Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2089 - Chương 2089 - Chiến Thuật Của Tiểu Đao

Chương 2089 - Chiến thuật của Tiểu Đao
Chương 2089 - Chiến thuật của Tiểu Đao

Ở đây có rất nhiều người đều cho rằng Vân Tiểu Đao chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ, nhưng Thẩm Tường dùng Đạo Tâm nhãn lại nhìn ra rất nhiều thứ mà người khác không nhìn thấy.

Tuy rằng Vân Tiểu Đao luôn ở vào hạ phong, hơn nữa trên người còn có một số vết trầy da, có chỗ còn bị lực lượng lôi điện cuồng bạo đánh tới cháy đen, quyền pháp của hắn trông lộn xộn, giống như có chút bối rối vậy, hơn nữa lực quyền yếu đuối, vẫn luôn bị Vương Kinh phá giải một cách dễ dàng.

Nhưng là, bộ pháp của Vân Tiểu Đao không có loạn, lực lượng thần huyền lại rất ổn định đều đều lao về phía nắm đấm của hắn đánh ra ngoài, nếu như Vân Tiểu Đao thực sự bối rối thì như vậy loạn trước tiên nhất chính là quỹ tích lưu động của lực lượng thần huyền của hắn.

Thẩm Tường dùng Đạo Tâm nhãn có thể trông thấy những thứ này, Vân Tiểu Đao trông như rơi vào hạ phong hơn nữa bối rối, nhưng hắn vẫn luôn rất bình ổn, thậm chí còn vững vàng hơn nhiều so với Vương Kinh ở đối diện.

Lực lượng thần huyền của Vương Kinh ngay từ đầu vẫn luôn rất nhiều, một cỗ lực lượng như là suối tuôn từ hai tay của hắn phun trào ra, đánh ra lực lượng lôi điện rất mạnh mẽ, quả thực đánh rất mạnh, nhìn cũng làm cho người hoảng sợ, nhưng về tới đằng sau, lúc Vương Kinh xuất lực, lực lượng thần huyền xuất hiện một loại tình huống rất yếu kiểu thở không ra hơi, chính là lúc tràn vào cánh tay của hắn thì rất mạnh, nhưng trong nháy mắt lúc lúc tuôn ra nắm đấm lại trở nên yếu, sau đó Vương Kinh cảm thấy uy lực không đủ, lại mạnh mẽ bức ra một cỗ lực lượng tới tăng cường lực quyền.

Sau khi phát hiện những thứ này, Thẩm Tường mỉm cười.

Trước kia lúc Vân Tiểu Đao chiến đấu cũng thích dùng man lực, sau đó sau khi hắn chiến đấu với Thẩm Tường mấy lần thì phát hiện Thẩm Tường sẽ dùng lực lượng tới rất đúng chỗ, đồng thời còn dùng ra tới một số chiến thuật tới tiêu hao lực lượng của đối phương đồng thời lại để cho đối phương cảm thấy thắng lợi đã tới gần ngay trước mắt, làm cho đối phương tấn công mạnh không ngừng, cuối cùng tìm kiếm sơ hở của đối phương, sau đó sử dụng một kích cường lực, đối mặt với đối thủ mạnh hơn chính mình thì càng cần phải làm như vậy.

"Vân tiểu quỷ thật có thể chống đỡ, vết thương trên người cũng không ít, mới vừa rồi còn chịu hai quyền, hiện tại có lẽ là kím nén phun máu đi." Chu Vinh nói.

Vừa rồi lồng ngực và phần bụng của Vân Tiểu Đao đều bị đánh một quyền, hơn nữa rất nặng, Thẩm Tường cũng nhìn thấy, có điều hắn phát hiện phần bụng và phần ngực của Vân Tiểu Đao đều ngưng ra một cỗ lực lượng thần huyền, hai quyền vừa rồi đều đánh rất chính xác vào trên hai cỗ lực lượng phòng ngự vừa rồi mà hắn ngưng tụ ra.

Điều này nói rõ là Vân Tiểu Đao cố ý, nhìn thấy những chi tiết này, Thẩm Tường cảm thấy Vân Tiểu Đao có tám thành có thể đánh bại đối thủ, bởi vì tiết tấu của Vương Kinh đã bị Vân Tiểu Đao nắm trong tay, Vân Tiểu Đao thậm chí có thể chính xác dẫn dắt Vương Kinh đánh vào hai cái nơi trên người hắn mà hắn sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.

Thẩm Tường quan sát rất cẩn thận, tới mức không để mắt tới Lãnh U Lan và Mục Thiến Hương, các nàng đã kết thúc chiến đấu, đều giành được thắng lợi, lúc các nàng đi tới bên cạnh Thẩm Tường, Thẩm Tường cũng không phát hiện ra.

"Cũng chỉ có Tiểu Đao là còn chưa đánh xong." Lãnh U Lan nói ra: "Hắn rất lợi hại nha, chống đỡ tới bây giờ ... lại bị đánh một cước."

"Thiếu chút thì rơi ra ngoài." Mục Thiến Hương nói.

Thẩm Tường một mực dùng Đạo Tâm nhãn quan sát lực lượng lưu động trong cơ thể của Vân Tiểu Đao và Vương Kinh, toàn thân bọn họ đều được hắn quan sát tới rất cẩn thận, cho nên cũng không phát hiện thời gian trôi qua, vậy mà đi qua một lúc, chỉ còn hai người Vân Tiểu Đạo bọn họ còn chưa có đánh xong.

"Sắp kết thúc rồi." Thẩm Tường có thể rõ ràng trông thấy lực lượng thần huyền của Vương Kinh dũng mãnh tiến ra đã nhỏ đi một vòng, mà Vân Tiểu Đao vẫn khống chế lực lượng thần huyền của chính mình rất chuẩn xác, cũng làm cho lực lượng thần huyền của chính mình dần dần yếu đi, để Vương Kinh cảm thấy tình huống tiêu hao của hai người là giống nhau, hơn nữa còn cố ý chịu hai quyền và một cước, để Vương Kinh cảm thấy cứ tiếp tục như vậy thì Vân Tiểu Đao sẽ bị đánh bại.

"Tiểu Đao phải thua sao?" Từ Vĩ Long cũng lo lắng.

"Có lẽ là thua, hắn đã toát ra mồ hôi rồi, hơn nữa còn thở hồng hộc." Chu Vinh nói.

"Đáng tiếc ta còn muốn so tài với hắn một chút." Lãnh U Lan thở dài nói.

Hiện tại đã rất rõ ràng, Vân Tiểu Đao sắp thua, gần như tất cả mọi người đều cho rằng như vậy.

"Không, Tiểu Đao chắc chắn thắng." Thẩm Tường đột nhiên nói.

"Chuyện này ... không thể nào." Vương Cẩn Thi vội vàng nói: "Tiểu Đao đều cậy vào bộ pháp huyền diệu của chính mình nhưng vừa rồi chân của hắn bị quyền kình của Vương Kinh đánh trúng, trông đã không còn lanh lẹ nữa."

Nhan Tử Lan cau mày nói: "Thẩm Tường, vì sao ngươi lại cho rằng Tiểu Đao chắc chắn thắng, có phải ngươi nhìn thấy cái gì mà chúng ta không nhìn thấy hay không?"

Bởi vì Thẩm Tường vừa rồi quan sát rất nhập thần, coi như Lãnh U Lan và Mục Thiến Hương tới hỏi thăm mấy lần hắn có nhìn các nàng chiến đấu hay không, Thẩm Tường vẫn không nói gì.

Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Trận so tài này, từ đầu tới đuôi đều được Tiểu Đao nắm tiết tấu vào trong tay, các ngươi vừa rồi cũng nhìn thấy, mỗi lần Vương Kihn dùng quyền kình mạnh nhất, phần lớn đều sẽ được Tiểu Đao tránh đi, chỉ có mấy quyền hơi yếu đả vào trên người hắn, mà tầm mười quyền làm bỏng da hắn kia đều là lực lượng trung đẳng."

"Nếu như các ngươi để ý từ đầu tới cuối, Vương Kinh có hai lần thực sự lộ ra sơ hở, nhưng đây đều là ở giai đoạn bắt đầu, tới đằng sau tổng cộng có năm lần cố tình để lộ sơ hở, từ đầu tới đuôi Tiểu Đao đều không nhân cơ hội đó mà tiến công."

Nghe được sơ hở mà Thẩm Tường nói tới, tất cả mọi người không thể không hít sâu một hơi, cái này cần dạng kiên nhẫn gì mới có thể chơi tới bây giờ.

"Nói cách khác, Tiểu Đao đang chờ đợi một cái cơ hội tốt nhất, cơ hội này cũng sắp tới rồi, từ đầu tới đuôi, quyền kình yếu đuối kia của Tiểu Đao, tăng thêm loại bộ pháp linh hoạt đó, đều không tiêu hao nhiều tới lực lượng thần huyền của hắn nha." Thẩm Tường cười cười: "Nhưng Vương Kinh thì ..."

