Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2104 - Chương 2104 - Thần Hải Thứ Hai

Chương 2104 - Thần Hải thứ hai
Chương 2104 - Thần Hải thứ hai

Nguyệt Nhi bởi vì trông thấy Thẩm Tường luyện đan cho nên mới hâm mộ, chính nàng cũng hiểu rõ Thẩm Tường luyện đan sư kỳ hoa này có sự khác biệt rất lớn đối với những luyện đan sư khác, những luyện đan sư khác đều cả ngày ở trong phòng luyện đan, ở đến hôn thiên địa ám, sông cạn đá mòn cũng không phải là chuyện lạ gì, nàng ta nghe nói qua có luyện đan sư luyện ra một lò, chưởng môn của Môn phái kia cũng đã thay đổi mấy lần.

"Ngươi không cần vội như vậy, ngươi lại dùng hơn mười ngày là có sáu cái thần cách, nhưng nơi này còn tới tận thời gian hai mươi năm." Nguyệt Nhi nói, Thẩm Tường đi vào nơi này chính là vì tranh thủ thời gian để mạnh lên, tiếp tục như vậy chỉ hơn một tháng là tu luyện ra tới sáu cái thần cách, có thể nói đã đạt tới mục tiêu của Thẩm Tường.

Thẩm Tường vừa luyện chế Địa Tâm Thần Thú quả ở bên trong Thần Hải, vừa cười nói: "Thời gian còn lại ta phải dùng tới xung kích cốt cách, trước đó tu luyện ra được cốt cách vào trong mắt khiến cho ta tương đối tiếc nuối, ta muốn ngưng ra cốt cách xuất hiện ở bộ vị tay chân."

Lúc Thẩm Tường có được bốn thần cách cùng với song cốt cách ở trên cánh tay trái đã rất mạnh, nếu như có sáu thần cách, lại thêm không biết bao nhiêu cốt cách thì đây chính là tồn tại hoàn toàn có thể nghiền ép Thái Thần.

"Ai, ai bảo ngươi là luyện đan sư đây, ngưng cốt cách thật đơn giản giống như mọc răng vậy." Nguyệt Nhi khẽ hừ một tiếng, lúc trước lúc nàng ta ngưng cốt cách, nói ra đều là máu và nước mắt, mà Thẩm Tường thì lại đơn giản hơn nhiều.

Thời gian mười ngày, Thẩm Tường đột nhiên cười ha hả lên, bởi vì hắn thành công ngưng ra sáu cái thần cách, lực lượng hỏa diễm của hắn bây giờ càng đáng sợ hơn, bốn cái thần cách thuộc tính Hỏa thông qua lực lượng lục đạo chuyển hóa ra hỏa diễm thần lực, lại phối hợp song cốt cách ở cánh tay trái, đánh ra Lưu Tinh thần quyền, Nguyệt Nhi nghĩ thôi cũng không thể không kích động lên, vậy chắc chắn sẽ rất mạnh.

"Nguyệt Nhi, nhìn ta." Thẩm Tường đột nhiên bắt lấy Nguyệt Nhi, cẩn thận nhìn vào đôi mắt mèo của nàng ta.

"Sao vậy, ngươi dùng cốt cách trong đoi mắt ngươi làm thì nghiệm đối với ta?" Trong mắt Nguyệt Nhi mang theo ý cười: "Thần hồn của ta thế nhưng là rất cường đại a, ngươi căn bản không thể tạo thành công kích tinh thần đối với ta, thần hồn của ta..."

Nguyệt Nhi còn chưa nói xong thì Thẩm Tường đã cười nói: "Ta trông thấy Thần Hải của ngươi, ha ha ..."

"Không có khả năng, ta căn bản không cảm ứng được bất cứ một chút lực lượng nào tiến vào thần hải của ta, ngươi căn bản không nhìn thấy." Tuy rằng Nguyệt Nhi nói như vậy, nhưng trong lời nói của nàng cũng mang theo một chút sợ hãi, thật giống như bí mật mà chính mình không thể nói cho ai biết bị phát hiện ra vậy.

Thẩm Tường cười nói: "Không phải ngươi nói con mắt là cửa sổ tâm linh sao, cốt cách ngưng ở trong mắt ta bộ vị đặc thù này, cho nên sinh ra lực lượng đặc thù, ta vừa rồi đã trông thấy rõ Thần Hải của ngươi ... còn có hai cái thần hồn của ngươi, một cái thần hồn có hình thái tiểu nha đầu, một cái thần hồn khác thì chính là con mèo nhỏ, không nghĩ tới ngươi lại có hai cái thần hồn chủ."

Nguyệt Nhi ngây dại, nàng ta lắc đầu: "Ngươi nhiều lắm chỉ có thể cảm ứng được thần hồn của ta, tuyệt không thể trông thấy Thần Hải của ta, coi như cường giả rất cường đại có trăm cái thần cách cũng không thể nhìn rõ Thần Hải của người khác như vậy."

"Có muốn ta nói một chút Thần Hải của ngươi có dáng vẻ gì hay không?" Thẩm Tường cười hì hì nói, bên trong ánh mắt của Nguyệt Nhi nhi thì đầy sợ hãi, nàng ta giống như rất sợ người khác trông thấy Thần Hải của nàng, cho nên từ đầu tới cuối nàng ta khôg chấp nhận cho Thẩm Tường nhìn thấy Thần Hải của nàng ta.

"Nói một chút." Nguyệt Nhi lấy dũng khí bảo Thẩm Tường nói ra, nếu thật là như vậy, nàng ta cũng chỉ có thể nhận.

Khõe miệng Thẩm Tường hơi nhếch lên, sau đó cười to nói: "Miêu nữ hoàng, ha ha ... Thần Hải ngươi có một cái cung điện rất sang trọng, mà thần hồn của ngươi thì ngồi ở trên ghế trong cung điện."

"Không nghĩ tới trong lòng Nguyệt Nhi ngươi vẫn muốn xưng bá Tinh Phá Thần vực a, cái lý tưởng này rất rộng lớn." Thẩm Tường cười nói, Nguyệt Nhi "Meo meo" hét rầm lên, tránh thoát khỏi hai tay của Thẩm Tường, sau đó bay tới trên đầu của hắn bới loạn tóc của hắn lên.

"Không được cười." Nguyệt Nhi rất nghiêm túc mà kêu lên, sau đó bới loạn tóc của Thẩm Tường lên: "Meo meo ..."

Thẩm Tường và Nguyệt Nhi đùa gỡn một lúc, sau đó một người một mèo đều nằm ngửa ở trên mặt đất, thở hồng hộc.

"Nguyệt Nhi tuy rằng ta cảm thấy buồn cười, nhưng ta cũng không phải là xem thường ngươi, ngươi ở Tinh Pháp Thần vực thế nhưng là rất mạnh, có huyết mạch của ba cái Thần tộc, hơn nữa lại gặp được luyện đan sư thiên tài như ta, ngươi sau này không muốn mạnh lên cũng không có cách nào." Thẩm Tường cười nói: "Ta không nói bừa, người tiếp xúc với ta, chỉ cần có quan hệ không tệ với ta, không nhiều thì ít nguyên nhân đều bởi vì ta mà mạnh lên, chớ nói chi là những nữ nhân mến yêu kia của ta, cho nên, có ta ở đây, ngươi muốn trở thành Miêu nữ hoàng của Tinh Pháp Thần vực sẽ là chuyện nằm trong tầm tay."

Nguyệt Nhi nũng nịu khẽ nói: "Ngươi còn tự sướng hơn so với ta, tuy nhiên rất kỳ quái, Thần Hải ngươi tại sao lại bình thường như vậy, cahửng lẽ ngươi truy cầu thật đơn giản như vậy, chỉ hướng tới cuộng sống bình thường thôi sao, nếu thật là như vậy thì một thân thiên phú của ngươi thật sự là uổng phí."

