Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 213 - Chương 213 - Thần Binh Môn Và Băng Phong Cốc

Chương 213 - Thần Binh môn và Băng Phong cốc
Chương 213 - Thần Binh môn và Băng Phong cốc

Thẩm Tường gãi gãi đầu, cười nói: "Ta ngược lại muốn nhìn xem tỷ không khách khí với ta như thế nào!

Nói xong, không kiêng kị gì mà liếc nhìn lồng ngực căng tròn của Liễu Mộng Nhi.

Liễu Mộng Nhi tức giận đến giẫm mạnh gót chân sen, hừ một tiếng, nàng quả thực không thể làm gì được với Thẩm Tường, nàng phát hiện mình không tàn nhẫn được đối với Thẩm Tường, nàng sống lâu như vậy, xưa nay chưa bao giờ gặp phải loại tình huống như thế này.

Thẩm Tường vuốt cằm, nói: "Mộng Nhi tỷ, có phải tỷ ghen hay không? Vậy mà không cho phép ta tới gần U Lan, khà khà, tỷ đến cùng là lo lắng cái gì?

"Là ngươi không có ý tốt, ở bề ngoài là thu nàng làm muội muội, nhưng ngươi hiện tại. . . hừ hừ." Liễu Mộng Nhi nói với giọng nói nhẹ nhàng.

"Mộng Nhi tỷ, là tỷ suy nghĩ nhiều!" Thẩm Tường cười nói.

Liễu Mộng Nhi ngồi ở một cái ghế bên cạnh Thẩm Tường, chăm chú nói: "Nha đầu U Lan này rất ngang tàng, nếu như nàng theo ngươi, thì chắc chắn sẽ gây sự không ít hơn ngươi! Nàng và ngươi không giống, nàng cần tĩnh tâm tu hành, bằng không lại qua thêm một vài năm nữa, nàng sẽ không có cách nào sống tiếp được nữa.

"Lại qua thêm một vài năm? Sẽ xảy ra chuyện gì?" Thẩm Tường giả vờ kinh ngạc hỏi, hắn đã suy đoán chính là chuyện tam giới đại chiến kia.

Quả nhiên, nói tới chuyện này vẻ mặt của Liễu Mộng Nhi rất ngưng trọng: "Đó là tổ sư Thần Binh môn truyền xuống rất lâu trước đó, nói lại qua một số năm nữa, trong thiên địa sẽ có một trận kiếp nạn, hiện tại không chỉ là Thái Vũ môn các ngươi làm chuẩn bị, các môn các phái trên Thần Võ đại lục đều là như vậy, ngay cả những môn phái ma đạo kia cũng bắt đầu cướp giật tài nguyên!

"Vì lẽ đó, ngươi trước tiên đừng quấy rầy U Lan, nội tình của nàng rất tốt! Lại qua một số năm nữa, chắc chắn sẽ có thực lực không tầm thường, ở dưới trận kiếp nạn này có thể tiếp tục sống sót."

Thẩm Tường gật đầu, lấy ra ba khối Địa Tâm thần quả, đưa cho Liễu Mộng Nhi.

Sau khi Liễu Mộng Nhi nhìn thấy, đôi mắt đẹp lập tức lập loè tỏa ánh sáng, nàng nhìn ra được đây là đồ tốt.

"Một khối cho tỷ, hai khối cho Tiên Tiên! Tỷ bây giờ đừng ăn, chờ trở về hãy ăn."

Thẩm Tường nói.

"Tại sao cho ta một khối, thiên vị!" Liễu Mộng Nhi hừ nói.

Thẩm Tường nhìn lồng ngực Liễu Mộng Nhi một chút, âm thầm cười nói:

"Tiên Tiên là thê tử của ta, ta đương nhiên phải thiên vị đối với nàng rồi! Tỷ lại không phải là nữ nhân của ta, ta có thể cho tỷ một khối là bởi vì ta nhìn thấy đôi cái kia xinh đẹp của tỷ, ha ha. . .