Chu Vinh mắng: "Vân tiểu quỷ âm như vậy từ lúc nào, Thẩm Tường, cái này không phải ngươi biên đi ra chứ, cái tên này cũng không giống như ta biết."

Thẩm Tường cười nói: "Đó là bởi vì ngươi từ trước tới nay chưa từng trông thấy hắn ở trong lúc giao đấu chính thức gặp phải cường địch, đây là biện pháp lấy yếu khắc mạnh, cần có sự kiên nhẫn nhất định."

Ngay vào lúc Thẩm Tường vừa mới nói xong, Vương Kinh đột nhiên gào thét một tiếng, thân thể rắn chắc của hắn ta đột nhiên bành trướng, sau khi phình vỡ quần áo, lộ ra cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, toàn thân lập lòe dòng điện.

"Kết thúc đi." Sau khi Vương Kinh hét lớn lên, trên đài giao đấu đột nhiên xuất hiện tia chớp từ khắp nơi xung quanh đánh tới, toàn bộ công về phía Vân Tiểu Đao.

Vân Tiểu Đao khẽ thở ra một hơi, trên người đột nhiện hiện ra một cái vòng bảo hộ rất mạnh, hắn sớm đã chuẩn bị xong, một kích toàn lực này của Vương Kinh, sớm đã được Vân Tiểu Đao chuẩn bị ngăn lại, vòng bảo hệ trên người Vân Tiểu Đao cũng đã bị phá hủy, Vương Kinh kinh hãi trong lòng, vốn là thân thể bành trường cũng theo thời gian dần trôi qua mà thu nhỏ.

"Là lúc nên kết thúc." Vân Tiểu Đao sải bước tới đằng trước Vương Kinh, một đôi nắm đấm đột nhiên bốc lên đám hỏa màu đỏ to lớn, ở trên lóe ra điện mang màu tím.

Vương Kinh đánh ra chiêu kia đã sử dụng rất nhiều lực lượng thần huyền, trong lúc nhất thời cũng không có cách nào vận chuyển đi lên, bởi vì hắn cho rằng Vân Tiểu Đao cũng tiêu hao rất nhiều, coi như có thể tránh thoát chiêu đó thì chắc chắn cũng không có cách làm ra phản kích cường đại.

Nhưng hắn không nghĩ tới, Vân Tiểu Đao vậy mà giữ được nhiều lực lượng như vậy, ngay vào trong nháy mắt lúc hắn không cách nào vận lực, Vân Tiểu Đao đã lấy thân pháp rất quỷ dị đi tới bên cạnh hắn, hai quyền tụ lực đã lâu kia nện vào trên người hắn, đánh bay hắn ra ngoài.

Trong nháy mắt Vương Kinh bị đánh bay ngã xuống mặt đất, Vân Tiểu Đao lại xuất hiện ở phía trên hắn hạ xuống, Vân Tiểu Đao vẫn luôn dựa vào hai chân né tránh, mạnh nhất thật ra thì không phải là quyền công mà là thối công (chân).

"Ta nhận thua." Vương Kinh biết hai chân này mà xuống tới thì hắn chắc chắn sẽ bị tổn thương không nhẹ, vội vàng nhận thua.

Vân Tiểu Đao vội vàng thu công, vốn còn như một ngôi sao rơi, đột nhiên trở nên nhẹ nhàng mà hạ xuống, điều này cũng làm cho rất nhiều người phải thất kinh trong lòng.

"Thật thắng, giống như những gì lão ca nói." Lãnh U Lan nói.

"Tiểu Đao có thể khống chế tiết tấu của chiến đấu cũng bởi vì bản thân hắn có lực lượng không tệ, có thể dựa vào thân pháp của mình, đây chính là ưu thế của hắn, cho nên hắn định ra chiến thuật phát huy ra ưu thế của mình, cuối cùng đạt được thắng lợi, Tiểu Đao hắn ở phương diện này chắc chắn đã trải qua tu luyện rất khắc khổ." Thẩm Tường nói ra: "Cho nên, thời điểm chiến đấu tuyệt không được khinh địch."

Chu Vinh cười nói: "Thẩm Tường, ngươi không nên nói ra a, bởi vì như vậy, ngay từ đầu ta sẽ đề phòng ngươi! Nếu như ngươi không nói ra, ngươi dùng chiêu này đối với ta, nói không chừng ta cũng phải kêu nhận thua."

Mục Thiến Hương gật đầu nói: "Đúng vậy, lão ca ngươi thực ngốc."

Thẩm Tường chỉ cười nhạt một tiếng, nói ra: "Lão Trư, tới chúng ta, đi thôi."

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment