Thẩm Tường dùng khoảng thời gian vài ngày, mới từ trong Thiên Luyện thuật hiểu rõ được pháp môn làm mạnh linh huyết mạch, hắn đặt tên là "Cường Linh pháp", có ý nghĩa là phương pháp cường hóa linh huyết mạch.
"Xem ra rất tiêu tốn lực lượng thần hải, không biết lực lượng lục đạo bên trong thần hải của ta dùng vào cái này sẽ có hiệu quả gì." Tiêu hao chính là lực lượng trong thần hải, bởi vì Thẩm Tường tu luyện là Lục Đạo thần công, cho nên hắn bây giờ đều là thần lực lục đạo mà những người khác thì là lực lượng thần huyền.
Mà chuyện mà lực lượng thần huyền có thể làm được thì lực lượng lục đạo cũng có thể làm được.
Sau khi tìm được pháp môn, Thẩm Tường đã bắt đầu luyện chế Tái Sinh Thần đan, hắn đầu tiên sau khi đốt luyện mấy loại thần dược kia tới trình độ nhất định, dùng Bản Nguyên linh mâu quan sát linh huyết mạch, sử dụng Cường Linh pháp mà hắn mới lĩnh ngộ ra.
Ở trước khi sử dụng phương pháp này thì đầu tiên hắn phải nhìn ra được loại thần dược nào có linh huyết mạch quá yếu, sau đó lại đề cao linh huyết mạch cả thần dược đó lên, chỉ cần để cho linh huyết mạch đều cân bằng là được rồi.
Chỉ sử dụng Cường Linh pháp, lực lượng lục đạo trong cơ thể hắn đã nhanh chóng tuôn ra từ thần hải, hóa thành một loại ánh sáng màu xanh nhạt, tràn ra từ hai tay của hắn, thông qua đan lô tiến vào đầu vào của đan lô tiến vào trong đan lô, sau đó bao quanh lấy những thần dược kia, thẩm thấu vào bên trong thần dược từng chút xíu một, bắt đầu cường hóa những linh huyết mạch yếu đó lên.
Lúc này Thẩm Tường cũng sử dụng Bản Nguyên linh mâu, quan sát những linh huyết mạch đó rất cẩn thận, linh huyết mạch nào mà yếu thì màu sắc sẽ có chút khác biệt, theo lớn mạnh từng chút xíu thì màu sắc cũng sẽ trở nên đậm hơn cho nên có thể dễ dàng nhìn ra được.
Chỉ cần màu sắc của mấy loại thần dược đều không khác nhau mấy vậy là có thể bắt đầu dung hợp.
Loại tình huống này ở trên Thần dược hạ phẩm sẽ không xảy ra, tuy rằng Thần dược hạ phẩm cũng có tình huống linh huyết mạch chênh lệch mạnh yếu, nhưng bởi vì năng lượng ẩn chứa bên trong Thần dược hạ phẩm không đủ để dẫn nổ, cho nên có thể tiến hành cưỡng ép dung hợp.
Mà Thần dược trung phẩm trở lên thì lại khác, bên trong ẩn chứa năng lượng cường đại, chỉ cần linh huyết mạch hơi ổn định thì sẽ nổ chết.
"Cũng được rồi." Thẩm Tường không nghĩ tới hắn dùng khoảng thời gian ba ngày mới để cho màu sắc linh huyết mạch của mấy loại thần dược này mới có độ đậm ngang nhau, tiêu hao cũng không ít lực lượng lục đạo của hắn.
"Là bởi vì ta còn chưa quen, cho nên mới phải phóng thích lực lượng từng chút một tới cường linh, cho nên mới mất thời gian lâu như vậy, nếu như làm quen thì thời gian có thể rút ngắn đi rất nhiều, muốn đạt tới nhanh chóng xuất đan cũng không phải là vấn đề." Thẩm Tường dùng thần thức hóa thành một cái tay, bắt lấy từng đoàn từng đám linh huyết mạch bên trong dược khí rồi dung hợp lại với nhau.
Vào lúc này, trái tim Thẩm Tường đập bình bịch, có chút khẩn trương, nếu như thất bại thì hắn lại phải tìm kiếm pháp môn lần nữa, nhưng thành công, sau này hắn luyện chế Thần đan trung phẩm sẽ nhanh hơn dễ dàng hơn những luyện đan sư khác, còn không cần phải bỏ vào lượng lớn Thánh đan thượng phẩm, đây chính là chuyện mà hắn rất kích động.
Lúc mấy cái linh huyết mạch dung hợp quấn vào nhau, trán Thẩm Tường không thể không chảy ra mồ hôi, mà khi trông thấy linh huyết mạch dung hợp hóa thành một đám, hắn nín thở một hơi cuối cùng đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
"Xong rồi." Thẩm Tường vui sướng trong lòng, thở phào nhẹ nhõm, lúc này mấy loại Thần dược trung phẩm hóa thành dược khí và dược bột đều dung hợp lại với nhau, hóa thành một khối không khí rất nồng đậm.
"Không hổ là Thần dược trung phẩm, mấy phần dung hợp lại với nhau đã có thể sinh ra dược khí dày đặc như thế, xem ra có thể ngưng ra không ít đan." Thẩm Tường cao hứng trong lòng: "Nếu như sử dụng Thánh đan làm phụ trợ, sau khi phụ trợ dung hợp xong lại phải rút năng lượng của Thánh đan ra ngoài, lúc rút ra sẽ dẫn tới một phần lớn dược khí xói mòn, cho nên xuất ra rất ít đan."
Thẩm Tường hiểu rõ, những Đan Thần trẻ tuổi kia luyện chế cũng chỉ là hai viên mà thôi, mà Phùng Vũ Khiết có thể xuất đan ba bốn viên, hiện tại hắn còn chưa xác định là có thể ra bao nhiêu viên, hắn còn muốn tiếp tục đốt luyện những dược linh khí này, để dược khí trở nên càng tinh khiết hơn.
"Dựa theo cái nhìn này, nếu như chỉ ngưng ra đan dược bình thường thì ít nhất có thể năm viên." Thẩm Tường càng hưng phấn hơn, ngưng ra càng nhiều càng tốt, như vậy coi như bán giá thấp thì cũng sẽ không cảm thấy lỗ vốn.
Hiện tại hắn đã giải quyết vấn đề khó này, lúc luyện chế không cần cho thêm Thánh đan thượng phẩm, như vậy có thể giảm đi rất nhiều chi ví là tinh lực cần lúc luyện chế, đồng thời còn có thể tăng lên số lượng xuất đan.
Sau khi Thẩm Tường đốt luyện khối lớn dược khí kia tới rất tinh thuần thì tâm tình có chút kích động.
"Bảy viên, có lẽ là không có vấn đề."
Hắn chia khối dược khí này thành bảy phần, sau đó tiến hành ngưng đan.
Chỉ một lát sau, Thẩm Tường đã ngưng đan thành công, mở đan lô ra kiểm tra, bên trong có bảy viên Tái Sinh Thần đan màu vàng nhạt, đây là phẩm chất thượng thừa.
"Quá tốt rồi, tiếp theo chỉ cần phục chế nhiều một chút, ta có thể nhanh chóng luyện ra một nhóm lớn." Thẩm Tường lau mồ hôi, cầm lấy bảy viên Tái Sinh Thần đan vội vàng đi ra tầng hầm.
Lúc đi tới trên, Phùng Vũ Khiết đang nằm ngủ cùng với Thủy Băng Nhan trên một cái giường, Nguyệt Nhi thì dựa vào bên cạnh Thủy Băng Nhan.
Thủy Băng Nhan ngủ rất ngon, dáng ngủ trông cũng rất đẹp, mà Phùng Vũ Khiết ở bên cạnh thì sớm đã tỉnh lại, nàng ta nghe tiếng cửa hầm mở ra thì đã mở mắt, nàng ta một mực chờ đợi tin tức tốt từ Thẩm Tường.
"Có muốn hôn nàng một cái hay không?" Phùng Vũ Khiết cười duyên nói.
"Ta không dám a, nàng ta rất lợi hại a." Thẩm Tường nhếch miệng.
Phùng Vũ Khiết đã từ trên giường đi xuống, đi tới bên cạnh một cái bàn, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi ở dưới đó chơi đùa sao rồi?"
Thẩm Tường cười nói: "Ngươi xem."
Phùng Vũ Khiết trông thấy Thẩm Tường mở ra một cái hộp ngọc, bên trong có bảy viên Tái Sinh Thần đan, thiếu chút nữa thì cao hứng quá mà kêu to lên, nhưng nàng lo lắng làm ồn ảnh hưởng giấc ngủ của Thủy Băng Nhan cho nên khắc chế lại.
"Luyện chế như thế nào, không cần Thánh đan thượng phẩm, ngươi dùng hai phần dược liệu Tái Sinh Thần đan mà có thể luyện chế ra bảy viên." Phùng Vũ Khiết đặt Tái Sinh Thần đan vào trong lòng bàn tay, quan sát kỹ từng viên: "Còn là phẩm chất thượng thừa."
Thẩm Tường khẽ cười: "Lò thứ nhất của ta thế nhưng là thất bại, bảy viên mà ngươi thấy này đều luyện chế ra từ cùng một lò."
"Không có khả năng." Phùng Vũ Khiết khẽ nói, nàng ta luyện chế qua Tái Sinh Thần đan nhiều lần, nàng ta hiểu rất rõ Tái Sinh Thần đan, nàng ta cảm thấy nàng luyện ra bốn viên cũng đã là cực hạn, hơn nữa nàng ta chỉ phát huy thật tốt thì mới có thể ngưng ra bốn viên, bình thường cũng chỉ là ba viên mà thôi.
Thẩm Tường cười không nói, Phùng Vũ Khiết quan sát những viên Tái Sinh Thần đan này cẩn thận một chút, phát hiện đều còn nóng, nhiệt độ không khác nhau mấy, rất rõ ràng chinh là ra từ một lò.
Nhưng nàng vẫn là vội vàng lắc đầu, nàng ta không thể nào tiếp nhận được loại chuyện mà nàng ta cảm thấy không thể nào.
"Phùng tỷ, ngươi cũng có thể làm được, ngày mai ta dạy cho ngươi, ta bây giờ hơi mệt chút, đi tắm rửa trước đã." Thẩm Tường đi vào phòng tắm, nhẹ nhàng tắm rửa sạch sẽ mồ hôi vết bẩn trên người, sau đó trở lại ngồi xếp bằng trên một cái ghế để nghỉ ngơi.
Phùng Vũ Khiết cũng dựa sát vào, nằm ở trong ngực Thẩm Tường, khẽ vỗ về gương mặt của hắn, ôn nhu nó: "Ta bồi ngươi."
Thẩm Tường hôn vào môi của nàng một cái, cười cười, sau đó ôm nàng ta đi tới trên một cái giường khác, hai người ôm nhau mà ngủ.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.