Nguyệt Nhi rất tò mò đối với Thần Hải thứ hai của Thẩm Tường, nàng ta rất muốn biết dáng vẻ thực sự của Thần Hải của loại người như Thẩm Tường, Thần Hải phản ứng huyễn tưởng tốt đẹp nhất chôn sâu vào trong nội tâm của một người, chỉ là Thẩm Tường bây giờ nói chính hắn cũng không biết, cho nên Nguyệt Nhi cũng không thể từ chỗ Thẩm Tường biết được tình huống chân chính.
Thẩm Tường bây giờ lại biết cốt cách ở đôi mắt lại có một cái tác dụng kỳ diệu, có thể trông thấy được Thần Hải của người khác, cái này không thể nói rất hữu dụng nhưng lại có thể trông thấy ý nghĩ trong nội tâm của mỗi người.
"Ta cảm thấy cốt cách ở đôi mắt cũng có thể dùng để công kích!" Thẩm Tường nói xong, hai mắt của hắn phóng xuất ra một luồng ánh sáng đỏ, mặc dù chỉ là lóe lên một lúc, nhưng đó thực sự là một tập hợp hàng triệu đèn đỏ mà thành, đây là Thấu Tâm ma nhãn mà hắn học được từ Bạch U U, chiêu này là hắn ít khi sử dụng nhất, một khi sử dụng, thì sẽ có người gặp phải xui xẻo.
"Thật lợi hại a! Chỉ có điều lực xuyên thấu còn chưa đủ mạnh, đối phó với Thiên Thần bình thường đã đầy đủ, nhưng là đối phó người có lực phòng ngự bản thân và hộ giáp siêu cường thì lại không đủ để dùng, rất nhiều thú loại trên người có vảy giáp rất kiên cố, chiêu vừa rồi của ngươi rất khó xuyên thấu qua." Nguyệt Nhi cũng trông thấy luồng ánh sáng đỏ đáng sợ kia, có thể tỏa ra tia sáng màu đỏ như là sợi tóc vậy, có lực xuyên thấu cực kỳ quỷ dị, trong nháy mắt xuyên thấu thân thể người, có thể tạo thành tổn thương rất trí mạng.
Nhưng là tia sáng này còn quá yếu, đối phó người có tu vi thấp hơn so với Thẩm Tường thì không có vấn đề gì, nhưng đối phó với người có tu vi cao hơn hắn hoặc là có lực phòng ngự rất mạnh thì không có hiệu quả lớn lắm.
"Cho nên ta định phát triển phương diện này, không chỉ để cho mắt của ta càng nhìn càng xa càng nhiều thứ, còn có thể có được lực lượng tới công kích! Trước mắt không cách nào chuyển hóa quá nhiều lực lượng lục đạo, chủ yếu là ở bên trong cốt cách còn chưa có thần hồn, song cốt cách bên trong đôi mắt này của ta thế nhưng là thiếu thần hồn tốt." Hai con ngươi của Thẩm Tường lại bốc lên ánh sáng đỏ, lầm này hắn ngưng tụ thành dây màu đỏ, có lực xuyên thấu tuy rằng đề cao hơn rất nhiều nhưng vẫn rất có hạn.
Thẩm Tường ra khỏi trận pháp thời gian, Nguyệt Nhi hơi nghi hoặc một chút, không biết hắn muốn làm gì.
Nguyệt Nhi lượn vòng ở trên đỉnh đầu của Thẩm Tường, hỏi: "Ngươi muốn đi về sao?"
Sau khi Thẩm Tường thu trận bàn lại, nhìn vào vừa hàng có hơi nóng vọt tới không ngừng kia, cười nói: "Vậy thì không phỉa, ta muốn đi xuống xem những Địa Tâm Thần Thú kia một chút, đám gia hỏa này có lẽ đều có thần hồn không tệ đi."
"Cái này ... Thần hồn của bọn chúng chắc chắn không tệ, nhưng ngươi bây giờ có thể đối phó được không?" Nguyệt Nhi hơi kinh ngạc, cốt cách ở phần mắt của Thẩm Tường thiếu thần hồn, không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà lại đánh chủ ý vào những con Địa Tâm Thần Thú này.
"Không thử một chút thì làm sao biết?" Thẩm Tường bây giờ vô cùng tin tưởng, hai cái thần cách mà hắn vừa mới ngưng ra hơn nữa bên trong thần cách đều có thần hồn rất cường đại, giảm bớt chuyện hắn phải ngừng thần hồn.
Xuống dưới lần này, hắn không chỉ là nhanh nhanh tới xem những Địa Tâm Thần Thú kia có lực lượng mạnh cỡ nào, còn muốn đi quan sát phía dưới này còn có Địa Tâm Thần quả nữa hay không.
Thẩm Tường nhảy xuống cái hố sâu đi về phía dung nham ở Địa Tâm kia, Nguyệt Nhi thì ôm một cánh tay của hắn, phóng xuất ra lĩnh vực không gian ngăn cản hơi nóng giúp hắn.
"Bản thân ngươi còn chưa thể chống lại nhiệt độ ở nơi này đi!" Nguyệt Nhi hỏi: "Chờ chút nữa lúc ngươi động thủ ta sẽ phải đi theo ngươi."
"Tạm thời ta còn chưa được, ngươi đi theo ta đi, không có nguy hiểm." Thẩm Tường cũng chưa thử có thể rời khỏi Nguyệt Nhi ở chỗ này để hành tẩu tự do hay không, hắn cũng không muốn nếm thử, nhỡ đâu không được thì sẽ bị thiêu tới rất khó chịu.
Lúc tới gần dưới đáy, Thẩm Tường chỉ nghe thấy những con Địa Tâm Thần Thú kia đang gầm thét, những con Địa Tâm Thần Thú này cảm ứng được khí tức của Thẩm Tường thì thi nhau hét lên giận dữ, bọn chúng đều nhớ, đây chính là nhân loại lấy đi Thần quả vốn nên thuộc về bọn chúng.
"Rất thù dai a!" Thẩm Tường cười ha ha nói.
"Đầu óc không có bệnh thì sẽ thù dai, ngươi thế nhưng là cướp đi cơ hội rất tốt để bọn chúng có thể gia tăng thần cách." Nguyệt Nhi cười duyên nói.
Sau khi Thẩm Tường tới gần, có thể càng trông thấy rõ ràng dáng vẻ của những con Địa Tâm Thần Thú này, dáng vẻ đều rất kỳ quái, có hình rắn, hình hổ, hình ngựa, bọn chúng đều có một cái điểm giống nhau chính là bề ngoài thân thể được một lớp dung nham bao bọc lại, chỉ có thể nhìn thấy hình thái cụ thể bên ngoài mà con mắt thì bốc lên một chùm hào quang màu đỏ rực.
"Số lượng không ít nha, lại có tới năm con." Thẩm Tường lấy Thanh Long đao ra, những Địa Tâm Thần Thú này tuy rằng còn ở trong giai đoạn trưởng thành, nhưng ở bên trong Địa Tâm này đã được thời gian rất lâu, hơn nữa còn không sợ dung nham, thực lực chắc chắn đều không kém.
"Bọn chúng cuối cùng chỉ có thể có một con còn sống, tới lúc đó mới có thể xem như trưởng thành, sau khi chỉ còn lại một con Địa Tâm Thần Thú là có thể một mình hưởng thụ Địa Tâm Thần Thú quả kia, cứ cách một đoạn thời gian là có thể gia tăng mấy cái thần cách, không lâu sau thì rất nhẹ nhàng đã có thể đạt được đầy thần cách." Nguyệt Nhi nói ra: "Đây chính là chỗ đáng sợ của Địa Tâm Thần Thú."
"Nhảy lên." Nguyệt Nhi đột nhiên hét rầm lên.
Thẩm Tường đang một mực chú ý tới những Địa Tâm Thần Thú ở phía dưới kia, trông thấy một luồng ánh sáng đỏ đột nhiên lóe tới, hắn theo bản năng mà né tránh, thứ xông tới này lại là một Địa Tâm Thần Thú có hình dáng của một con rắn, lúc bay nhảy vọt tới thì như là một tia chớp màu đỏ rực đột nhiên nhắm đánh tới.
"Lại có thể chạy tới! Nguyệt Nhi, nắm chặt ta!" Thẩm Tường lập tức lách mình đi tới, sử dụng áo nghĩa thời gian bên trong Thí Thần kiếm pháp, để tốc độ di chuyển của Địa Tâm Thần Thú hình rắn kia trở nên rất chậm.
Ầm!
Thân thể Thẩm Tường đột nhiên tuôn ra một trận tiếng vang, bốn cái thần cách hỏa diễm trong Thần Hải của hắn điên cuồng hấp thu lực lượng lục đạo trong Thần Hải của hắn, chuyển hóa những lực lượng lục đạo này thần thần lực có thuộc tính Hỏa, sau đó vọt tới cánh tay trái của hắn, sau khi xông về tới cốt cách của cánh tay trái của hắn, kích phát ra một cỗ lực lượng rất mạnh, khiến cho cánh tay trái của hắn nhanh chống bành trướng lên, toàn bộ cánh tay bốc lên hỏa diễm trông như là thanh sắt được nung tới đỏ bừng vậy, rất dọa người.
Thanh Long đao cũng kêu vù vù, từng tiếng long ngâm vang vọng ở bên trong cái Địa Tâm này, sau khi hấp thu lấy lực lượng cường đại ở cánh tay trái của Thẩm Tường, Thanh Long đao tỏa ra Long khí cường đại, sôi trào từ thân thể cường tráng tiến ra.
"Trảm!" Thẩm Tường chém về phía đầu rắn thô to như vạc nước kia, Địa Tâm Thần Thú hình rắn này không né tránh kịp, toàn bộ đầu đều bị Thẩm Tường chặt xuống, mà thân thể lại nảy lên dữ dội.
"Tiến tới!" Thẩm Tường lấy Lục Đạo thần kính ra ngoài, phong ấn đầu và thân thể bị tách rời của Địa Tâm Thần Thú vào bên trong thần cảnh.
Sau khi đắc thủ, trong lòng Thẩm Tường vô cùng vui mừng, một đao vừa rồi kia ngay cả chính hắn cũng cảm thấy đáng sợ, nếu không phải ở Địa Tâm này thì ảnh hưởng tạo ra chắc chắn có thể phá hủy một mảng rừng núi lớn.
Ngay vào lúc hắn chuẩn bị trở về, đằng sau truyền tới tiếng ba động yếu ớt, Thẩm Tường vội vàng né tránh, nhưng vẫn cảm thấy phần lưng của mình bị bỏng không thôi.
"Súc sinh này." Thẩm Tường biết phần lưng của mình mới vừa rồi bị trảo thương: "Lực xuyên thấu thật đáng sợ, vậy mà có thể xuyên thấu qua Liệt Dương Thiên Tượng của ta."
Thiên Tượng Thần Thông của hắn đều ở trong nháy mắt là có thể hiện ra, mà vừa rồi đánh lén hắn là một trảo của Thần Thú hình hổ trảo thương hắn, sau lưng của hắn xuất hiện mấy vết trảo!
"Có lẽ là sử dụng Vân Vụ Thiên Tượng mới đúng." Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên ở lúc sử dụng Liệt Dương Thiên Tượng mà bị làm tổn thương, vừa rồi hắn đã cảm nhận được đầu ngón tay kia đâu thật sâu vào phần thịt ở sau lưng hắn, còn vẽ một cái, chút nữa thì bị nó xé ra.
P/S: Ta thích nào ... chương 5.