Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2090 - Chương 2090 - Lưu Tinh Thần Kình

Chương 2090 - Lưu Tinh thần kình
Chương 2090 - Lưu Tinh thần kình

Chu Vinh rất bình tĩnh đi với Thẩm Tường tới đài giao đấu, vừa rồi thông qua giao đấu của Vân Tiểu Đao, Chu Vinh cũng biết phải đề phòng Thẩm Tường ở phương diện gì, tuy nhiên hắn còn có một chút lo lắng, bởi vì Thẩm Tường phân tích chiến thuật của Vân Tiểu Đao cho hắn nghe thì chắc chắn không lo lắng hắn sẽ đề phòng ở phương diện này.

Thẩm Tường chỉ có bốn thần cách, Chu Vinh muốn nhiều hơn hắn hai cái, cho nên Chu Vinh cảm thấy mình có ưu thế rất lớn ở phương diện này, Thẩm Tường thiếu khuyết ở trên thần cách, rất khó thông qua phương diện khác tới bổ khuyết đủ, ít ra hắn gặp được đối thủ ít hơn so với hắn hai cái thần cách, trên cơ bản đều là được hắn giải quyết trong nháy mắt, cho nên hắn đương nhiên cho rằng, Thẩm Tường đối mặt với hắn thì chắc chắn không có lực lượng rất mạnh.

"Không biết sẽ như thế nào, thật lâu chưa thấy Thẩm Tường, hắn còn có thể sáng tạo ra kỳ tích kinh người giống như năm đó hay không." Tru Ma Thiên Thần nói ra: "Hắn nhưng là gia hỏa duy nhất có thể lĩnh ngộ ra Tru Ma Thất Thức của ta a."

"Thực lực của tiểu tử Chu Vinh này cũng không tệ, chớ trông hấy hắn dịu dàng, đánh nhau cũng rất hung dữ a." Cổ Đông Thần cười nói: "Đương nhiên, Thẩm Tường bây giờ bình tĩnh như thế, xem ra cũng sẽ không quá yếu đi."

Chu Vinh nói ra: "Thẩm Tường, ngươi cũng không được giở trò, đây là chiến đấu đường đường chính chính." Hắn cảm thấy Thẩm Tường nếu như dùng mánh khóe, hắn khả năng không có bao nhiêu phần thắng.

Thẩm Tường cười nói: "Tuyệt không giở trò."

"Bắt đầu." Dưới đài một lão giả đột nhiên hô.

Chu Vinh xuất thủ trước, dưới chân vừa khẽ động thì đột nhiên xuất hiện một luồng dây leo nước, cuốn lấy chân Chu Vinh, nhưng phản ứng của Chu Vinh vô cùng nhanh chóng, dùng lực quát lớn một tiếng, vận chueyẻn một cỗ lực lượng tới chân trong nháy mắt đã đánh tan nước dây leo mà Thẩm Tường thả ra.

Mà Thẩm Tường cũng vào lúc này đi tới bên cạnh người Chu Vinh, đá tới một cước vào cái bụng phình lên kia của Chu Vinh.

Chu Vinh tuy rằng béo, nhưng là một tên mập mạp nhanh nhẹn tới làm cho người không thể tưởng tượng nổi, Thẩm Tường đá ra một cước, hắn vậy mà nhanh chóng nghiêng người, co bụng vào, sau khi tránh đi một cước này của Thẩm Tường, nắm đấm của hắn lóe ra từng tia sáng xanh, đánh ra quyền kình hóa thành đầu Long, gầm thét phóng tới Thẩm Tường.

Ầm.

Quyền kình còn chưa có tới gần Thẩm Tường lại đột nhiên nổ tung, sinh ra một cơ gió lôi điện mạnh, bao phủ Thẩm Tường lại, Thẩm Tường cũng không nghĩ tới hắn vừa mới định tránh đi cỗ quyền kình kia thì bỗng nhiên nổ tung lên, đột nhiên một cơn gió mạnh bao phủ hắn lại, vậy mà để thân thể của hắn cảm thấy một chút đau đớn, xung quanh đều là một mảnh màu xanh.

"Ha ha..." Chu Vinh đột nhiên cười ha hả, lao nhanh về phía Thẩm Tường, song quyền kéo lấy cầu vồng tỏa ra ánh sáng màu xanh, bốc lên cương kình rất đáng sợ, từ song quyền kia không ngừng phun trào đi ra lực lượng thần huyền, như long hổ gầm thét, khí thế vô cùng khiếp người.

Lúc này toàn thân Chu Vinh đều phun trào lấy lực lượng cuồng bạo, lúc hắn chạy nhanh đạp xuống mặt đất rung mạnh, sàn nhà bên ngoài có trận pháp bảo vệ cũng bị hắn giẫm nát.

Chẳng mấy chốc, hắn đã tới trước mặt Thẩm Tường đang bị cuồng phong cương sát cuốn lấy, hai quyền kia nhắm vào mặt và ngực của Thẩm Tường mà đánh tới.

"Chớ đắc ý."

Song chưởng Thẩm Tường vung lên, nhẹ nhàng đập vào trên nắm tay của Chu Vinh, cách cách một tiếng, kinh lôi trận trận, lúc bàn tay cảu hắn và song quyền của Chu Vinh va chạm vào nhau thì bùng lên một trận lập lèo màu tím chói mắt, mà Chu Vinh cũng bị cỗ lực lượng này của hắn đẩy lui.

Chu Vinh chấn kinh trong lòng, lực lượng dồn vào hai chưởng vừa rồi của Thẩm Tường đã vượt qua lực lượng mà hắn dự đoán Thẩm Tường có thể làm ra được, ngay vào lúc hắn chuẩn bị tiến công thì lại phát hiện Thẩm Tường không nằm trong nhận thức của hắn.

"Ở chỗ này." Tiếng cười của Thẩm Tường truyền tới, Chu Vinh vội vàng nhìn về phía bên trái, đồng thời đánh ra một chưởng, chưởng ảnh kèm theo cương phong cuồng bạo màu xanh bao phủ tới.

Nhưng là, Thẩm Tường cũng không có bên đó mà là đang ở đằng sau hắn, Thẩm Tường dùng một chưởng vỗ vào sau lưng của Chu Vinh, một chưởng này trông không đau không ngứa, làm tất cả mọi người cảm thấy Thẩm Tường bỏ qua một cái cơ hội tốt.

Mà sau khi Chu Vinh bị một chưởng nhẹ nhàng đập vào thì lại cảm thấy nửa người trên của mình có chút cứng ngắc, giống như cốt cách bị đóng băng vậy, hàn ý từ bên trong vọt tới bên ngoài.

Chu Vinh thầm mắng trong lòng, hắn vẫn cho là Thẩm Tường luyện đan đối với việc vận dụng lực lượng băng hàn chắc chắn rất yếu, không nghĩ tới vậy mà lợi hại như vậy.

Thẩm Tường hiện tại thế nhưng là vận dụng cốt cách kỹ pháp, là Hàn Nguyệt thần lực mà Nguyệt Nhi dạy cho hắn.

Chu Vinh hiện tại đã hiểu rõ, Thẩm Tường tuy rằng có bốn cái thần cách, nhưng lực lượng thể hiện ra lại hết sức đáng sợ, thâm chí còn mạnh mẽ hơn hắn nhiều, hắn đã bắt đầu hoảng hốt, vội vàng chuyển người qua, muốn tiến hành phản kích cuồng mãnh, nhưng hắn lại phát hiện chính mình chậm đi rất nhiều, hắn vội vàng vận lực lượng thần huyền đi hóa giải đi Hàn Nguyệt thần lực đóng băng thần cách của hắn.

Chu Vinh than khổ trong lòng, động tác của hắn đã trở nên chậm hơn rất nhiều, đối với hắn mà nói là trí mạng, mọi người cũng đều không rõ ràng, tại sao Chu Vinh nhanh nhẹn như vậy đột nhiên lại chậm như thế.

"Lão Trư, ngươi chỉ có chút năng lực này sao?" Thẩm Tường trong khi nói chuyện, một đấm đã đánh vào trên khuôn mặt mập mạp của Chu Vinh.

Chu Vinh ở trong nháy mắt này, trong lòng âm thầm kêu "Xong đời", nắm đấm của Thẩm Tường chỉ vừa mới tới, hắn đã cảm nhận dược cỗ lực lượng nóng rực đáng sợ này, vừa rồi, Thẩm Tường còn đang dùng lực lượng băng hàn, chỉ qua trong giây lát lại dùng sức nóng của hỏa diễm, cái hoán đổi này tới cũng quá nhanh đi.

Đây là Lưu Tinh thần kình mà Thẩm Tường học được, hắn vận chuyển Lục Đạo thần lực, giống như lưu tinh kịch liệt va chạm vào bên trong cốt cách của hắn, kích phát ra một đạo lực kình tràn ngập bạo tạc.

Nắm đấm rơi vào trên mặt Chu Vinh.

Một tiếng ầm vang lên, một đám hỏa diễm bùng lên trên mặt của Chu Vinh, sau đó cả người rời khỏi mặt đất, trong chớp mắt đã bay ra khỏi đài giao đấu, đâm vào bức tường đá ở bên cạnh quảng trường nơi tin tức được dán ở trên đó, làm thủng ra một cái lỗ lớn.

Tiếng vang mà vừa rồi do quyền kia bạo phát ra còn vang vọng ở chân trời phía xa, ở trên nắm đấm của Thẩm Tường còn đang đỏ bừng, còn bốc lên một chút hơi nóng.

"Đây ... đây là lão Trư mà ta biết sao?" Cái lỗ lớn ở trên tường đá phía xa Vân Tiểu Đao, hắn đã bị sợ ngây người, Thẩm Tường hai ba lần trông rất nhẹ nhõm, cứ như vậy đánh ngã đi Chu Vinh tương đối mạnh trong tiểu đội của bọn hắn.

Chu Vinh đứng lên từ trong đống đá vụn, một bên mặt của hắn vừa sưng vừa đỏ, giống như là nửa cái đầu heo, chính hắn cũng không biết là chuyện gì xảy ra, hắn chỉ cảm nhận được sau khi bị quyền đáng sợ kia của Thẩm Tường đánh trúng, sau đó đầu óc trống rỗng, đương nhiên, hắn còn cảm nhận được đau đớn.

Vũ Khai Minh hít sâu một hơi, hỏi thăm Tru Ma Thiên Thần ở bên cạnh: "Quyền vừa rồi của Thẩm Tường kia là chuyện gì xảy ra, loại lực lượng này là bốn thần cách có được sao?"

Tru Ma Thiên Thần cũng không trả lời được, hắn cũng rất khiếp sợ: "Không biết, tuy nhiên đó có thể thấy được chính là quyền vừa rồi hắn dùng kia chính là phát ra từ tay trái, nếu như đoán không sai, đó có thể là bộ vị mà hắn có được cốt cách."

Cánh tay trái của Thẩm Tường thế nhưng là có được song cốt cách và một đạo thần hồn của Thần Thú rất đáng sợ, lại thêm một biển Lục Đạo thần lực, lực lượng đánh ra tới cũng không phải đùa giỡn.

"Thẩm Tường chiến thắng."

Thẩm Tường từ trên đài giao đấu đi xuống, cười hì hì đi tới đi về phía bên trái, Chu Vinh thì vẫn còn ngồi trên mặt đất mà ngơ ngơ ngác ngác.

P/S: Ta thích nào ... chương 6.

Bình Luận (0)
Comment