Mặt Liễu Mộng Nhi lại đỏ, yêu kiều nói: "Ta nói không được nhắc lại chuyện này!"

Nói xong, tay ngọc duỗi ra như tia chớp, đánh vào đầu Thẩm Tường một cái, đánh rất nhẹ, trong đáy lòng nàng cũng không nỡ đánh hắn.

Sau khi Liễu Mộng Nhi cẩn thận thu lại ba khối Địa Tâm thần quả, Thẩm Tường cười nói:

"Đừng có ăn vụng, ta sẽ đi hỏi Tiên Tiên."

"Lẽ nào ngươi không tin ta?" Liễu Mộng Nhi hừ nói:

"Nói như thế nào ta cũng là sư phụ của thê tử ngươi, ngươi lặp đi lặp lại vô lễ đối với ta nhiều lần như thế, ta cũng chưa hề nói ngươi."

Thẩm Tường bĩu môi, nói: "Khách khí như vậy làm gì? Nói như thế nào ta cũng giúp tỷ có một thần binh lợi khí."

Nói tới Chu Tước Nhu Tinh Ti kia, Liễu Mộng Nhi quả thực rất cảm kích Thẩm Tường, bởi vì đây là một thần khí, hiện tại liên kết với huyết mạch của nàng, làm cho nàng cảm nhận được mình mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Thẩm Tường nói: "Mộng Nhi tỷ, tỷ và Đan trưởng lão kia là có quan hệ như thế nào? Tại sao tỷ là Cốc chủ Băng Phong cốc?

"Ta không có quan hệ gì với nàng, Cốc chủ Băng Phong cốc từ xưa tới nay đều là như vậy, hơn nữa tất cả đều là do chưởng môn Thần Binh môn đến chưởng quản, ta đổi Thần Binh môn thành Thần Binh Thiên quốc chính là vì để cho dễ quản lý, có thể làm cho ta có một chút thời gian ở Băng Phong cốc." Liễu Mộng Nhi nói, bây giờ đều bị Thẩm Tường nhìn thấu, nàng không dấu diếm nữa, nàng đối với Thẩm Tường cũng có một loại tin tưởng khó diễn tả.

Khả năng là bởi vì nàng biết rất nhiều bí mật của Thẩm Tường, mà Thẩm Tường cũng là như thế.

"Tỷ chạy tới chạy lui vậy không mệt mỏi sao?"

Sau khi biết được bí ẩn của Thần Binh môn và Băng Phong cốc, Thẩm Tường âm thầm kinh ngạc.

"Không mệt mỏi, Băng Phong cốc và Thần Binh Thiên quốc có một Thái cổ truyền tống trận, chỉ cần một chút tinh thạch để thúc giục trận pháp là có thể trong nháy mắt truyền tống ta về Thần Binh Thiên quốc, những bí mật này ngươi tuyệt đối đừng nói cho người khác biết." Liễu Mộng Nhi dặn dò.

"Biết, hiện tại ta bắt đầu hoài nghi Đan trưởng lão có một thân phận khác, nàng có thể là chưởng môn Đan Hương Đào Nguyên!" Thẩm Tường vuốt cằm trầm tư.

Liễu Mộng Nhi cau mày nói: "Ta cũng hoài nghi, không nói gạt ngươi, chưởng môn Đan Hương Đào Nguyên so với ta còn thần bí hơn. . . thân phận của ta chính là Cốc chủ Băng Phong cốc.

"Lần trước ta nói chưởng môn Đan Hương Đào Nguyên truyền thụ thuật luyện đan cho ta, khi đó nàng nói rất chắc chắn là không phải như vậy." Thẩm Tường nói: "Xem ra cần phải đi về hỏi nàng mới được."

Liễu Mộng Nhi hơi kinh hãi, nói: "Thuật luyện đan của ngươi không phải do Đan trưởng lão truyền thụ cho ngươi sao?

