên rất chậm chạp.

"Ăn một quyền của ta." Thẩm Tường hét lớn, nắm đấm súc tích lực lượng lục đạo hung hăng đấm về phía đầu của Thiểm Điện Thần Sư, quyền này giống như có thể đánh nát ngọn núi lớn, từ phía dưới đánh vào cái cằm Thiểm Điện Thần Sư ở trên.

Oanh.

Tiếng nổ vang trầm muộn, bắn ra tiếng nổ cuồng lôi, khuấy động ra sóng khí, Thiểm Điện Thần Sư rơi vào quyền này, toàn bộ thân thể đều bị đánh bay ra ngoài.

Sau khi đánh trúng một quyền, Thẩm Tường tiếp tục thi triển Tru Ma Thất Thức công kích liên tục, thân thể Thiểm Điện Thần Sư bay ra ngoài ở trong mắt Thẩm Tường vẫn rất chậm, hắn chẳng mấy chốc đã đuổi theo, hai tay mười ngón nắm chặt lại, hợp thành một cái búa, đi tới phía trên Thiểm Điện Thần Sư, dùng lực rất lớn đánh xuống dưới.

Thiểm Điện Thần Sư vốn bị hắn đánh bay tới không trung, hiện tại lại bị một búa như vậy của hắn, toàn bộ thân thể nhanh chóng rơi xuống đất.

Nhưng là, thân thể Thiểm Điện Thần Sư ở lúc sắp rơi đập vào mặt đất, Thẩm Tường đã thuấn di tới mặt đất, hai chân đột nhiên đá lên trên, lại đá Thiểm Điện Thần Sư bay lên không trung.

Cứ lặp đi lặp lại tuần hoàn như thế hơn mười lần, Thiểm Điện Thần Sư đã không chịu nổi, trong miệng nôn ra máu tươi.

"Chút bản lĩnh này của ngươi mà còn muốn đánh lén ta."

Thẩm Tường dùng lực lớn giẫm vào trên đầu của Thiểm Điện Thần Sư, Thiểm Điện Thần Sư quả thực không chịu nổi lực lượng lục đạo đáng sợ này của Thẩm Tường, loại lực lượng lục đạo này thông qua Thẩm Tường vận dụng thần công phóng xuất ra, kết hợp ký pháp của hắn đánh ra, trở nên càng đáng sợ hơn, chỉ là gần mười lần Thiểm Điện Thần Sư đã bị đánh cho choáng váng.

"Có cách nào ép buộc để hắn trở thành tọa kỵ của ta không?" Thẩm Tường hỏi.

"Không có, Thiểm Điện Thần Sư này cũng không phải Thần thú hoang dã bình thường, hắn có một chút huyết thống của Thần Sư tộc, hơn nữa bản thân cũng tương đối lợi hại, cho nên ngươi muốn ép buộc để hắn ký khế ước với ngươi là không được." Nguyệt Nhi nói.

Nghe thấy không có cách nào, Thẩm Tường giơ quả đấm lên, lúc sắp đánh xuống, Thiểm Điện Thần Sư kêu lên "Ngao ô", từ trong miệng phun ra một viên có vẻ như thần cách.

"Hì hì, gia hỏa này hóa ra sợ chết như vậy a, hắn tự nguyệ ký khế ước với ngươi." Nguyệt Nhi cười duyên nói: "Nhanh thu phục hắn đi."

Thẩm Tường rót lực lượng thần hồn của mình vào bên trong thần cách của Thiểm Điện Thần Sư, chẳng mấy chốc đã kết thành khế ước, sau này Thiểm Điện Thần Sư chính là pét của hắn.

Sau khi ký kết thành khế ước với Thiểm Điện Thần Sư, Thẩm Tường lấy cho Thiểm Điện Thần Sư một cái tên, gọi là "Tiểu Thiểm Điện", để hắn tương đối ngoài ý muốn chính là, Thiểm Điện Thần Sư này chỉ có hơn trăm tuổi, đây coi như là rất trẻ trung, hơn nữa hắn còn lợi hại như thế.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment