Phùng Vũ Khiết ôm Thẩm Tường và ngủ thiếp đi, trên mặt còn mang theo nụ cười ngọt ngào.
Buổi sáng, Thẩm Tường nghe thấy tiếng kêu meo meo của Nguyệt Nhi, hắn và Phùng Vũ Khiết đều bởi vậy mà tỉnh lại, lúc này trời vẫn còn chưa sáng hoàn toàn, nhưng trong phòng lại có ánh sáng màu lam nhạt trổi nổi.
Những ánh sáng này đều phát ra từ trên người của Thủy Băng Nhan, lúc này Thẩm Tường, Phùng Vũ Khiết và Nguyệt Nhi đều đã tỉnh lại, chỉ có Thủy Băng Nhan còn đang trong ngủ say.
"Nàng ta giống như sắp đột phá, trong khoảng thời gian này nàng ta cũng không tu luyện gì cả a." Nguyệt Nhi hết sức kinh ngạc, nàng ta bay tới trên cái giường của Phùng Vũ Khiết và Thẩm Tường.
Phùng Vũ Khiết nói ra: "Nàng ta trước kia vào buổi tối đều ngủ cùng với ta, cừng từng như thế này, khi đó ta hỏi nàng thì chính nàng cũng không biết là chuyện gì xảy ra."
Mấy người Thẩm Tường ở một bên quan sát, sau khi trời sáng, trên người Thủy Băng Nhan dừng phát ra ánh sáng màu xanh lam đó, nàng ta cũng vào lúc này mà tỉnh lại.
Sau khi Thủy Băng Nhan tỉnh lại, đã nhìn thấy mấy người Thẩm Tường đang nhìn nàng ta, mà lúc này quần áo trên người nàng ta đã ướt đẫm, hiển nhiên là do ánh sáng màu lam vừa rồi tạo thành.
"Mọi người buổi sáng tốt lành." Thủy Băng Nhan nở ra nụ cười ngọt ngào đối với mấy người Thẩm Tường, sau đó nhanh chóng cởi quần áo trên người xuống, không để ý tới cảm nhận của Thẩm Tường một chút nào.
Thân thể xinh đẹp trắng như tuyết này để hai mắt Thẩm Tường lập tức đăm đăm, tuy nhiên đôi mắt của hắn chẳng mấy chốc đã bị bàn tay ngọc của Phùng Vũ Khiết che khuất.
Thủy Băng Nhan thay một chiếc váy tím, Phùng Vũ Khiết lập tức đi tới sửa sang quần áo giúp nàng ta, dặn dò: "Băng Nhan, sau này có nam nhân ở đây thì không được tùy tiện cởi quần áo, ta nhớ đã từng nói với ngươi rồi."
"Nhưng Thẩm đại ca không phải người ngoài a, hơn nữa còn là hắn dạy ta mặc quần áo, y phục của ta đều là hắn đưa cho ta." Thủy Băng Nhan nhìn về phía Thẩm Tường, đơn thuần nở ra nụ cười xinh đẹp với hắn, điều này làm trong nội tâm Thẩm Tường có chút không cầm giữ được, Thủy Băng Nhan này thật sự là đơn thuần tới đáng yêu, để hắn rất là thích.
"Băng Nhan, lúc ngươi ngủ, trên người của ngươi tỏa ra ánh sáng màu lam, hơn nữa còn làm ướt quần áo, đây là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường hỏi: "Lúc ngươi ngủ vừa rồi có cảm giác gì không?"
Thủy Băng Nhan nhìn Phùng Vũ Khiết một chút, bởi vì Phùng Vũ Khiết trước đó cũng từng hỏi nàng ta về chuyện này, nàng ta lắc đầu: "Ta không biết, ta chẳng qua là cảm thấy vừa rồi lúc đang ngủ có chút nóng, sau đó thân thể toát mồ hôi."
Ngay cả Thủy Băng Nhan cũng không biết là chuyện gì xảy ra, mấy người Thẩm Tường chắc chắn cũng sẽ không hỏi ra chuyện gì.
Thẩm Tường muốn dạy cho Phùng Vũ Khiết sử dụng Cường Linh pháp để luyện chế Tái Sinh Thần đan, tuy nhiên ở trước khi luyện chế hắn còn phải song tu Sinh Sát thuật với Phùng Vũ Khiết, cô đọng ra một số linh châu thì như vậy mới có thể phỏng chế ra dược liệu Tái Sinh Thần đan.
Nguyệt Nhi và Phùng Vũ Khiết chơi đùa trong sân, bởi vì lo lắng Thủy Băng Nhan gây chuyện, cho nên Phùng Vũ Khiết không cho nàng ta đi ra khỏi viện này, lúc muốn đi ra ngoài thì nhất định phải có Phùng Vũ Khiết đi cùng.
Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết thì ở dưới mật thất, lúc bọn họ song tu Sinh Sát thuật, Thẩm Tường cũng vào lúc này thông qua phương thức thần hồn truyền thụ Cường Linh pháp cho Phùng Vũ Khiết, ngoài đó ra, Phùng Vũ Khiết còn có thể hiểu rõ đạt được ký ức lúc Thẩm Tường sử dụng Cường Linh pháp tới luyện đan.
"Ta biết luyện chế như thế nào rồi, tiểu quỷ ngươi thật lợi hại, vậy mà có thể lĩnh ngộ được phương pháp này." Phùng Vũ Khiết hết sức cao hứng, hôn môi Thẩm Tường một cái: "Ra ngoài để ý Băng Nhan, trước kia ta đều để nàng ta ở trong mật thất cùng với ta, ngươi cũng thuận tiện chơi đùa với nàng đi."
Thẩm Tường hôn Phùng Vũ Khiết một lát thì đi ra ngoài mật thất, lúc đi ra bên ngoài thì trời đã gần tối rồi.
Thủy Băng Nhan và Nguyệt Nhi ngồi ở trên nóc nhà, nhìn mặt trời lặn ở phương xa, trong tay Thủy Băng Nhan còn cầm một loại quả thơm ngọt, đã được nàng ta cắn vài miếng.
Thẩm Tường nhẹ nhàng nhảy tới, đi tới bên cạnh Thủy Băng Nhan, cười nói: "Quả này ai cho ngươi, trông ăn rất ngon a."
Thủy Băng Nhan đưa quả tới: "Thẩm đại ca, ngươi ăn đi."
"Vẫn là ngươi ăn đi, ta ăn quả này nhiều rồi." Thẩm Tường cười nói, trìu mến sờ lên khuôn mặt của nàng, sau đó lấy ra Thần quả mà Hoàng Cẩm Thiên cho hắn, Thần quả này có thể làm ra nước trái cây rất thơm ngọt, hắn từ đó cắt ra một miếng thịt quả nhỏ, sau đó luyện chế qua một chút thì biến thành nước trái cây thơm ngọt mỹ vị.
Thủy Băng Nhan nhận lấy uống một ngụm thì tán thưởng liên tục, nàng ta lo lắng sau đó không còn được uống nữa cho nên chỉ nhấp từng chút một.
"Băng Nhan, ngươi có nhớ tới nơi mà ngươi ra đời hay không?" Thẩm Tường hỏi, Thủy Băng Nhan thế nhưng là đạo linh, tuy nhiên nàng ta bây giờ không khác mấy với người bình thường, nàng ta xem như là sinh linh do thiên địa sinh ra, thực lực cũng rất mạnh.
"Không muốn trở về, ở trong đó rất nhàm chán, không có người nào nói chuyện thú vị với ta, cũng không có Nguyệt Nhi chơi với ta." Thủy Băng Nhan lắc đầu: "Ta không muốn trở về."
Thẩm Tường cười cười: "Vậy thì không quay về, chờ sau này ta sẽ dẫn ngươi đi tới những nơi chơi càng vui hơn, chơi những trò rất hay."
Thủy Băng Nhan một mặt mong chờ khẽ gật đầu.
Bọn họ ngồi ở nóc nhà, có thể trông thấy ba huynh đệ họ Cố đang cãi nhau trở về, bọn họ đã tới trước cửa.
Ba huynh đệ họ Cố vừa mở cửa ra đã trông thấy Thẩm Tường và Thủy Băng Nhan đang ngồi ở trên nóc nhàm ngắm mặt trời lặn, trong lòng không thể không hâm mộ.
"Tiểu quỷ, tiểu sư muội đâu, Tái Sinh Thần đan lên giá, hiện tại bán một trăm năm mươi vạn Thần Nguyên thạch, tăng hơn một trăm vạn so với trước đó." Cố lão đại hô.
Trước đó bởi vì có người muốn đối đầu với Phùng Vũ Khiết, muốn khoe khoang với Phùng Vũ Khiết cho nên bán Tái Sinh Thần đan vốn có giá trị hơn trăm vạn Thần Nguyên thạch tới bán lấy bốn mươi vạn, mà bây giờ đột nhiên đã tăng tới một trăm năm mươi vạn, Thẩm Tường cảm thấy rất ngạc nhiên.
"Tại sao đột nhiên lại tăng lên nhiều như vậy, có người mua không?" Thẩm Tường hỏi, trong tay hắn có bảy viên Tái Sinh Thần đan, hiện tại hắn đã tìm được phương pháp luyện chế Tái Sinh Thần đan một cách dễ dàng cho nên hắn và Phùng Vũ Khiết có ý định tiến hành trả đũa.
"Bây giờ còn chưa có người mua, nhưng qua một đoạn thời gian nữa sẽ có, tới lúc đó gia hỏa của Quyền đường, Kiếm đường và Hồn đường đều rất cần loại Thần đan chữa thương này, gia hỏa trước đó bán Tái Sinh Thần đán với giá rất rẻ hiện tại cũng muốn kiếm hồi vốn, cho nên hắn mới lập tức nâng giá, lúc trước chính hắn đã tuyên truyền Tái Sinh Thần đan của hắn ra ngoài." Cố lão đại nói ra: "Tiểu sư mội nàng ta bây giờ không phải không có ý định luyện chế Tái Sinh Thần đan chứ?"
Cố lão nhị nói ra: "Hiện tại dược liệu Tái Sinh Thần đan đều được tên kia thu mua, tên hỗn đản kia thế nhưng là giữ không ít dược liệu Tái Sinh Thần đan, trước đó hắn lỗ vốn bởi bán bốn mươi vạn Thần Nguyên thạch cũng không phải đơn thuần khoe khoang chính mình, tên gia bán đan với giá cấp dùng giá cao thu mua dược liệu Tái Sinh Thần đan, một mặt là vì tuyên truyền thực lực của mình cùng với Tái Sinh Thần đan mà hắn có được, một mặt khác chính là chờ tới lúc tổ chức các cuộc so tài mà kiếm bộn."
Thẩm Tường nói ra: "Lúc thi đấu, người của các thế lực khác cũng tới đúng không?"
Cố lão đại gật đầu nói: "Sẽ đến, hơn nữa sẽ tới sớm hơn mười ngày, tới lúc đó bọn họ cũng tới mua dược liệu ở nơi này, bởi vì ở bên trong Thái Thần cảnh này thì Đan đường của Chí Tôn thần điện chúng ta là tương đối nổi danh, qua hơn mười ngày nữa có lẽ là có số lớn đệ tử của các thế lực khác tới, hiện tại đã bắt đầu xây dựng phòng ốc ở bên ngoài Thần điện, là đám đệ tử trẻ tuổi của Quyền đường và Kiếm đường phụ trách kiến tạo."
Thẩm Tường những ngày qua đều đang bế quan luyện đan, cũng không biết những chuyện này, nếu thật là như vậy, tới lúc đó hắn và Phùng Vũ Khiết có thể dùng Tái Sinh Thần đan tiến hành phản kích, để cái tên luyện đan sư trẻ tuổi trước đó cạnh tranh với bọn hắn thể nghiệm cảm giác đột nhiên bị áp chế.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.