Thẩm Tường cười nói: "Không phải, có một người khác, đó là bí mật của ta."

"Hừ, đúng rồi, ngươi và Đan trưởng lão quan hệ rất tốt sao? Ngươi mới vừa nói. . . nói ngươi từng xem qua nàng. . .

Lúc này Liễu Mộng Nhi cũng không tiện nói tiếp, nàng đột nhiên phát hiện mình thật sự rất quan tâm tới chuyện này.

"Lừa tỷ rồi, ha ha. . ". Thẩm Tường cười to nói.

Liễu Mộng Nhi cắn răng hừ một tiếng, nói: "Ngươi nhanh chóng trở về Thái Vũ môn đi, gia hỏa môn phái ma đạo đã ngồi không yên, mấy đại phái bọn hắn đều chen chúc trong một châu, tài nguyên thiếu thốn, vì ứng phó trận sóng gió kia mà bây giờ bọn họ bắt đầu cướp đoạt tài nguyên xung quanh, chuyện nơi đây cứ giao cho ta đi!"

"Ừm, cảm tạ Mộng Nhi tỷ!" Thẩm Tường cười nói.

Liễu Mộng Nhi gắt giọng: "Vừa nãy chính ngươi còn nói đừng khách khí. . . Ma đạo và chính đạo có thể sẽ xảy ra xung đột, ngươi phải cẩn thận một chút, đừng đi loạn khắp nơi! Hơn nữa, bây giờ ngươi vẫn chưa thể mang theo U Lan xông loạn khắp nơi, ngươi không nghĩ lại cho mình thì cũng nên nghĩ cho nàng."

"Còn nữa, đừng trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, ngươi có U Lan và Tiên Tiên lẽ nào còn chưa đủ sao?" Liễu Mộng Nhi đã xem Lãnh U Lan thành nữ nhân của Thẩm Tường, mặc dù hiện tại quan hệ của bọn họ vẫn là huynh muội.

Thẩm Tường bĩu môi, nói: "Như vậy bây giờ ta ở cùng với tỷ, có tính là trêu hoa ghẹo nguyệt hay không?"

"Đương nhiên không tính. . . tiểu tử ngươi thực sự là.. . . Hừ!"

Liễu Mộng Nhi bó tay rồi, chỉ cần ở cùng Thẩm Tường, mặc kệ cái gì nàng cũng sẽ chịu thiệt.

"Khà khà, tuy rằng Tiên Tiên và U Lan theo ta rất thân mật, nhưng ta chưa có nhìn qua chỗ đó của các nàng, nhưng Mộng Nhi tỷ thì. . . Ha ha. . .

Thẩm Tường nói xong, vội vàng chạy ra khỏi nhà đá, chỉ nghe thấy tiếng mắng chửi liên tục của Liễu Mộng Nhi.

Liễu Mộng Nhi vội vàng đeo mặt nạ đuổi theo, nàng đi ở phía sau Thẩm Tường, nắm cánh tay Thẩm Tường một cái, thấp giọng nói: "Đừng nói cho U Lan thân phận thật sự của ta!"

"Tỷ hôn ta một cái, ta sẽ đáp ứng!" Thẩm Tường cười cợt nói.

"Tiểu tử thúi, sẽ có một ngày ta cho ngươi đẹp mặt." Liễu Mộng Nhi cắn răng nói.

Đi tới trong sảnh, Lãnh U Lan vội vàng đi tới bên cạnh Thẩm Tường, nàng thấy Thẩm Tường cười hì hì, liền thở phào nhẹ nhõm, lúc này Liễu Mộng Nhi lại thả ra một cỗ hàn khí, hơn nữa so với trước còn lạnh hơn, bởi vì nàng đang tức giận.

"U Lan, nhanh đi về, trong cốc có việc quan trọng cần tuyên bố!" Liễu Mộng Nhi nói một cách lạnh lùng.

P/S: Ta thích nào...chương 14

Bình Luận (0)
Comment