Thẩm Tường không tránh né, bởi vì như vậy thì chỉ vẽ vời cho thêm chuyện, hắn cũng không biết Lãnh U Lan sử dụng trận pháp lợi hại gì lại có loại lực lượng thần kỳ này.
Dưới da của hắn có lớp hỏa diễm mãnh liệt đang bừng bừng, hắn sử dụng Liệt Dương Thiên Tượng bên trong thần thông Thiên Tượng, để cho thân thể của mình có bề ngoài cực nóng bỏng, lúc những cự kiếm băng hàn kia đâm vào bề mặt bên ngoài của thân thể hắn, trong nháy mắt đã hóa thành sương mù.
Thời gian chỉ là trong mười mấy hơi thở, Thẩm Tường cũng cảm nhận được mình bị hơn ngàn thanh cự kiếm băng hàn như vậy đâm tới, công kích liên tiếp không ngừng, khiến cho hắn căn bản không để ý tới Lãnh U Lan, sát trận mà Lãnh U Lan này thật không đơn giản, nếu không tập trung lực chú ý tới đối phó mà nói thì chắc chắn sẽ ngỏm tại đây, Thẩm Tường rất hiểu đối với loại sát trận này.
Sát trận ngừng công kích, trận văn lơ lửng giữa không trung cũng dần dần phai nhạt đi, nơi náy khắp nơi đều ngập tràn lực lượng băng hàn mà Lãnh U Lan thả ra, vừa rồi chính là ở trên không trung nhanh chóng hình thành trận văn, Lãnh U Lan có thể ngưng tụ thành trận văn trong nháy mắt, đây chắc chắn là tập luyện qua rất nhiều lần, Thẩm Tường không nghĩ tới Lãnh U Lan vốn rất chán ghét học tập linh văn vậy mà có thể luyện tập tới loại trình độ này.
Lãnh U Lan vẫn như cũ ở nơi xa, nàng ta biết tới gần Thẩm Tường là rất nguy hiểm, đặc biệt là một quyền mà lúc Thẩm Tường công kích Chu Vinh kia, thế nhưng là được nàng ta âm thầm ghi ở trong lòng, một khi bị Thẩm Tường tiếp cận, nếu như không thể đánh lui hắn vậy đó chính là chuyện vô cùng nguy hiểm.
Bằng Kiếm sát trận vừa mới kết thúc, Thẩm Tường đã cảm nhận được băng sương dưới chân có gì đó không đúng, trong nháy mắt hắn đã nghĩ tới cái gì, đột nhiên nhảy lên, nhưng hai chân lại một mực bị hút lại, hắn vậy mà không cách nào giơ hai chân lên.
"Hóa ra vừa rồi đều là cố ý làm phân tán lực chú ý của ta, trận pháp ở dưới chân này mới là ..." Thẩm Tường vừa mới phản ứng lại, Lãnh U Lan đã từ sau lưng của hắn lao tới, nàng ta dùng một bên thân kiếm rộng kia vỗ về phía mặt của Thẩm Tường, muốn trực tiếp đánh bay Thẩm Tường xuống dưới đài, như thế Thẩm Tường sẽ thua.
Nhưng là, nàng cự kiếm hàn băng kia của nàng ta ở trong nháy mắt chạm tới gương mặt của Thẩm Tường thì gương mặt của Thẩm Tường lại đột nhiên trở thành giống như khối sắt bị nung đỏ vậy, sau khi băng kiếm chạm vào gương mặt rất nóng này của Thẩm Tường thì trực tiếp bị hòa tan thành sương mù.
"Tới." Thẩm Tường vận lực, lớp băng dày dưới chân hắn vậy mà xoay tròn, biến thành một cái vòng xoáy, Lãnh U Lan vẫn luôn đứng ở khoảng cách xa xa, cũng không biết như thế nào, trong chớp mắt đã tới trước mặt Thẩm Tường, nàng chính là bị Thẩm Tường lấy tới.