Thẩm Tường sờ lên cằm, mỉm cười nói: "Thần Hải của Ngươi, Phùng tỷ, Kỳ Liên, Tiên Tiên và Mộng Nhi mấy người các nàng ta đều trông thấy, đều có một cái điểm giống nhau rất lớn."

"Nói nhảm, Thần Hải của ai mà không phải là khoa trương tới không biên giới, Thần Hải của ngươi mới là không bình thường nhất." Nguyệt Nhi rất khó chịu, nàng ta cảm thấy Thần Hải của Thẩm Tường người luyện đan sư này lại bình thường như vậy, có lẽ phải có lý tưởng rất rộng lớn mới đúng, thế giới Thần Hải phản ứng lấy lý tưởng nội tâm của sinh linh, tuy rằng rất hoang đường nhưng rất nhiều người đều sẽ cấu tạo Thần Hải thành như thế, cái này có thể để cho thần hồn bọn họ kích phát ra lực lượng mạnh nhất.

"Ta cũng không có nói điểm giống nhau giữa các ngươi là khoa trương tới không biên giới a, mà là ... các ngươi đều chỉ có một cái Thần Hải." Thẩm Tường mỉm cười.

Nguyệt Nhi đột nhiên nhảy dựng lên: "Chẳng lẽ ngươi có tới hai cái Thần Hải hay sao, điều này sao có thể, ta chưa từng nghe tới chuyện như thế này, hơn nữa cũng không có khả năng tồn tại, ta đã từng hỏi gia gia của ta."

"Ta thật sự có hai cái Thần Hải, chỉ có điều một cái ẩn tàng rất sâu." Thẩm Tường cười nói.

"Không tin, trừ khi ngươi cho ta xem một chút." Nguyệt Nhi hừ một tiếng: "Ngươi nhất định phải cho ta xem một chút, Thần Hải của ta đã bị ngươi nhìn thấy, mà ta nhìn thấy Thần Hải của ngươi chỉ là một cái Thần Hải giả, ta muốn nhìn Thần Hải chân chính của ngươi."

Nguyệt Nhi đã có chút tin tưởng, Thẩm Tường ở thế giới Cửu Thiên sáng tạo ra nhiều truyền kỳ như vậy, Thần Hải không có khả năng đơn giản như vậy.

"Không cho." Thẩm Tường lè lưỡi đối với nàng, Nguyệt Nhi "Meo" hét lên một tiếng, lập tức bổ nhào tới nắm lấy tóc của hắn, lại quấn lấy hắn.

Nguyệt Nhi hô hào: "Nhanh cho ta xem một chút, ta muốn xem..."

Thẩm Tường thật vất vả để nàng ta bình tĩnh trở lại, hắn không nghĩ tới mèo con này lại náo lên mà cũng đáng sợ như vậy, tóc của hắn đã bị bới tới rất khó coi.

"Ta là có Thần Hải thứ hai, chỉ có điều chỗ đó đang ở trong một loại trạng thái kỳ quái, ta có thể cảm ứng được, nhưng chính ta lại không cách nào nhìn thấy, tóm lại ta có thể rất chắc chắn, ta tồn tại Thần Hải thứ hai, hơn nữa đã tồn tại từ rất lâu rồi, chỉ là không biết bởi nguyên nhân gì mà ta một mực không cách nào mở ra cánh cửa của Thần Hải thứ hai này." Thẩm Tường cau mày nói: "Ta ta cảm thấy như mình bị mất phương hướng gì đó, lúc đầu ta mở ra Thần Hải đầu tiên có lẽ là Thần Hải thứ hai, bởi vì đó đã tồn tại từ sớm, nhưng về sau không biết tại sao ta lại tạo ra Thần Hải như thế này."

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment