Bạch Hỏ và Chu Tước, Lạc Thiên Quân và Chúc Hướng Viễn cũng lập tức phản kích, con có lão thiết kê đang ẩn nấp kia cũng đột nhiên xuất hiện, Thủy Băng Nhan tranh thủ cho bọn họ có được một thời gian tấn công rất có giá trị, bọn họ nhất định phải quý trọng, dùng hết toàn lực tiến hành một kích đáng sợ nhất.
Trong chốc lát đã có năm tên cường giả Thần quốc bị giết chết, mà đám người Bạch Hổ cũng ngồi phịch xuống mặt đất, mấy tên cường giả Thần quốc còn lại cũng đã tránh thoát đóng băng của Thủy Băng Nhan, một tên trung niên trong đó lập tức lao về phía Thủy Băng Nhan, dùng một chưởng mạnh đánh vào phần bụng của Thủy Băng Nhan.
Thủy băng Nhan đau nhức kêu lên một tiếng và bay ra ngoài, nàng ta vừa rồi đã thả ra tất cả lực lượng băng hàn mới tranh thủ được một chút thời gian, người cũng rơi vào tình trạng kiệt sức, ngay cả sức đi cũng không có.
Phùng Vũ Khiết vội vàng bay tới đỡ lấy Thủy Băng Nhan.
"Băng Nhan." Cái trán của Thẩm Tường đã nổi lên đầy gân xanh, gào thét một tiếng, hắn rất muốn lập tức thu tại lại đi qua, nhưng một khi hắn thu tay lại thì chính hắn cũng sẽ nhận trọng thương, tới lúc đó chính là một tên phế nhân, không dùng được.
Nguyệt Nhi trốn ở trong túi đeo lưng của Phùng Vũ Khiết, giọng điệu có chút thương tâm nói ra: "Băng Nhan, ngươi không sao chứ?"
Lạc Thiên Quân vội vàng lấy ra mấy bình Thần đan ném tới, Phùng Vũ Khiết đang muốn nhận lấy nhưng lại bị mấy tên Thần quốc kia đánh nát.
"Các ngươi đều phải chết, vậy mà phản kháng Thần quốc." Một người trung niên lạnh lùng nói.
Lập tức đã chết đi mấy tên cường giả Thần quốc, đây là chuyện từ trước tới nay chưa từng xảy ra, hơn nữa còn là bị đối thủ cấp bậc loại này giết chết.
Thần hồn của Thôn Tinh Thàn Ngưu rất mê người, hơn nữa còn không chỉ một đạo Thần hồn, vận khí tốt còn có thể làm ra một số thần cách, cho nên bọn họ đều sẽ xuất thủ cướp đoạt.
"Chậc chậc, các ngươi cũng quá yếu đi, vậy mà chết đi nhiều như vậy." Đột nhiên xuất hiện một tên nam tử áo trắng, sau lưng hắn còn có hơn mười tên thanh niên, vừa nhìn đã biết là của Thần quốc.
"Các ngươi vậy mà một mực ẩn nấp." Một người trung niên lạnh lùng nói, nếu là những thanh niên này đi ra sớm một chút, bọn họ nói không chừng sẽ không có tổn thất lớn như vậy.
Thẩm Tường nhìn vào Thủy Băng Nhan mặt mũi đầy vẻ tiều tụy, toàn thân phát run, hắn đa xlàm tốt chuẩn bị liều chết chiến một trận, chỉ cần hắn thuận lợi dung hợp đạo Thần hồn này.
"Hắc hắc, trên người gia hỏa này có Lục Đạo Thần kính các ngươi cũng không phải không biết, Lục Đạo Thần Đế năm đó thế nhưng là dùng Lục Đạo Thần kính này âm một vài tên Thần Đế, mạo muội ra tay với hắn thì đây cũng không phải là cách làm sáng suốt, cần phải ở một bên quan sát một đoạn thời gian." Nam tử áo trắng mặt nở nụ cười, nhìn vào Thẩm Tường, tiếp tục nói: "Nhìn hắn bị ép tới mức này cũng không thể làm gì, có lẽ không biết cách sử dụng chiêu kia của Lục Đạo thần điện, cho nên ta an tâm thoải mái đi ra."
Nam tử áo trắng nhìn những thi thể nằm trên mặt đất kia một chút, lắc đầu: "Xem ra cách làm của ta là sáng suốt, vừa rồi loại chém giết của bọn họ cũng hết sức xuất sắc, đổi thành nhóm ta khả năng cũng sẽ gặp nạn, đáng tiếc đáng tiếc a, những người chết này vốn là có không gian phát triển rất lớn a."
"Hiện tại chúng ta có nhiều người, thần hồn của Thần Ngưu này chúng ta cũng muốn chia đều." Nam tử áo trắng bước từng bước một đi về phái Thẩm Tường.
Cường giả Thần quốc lúc đầu chết đi một nửa, nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện thêm mười tên, hiện tại đã có mười lăm tên, nếu như đạt được thần cách và thần hồn của Thần Ngưu, cũng đủ chia đều.
Chỉ có điều đám người bên nam tử áo trắng này sẽ được chia nhiều hơn, mà bên lão giả trung niên này lại chết đi một nửa, tổn thất nặng nề, được chia cũng ít nhất, trong lòng bọn họ đều tức giận không thôi.
Lúc nam tử áo trắng đi tới, đột nhiên trông thấy bầu trời xa xăm đột nhiên có một điểm sáng nhỏ, ngay vào lúc hắn nhìn kỹ, vể mặt đột nhiên thay đổi lớn, chỉ nghe thấy hắn hét thảm một tiếng liền bay ra ngoài.
Ở trong nháy mắt vừa rồi, tất cả mọi người trông thấy có một vật nện vào trên khuôn mặt tuấn tú cảu nam tử áo trắng này, thứ đó giống như là một quyển sách, chẳng qua là trong suốt.
Trông thấy cuốn sách trong suốt này, Thẩm Tường mừng rỡ trong lòng, đó chính là Thiên Diễn thần lục của Hoàng Cẩm Thiên.
Hoàng Cẩm Thiên ở thời đại Thái Cổ chính là một tên cường giả, chỉ có điều bởi vì không cách nào vượt qua đại kiếp, khiến cho hắn trùng sinh không ngừng, bây giờ hắn đột nhiên xuất hiện, rất rõ ràng là vượt qua đại kiếp, không chỉ khôi phục ký ức mà còn khôi phục thực lực.
"Là ai đang ám toán ta, ta thế nhưng là tới từ Thần quốc." Khuôn mặt của nam tử áo trắng kia tuy rằng bị nện tới nở hoa, máu me đầm đìa, nhưng hắn lại giữ được sự tỉnh táo, dùng giọng nói lạnh lùng mà tỉnh táo tới hỏi.
"Ám toán ngươi thì thế nào, gia hỏa giết người cướp của." Giọng nói của Hoàng Cẩm Thiên truyền tới, người cũng theo đó mà tới, đứng ở bên cạnh mấy người Thẩm Tường.
"Sư phụ, mau nhìn xem Băng Nhan sao rồi." Thẩm Tường vội vàng nói với Hoàng Cẩm Thiên, hắn lúc này rất lo lắng cho Thủy Băng Nhan.
"Tiêu hao quá độ, với cả thân thể chịu tới một chút nội thương, Thần Hải không có gì đáng ngại." Hoàng Cẩm Thiên nhìn thoáng qua Thủy Băng Nhan, nhàn nhạt nói ra: "Nàng ta thế nhưng là đạo linh, tu luyện được tiên thiên đạo thể, không dễ chết như vậy."
Hoàng Cẩm Thiên nhìn đám người Thần quốc một chút, hừ lạnh một tiếng: "Các ngươi những Thần quốc này vẫn như cũ a."
"Ngươi đến cùng là người phương nào?" Một người trung niên hỏi, bọn họ tuy rằng không nhìn ra tu vi của Hoàng Cẩm Thiên, nhưng lại biết thực lực rất mạnh, bằng không mới vừa rồi kia căn bản hkông cách nào đả thương được tên thanh niên áo trắng kia, còn bị thương nghiêm trọng như vậy.
Dịch Bạch Đông âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn biết Hoàng Cẩm Thiên chính là lão bất tử tiền bối rất nổi danh kia, nếu không phải hắn thông qua Thiên Diễn thần lục cũng vô pháp nhận ra được Hoàng Cẩm Thiên, tới bây giờ Hoàng Cẩm Thiên biết được cách sử dụng Thiên Diễn thần lục tiến hành công kích, nói rõ Hoàng Cẩm Thiên đã thức tỉnh trí nhớ của hắn.
"Ta là sư phụ Thẩm Tường, các ngươi khi dễ tiểu quỷ nhà ta không có chỗ dựa đúng không?" Hoàng Cẩm Thiên đột nhiên lóe lên, lui lại tới sau lưng Thẩm Tường, một chưởng vỗ vào phần lưng của Thẩm Tường: "Dưa theo tâm pháp ta truyền cho ngươi, hoàn thành cốt cách dung hồn nhanh lên một chút."
Cốt cách dung hồn, nghe được cái tên này, cường giả của những Thần quốc kia đều bị dọa một cái, mấy người Bạch Hổ và Mục Thần cũng giống vậy, Thẩm Tường ngay cả Thái Thần cũng không phải vậy mà đã ngưng ra cốt cách, nếu như lại dung hợp thần hồn của Thần Ngưu sau này trở thành Thái Thần, thực lực là không thể tưởng tượng được.
Được sự giúp đỡ của Hoàng Cẩm Thiên, Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã hấp thu ba đạo Thần hồn cường đại và năm cái thần cách dung nhập bên trong cốt cách, lúc này cánh tay của hắn cũng bành trường, nhìn vào ẩn chứa lực lượng không thể địch nổi.
Ở trên mặt nam tử áo trắng được vung một số bột phấn sáng lấp lánh lên, khuôn mặt bị thương kia chẳng mấy chốc đã khôi phục lại, giọng nói của hắn trở nên lạnh lùng: "Không cần sợ hắn, tu vi của hắn so với chúng ta hơi cao, chúng ta cùng nhau vẫn có thể đối phó hắn."
"Kết quả đối địch với Thần quốc chúng ta các ngươi có lẽ đều biết, đặc biệt là những Thần thú này." Nam tử áo trắng nhìn vào đám người Bạch Hổ Tề Thí, lại nhìn về phía Thẩm Tường cười lạnh một tiếng: "Cốt cách dung hồn thì lại như thế nào, hôm nay ngươi nhất định phải chết."
Hoàng Cẩm Thiên truyền âm cho Thẩm Tường: "Chuẩn bị sử dụng Lục Đạo thần kính, chờ một chút rót lực lượng của ta vào trong Lục Đạo Thần kính, sau đó dựa theo ta nói đi khống chế Lục Đạo Thần kính, kích phát một số trận văn ở bên trong."
Hoàng Cẩm Thiên trạm vào sau lưng Thẩm Tường, một tay khoác lên trên vai của Thẩm Tường, bắt đầu âm thầm rót vào lực lượng thần huyền mênh mông của hắn vào trong Thẩm Tường.
Sau khi Thẩm Tường cảm nhận được, trong lòng giật mình không thôi, cỗ lực lượng thần huyền hùng hồn của Hoàng Cẩm Thiên tiến vào thân thể của hắn, khiến cho hắn cảm thấy mình giống như là bùn vậy, lúc nào cũng có thể sẽ bị cỗ lực lượng này bóp nát.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.