Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2054 - Chương 2054 - Người Xấu

Chương 2054 - Người xấu
Chương 2054 - Người xấu

Ầm.

Bên trong Cửu Thiên ma điện bạo phát ra một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, bức tường bên ngoài ma điện nhanh chóng xuất hiện các vết nứt, toàn bộ sa mạc vào lúc này đều theo Cửu Thiên ma điện mà rung chuyển mãnh liệt, trong ma điện không ngừng tuôn ra khói đen, Song Đầu Ma Long gầm thét bắt đầu dần dần phân giải ra, trên người hiện ra từng đợt khói đen, theo khói đen tràn ra không ngừng, thân ảnh Song Đầu Ma Long càng lúc càng mờ nhạt.

Ma điện bắt đầu sụp đổ, phát ra tiếng vang "Ầm ầm", khói màu đen và màu đỏ như máu tràn ra tới không trung, kích phát ra từng tia chớp màu đỏ ngòm.

Trong ma điện đang sụp đổ dần dần, bỗng nhiên bắn ra từng luồng ánh sáng, vừa nhìn đã biết là những cường giả Thần quốc đang ẩn giấu ở bên trong ma điện.

"Động thủ." Đại Thần Vương hô lớn một tiếng, đám người mặc áo bào xám đằng sau hắn đã biến mất toàn bộ.

Thẩm Tường hơi kinh hãi, chỉ thấy khoảng không phía trên ma điện hiện ra mấy trăm đạo thân ảnh màu xám, những cường giả Thần quốc vừa mới từ trong ma điện đi ra kia, chỉ là ở trong giây lát đã bị mấy trăm người áo bào xám này đồng loạt ra tay đánh thành tro bụi.

"Còn nữa, tiếp theo là tương đối mạnh." Đại Thần Vương hô.

Quả nhiên, trong ma điện bỗng nhiên lóe ra một chùm ánh sáng vàng, một tên nam tử mặc áo bào màu vàng kim xuất hiện, trường kiếm trong tay quét tới, đánh ra một trận kiếm khí do vô số kiếm ảnh màu vàng kim tạo thành, cỗ kiếm khí này như là một con thú đang phẫn nộ, từ mặt đất giương nanh múa vuốt trùng kích ra ngoài.

"Cửu thái tử." Nam tử áo bào màu vàng kim kia kinh hãi, hắn không nghĩ tới Đại Thần Vương vậy mà đi ra, hơn nữa còn ẩn giấu đi nhiều lực lượng như vậy.

Đại Thần Vường ở đằng xa hô một cái, trên không trung một con Ngũ Trảo Kim Long to lớn đang dần dần hiện ra, há to miệng, hóa thành một tia chớp phóng tới nam tử áo bào kim kia.

Một tiếng long khiếu vang vọng lên, sau khi Ngũ Trảo Kim Long đánh tới nam tử áo bào kia thì trong nháy mắt tản ra, nam tử áo bào vàng kim kia cũng bị va chạm bay ra ngoài, khóe miệng chảy máu tươi.

"Hừ." Nam tử áo bào kim đột nhiên thả ra một cái Kim Chung rất lớn, bao phủ hắn lại, ngăn cản được vô số tia chớp màu vàng kim đang mạnh mẽ công kích tới.

Đây đều là Đại Thần Vương tiến hành công kích từ xa, nhưng lại đáng sợ như vậy, thiên địa cũng vì đó mà biến sắc.

Tia chớp màu vàng kim công kích tới không bao lâu, chiếc chuông lớn màu vàng óng kia chợt lóe lên một cái, biến mất không thấy.

"Để hắn chạy thoát, chiếc chuông kia là một cái Thần khí truyền tống, có thể bảo vệ lấy hắn rời đi." Đại Thần Vương hừ một tiếng: "Lần này xem như mạng hắn lớn."

Lúc này lại có rất nhiều cường giả Thần quốc từ bên trong ma điện bay ra ngoài, nhưng đều được những người áo bào xám này diệt sát toàn bộ, cũng chỉ có nam tử áo bào kim vừa rồi kia là có thể trốn thoát.

