Sau khi Thẩm Tường và Thủy Băng Nhan cứu Nguyệt Nhi đi, Vu Thương người đứng thứ hai của Tinh Nguyệt Thần tộc này, nổi điên lên công kích lung tung ngay ở bên trong Tinh Thần mộ địa kia, bởi vì hắn không biết là ai cứu Nguyệt Nhi đi, ngay cả người hắn cũng không nhìn thấy, đối phương đã biến mất không thấy bóng hình, tuy nhiên hắn biết đối phương sử dụng lực lượng băng hàn rất mạnh, đây là đầu mối duy nhất trước mắt.
Vu Thương khong hề rời khỏi Tinh Thần mộ địa, hắn đã thông tri các trưởng lão các, các trưởng lão khác nhanh chóng chạy tới nơi này, Nguyệt Nhi mất tích, đồng thời đã biết chuyện về Luân Hồi tế, còn có bằng hữu cường đại đang trợ giúp nàng ta, điều này làm cho cao tầng của Tinh Nguyệt Thần tộc đều rất lo lắng, nếu là bọn họ không tìm được Nguyệt Nhi ở trước khi Luân Hồi tế tới thì như vậy bọn họ sau này rất có thể sẽ gặp phải sự báo thù đến từ Nguyệt Nhi.
"Vu Thương, ngươi vẫn luôn rất cẩn thận vậy mà lại xuất hiện chỗ sơ xuất vào lúc quan trọng này, lần này xong rồi, tung tích con vật nhỏ kia không biết ở đâu, cái lồng thứ duy nhất có thể bắt được con vật nhỏ đó cũng bị đoạt đi." Một lão giả tức giận tới giẫm chân một cái, hắn mặc dù không mạnh như Vu Thương, nhưng lúc này hắn tức giận trách cứ Vu Thương không ngừng.
Vẻ mặt của Vu Thương rất khó nhìn, hắn lạnh lùng nói: "Việc này cũng không thể trách được ta đi, qua nhiều năm như vậy, các ngươi thường xuyên tính sai chuyện Luân Hồi tế, mỗi lần vào lúc quan trọng nhất còn không phải ta đi cứu vãn tình thế, lần này cũng là trách nhiệm của các ngươi, lại tính sai thời gian Luân Hồi tế, bằng không chúng ta đã bắt nàng ta về sớm một năm trước rồi, như vậy sẽ không có loại chuyện này, qua nhiều năm như vậy, số lần các ngươi tính đúng cũng chỉ có hơn mười lần, mà tính sai lại nhiều tới trăm lần."
"Thời gian Luân Hồi tế không ổn định, há lại tính toán dễ như vậy, năm đó Tinh Nguyệt Thần Đế bọn họ không phải cũng bởi vì thường xuyên tính sai sao, bọn họ vì để càng dễ bắt lấy vật nhỏ kia mới luyện chế ra được chiếc lồng kia, hiện tại thì tốt rồi, ngay cả chiếc lồng đó cũng mất, coi như tìm được vật nhỏ đó, muốn bắt được cũng không dễ dàng." Lão giả kia phản bác: "Tính toán thời gian Luân Hồi tế vốn chính là không thể khống chế, nhưng ngươi bắt vật nhỏ lại vô cùng đơn giản, đây đều là ngươi phạm sai lầm, đây là trách nhiệm của ngươi."
Xảy ra chuyện, bọn họ không nghĩ biện pháp giải quyết, ngược lại lại đi chỉ trích lẫn nhau, trốn tránh trách nhiệm, xem ra bọn họ đều là lo lắng sẽ bị tộc trưởng kia trách cứ.
"Chuyện này tạm thời đừng nói cho tộc trưởng, nếu như hắn biết vật nhỏ và chiếc lồng đều bị làm mất đi thì tới lúc đó chúng ta đều có phiền phức." Vu Thương cũng biết bây giờ không phải là lúc tranh chấp, bọn họ nhất định phải nắm chặt thời gian nghĩ biện pháp tìm Nguyệt Nhi trở về.
Lão giả kia nói ra: "Ngươi có biện pháp gì không? Hiện tại không có một chút manh mối nào, Thái Thần sử dụng lực lượng băng hàn thì nhiều lắm, chúng ta đi nơi nào để tìm."
Vu Thương nói ra: "Đi Chí Tôn thần điện, vật nhỏ trước đó đi Chí Tôn thần điện, điều tra thêm xem nàng từng tiếp xúc với những người nào, sau đó lại ra tay với những người đó, mấy người các ngươi cùng đi, Mục Thần của Chí Tôn thần điện có tiếng bao che khuyết điểm, tới lúc đó coi như tìm ra người có liên quan với vật nhỏ thì chắc hẳn hắn cũng sẽ che chở, trước đó hắn vì che chở một tên tiểu quỷ mà kết xuống đại thù với Vương tử Thần Sư."
Chuyện Vương tử Thần Sư ở Thú Thần điện cũng tương đối xôn xao, làm một trong những Thần tộc thì chắc chắn sẽ rất hiểu về những chuyện này, đối với bọn hắn bây giờ mà nói, Chí Tôn thần điện là đầu mối duy nhất, coi như đắc tội Mục Thần Chí Tôn thần điện thì bọn họ cũng phải đi làm.
Mấy tên trưởng lão này cùng nhau tiến về Chí Tôn thần điện, như vậy cũng thể hiện ra một chút thực lực của bọn họ, dù sao một mình đi đối mặt cường giả Chí Tôn thần điện thì sẽ để cho bọn họ cảm thấy không có lực lượng gì, Vu Thương thì không đi, mà là ở bên trong Tinh Thần mộ địa này, qua nhiều năm như vậy, mỗi lần Luân Hồi tế sắp bắt đầu, Nguyệt Nhi kiểu gì cũng sẽ đi tới nơi này, để Vu Thương rất hoài nghi.
Loại nghi hoặc này hắn sớm đã có, chỉ có điều trước kia hắn đều có thể bắt được Nguyệt Nhi, cũng từ trong trí nhớ của Nguyệt Nhi tìm được cái gì đó, nhưng lần này Nguyệt Nhi chạy, cho nên hắn mới quyết định phải cẩn thận dò xét Tinh Thần mộ địa này, nhìn xem nơi này ẩn giấu đi bí mật gì.
...
Thẩm Tường nghỉ ngơi một ngày ở trong Chí Tôn thần điện, sau đó rời đi, một mình tiến về Tinh Thần mộ địa, lúc đầu Thủy Băng Nhan muốn đi cùng hắn, nhưng hắn vẫn có chút lo lắng, cho nên mới để cho Thủy Băng Nhan ở lại với Nguyệt Nhi, dù sao thực lực của Thủy Băng Nhan rất mạnh, chính nàng nói có thể đánh với Mục Thần người Điện chủ này, cho nên để nàng ta bảo vệ Nguyệt Nhi tới lúc Luân Hồi tế bắt đầu thì tương đối thỏa đáng.
Trước khi đi, Thẩm Tường cũng từ chỗ Nguyệt Nhi hiểu về chuyện có quan hệ với chỗ kia, Nguyệt Nhi nói cho hắn biết chỗ đó tên là Tinh Thần mộ địa, rất nổi danh ở Tinh Nguyệt Thần tộc, chỉ là theo truyền thuyết thì có rất nhiều tinh thần (ngôi sao) không biết bởi vì nguyên nhân gì rơi xuống chỗ đó mà hình thành, mà chỗ đó tồn tại rất nhiều năm rồi, cho dù có bảo vật gì thì cũng bị người khác tìm được lấy đi.
Nhưng là Nguyệt Nhi lại nói, nơi đó còn có thứ gì đó đang kêu gọi nàng ta, cho nên mới để cho Thẩm Tường đi tìm.
Thẩm Tường dùng khoảng thời gian năm ngày mới đi tới Tinh Thần mộ địa, hắn không cần chạy thoát thân, hắn ở lúc đi tới cũng hãm lại tốc độ, lúc hắn tới gần Tinh Thần mộ địa thì bắt đầu ẩn nấp đi, hắn từ đằng xa đã cảm ứng được một số cỗ khí tức còn sót lại ở xung quanh, đây đều là lúc Vu Thương công kích lung tung trong lúc tức giận mà dẫn tới.
"Lão gia hỏa này chắc còn ở nơi này." Thẩm Tường rất cảnh giác, phóng xuất ra một số thần hồn bay lên không trung, nhìn xuống mặt đất, chẳng mấy chốc đã phát hiện Vu Thương, hắn ngồi ở trên một tảng đá màu đen rất lớn.
Nguyệt Nhi cũng không biết thứ kêu gọi nàng kia là ở nơi nào, cho nên Thẩm Tường cũng cần phải đi tìm từng chút một, chuyện này rất không đơn giản, huống chi Vu Thương còn đang ở chỗ này.
Thẩm Tường không tiến vào mảnh Tinh Thần mộ địa kia, hắn lo lắng sẽ bị Vu Thương phát hiện, lần trước Vu Thương gặp phải một lần, lúc này chắc chắn sẽ càng để ý xung quanh hơn.
Hai ngày trôi qua, Vu Thương cũng không hề rời đi, hắn đã đổi mấy khối tảng đá lớn, hơn nữa còn đánh nát đi rất nhiều.
"Hắn đang làm gì, chẳng lẽ hắn đang tìm kiếm thứ gì." Thẩm Tường âm thầm giật mình, hắn cũng không hy vọng Vu Thương tìm được thứ kêu gọi Nguyệt Nhi kia.
Thẩm Tường lúc này cũng không lo lắng được nhiều như vậy, lặng lẽ tiến vào Tinh Thần mộ địa, hắn không biết nên tìm như thế nào, chri có thể sử dụng một số pháp môn thần kỳ của hắn.
Hỗn Độn Thần nhãn và Bản Nguyên linh mâu có thể để cho hắn nhìn thấy những thứ mà mắt thường khó mà nhìn thấy được, hắn thi triển Hỗn Độn Thần nhãn mới đầu cũng không phát hiện được cái gì, hắn dùng Hỗn Độn Thần nhãn tìm kiếm hơn một canh giờ cũng không phát hiện chút gì, sau đó đổi dùng Bản Nguyên linh mâu, nhưng cũng như vậy, không có bất kỳ thu hoạch gì.
"Hỗn Độn Thần nhãn và Bản Nguyên linh mâu không biết có thể dung hợp được hay không." Trong lòng Thẩm Tường hơi động, lập tức sử dụng Ngộ Đạo thạch, bắt đầu cảm ngộ hai loại pháp môn này, hắn muốn từ đó tìm kiếm được một điểm dung hợp.
"Rời khỏi nơi này trước, miễn cho tới lúc dung hợp lại tạo ra động tĩnh." Thẩm Tường lập tức rời khỏi Tinh Thần mộ địa, lúc trước hắn rời đi lại để ý Vu Thương kia một chút, Thu Thương này như cũ đang tìm kiếm cái gì đó, tuy nhiên hắn cũng không phát hiện ra cái gì.
Rời xa Tinh Thần mộ địa, Thẩm Tường lại bắt đầu bình tĩnh cảm ngộ hai loại công pháp tu luyện mắt, hai loại pháp môn này đều có điểm chung, mà tác dụng thì lại khác nhau, Thẩm Tường cảm thấy nếu như dung hợp được hai loại pháp môn này, nói không chừng có thể để cho hắn sau này có thể trông thấy càng nhiều thứ khó mà phát hiện ra.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.