"Lực lượng không gian." Lãnh U Lan hết sức kinh ngạc, nàng ta còn chưa gặp qua lực lượng không gian trình độ này, không đạt được đồng ý của nàng vậy mà trực tiếp để cho nàng ta tiến hành di động, dưới tình huống bình thường đều cần nàng ta phải buông lỏng trạng thái mới có thể dịch chuyển được.
Hiện tại nàng ta thế nhưng là đang chiến đấu, không buông lỏng chút nào, nhưng Thẩm Tường lại có thể thần không biết quỷ không hay dịch chuyển nàng tới.
"Này!" Thẩm Tường cười một tiếng, Lưu Tinh thần kình xung kích tới nắm đấm đã đánh về phía mặt ngọc của Lãnh U Lan, Lãnh U Lan kinh ngạc lập tức muốn lui về phía sau, nhưng lại phát hiện chính mình còn giậm chân tại chỗ, nắm đấm rất chính xác đã rơi vào trên gương mặt của nàng.
"A."
Lãnh U Lan khẽ hô một tiếng, trên mặt nàng cũng tuôn ra một đám vụn băng, ở trong nháy mắt nắm đấm Thẩm Tường đánh tới, nàng ta chỉ có thể ngưng băng ở trên mặt để chống lại, đương nhiên vẫn rất đau.
Lãnh U Lan vốn là sẽ bị đánh bay ra ngoài, nhưng lúc nàng bay tới rìa đài giao đấu thì lại không hiểu vì sao vậy mà thay đổi cái phương hướng bay về phía Thẩm Tường ở giữa đài giao đấu, nàng ta còn rất rõ ràng trông thấy nắm đấm kia của Thẩm Tường đánh tới, hiện tại chính là mặt của nàng chính là bay về phía nắm đấm của Thẩm Tường.
Ầm.
Một quyền này của Thẩm Tường càng đáng sợ hơn so với quyền lúc nãy, lực lượng bạo phát ra sóng khí, chấn động tới băng sương trên đài giao đấu hóa thành băng tinh, Lãnh U Lan tuy rằng cũng ngưng ra lớp băng dày ở trên mặt để ngăn cản, nhưng lực lượng của Lưu Tinh thần kình thì không chỉ rất nóng bỏng hơn nữa còn có lực xuyên thấu rất mạnh.
Lãnh U Lan bị quyền này của Thẩm Tường đánh cho choáng váng, Thần Hải hơi rung động, tiếng ầm vang quanh quẩn bên tai sau đó bay thẳng ra khỏi đài giao đấu.
"Ai nha."
Lãnh U Lan ngã ở trên mặt đất, sau đó ngồi lên lắc lắc cái đầu, sau khi đầu của nàng đỡ đau đi rất nhiều thì một mặt u oán nhìn vào Thẩm Tường đang cười mỉm đứng ở trên đài giao đấu.
"Ta ... ta còn có thể đánh nữa." Lãnh U Lan rất không phục: "Lão ca, ngươi dùng lực lượng không gian, cái này không công bằng."
Chu Vinh trông thây Lãnh U Lan bị đánh hai quyền thì trong lòng âm thầm may mắn, nếu như vừa rồi Thẩm Tường cũng dùng lực lượng không gian kia tới đùa bỡn hắn đánh một cách tùy tiện, hắn thật đúng chẳng mấy chốc mà thành đầu heo, hắn âm thầm trách cứ chính mình không có trí nhớ tốt, quên đi lực lượng không gian quỷ dị kia của Thẩm Tường.
Đã nhiều năm như vậy, Thẩm Tường đối với chưởng khống lực lượng không gian cũng có đề thăng rất nhiều.
Thẩm Tường cười nói: "Lại không nói không cho sử dụng, đây cũng là một bộ phận thực lực của ta, U Lan, sau khi trở về ngươi học tập cho giỏi trận pháp nên giam cầm không gian như thế nào đi."
Thẩm Tường xoa lấy đầu của U Lan mà cười nói: "Ngươi đã rất tốt rồi, vừa rồi ngươi tiến công liên tiếp đã để cho ta rất bất ngờ, đương nhiên, ta coi như không sử dụng lực lượng không gian cũng có thể đánh bại ngươi, chỉ có điều cần nhiều thời gian hơn một chút mà ta thì lại muốn kết thúc nhanh một chút."
Trông thấy Thẩm Tường đánh bại Lãnh U Lan dễ dàng như vậy, mọi người bây giờ đã có một cái nhận thức mới đối với thực lực của Thẩm Tường, để bọn hắn cảm thấy đáng sợ là, Thẩm Tường còn cất giấu lực lượng rất đáng sợ, xa xa không phải đơn giản như bề ngoài thể hiện ra.
"Được a, ta nhận thua." Lãnh U Lan bĩu môi nói, vừa rồi nàng ta tự mình cảm nhận Lưu Tinh thần kình của Thẩm Tường, đó quả thực đáng sợ, vì ngăn cản hai quyền này, nàng đã dùng tới phần lớn lực lượng thần huyền, nếu như lại cản thêm mấy quyền nữa thì Thần Hải của nàng chỉ sợ sẽ bị đào sạch.
Lúc này, Mục Thiến Hương và Vân Tiểu Đao còn đang giao đấu kịch liệt ở trên đài, Mục Thiến HƯơng lại bị Vân Tiểu Đao ngăn cản, Thẩm Tường không thể không nhíu mày, lực lượng Vân Tiểu Đao ẩn tàng cũng làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc.
"Vân tiểu quỷ này vậy mà không lấy ra lực lượng chân chính tới chiến với Vương Kinh, ngược lại là dùng âm mưu quỷ kế, ngươi nhìn Vương Kinh một chút xem, khuôn mặt cũng sắp tái rồi." Chu Vinh cười ha ha một tiếng: "Xem ra cái tên này đối phó người nào thì dụng dạng chiến thuật khác để đối phó người đó."
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Hắn cảm thấy đối với Vương Kinh sử dụng loại chiến thuật kia có thể chắc thắng, hơn nữa tiêu hao còn ít, lại không bại lộ thực lực của mình, cho nên hắn mới như thế, đồng thời hắn cũng coi chiến trường xem như lịch luyện."
"Tuyệt Sát đại chiêu của Tiểu Hương tới." Lãnh U Lan đột nhiên hô lên, chỉ thấy toàn bộ đài giao đấu run rẩy lên, bên cạnh Mục Thiến Hương có sáu thanh trường kiếm có hình thái khác nhau xoay quanh, đó cũng không phải là kiếm thật.
Thẩm Tường kinh ngạc nói: "Đây là cái gì."
Sau khi Mục Thiến Hương rơi vào khổ cảnh, mắt thấy là sẽ bị Vân Tiểu Đao đánh bại, nàng ta phóng xuất ra sáu thanh thần kiếm bao quanh thân thể của nàng, Vân Tiểu Đao lập tức không dám tới gần.
"Đi." Mục Thiến Hương khống chế sáu thanh trường kiếm này bay về phía Vân Tiểu Đao.
Vân Tiểu Đao lui lại mấy bước, tu đầy lực lượng đang muốn đánh trả, nhưng sau thanh kiếm lại đột nhiên hóa thành một trận ánh sáng chiếu vào Vân Tiểu Đao, để Vân Tiểu Đao không tưởng được là, trận ánh sáng này có lực trùng kích rất mạnh, khiến cho hắn cảm thấy thân thể của mình vào lúc này như là bị cự thạnh nhanh chóng bay tới nện vào trên người vậy.
"Hỗn đản." Vân Tiểu Đao mắng nhỏ một câu thì bị đánh bay xuống dưới đài.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.