Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2153 - Chương 2153 - Việc Gấp Của Hoàng Diễn Thiên

Chương 2153 - Việc gấp của Hoàng Diễn Thiên
Chương 2153 - Việc gấp của Hoàng Diễn Thiên

Thẩm Tường đối với ngưng cốt cách cũng là người có kinh nghiệm, xem như tương đối có kinh nghiệm, hoàn toàn có tư cách hướng dẫn Tiêu Bạch Phượng Thái Thánh Thần có ba mươi thần cách này.

Sau khi Tiêu Bạch Phượng ăn Cốt Cách Thần đan, bắt đầu luyện hóa, Thẩm Tường và Nguyệt Nhi thì đang tính toán thời gian, sau năm canh giờ, Tiêu Bạch Phượng mở mắt, lắc đầu đối với Thẩm Tường.

"Xem ra ngươi còn cần Cốt Cách Thần đan có phẩm chát cao hơn một chút." Thẩm Tường dựa vào tình huống của Tiêu Bạch Phượng, lấy mấ viên Cốt Cách Thần đan hạ phẩm trong tay hắn ném vào trong lò đan, tuy rằng hắn là lần đầu tiên nấu lại Cốt Cách Thần đan, tuy nhiên hắn cảm thấy cái này không phải vấn đề gì.

"Muốn bao lâu?" Tiêu Bạch phượng không nghĩ tới phẩm chất của Cốt Cách Thần đan có thể khống chế, hơn nữa phù hợp với tình huống của nàng là có thể để nàng ta có thể ngưng ra cốt cách.

"Không bao lâu nữa, ngươi kiên nhẫn một chút." Thẩm Tường nói, cái này đối với Thẩm Tường mà nói quả thực rất dễ dàng, phải biết hắn luyện chế một lò Cốt Cách Thần đan hạ phẩm cũng chỉ là trong mấy cái nháy mắt mà thôi.

Lúc này hắn đang cần thận phân giải mấy viên Cốt Cách Thần đan kia, muốn cải biến phẩm chất của Cốt Cách Thần đan, hắn chỉ cần tăng cường một chút xíu phẩm chất là có thể để Tiêu Bạch Phượng có thể luyện hóa ở trong khoảng sáu canh giờ, như vậy sẽ có khả năng tu luyện ta cốt cách càng lớn hơn.

Chỉ trong phút chốc, Thẩm Tường đã hoàn thành, vốn là mấy viên Cốt Cách Thần đan, bây giờ cũng chỉ còn ba viên.

"Thử lại lần nữa xem." Thẩm Tường đưa cho Tiêu Bạch Phượng.

Tiêu Bạch Phượng nhận lấy lập tức ăn một viên vào, sau đó bắt đầu luyện hóa.

Thẩm Tường kiên nhẫn chờ đợi ở bên cạnh nàng, lần đầu tiên tu luyện cốt cách thì cần phải có một người tương đối có kinh nghiệm ở bên cạnh mới được.

Sáu canh giờ trôi qua, Tiêu Bạch Phượng mở mắt.

"Vẫn không có hiệu quả." Tiêu Bạch Phượng bắt đầu hoài nghi tư chất của mình, nói ra: "Vẫn là không cần tiếp tục, cái này rất lãng phí Cốt Cách Thần đan."

Nàng ta rõ ràng hai viên Cốt Cách Thần đan mà chính mình vừa ăn này có giá trị bao nhiêu, nàng ta cảm thấy mình không phải người có thể tu luyện ra cốt cách, cho nên nàng không muốn tiếp tục nữa, như vậy chỉ láng phí Cốt Cách Thần đan.

"Có gì mà lãng phí, ta biết một tên gia hỏa, ăn tới hơn ngàn phần dược liệu Cốt Cách Thần đan mới ngưng ra cốt cách, ngươi chỉ mới ăn hai viên mà thôi, trước kia lúc ta tu luyện cốt cách thế nhưng là ăn rất nhiều, phải có lòng tin đối với chính mình." Thẩm Tường khích lệ nàng ta, vỗ vỗ bờ vai của nàng: "Nơi này còn có hai viên, ta sẽ tiếp tục luyện chế."

Tiêu Bạch Phượng gật đầu, lại ăn một viên Cốt Cách Thần đan tiếp tục luyện chế, hiện tại Thẩm Tường đã biết Tiêu Bạch Phượng cần Cốt Cách Thần đan hạ có phẩm chất như thế nào, hắn dựa theo tiêu chuẩn này đi luyện chế, chẳng mấy chốc lại luyện chế được một lò, tổng cộng có bốn viên.

Tu luyện cốt cách quả thực cần thời gian rất dài, ăn một viên đã cần sáu canh giờ rồi.

Lúc Tiêu Bạch Phượng ăn vào viên thứ năm, vừa mới luyện hóa tới canh thứ sáu, nàng ta nhíu mày, cảm nhận được cánh tay phải có chút phản ứng.

Thẩm Tường cũng có thể trông thấy cánh tay phải của nàng hơi rung động, vội vàng nói: "Tập trung lực lượng của thân thể điều động cỗ lực lượng thân thể này tới trên cánh tay phải của ngươi."

"Nêu snhư cảm thấy đâu đớn thì cũng không được từ bỏ, nhất định phải kiên trì, ngươi bây giờ đã thành công dụ phát ra thời cơ ngưng cốt cách, có thể ngưng ra cốt cách hay không thì phải dựa vào chính ngươi." Thẩm Tường nghiêm túc mà nói.

Tiêu Bạch Phượng một mực rất hy vọng chính mình có thể ngưng ra cốt cách, cho nên vô luận khó khăn cỡ nào thì nàng đều phải cố gắng đi qua.

Nàng ta dựa theo Thẩm Tường nói đi làm, chẳn mấy chốc cảm nhận được cánh tay phải đau nhức kịch liệt không thôi.

Đứng trước loại đau đớn này, Tiêu Bạch Phượng cũng chỉ nhíu mày, trên mặt ngọc hơi lộ ra một chút thống khổ mà thôi, điều này làm cho Thẩm Tường rất kinh ngạc.

Tiêu Bạch Phượng tuy rằng trông lanh lợi xinh xắn, nhưng nàng lại có một nội tâm rất kiên cường, giống với tính cách của nàng.

Điều này làm cho Thẩm Tường không thể không bội phục nàng ta.

Loại thống khổ này kéo dài tới mười canh giờ, Tiêu Bạch Phượng cũng đã thấm ướt mồ hôi, khi nàng ta ngưng ra cốt cách, nàng ta một mực kiên trì đột nhiên tê liệt ngã vào trong ngực Thẩm Tường...

Thẩm Tường ôm lấy thân thể nhỏ nhắn xinh xắn kia của nàng ta, nhẹ nhàng sờ lên mặt của nàng, cảm thán nói: "Thật là một nữ nhân kiên cường, còn có thể chống đỡ được hơn so với ta."

Thẩm Tường ôm nàng ta trở về tới căn phòng, để nàng ta nằm nghỉ ngơi ở trên giường, lúc trước hắn ngưng ra cốt cách cũng là như vậy, ngủ một đoạn thời gian mới khôi phục lại.

Sáng ngày hôm sau, Tiêu Bạch Phượng tỉnh lại, nàng ta biết mình tu luyện ra cốt cách, nhớ lại sự thống khổ trong lúc ngưng cốt cách, trong nội tâm nàng vẫn có chút sợ hãi, mà nàng ta cũng rất hài lòng đối với biểu hiện của nàng, dù sao nàng ta gắng gượng qua được, còn thành công ngưng ra cốt cách cường dại, nàng ta điều động lực lượng thần huyền bên trong Thần Hải vào bên trong cốt cách đã có thể cảm nhận được rõ ràng sự cường đại của cốt cách ở cánh tay phải.

Nàng ta tắm một cái thì vội vàng đi vào trong sảnh, trông thấy Thẩm Tường thoải mái nhàn nhã uống trà ở chỗ này, nàng ta vội vàng cảm ơn nói: "Ta thành công, Thẩm Phi cám ơn ngươi."

"Không cần khách khí, ngươi cũng giúp ta rất nhiều, hơn nữa ngươi thành công cũng chính hơn phân nửa công lao đều là chính ngươi, có thể ngưng ra cốt cách hay không chủ yếu là dựa vào chính ngươi." Thẩm Tường cười cười nói.

"Bạch Phượng tỷ, ta đi ra ngoài làm chút chuyện trước, có thể mang ta rời khỏi Đế Cửu cung hay không?" Thẩm Tường ở tối hôm qua đã thu được tin tức mà Hoàng Diễn Thiên chuyển tới, nói có chuyện gấp muốn gặp hắn, hẹn gặp ở trong một gian khách sạn ở trong Thần Đỉnh đế thành.

Mà bản thân Thẩm Tường không hiểu rõ lắm đối với Đế Cửu cung này, lần trước hắn tiến tới cũng là Tiêu Bạch Phượng dẫn hắn đi vào.

"Đương nhiên có thể, lúc này đi sao?" Tiêu Bạch Phượng hỏi.

"Lúc này đi."

Sau đó, Thẩm Tường ngồi vào xe của Tiêu Bạch Phượng rời khỏi Đế Cửu cung.

...

"Nương, ngươi phải làm chủ cho ta, hỗn đản gọi là Thẩm Phi kia thật sự quá phách lối ... hắn đánh ta không sao, quan trọng là hắn vũ nhục ngươi, nói ra một số lời rất khó nghe." Minh hoàng tử nằm ở trên giường kêu khóc mà nói.

Mà ở bên cạnh giường có một nữ tử tuyệt mỹ dáng người đẫy đà đứng ở đó, đây chính là Liên Phi là mẹ (mẫu thân) của Minh hoàng tử.

Liên Phi có một đôi mắt phượng quyến rũ, nàng ta nhìn vào Minh hoàng tử nằm ở trên giường: "Ngươi cái tên phế vật này, lại làm ra chuyện cho ta phải mất mặt xấu hổ, ngươi coi như không biết Ngọc Lan vừa mới gặp mặt Thẩm Phi thì có lẽ cũng biết đoạn thời gian trước Bình hoàng tử đi gặp hắn."

"Nương ... có phải ngươi sợ hắn hay không? Bởi vì hắn vũ nhục ngươi ta mới tìm hắn tính sổ, hắn từng nói muốn để ngươi làm nữ tỳ của hắn." Minh hoàng tử nghe thấy loại giọng nói này của Liên Phi, cho nen nói bừa các nguyên nhân tới chọc giận nàng ta.

"Ngươi có tâm tư gì ta làm sao lại không biết, ngươi cứ nằm ở chỗ này cả một đời đi, đừng hy vọng ta sẽ tìm Thần đan cấp cao cho ngươi." Liên Phi hừ lạnh nói, xem ra nàng ta không hề giống như lời đồn ở bên ngoài, sẽ che chở Minh hoàng tử này đủ kiểu.

"Ngươi còn là mẹ ta sao, ngươi ... ngươi thật nhẫn tâm nhìn ta bị phế ở chỗ này?" Minh hoàng tử tức giận kêu lên.

"Nhiều năm qua ngươi đã trêu chọc cho ta nhiều phiền phức như vậy, ta sớm đã chịu đủ ngươi rồi, ngươi cái tên hỗn đản này vốn chính là một tê phế vật, ta có gì không đành lòng?" Vẻ mặt Liên Phi ở trên lạnh lùng: "Sau này đứng có trông cậy vào ta sẽ giúp ngươi, chúng ta đi."

Một nữ tử xinh đẹp ở sau lưng Liên Phi rất giống với Liên Phi đại nhân, đồng dạng có mắt phượng quyến rũ, nàng ta lúc này ngồi ở trong xe cùng với Liên Phi, nữ tử này chính là con gái của Liên Phi.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment