Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 215 - Chương 215 - Tiền Trảm Hậu Tấu

Chương 215 - Tiền trảm hậu tấu
Chương 215 - Tiền trảm hậu tấu

Đệ tử Đan Hương Đào Nguyên nghe được tiếp kêu to của Thẩm Tường, lập tức chạy vội tới, bọn hắn không biết Thẩm Tường muốn làm gì, bọn họ thế nhưng từ tiếng kêu của Thẩm Tường nghe được Thẩm Tường rất sốt ruột.

Người Chân Vũ môn và Thú Vũ môn thấy đệ tử Đan Hương Đào Nguyên quya lại trợ giúp Thẩm Tường, lập tức không biết bây giờ nên làm gì, bọn họ vốn cho rằng, đệ tử Đan Hương Đào Nguyên cũng sẽ như bọn họ đi công kích Thẩm Tường.

"Hừ, cho dù ta cứu một con chó, con chó kia cũng sẽ lúc lắc đuôi với ta, nhưng các ngươi ngược lại còn muốn giết ta, các ngươi ngay cả chó cũng không bằng!" Thẩm Tường nổi giận mắng, hắn vốn cho là chỉ có cao tầng của Chân Vũ môn và Thú Vũ môn đều là gian ác mà thôi, không nghĩ tới những môn hạ đệ tử này cũng là như thế.

"Vậy thì thế nào!" Một đệ tử Chân Vũ môn không biết trời cao đất rộng hô, bọn họ cho là mình nhiều người thì nhất định sẽ thắng, hơn nữa bên bọn họ còn có mấy Chân Võ cảnh.

Thẩm Tường cười gằn một tiếng, thân thể của hắn đột nhiên bốc lên lửa cháy hừng hực, sau đó xông tới trước mặt đệ tử hai môn phái kia, đồng thời sau lưng của hắn bốc lên một đôi Chu Tước Hỏa Dực vô cùng lớn, lúc này Thẩm Tường giống như là Chu Tước, đôi hỏa dực này phất mạnh, nhằm về phía đệ tử hai môn phái kia.

Trong chớp mắt, Thẩm Tường phảng phất giống như chim lửa to lớn, mạnh mẽ va chạm về phía đám người kia, đám người kia còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Thẩm Tường thả ra xung kích to lớn từ hỏa dực, sau khi Thẩm Tường xuyên thấu đoàn người, nơi đó hỏa diễm đang cháy, mà toàn bộ những người kia cũng bị đốt thành tro bụi!

Đệ tử Đan Hương Đào Nguyên xem như là mở rộng tầm mắt, chỉ là một cái bay tới, đã làm mấy chục đệ tử hai môn phái kia trong nháy mắt hóa thành tro tàn, loại thực lực khủng bố này, không thẹn là đệ nhất trong lứa cường giả trẻ tuổi của Thái Vũ môn.

"Bằng hữu Đan Hương Đào Nguyên, ta còn phải chạy về Thái Vũ môn, không thể đi Phiêu Hương thành làm khách! Sau này còn gặp lại!" Thẩm Tường cười sang sảng nói, thả Chu Tước Hỏa Dực ra, chớp mắt mấy cái đã bay đến trên không, biến mất ở bên trong trời cao.

"Xem ra những lời nghe đồn kia đều là nói xấu Thẩm Tường, hắn cũng không phải ác độc như trong lời đồn!" Một đại hán nói.

"Chỉ là hắn chọc tới quá nhiều người mà thôi!"

"Có cơ hội nhất định phải uống hai chén với hắn, chúng ta nhanh đi về đi! Những tên gia hỏa Ma đạo này càng ngày càng càn rỡ rồi!"

Thẩm Tường trở về Thái Vũ môn, lập tức đi tìm Đàm trưởng lão kia, mặc dù là chạng vạng, thế nhưng Đàm trưởng lão kia vẫn nhiệt tình tiếp đãi hắn.

Thấy Thẩm Tường có thể trở về an toàn, trong lòng Đàm trưởng lão khiếp sợ không thôi, nhưng trên khuôn mặt già nua vẫn chất đầy nụ cười:

"Xem ra chuyện chắc là đã giải quyết đi!" Thẩm Tường gật đầu cười nói:

"Vẫn rất dễ dàng, đa tạ Đàm trưởng lão sắp xếp một nhiệm vụ nhẹ nhàng như vậy, cấp bậc lại cao cho ta, đây cũng là nhiệm vụ cấp sáu, nhưng ta chỉ là tùy tiện chạy một cái thì đã giải quyết!" Trong lòng Đàm trưởng lão nghi hoặc không thôi, bởi vì hắn biết rõ người mai phục Thẩm Tường kia là một số nhân vật cấp bậc nào, hơn nữa bây giờ hắn cũng chưa có nhận được tin tức gì từ Sương Kiếm thành.

"Vậy thì tốt!" Đàm trưởng lão cười nói.

Thẩm Tường đột nhiên một mặt nghiêm túc, nói: "Đàm trưởng lão, ta đi một chuyến này chiếm được một đồ tốt, không biết có phải nộp lên hay không?"

"Ồ?" Trong lòng Đàm trưởng lão âm thầm kinh nghi, Thẩm Tường đạt được đồ vật tại sao còn phải nói ra.

"Ta biết đây là đồ tốt, nhưng không biết là cái gì, Đàm trưởng lão kiến thức rộng rãi, có thể giúp ta nhìn một chút hay không."

Thẩm Tường thấp giọng nói rồi lấy một khối tinh thạch cực phẩm nhỏ ra, đưa cho Đàm trưởng lão.

Thấy hòn đá kia tỏa ra ánh sáng trắng và cỗ linh khí có tính xung kích này, Đàm trưởng lão lập tức đã xác nhận là tinh thạch cực phẩm.

"Đây không phải là tinh thạch cực phẩm, Đàm trưởng lão dùng thần thức tra xét tỉ mỉ một chút xem, có thể cảm thấy một loại cảm giác kỳ dị, ta hoài nghi đây là Đế Vương tinh, bởi vì ta là từ trên người một võ giả của ma đạo có thực lực khá mạnh mà cướp được, mà võ giả ma đạo này đã tiến vào toà mỏ kia của Thái Vũ môn chúng ta." Thẩm Tường nói.

Đế Vương tinh! Sau khi Đàm trưởng lão nghe được, hơi kinh hãi, lập tức truyền thần thức vào bên trong, đừng nói là Đế Vương tinh, cho dù là khối tinh thạch cực phẩm lớn như vậy cũng không dễ tìm, mà Thẩm Tường giao vào trong tay hắn, điều này làm cho Đàm trưởng lão không còn hoài nghi Thẩm Tường.

Ngay sau khi Đàm trưởng lão rót thần thức vào bên trong Đế Vương tinh, Thẩm Tường dùng thần thức đối với Long Tuyết Di hô: "Tiểu Thí Long, mượn chút sức mạnh đi!"

"Được!" Long Tuyết Di lập tức đáp ứng.

Thẩm Tường lặng lẽ đi vòng qua sau lưng Đàm trưởng lão, đột nhiên lấy ra Thanh Long Đồ Ma đao, ở lúc này, Càn Khôn chân khí toàn thân hắn và lực lượng mà Long Tuyết Di cho mượn tràn vào trong đao, chém xuống Đàm trưởng lão kia.

Đàm trưởng lão đột nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng khủng bố, đang định lắc mình rời khỏi, nhưng đã chậm một bước, đại đao của Thẩm Tường đã chém xuống, chém Đàm trưởng lão thành hai khúc!

Đối với chuyện Đàm trưởng lão này, Thẩm Tường vốn không có ý định nói cho mấy người Cổ Đông Thần trước, hắn đây là tiền trảm hậu tấu, miễn cho đến lúc đó nhỡ Đàm trưởng lão này phát hiện mà hắn có thể chạy thoát được!

Sau khi Thẩm Tường rời khỏi chỗ Đàm trưởng lão, đi tới bên trong Huyền cảnh Thái Vũ, gặp Vũ Khai Minh, nói chuyện đã xảy ra cho hắn, hơn nữa còn lấy ra cái bản đồ kia, đưa cho Vũ Khai Minh.

Sau khi Vũ Khai Minh biết được chuyện này thì rất căm tức: "Thái Vũ môn đến cùng là thế nào? Liên tiếp xuất hiện nội gian! Chuyện về mỏ quặng kia ta và chưởng môn lão đại căn bản không biết, bằng không cũng sẽ không chỉ để một mình ngươi đi, chuyện mỏ quặng này vẫn luôn là do Đàm Phong này phụ trách, không nghĩ tới hắn lại giấu diếm ta mà không báo!"

"Đi, chúng ta đi tìm Đàm Phong!" Vũ Khai Minh nói.

"Ừm! Tuy nhiên ở đó chỉ còn lại thi thể của hắn!" Thẩm Tường cười nhạt.

Vũ Khai Minh ngây ngốc, nói: "Không thể nào..."

Nói xong thì đi đến chỗ của Đàm Phong.

Không bao lâu sau, Vũ Khai Minh đã nhìn thấy thi thể của Đàm Phong bị Thẩm Tường chém thành hai nửa, một mảnh máu tươi đầm đìa, Vũ Khai Minh chỉ có thể thở dài, hắn bắt đầu hoài nghi Thẩm Tường có phải bước vào cảnh giới cực hạn hay không, vậy mà có thể hai lần giết chết trưởng lão.

"Ngươi đi nghỉ trước đi, chuyện mỏ quặng ở Sương Kiếm thành đã có Cốc chủ Băng Phong cốc tiếp nhận, chúng ta cũng không cần phải lo lắng! Nơi này để ta thu thập, sau đó ta sẽ đi tìm chưởng môn lão đại nói chuyện."

Vũ Khai Minh nói xong, lúc này tâm tình của hắn rất nhỏ giọt, bởi vì Lữ Thượng và Thanh Phong đều là một tay hắn bồi dưỡng, để bọn hắn ngồi lên vị trí trưởng lão, nhưng không nghĩ tới lại rơi vào kết quả như thế này.

Thẩm Tường đi tìm đám người Vân Tiểu Đao, nhưng cũng biết được bọn hắn cũng đi làm nhiệm vụ, trước đây bọn họ là ghét nhất đi làm những nhiệm vụ này, nhưng hiện tại không thể không làm, bởi vì khen thưởng quá mê hoặc.

Thái Đan vương viện, sau khi Thẩm Tường trở lại gian nhà nhỏ kia của mình, lập tức đi tới hậu viện, ngẩng đầu nhìn một cái, trên cây Thanh Huyền quả kia kết ra ba mươi chín trái cây, mà Đan trưởng lão cũng ngồi ở dưới cây nhìn lên, trong tay vẫn cầm một đóa Thanh Huyền hoa tỏa ra ánh sáng màu xanh!

"Ha ha, trái cây rất đẹp, nhưng không có phần của ngươi!" Thẩm Tường cười to nói.

P/S: Ta thích nào...chương 2...Mọi người đề cử 90 - 100 phát nha.....

Bình Luận (0)
Comment