Thẩm Tường không biết nói gì với vật nhỏ này, trông thấy vẻ mặt bất đắc dĩ kia, Lữ Thấm Liên cười khúc khích: "Ngươi cái tên tiểu bại hoại này bây giờ thế nhưng là nổi danh."
"Tiểu bại hoại, tiểu bại hoại." Tiểu Dao cái Tiểu Tinh Linh này từ trong mái tóc của Lữ Thấm Liên nhô cái đầu nhỏ ra hô hào đối với Thẩm Tường.
"Ngươi trở về lâu chưa?" Lữ Thấm Liên cười hì hì mà nói, Tiểu Dao cũng không phải là nghiêm túc, chỉ là tương đối nghịch ngợm.
Thẩm Tường đưa tay tới bắt Tiểu Dao nhưng nàng lại trốn đi, còn hô hào hắn lớn hơn, trêu đến Thẩm Tường phì cười.
"Vừa mới trở về không được bao lâu." Thẩm Tường đi tới sau lưng Lữ Kỳ Liên, đảo lộn mái tóc của nàng ta bởi vì Tiểu Dao trốn ở bên trong đó.
Tiểu Dao từ trong mái tóc dài của Lữ Thấm Liên bay ra ngoài, sau đó trốn trong vạt áo của Lữ Thấm Liên, ở bên trong khe giữa hai ngực của Lữ Thấm Liên hô to lên: "Tiểu bại hoại, tới bắt ta a, tới bắt ta a, khanh khách ..."
Tiểu Tinh Linh này cười lên khanh khách, tiếng cười tràn ngập vẻ khiêu khích, lúc này ánh mắt Thẩm Tường tập trung trên ngực của Lữ Thấm Liên, điều này làm cho khuôn mặt của Lữ Thấm Liên đỏ lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào Tiểu Dao trốn trong vạt áo nàng ta.
"Ngươi đã đi tìm Tiên Tiên các nàng hay chưa? Không phải ngươi vừa về đã tới tìm ta chứ?" Trong khi Lữ Thấm Liên nói chuyện đã bắt Tiểu Dao từ trong ngực đi ra, cũng vào lúc bắt tiểu dao đi ra, cảnh tượng giữa ngực của nàng lộ ra tới mê người, nàng ta cảm nhận được ánh mắt nhìn thoáng của vừa rồi của Thẩm Tường, khuôn mặt giống như đỏ hơn một chút.
"Ta còn chưa gặp các nàng, ta vừa về đã tới cùng Tiểu Cửu tỷ đi triệu hoán Cửu Thiên ma điện, cứu Đại Thần Vương ra ngoài, ta nghe Tiểu Cửu tỷ nói qua, Tiên Tiên các nàng bây giờ đều rất lắm việc, có lẽ là đang bế quan luyện khí đi." Thẩm Tường nhìn vào khuôn mặt ngọc còn có một chút đỏ ửng kia của Lữ Thấm Liên, cười hì hì mà nói.
Lữ Thấm Liên khẽ hừu một tiếng: "Vậy ngươi tới tìm ta đến cùng là có chuyện gì?"
Tiểu Dao lập tức nói ra: "Hắn là giở trờ xấu đối với ngươi, ngươi nhìn ánh mắt của hắn kìa, háo sắc ..."
Thẩm Tường không để ý tới Tiểu Dao, lúc này ánh mắt của hắn cũng trở nên nghiêm túc lên, nói ra: "Thấm Liên tỷ, ngươi có lẽ là hiểu rất rõ đối với Tiểu Dao, lúc ta ở Thái Thần cảnh, gặp được Tiểu Tinh Linh tộc, trước kia bọn họ cũng gọi là tiểu yêu tinh, ta cảm thấy Tiểu Dao có lẽ là cùng một tộc với bọn họ, Tiểu Tinh Linh tộc kia gặp phải một số phiền phức cần di chuyển toàn tộc, ngươi cảm thấy nơi này có nơi nào phụ hợp với bọn họ không?"
Nghe thấy chuyện có liên quan với mình, Tiểu Dao lộ ra hết sức kích động, vội vàng hỏi: "Bọn họ bây giờ ở nơi nào? Bọn họ lớn lên trông thế nào, ngươi chỉ cần nói cho ta, ngươi không phải là người xấu."
Thẩm Tường nhịn không được cười lên: "Bọn họ đang ở chỗ của ta, ta đã mang bọn họ tới, bọn họ có tới mấy ngàn ... Hình dáng của bọn họ nha ... tương đối nhiều dạng, ví dụ như cánh của bọn họ, có cánh hình thái hoa, có hình thái lá cây, hình con bướm, chuồn chuồn."
"Là bọn họ, bọn họ là cùng tộc với ta." Tiểu Dao kích động nói, đã bay tới trên lòng bàn tay Thẩm Tường, trước đó nàng ta luôn luôn cách xa Thẩm Tường, hiện tại biết được Thẩm Tường mang cả một cái Tiểu Tinh Linh tộc tới đây, nàng ta rất cảm kích Thẩm Tường.
"Vật nhỏ, hiện tại biết ta là người tốt rồi chứ." Thẩm Tường cười hắc hắc nói, dùng đầu ngón út chọc chọ vào trên gương mặt xinh đẹp của Tiểu Đao.
Thẩm Tường hỏi: "Tiểu Dao, bọn họ đã là cùng tộc với ngươi, như vậy ngươi cảm thấy bọn họ phù hợp định cư ở nơi nào, bọn họ trước đó nói với ta, chỉ cần an toàn là được, bởi vì Thánh địa mà bọn họ tự mình kiến tạo đã bị chiếm đoạt lấy hai lần, chỉ cần cam đoan Thánh địa không bị chiếm đi là được rồi, nhưng ta cảm thấy, đã đáp ứng giúp bọn họ tìm một nơi để định cư rồi thì như vậy phải tìm một nơi tốt nhất, cho nên ta mới tới tìm gặp Thấm Liên tỷ để hỏi một chút."
"Ngươi thả bọn họ ra, ta dẫn bọn họ đi quan sát xung quanh nơi này nhìn xem." Tiểu Dao nhảy cà từng lên ở trong lòng bàn tay Thẩm Tường, rất kích động, dáng vẻ rất đáng yêu này để Nguyệt Nhi không thể không từ trong túi đeo lưng bay ra ngoài.
Một mực tới nay, Nguyệt Nhi đều là tiểu gia hỏa đáng yêu trong mắt người khác, mà lúc này Tiểu Dao ở trong mắt nàng cũng là một vật nhỏ rất đáng yêu.
"A ... Nàng ta không phải là tộc nhân của ta, còn lớn như vậy nữa." Tiểu Dao trông thấy Nguyệt Nhi đột nhiên bay ra ngoài, giật mình sợ hô lên, điều này làm cho Lữ Thấm Liên và Thẩm Tường không thể nín được cười, Nguyệt Nhi cũng cười hì hì.
"Nàng ta là Nguyệt Nhi ... Chính là mèo trắng mà Băng Nhan thường xuyên nhắc tới." Lữ Thấm Liên tuy rằng chưa từng gặp Nguyệt Nhi, nhưng từng nghe Thủy Băng Nhan nhắc qua, nàng ta duỗi ra tay ngọc của mình ra nhẹ nhàng sờ lên cái đầu nhỏ của Nguyệt Nhi.
"Nha ... ta nhớ ra rồi, Nguyệt Nhi ca ca tốt." Tiểu Dao lập tức hô, còn vỗ đôi cánh trong suốt kia của nàng ta lên bay tới trên lưng Nguyệt Nhi, lúc này Nguyệt Nhi cũng bay lên.
Thẩm Tường và Lữ Thấm Liên lập tức cười lên ha hả.
"Phải gọi tỷ tỷ." Ngay cả Nguyệt Nhi cũng buồn cười, nàng ta nhớ tới lúc trước Thủy Băng Nhan gọi Thẩm Tường là tỷ tỷ.
Nguyệt Nhi trông nhỏ nhưng tâm lý tuổi của nàng không nhỏ, hơn nữa còn trải qua rất nhiều chuyện, tuy nhiên nàng ta bây giờ vẫn có thể nghịch ngợm chơi đùa giống như tiểu hài tử vậy.
Thẩm Tường thả ra toàn bộ đám Tiểu Tinh Linh tộc trong U Dao giới ra ngoài, những Tiểu Tinh Linh này vừa mới ra tới, trông thấy nhiều bông hoa xinh đẹp như vậy thì hoan hô lên, tuy nhiên bọn họ không bay loạn, bởi vì ở trước khi bọn hắn đi ra đã được Thẩm Tường dặn dò không nên chạy loạn.
Ba Diệp trông thấy Tiểu Dao cũng rất là cao hứng, hơn nữa cũng đang dùng phương thức truyền thống trong tộc của bọn họ tới hoan nghênh Tiểu Dao trở về tộc đàn bọn họ.
"Không cần lo lắng, chúng ta đều không sợ độc." Tiểu Dao trông thấy dáng vẻ lo lắng của Thẩm Tường thì biết Thẩm Tường đang lo lắng đám Tiểu Tinh Linh sẽ dính độc ở nơi toàn hoa cỏ độc này.
Tiểu Dao bây giờ có ấn tượng rất tốt đối với Thẩm Tường, liên tục cảm tạ Thẩm Tường, tuy rằng nàng ta và Lữ Thấm Liên chung đụng không tệ, nhưng nghĩ tới thế giới này chỉ có chính nàng một con Tiểu Tinh Linh đã cảm thấy rất tịch mịch, bây giờ Thẩm Tường mang tới cho nàng mấy ngàn con, để nàng ta vô cùng cao hứng.
Thẩm Tường còn thả Tiểu Thiểm Điện ra, Thiểm Điện Thần Sư này ở bên trong U Dao giới chơi đùa không tệ cùng với đám vật nhỏ này, lúc này một đám Tiểu Linh Tinh còn nhỏ thi nhau chạy lên lưng lên đầu của Tiểu Thiểm Điện, ngồi cưỡi một gia hỏa to lớn như vậy đối với mấy Tiểu Tinh Linh còn nhỏ này mà nói là chuyện rất oai, giống như là một đại anh hùng vậy.
"Đi, ta mang các ngươi đi chọn chỗ, ở chỗ này rất an toàn." Tiểu Dao bay ở đằng trước, mấy ngàn Tiểu Tinh Linh vỗ các loại cánh có đủ hình thái khác nhau bay theo nàng ta, bay ở trong biển hoa, bức tranh này trông rất xinh đẹp.
Mà Tiểu Thiểm Điện và Nguyệt Nhi cũng đi theo chơi đùa, trên đường đi cười toe toét, tràn ngập tiếng cười cười nói nói.
Nơi này chỉ còn lại Thẩm Tường và Lữ Thấm Liên.
"Tiểu quỷ, mới vừa rồi nhìn còn chưa đủ sao?" Lữ Thấm Liên phát hiện ánh mắt Thẩm Tường rất không thành thật, dịu dàng mà nói.
"Thấm Liên tỷ, ngươi còn nhớ rõ trước kia chúng ta ở cùng một chỗ không?" Thẩm Tường cười hắc hắc nói: "Đã có lần ta muốn hôn ngươi, nhưng bởi vì loại hương độc rất lợi hại trên người ngươi kia mà ta vẫn luôn không làm được."
Lữ Thấm Liên cười duyên nói: "Đây chỉ có như vậy mới thành thật ... tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, ngươi ngay cả đậu hũ của Tử Thiến tỷ cũng dám ăn, ta lúc ấy cũng rất nguy hiểm a, thiếu chút thì bị ngươi ... A ..."
Nói chưa xong thì Thẩm Tường đã ôm lấy Lữ Thấm Liên, Lữ Thấm Liên vùng vẫy một lúc dùng sức quá lớn, khiến cho hai người bọn họ đều ngã xuống thảm cỏ trên mặt đất, điều này làm cho Thẩm Tường ôm chặt hơn nữa.
P/S: Ta thích nào ... chương 3