Cửu Thiên ma điện đã sụp đổ hoàn toàn, Đại Thần Vương vẫy bàn tay lớn một cái, mấy trăm tia chớp mang theo hỏa diễm nhắm đánh xuống, đốt chạy Cửu Thiên ma điện hóa thành tro bụi

Nhìn vào hỏa diễm cháy hừng hực ở đằng trước, Cửu Hàm Nhu một mặt tưởng niệm, khi nàng ta còn bé chính là sống ở bên trong nơi này.

"Bọn họ có htể phái Đại Quốc sư tới hay không?" Thẩm Tường có chút lo lắng mà hỏi.

"Sẽ không, trước đó đã chết đi một tên, bọn họ sợ, hơn nữa trong nội bộ của bọn họ bây giờ cũng có rất nhiều vấn đề phải giải quyết." Đại Thần Vương nói ra: "Hiện tại chúng ta phải nhanh xây dựng Cửu Tiêu thần điện nhanh lên một chút mới được."

"Cần giúp một tay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Không cần, các ngươi cũng phải chuẩn bị cho thật cẩn thận, nếu như giao Đế vị của chín cái Thần quốc kia xong thì khi đó chúng ta sẽ có rất nhiều việc phải làm." Đại Thần Vương nói ra: "Chúng ta muốn kiến tạo Thần điện sẽ rất nhanh, chúng ta đều giữ vật liệu, trận pháp cũng là sử dụng trận bàn có sẵn."

Nguyệt Nhi nói ra: "Nhưng các ngươi cũng cần một số năng lượng để duy trì sự vận chuyển của trận pháp a, trận pháp của Cửu Tiêu thần điện các ngươi có lẽ là rất tiêu tốn năng lượng đi."

"Chuyện này thì không cần lo lắng, chúng ta có một cái long mạch, chỉ cần để long mạch đó vào dưới mặt đất, kết nối được với Địa Tâm là có thể thu hoạch được năng lượng liên tục không ngừng." Đại Thần Vương mỉm cười: "Các ngươi đi làm việc của các ngươi đi, rất cảm tạ các ngươi."

Đại Thần Vương vỗ vào bả vai Thẩm Tường: "Tương lai, chúng ta kề vai chiến đấu."

Thẩm Tường khẽ gật đầu, Đại Thần Vương lại nhìn về phía Cửu Hàm Nhu, nói ra: "Qua nhiều năm như vậy, ngươi và tỷ tỷ của ngươi có lẽ cũng có chuyện chính mình muốn làm đi, các ngươi cũng có đoàn thể của chính mình, cũng có bằng hữu của mình, có cuộc sống của mình."

Cửu Hàm Nhu muốn ở lại chỗ này giúp một tay, nhưng lời nói này của Đại Thần Vương đã nói tới rất rõ ràng.

Thực lực của Đại Thần Vương bây giờ còn rất mạnh, hơn nữa còn có một đám bộ hạ cường đại, cái này để Thẩm Tường và Cửu Hàm Nhu yên tâm, ít ra thế giới Cửu Thiên bây giờ còn có một cỗ lực lượng rất cường đại, không cần phải lo lắng sau khi chiếm đoạt Thái Thần cảnh thì rơi vào đả kích.

Sau khi Thẩm Tường và Cửu Hàm Chi cáo biệt với Đại Thần Vương thì tiến về một tòa thành thị ở gần đó, bọn họ thông qua tào thành thị này truyền tống tới Cửu Thiên thành, sau đó lại từ Cửu Thiên thành trở về nơi mà Lữ Kỳ Liên các nàng ẩn giấu.

"Sao rồi, Cửu Thần Vương bọn họ đi ra rồi chứ?" Lữ Kỳ Liên cảm ứng được động tĩnh truyền tới từ truyền tống trận, lóe lên đã tới nơi này.

"Nói rất dài dòng." Lúc này Cửu Hàm Nhu vẫn còn có chút thương tâm.

Thẩm Tường nói ra: "Kỳ Liên, Thấm Liên ở chỗ này không, ta có chuyện muốn tìm nàng ta."

Lúc ở Thái Thần cảnh, Thẩm Tường thế nhưng đã đáp ứng đám Tiểu Tinh Linh kia, phải giúp cho bọn họ tìm được một nơi an toàn để an thân, hiện tại nơi này chính là lựa chọn tốt nhất, mà Lữ Thấm Liên trước đó đã đạt được một con tiểu Tinh Linh, Thẩm Tường muốn tìm nàng ta để nói chuyện này.

"Có ở, vượt qua ngọn núi kia là có thể trông thấy hoa viên của nàng, nàng ta và Tử Thiên ở bên trong đó trồng rất nhiều hoa cỏ độc." Lữ Kỳ Liên chỉ vào bên kia, sau đó hỏi: "Ngươi tìm nàng làm gì?"

Lữ Thấm Liên thế nhưng là muội muội của Lữ Kỳ Liên, tuy nói nàng ta biết Lữ Thấm Liên có thứ tình cảm đó đối với Thẩm Tường, nhưng nghĩ lại vẫn cảm thấy có chút khó chịu, nàng ta luôn cảm thấy Thẩm Tường là muốn đi khi dễ Lữ Thấm Liên.

"Bên trong U Dao giới của ta có một đám Tiểu Tinh Linh, ta nhớ được chỗ nàng ta cũng có một con, cho nên muốn đi tìm nàng ta nói chuyện, để Tiểu Tinh Linh tộc an gia ở nơi nào." Thẩm Tường nói, sau đó từ bên trong U Dao giới gọi ra một tiểu nữ tinh linh rất nhỏ rất đáng yêu.

Sau khi nhìn thấy, Lữ Kỳ Liên và Cửu Hàm Nhu đều hết sức kinh ngạc, bởi vì các nàng từ con tiểu yêu tinh bên cạnh Lữ Thấm Liên kia biết được một số chuyện, chỉ có điều các nàng không biết tiểu yêu tinh đổi tên là Tiểu Tinh Linh.

"Vậy ngươi đi đi, con tiểu yêu tinh kia hiểu rất rõ đối với nơi này, nàng ta sẽ nói cho ngươi biết chỗ nào sẽ thích hợp đối với đám tiểu gia hỏa này." Lữ Kỳ Liên nói.

Thẩm Tường đi về phía ngọn núi kia, Lữ Kỳ Liên thì cùng Cửu Hàm Nhi đi tìm Phùng Vũ Khiết.

Không bao lâu sau, Thẩm Tường đã bay tới ngọn núi đó, lúc hắn hạ xuống, ngay ở trên sườn núi trông thấy một nữ tử tuyệt mỹ mặc váy màu xanh lục đang vui sướng nhảy nhót bên trong vùng biển hoa này.

Vùng biển hóa phía dưới kia có các đóa hoa có đủ các loại hình dạng đủ các loại màu sắc, màu sắc rất mỹ lệ, nhưng đều là nhưng loại hoa rất độc, đương nhiên, đệp nhất còn là Lữ Thấm Liên đoa mỹ nhân hoa này, hơn nữa còn rất độc, thân thể nàng có thể phóng xuất ra một loại mùi thơm cơ thể kỳ lạ, mang theo kịch độc, trước đó Thẩm Tường thiếu chút nữa thì bị loại độc này hại chết.

"Thấm Liên tỷ." Thẩm Tường ở đằng xa cười hì hì hô lên, sau khi Lữ Thấm Liên nhìn thấy, đầu tiên là sững sờ, sau đó bay xẹt tới, nàng ta trông thấy Thẩm Tường thì cảm thấy rất vui mừng.

"Tiểu bại hoại, cuối cùng thì ngươi cũng trở về rồi." Khuôn mặt thanh tú xinh đẹp kia của Lữ Thấm Liên mang theo nụ cười vui mừng, mà lúc này tiểu yêu tinh Tiểu Dao được nàng ta thu giữ lại cũng bay theo tới.

"Người xấu, tuy rằng rất nhiều năm không gặp, nhưng nhìn thoáng qua thì ngươi vẫn còn hư hỏng như vậy." Tiểu Dao dùng giọng nói mềm mại mà nói, sau đó nhăn mặt đối với Thẩm Tường.

"Vật nhỏ, đã nhiều năm như vậy ngươi còn nhớ rõ ta a, xem ra ta cũng quá xấu rồi, khắc ấn tượng cho ngươi sâu tới như vậy." Thẩm Tường nở ra nụ cười xấu xa, để Tiểu Dao vội vàng trốn ở trong tóc của Lữ Thấm Liên.

Tiểu Dao hét lên: "Tên bại hoại này muốn làm chuyện xấu."

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment