A Đông mang theo Thẩm Tường đi tới một gian cửa hàng đan dược tương đối nhỏ, cửa hàng này trang trí rất bình thường nhưng lại rất náo nhiệt, Thẩm Tường vào quan sát, mới biết được nguyên nhân mà cửa này náo nhiệt như vậy bởi vì nơi này bán ra đan dược đều có đẳng cấp tương đối thấp, nhưng giá cả lại rất rẻ, rất được một số người tương đối nghèo hoan nghênh.
Thẩm Tường căn cứ vào đan dược nơi này bán ra để phán đoán, Thần đan ở bên trong chín cái Thần quốc cũng có giá hơi đắt, đặc biệt là những Thần đan có phẩm chất tốt kia, về phần Thần đan cấp cao thì cửa hàng này không có, hắn cũng không cách nào tham khảo.
"A Đông, có biện pháp nào có thể tiến vào Đế Cửu cung không? Ta muốn gặp mặt Tiêu Ngọc Lan kia." Sau khi Thẩm Tường đi ra khỏi cửa hàng này, thấp giọng nói với A Đông.
A Đông hơi kinh hãi, lắc đầu nói: "Rất khó, loại Thần Vương nhất đẳng này rất khó nhìn thấy, cũng thi thoảng sẽ lộ diện một hai lần, rất nhiều Thái Thần có thực lực cường đại muốn gặp được loại Thần Vương này đều rất khó, chớ nói chi là chúng ta, trừ khi có cường giả cấp bậc Thần Vương dẫn tiến, bằng không thì căn bản không có khả năng gặp được nàng ta."
Lúc A Đông nói chuyện, trông thấy đằng trước có mấy tên thiếu niên mang theo một đám người với khí thế hung hăng đi tới, mấy thiếu niên này vừa rồi chính là những người vừa khi dễ A Đông, trong đó có một tên bị Thẩm Tường dùng lực mạnh bắt lấy cánh tay.
"Là Mộ Dung Thiên." A Đông kéo lấy Thẩm Tường: "Đại ca, chúng ta chạy mau đi, Mộ Dung Thiên cái tên này cũng không dễ chọc, hắn có được chín cái thần cách, hiện tại chỉ thiếu một viên Thái Thần đan là có thể ngưng ra thần cách thứ mười đi vào cảnh giới Thái Thần."
"Chúng ta có làm ra việc trái với lương tâm hay không? Tại sao phải chạy, bọn họ khi dễ người, hiện tại còn tìm chỗ dựa tới, đó căn bản là không nói đạo lý, chúng ta không cần phải sợ bọn họ." Thẩm Tường nhìn vào Mộ Dung Thiên kia, Mộ Dung Thiên này là một thanh niên, có một khuôn mặt trắng nõn, trên người mặc quần áo trông chất liệu đều rất tốt, là cái chủng loại tương đối đắt đỏ, nhìn ra được hắn tương đối giàu có.
"Chính là hắn." Thiếu niên bị Thẩm Tường bắt lấy cánh tay ở đằng xa chỉ vào Thẩm Tường mà quát lớn lên: "Mộ Dung lão đại, cái tên này rất phách lối, không có để ngươi vào mắt một chút nào."
Trên người Thẩm Tường mặc rất đơn giản chỉ mặc áo đen, làn da có chút ngăm đen, trông cao to lực lưỡng, tuy nhiên khuôn mặt rất anh tuấn, nhưng ở trong mắt Mộ Dung Thiên thì lại xa xa không đẹp trai bằng chính mình.
"A Đông, nghe nói ngươi lại phá hỏng quy chủ, chào giá thấp hơn chúng ta, có phải là ngứa da rồi hay không? Mau tới đây để bản gia giáo huấn một chút, để ngươi nhớ lâu một chút." Mộ Dung Thiên bước nhanh đi tới, dữ dắn mà quát mắng A Đông.
A Đông cắn răng, muốn đi qua, nhưng lại bị Thẩm Tường đột nhiên đè bả vai lại, sau khi hắn bị đè lại thì không thể động đậy, hắn muốn đi cũng không đi được: "Đại ca, cứ để cho ta..."
"A Đông, ta nhớ được ngươi có một bà bà sắp tiến quan tài ..." Một tên thiếu niên cười lạnh nói: "Có phải ngươi muốn nàng chết càng sớm một chút thì càng tốt hơn phải không?"
Thẩm Tường nhướng mày, nộ khí dâng lên, những người này vậy mà áp chế A Đông như vậy.
A Đông vốn gầy yếu, lại không đoạt được thiếu niên khác, mà hắn muốn kiếm được Thần Nguyên thạch thì chỉ có thể ít hơn rất nhiều so với người khác, nhưng là Mộ Dung Thiên này lại không cho phép giá tiền của hắn thấp hơn những thiếu niên này.
"Đại ca ... bà bà ta là người thân duy nhất của ta, ngươi để cho ta qua đó đi, ta trả Thần Nguyên thạch lại cho ngươi là được rồi." A Đông cắn răng nói, hắn biết Thẩm Tường là người tốt, nhưng lại không hy vọng Thẩm Tường vi hắn mà trêu chọc vào Mộ Dung Thiên, dù sao Thẩm Tường vừa mới đi tới cái nơi xa lạ này, trêu chọc ác bá nơi này sẽ có bất lợi đối với hắn.
Thẩm Tường vẫn cứ giữ lấy hắn, không cho hắn đi tới, lạnh lùng đưa mắt nhìn mấy thiếu niên kia, lại nhìn Mộ Dong Thiên một chút: "Các ngươi có cần phải làm tưới tuyệt tình như vậy không? A Đông trêu chọc các ngươi chỗ nào, vì sao các ngươi phải khi dễ hắn như vậy, các ngươi là người, nên trợ giúp hắn mà không phải khi dễ người như vậy."
"A Đông làm việc ở địa bàn của ta, phá hỏng quy củ thì phải trừng phạt hắn, liên quan gì tới ngươi." Mộ Dung Thiên tuy rằng trông thấy sắc mặt lạnh lùng nhưng hắn không sợ chút nào, bởi vì hắn cảm thấy mình ở chỗ này coi như có chút mặt mũi, huống hồ hắn còn mang theo mấy người tới.
"Nhanh để A Đông tới cho chúng ta đánh một trận, bằng không ngay cả ngươi cũng liên lụy vào." Một tên thiếu niên hô lên, nhìn ra được bọn họ ngày thường chắc chắn thường xuyên khi dễ người, quá ngang ngược.
Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng, sử dụng lực lượng không gian, trong nháy mắt đã di chuyển thiếu niên vừa mới nói chuyện kia đi tới trước mặt mình, sau đó một bàn tay đánh tới, hung hăng tát ở trên mặt của thiếu niên này đánh bay ra ngoài, thân thể đâm vào trên người của thiếu niên khác đụng ngã toàn bộ mấy tên thiếu niên kia.
"Người mà ta muốn đánh từ trước tới nay đều không nói nhảm, đặc biệt là đối với loại người muốn đánh ta như ngươi." Giọng nói của Thẩm Tường mang theo loại giọng điệu ngập tràn lửa giận, thiếu niên bị hắn đánh một bạt tai kia cũng không ngất đi, nhưng cả khuôn mặt xem như hủy, hắn che mặt đau nhức kêu la lên.
"Ngươi ... ngươi đánh người của ta, ngươi muốn chết." Mộ Dung Thiên cảm thấy uy nghiêm của mình hứng chịu điều huấn, cũng dám đánh thủ hạ của hắn ở ngay trước mặt hắn.
Con đường này cũng coi là tương đối náo nhiệt, đường đi tương đối lớn, mọi người trông thây nơi này có náo nhiệt thì đều thi nhau ngừng chân quan sát, vừa rồi bọn họ trông thấy Thẩm Tường lộ ra thủ đoạn, cảm thấy thân thủ của Thẩm Tường không tệ, mà người thường xuyên lăn lộn ở gần đây cũng hiểu khá rõ về Mộ Dung Thiên, bọn họ rất hiếu kỳ, đến cùng là ai không muốn sống như vậy lại dám trêu chọc Mộ Dung Thiên.
Mộ Dung Thiên vừa mới bước ra được một bước thì mắt tối sầm lại, sau đó hắn tới trước mặt Thẩm Tường, Mộ Dung Thiên thế nhưng là Thiên Thần có chín thần cách, kiến thức đương nhiên có, hắn biết rõ Thẩm Tường sử dụng chính là lực lượng không gian, hắn chỉ là không nghĩ tới chính mình vậy mà lại bị người khống chế tùy tiện như vậy, có thể nói đối phương có thực lực tương đối, trước đó hắn tự cho là thiếu niên kia quá yếu, cho nên mới bị Thẩm Tường đưa qua, nhưng không nghĩ tới ngay cả chính hắn cũng như vậy.
Mộ Dung Thiên cũng có ý thức không tệ, hắn phát hiện lúc chính mình ở trước mặt Thẩm Tường thì lập tức vận chuyển lực lượng thần huyền cường đại trong cơ thể, đang định đánh ra một chưởng, lại phát hiện thân thể của mình bị mấy đầu thủy long quấn lấy, không thể động đậy, hơn nữa còn chuấn chặt tới khiến toàn thân hắn rất đau.
"Ngươi rất thích khi dễ người đúng không, hôm nay ta sẽ khi dễ ngươi một chút." Trong lúc Thẩm Tường nói chuyện đã điên cuồng quạt cho hắn hơn mười cái bạt tai, tiếng ba ba ba kia vang vọng khiến người ở cả con đường này đều nghe thấy rõ ràng, mỗi bàn tay cũng có thể làm cho bên trong miệng Mộ Dung Thiên bay ra máu tươi.
A Đông hoàn toàn ngây dại, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường động thủ thật, hơn nữa ra tay rất nặng, đã tới chỗ không cách nào hòa giải, sau khi Mộ Dung Thiên bị Thẩm Tường quạt cho hơn mười cái bạt tai, trong lòng tuy rằng lửa giận ngập trời, nhưng hắn lại không thể đánh trả, hắn nghĩ mãi mà không hiểu, một người trông yếu như vậy vậy mà thoáng cái đã khiến cho hắn không thể động đậy.
"Cút xa một chút cho ta." Thẩm Tường hung hăng đá một cước vào bụng của Mộ Dung Thiên, bay về phía đám người hắn mang tới, lúc đám người kia đỡ được Mộ Dung Thiên thì đều cảm nhận được một cỗ xung lực rất mạnh thiếu chút ngã xuống mặt đất.
"A Đông, mau dẫn ta đi gặp bà ngươi." Thẩm Tường nói với A Đông, đây là để tránh cho đám người này trả thù A Đông.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.