Đại môn của Thái Vũ môn vừa mở ra, những người vốn đang hét to này lập tức an tĩnh lại, sau khi mở đại môn ra, một cỗ uy áp tràn tới, làm cho những người kia không thể không vội càng lùi về phía sau.
Đột nhiên có nhiều người đi ra như vậy, hơn nữa mỗi người đều rất mạnh, điều này làm cho nội tâm của những người kia đều không thể không lo lắng, nếu như Thái Vũ môn không để ý đạo nghĩa gì, giết chết tất cả bọn hắn, gia tộc của bọn hắn cũng không có biện pháp gì.
Đại đa số người đến đòi phạt Thẩm Tường đều là một số cao tầng trong gia tộc, trưởng lão và tộc trưởng đều có, thực lực của bản thân bọn họ đều ở Chân Võ cảnh, nhưng bây giờ đối mặt đông đảo đệ tử chân truyền cường đại của Thái Vũ môn, trong lòng đều không hề có nắm chắc, đồng thời âm thầm kinh thán thực lực của Thái Vũ môn.
Thẩm Tường không nghĩ tới Vũ Khai Minh dĩ nhiên gọi tới hai mươi, ba mươi tên đệ tử chân truyền, cũng không ít trên Chân Võ cảnh cửu đoạn, cảnh giới cực hạn cũng có mấy tên, doạ những người kia đến xanh mặt.
Những người này đến đòi phạt Thẩm Tường, thấy Đan trưởng lão mang mặt nạ và lão giả đầu trọc mi trắng thì đều run lẩy bẩy cả linh hồn, lập tức ứa ra mồ hôi lạnh, đây là tồn tại đỉnh phong của Thái Vũ môn, mà ở bên cạnh bọn hắn là Thẩm Tường.
Ai cũng không nghĩ tới, nhân vật như Đan trưởng lão và Vũ Khai Minh sẽ ra mặt thay Thẩm Tường, điều này làm cho những người kia có chỗ cố kỵ.
"Bọn họ không phải muốn tìm ta sao, có một số việc vẫn là ngay mặt nói rõ ràng thì hay nhất, ta nhớ được ta cũng không hề giết chết những người kia, tuy rằng những gia hoả kia bị phế, nhưng muốn đi tới nơi này cũng không khó! Bọn họ là người trong cuộc, để cho bọn họ tới đối chất với ta, nhìn ra ai sai!" Thẩm Tường chắp hai tay sau lưng, bước về phía trước một bước, quét mắt nhìn những người kia, nói một cách lạnh lùng.
"Các ngươi tốt nhất đừng có nói lung tung, người Thần Binh Thiên quốc có thể chứng thực người của các ngươi muốn liên hợp cướp giật đồ vật trong tay Thẩm Tường, Thẩm Tường ra tay phế bỏ bọn họ cũng là chuyện đương nhiên!" Vũ Khai Minh cười lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn những người này một chút, làm cho những người này không dám thở mạnh.
Thẩm Tường lớn tiếng quát tháo nói: "Nói đi, tại sao các ngươi không nói chuyện? Trước đó không phải chửi rất mạnh sao? Nói ta là ma đầu, nói ta không để ý đạo nghĩa, nói ta là ác đồ. . . Các ngươi đây chính là nói xấu ta."
Trong khi nói chuyện, sát phạt chi tâm của Thẩm Tường theo tâm tình không ổn định, một cỗ sát khí lập tức dâng trào ra, làm những người kia bỗng nhiên cả kinh, nhanh chóng lùi về phía sau.
"Con cháu Lý gia của chúng ta bị phế kia nói ngươi vô duyên vô cớ động thủ với hắn, hắn cũng không hề cướp giật của ngươi, chỉ là ở lại trên đảo kia muốn tìm kiếm bảo vật." Một người trung niên hít một hơi, lớn tiếng nói: "Người Thần Binh Thiên quốc nói cũng không phải là sự thực, ta cảm thấy là ngươi mua chuộc bọn họ."
Những người khác cũng đều nâng lá gan, dồn dập quát to lên.
"Nếu như không phải ngươi vô duyên vô cớ đả thương con cháu chúng ta, chúng ta cũng sẽ không dùng số tiền lớn ra để treo giải thưởng cho cái đầu của ngươi!
"Chỉ là, Thái Vũ môn các ngươi đừng ỷ vào nhiều người, thì ngang ngược không biết lý lẽ!"
"Thẩm Tường, ngươi cho chúng ta một câu trả lời hợp lý!"
Thẩm Tường hơi nhướng mày, trầm giọng nói: "Các ngươi gọi những gia hỏa bị phế kia tới, ta sẽ cho các ngươi một câu trả lời thoả mãn.
"Đừng hòng, ngươi phế bỏ bọn họ còn chưa đủ sao? Còn muốn kích thích bọn họ? Một đại hán quát.
Đám người Đan trưởng lão và Vũ Khai Minh cũng chỉ là nhìn, bởi vì Thẩm Tường từng nói hắn tự mình giải quyết, không cần bọn họ nhúng tay, bọn họ cũng muốn nhìn một chút Tiểu sư thúc này đến cùng sẽ giải quyết như thế nào.
Thẩm Tường đột nhiên lấy ra một viên Trúc Cơ đan, nói: "Đây là một viên Trúc Cơ đan, chỉ cần các ngươi ai thừa nhận người của mình đã từng muốn cướp đoạt ta, ta sẽ đưa Trúc Cơ đan này cho hắn.
Những người kia lập tức yên tĩnh lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tuy rằng bọn họ chưa từng thấy qua Trúc Cơ đan, nhưng ở trong sách cũng đã nhìn thấy một số nét tương đồng, cũng biết chuyện Thẩm Tường từ Lữ gia thắng được ba viên. Trúc Cơ đan này là giá trị đến mấy chục vạn, cho Phàm Võ cảnh tầng mười ăn, có thể làm cho một Phàm Võ cảnh tầng mười bước vào Chân Võ cảnh, cầm lấy mang đi bán đấu giá, năm mươi, sáu mươi vạn cũng không phải vấn đề gì.
Tuy rằng những gia tộc này đều xuất ra được mấy trăm ngàn, nhưng Trúc Cơ đan là đan dược trân quý có tiền cũng khó có thể mua được, lúc này bọn hắn đều sinh ra mê hoặc rất lớn.
Thấy những người này trầm mặc, Thẩm Tường lại lấy ra một viên Trúc Cơ đan, âm lãnh nở nụ cười:
"Hai viên, nếu như có người thừa nhận người gia tộc mình là cướp giật ta, thì ta sẽ cho hắn hai viên Trúc Cơ đan, nơi này có nhiều người như vậy chứng minh, ta tuyệt không nuốt lời!
Đan trưởng lão nhìn ra âm thầm cắn răng, vội vàng truyền âm nói cho Thẩm Tường: "Ngươi còn không bằng giao hai viên Trúc Cơ đan này cho ta, ta giúp ngươi giải quyết!
Thẩm Tường đáp lại nói: "Ta không phải loại người làm ra chuyện chịu thiệt này, tiểu nha đầu ngươi cứ nhìn bản sư thúc giải quyết thế nào đi!"
Một trung niên đại hán đột nhiên hô: "Ta thừa nhận đệ tử gia tộc chúng ta kia đúng là bịa đặt sự thực, giấu gạt ta, vừa nãy ta tự hỏi qua, cảm thấy bên trong lời của hắn có không ít kẽ hở, đệ tử Thần Binh Thiên quốc làm người chính trực, bọn họ nói hẳn là không sai, xác thực là đệ tử gia tộc chúng ta cướp giật bảo vật của ngươi trước.
Người này làm cho rất nhiều người trong lòng mắng to lên, mới vừa rồi còn một mực chắc chắn là Thẩm Tường vô duyên vô cớ giết người bọn hắn, nhưng giờ lại vì hai viên Trúc Cơ đan, thay đổi một khuôn mặt, bọn họ không nghĩ tới da mặt người này lại dày tới như vậy.
Thẩm Tường cười cười: "Nói như ngươi vậy là sẽ không truy cứu ta?"
Người kia gật đầu: "Tuyệt không truy cứu!"
Mọi người phế bỏ, lại truy cứu cũng không thể tốt lên được, mà bây giờ hắn tùy tiện nói mấy câu thì có thể thu được hai viên Trúc Cơ đan, cớ sao không làm?
"Ngươi tên là gì? Để ta nhớ kỹ là gia tộc nào từng nói không truy cứu ta!" Thẩm Tường hỏi.
"Ta là Lý Xương của Lý gia ở Chân Vũ châu, là một trưởng lão của Lý gia, ta chắc chắn có thể làm cho Lý gia không nhúng tay vào chuyện này nữa." Trung niên kia lập tức trả lời, con mắt nhìn chằm chằm hai viên Trúc Cơ đan trong tay Thẩm Tường.
Trước đó mắng hung nhất chính là người của Lý gia, nhưng hiện tại người đầu tiên trở mặt cũng là hắn, Thẩm Tường sớm đã biết những người này là đến yêu cầu bồi thường, bởi vì hắn có rất nhiều vật trân quý, sớm đã được những người này theo dõi.
Thẩm Tường vì sự trong sạch của mình, dùng tiền tài đi giải quyết cũng là chuyện rất bình thường.
Thẩm Tường cười dài nói: "Được, Trúc Cơ đan này cho ngươi, tuy nhiên ngươi tiếp tục ở lại nơi này.
Hai viên Trúc Cơ đan đưa tới, giao vào trong tay của Lý Xương, điều này làm cho hai tay Lý Xương khẽ run lên, hắn sống lâu như thế, vẫn là lần đầu tiên đụng tới Trúc Cơ đan này, vẫn là một lần hai viên!
Người của Thái Vũ môn cũng rất kinh ngạc, bọn họ cũng không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà dùng loại thủ đoạn này đến giải quyết vấn đề, điều này làm cho bọn họ khá là thất vọng, đồng thời âm thầm đau lòng, hai viên Trúc Cơ đan đã tiện nghi cho loại tiểu nhân này như vậy.
"Thẩm Tường, Lý gia là Lý gia, La gia chúng ta không nhận."
Một người trung niên lập tức hô, hắn cực kỳ thèm muốn, hắn không nghĩ tới Lý Xương kia vậy mà lên tiếng nhanh như vậy, hơn nữa da mặt lại dầy như thế, chiếm được hai viên Trúc Cơ đan.
Những người kia thi nhau theo kêu to lên.
Thẩm Tường khẽ mỉm cười, lại móc ra bốn viên Trúc Cơ đan, bốn viên Trúc Cơ đan này vừa xuất hiện, người phía dưới đã mồm năm miệng mười thừa nhận đệ tử gia tộc mình có sai trước, cướp giật của Thẩm Tường cho nên mới bị đánh cho tàn phế.
Người đến có khoảng năm sáu mươi gì đó, Thẩm Tường đương nhiên sẽ không lấy Trúc Cơ đan cho tất cả bọn hắn, chỉ nhìn thấy Thẩm Tường cười nói:
"Cảm tạ các vị có thể trả lại sự trong sạch cho ta." Nói xong, hắn thu Trúc Cơ đan lại.
Những người kia trợn tròn mắt, lúc này bọn họ mới nghĩ đến trước đó Thẩm Tường không có nói qua là sẽ cho bọn hắn bốn viên Trúc Cơ đan kia, mà bọn họ bởi vì nóng ruột lo lắng bị những người khác giành trước cho nên mới đều vội vàng thừa nhận là mình sai.
Thẩm Tường nhếch miệng cười nói: "Yên tâm, ta sẽ không để cho các vị cứ như vậy tay không trở về, bây giờ ta dùng bốn hạt Trúc Cơ đan treo giải thưởng cái gọi là Lý Xương kia, chỉ cần giết chết hắn, ta sẽ cho người đó bốn viên Trúc Cơ đan!"
P/S: Ta thích nào...chương 10