Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2156 - Chương 2156 - Tìm Kiếm Thiên Linh

Chương 2156 - Tìm kiếm Thiên Linh
Chương 2156 - Tìm kiếm Thiên Linh

Sau khi Thẩm Tường đưa tin cho Tiêu Bạch Phượng, Tiêu Bạch Phượng cũng không suy nghĩ nghĩ gì lập tức đáp ứng Thẩm Tường, có thể để mấy người Hoàng Diễn Thiên bọn họ tiến vào Ngọc Đỉnh cung của Đế Cửu cung, trước đó Thẩm Tường đã bàn xong xuôi với Tiêu Ngọc Lan, Tiêu Ngọc Lan đối với Thẩm Tường không chỉ không nghi ngờ ngược lại còn càng coi trọng càng tín nhiệm Thẩm Tường hơn, cho nên Tiêu Bạch Phượng cảm thấy để cho sư phụ và bằng hữu của Thẩm Tường tiến tới cũng không có gì.

Sau khi Tiêu Bạch Phượng đáp ứng Thẩm Tường, Thẩm Tường lập tức mang theo ba người Hoàng Cẩm Thiên đi xuống khách sạn, trước khi đi, Hoàng Diễn Thiên và Hoàng Cẩm Thiên đôi huynh đệ kỳ hoa này còn đang tranh chấp làm sao để cho đối phương thanh toán ... Thẩm Tường lo lắng bọn họ đánh nhau mới không thể không tự móc tiền túi ra để trả.

Sau khi leo lên nhà xe của Tiêu Bạch Phượng, Thẩm Tường liên tục căn dặn đôi huynh đệ điên khùng này, bảo bọn hắn tiế vào trong Đế Cửu cung thì chớ có làm loạn.

"Sư phụ, bên trong Đế Cửu cung ngọa hổ tàng long, cường giả như mây, các ngươi đi vào cần phải chú ý một chút." Thẩm Tường nghiêm túc nói.

"Cái này ngươi yên tâm đi, coi như ta gây tai họa cũng sẽ không liên lụy tới ngươi, nói thật, sau khi Thần Đế của Đế Cửu cung cuốn xéo đi, ta vẫn là thật sự không sợ bọn họ." Hoàng Diễn Thiên cười ha ha.

"Tiểu tử, ta sẽ trông giữ tên này, ngươi yên tâm trăm phần trăm đi." Hoàng Cẩm Thiên cười nói.

Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy chính mình đưa hai người bọn họ vào Đế Cửu cung là một quyết định sai lầm.

"Tiểu nha đầu, nha mẹ ngươi là ai?" Hoàng Diễn Thiên nhìn vào Tiêu Bạch Phượng, đôt nhiên hỏi.

"Ta không biết, từ nhỏ ta là công chúa nuôi lớn, ta là cô nhi." Tiêu Bạch Phượng lắc đầu: "Vì sao tiền bối lại hỏi câu này?"

"Ta đối với Thần Đỉnh quốc cũng có chút nghe ngóng, chỉ là không nghĩ tới người bên cạnh một công chúa của Thần Đỉnh quốc vậy mà lợi hại như vậy, nhìn ngươi còn trẻ tuổi như vậy mà đã có được ba mươi cái thần cách, cho nên cảm thấy cha mẹ ngươi chắc chắn không phải phàm phu tục tử." Hoàng Diễn Thiên nói.

"Hai huynh đệ chúng ta biết đoán mệnh, có muốn chúng ta tính toán giúp ngươi hay không? Nói không chừng có thể biết cha mẹ ngươi phải chăng còn hay không?" Hoàng Diễn Thiên cười sang sảng nói: "Cô nương, hai huynh đệ chúng ta cùng nhau, không có chuyện gì không tính ra, hơn nữa chúng ta đều là sư phụ Thẩm Tường, ngươi không cần phải lo lắng chúng ta lừa ngươi."

Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy kỳ lạ, Hoàng Diễn Thiên và Hoàng Cẩm Thiên này giống như đã thông đồng với nhau xong, vậy mà đáp ứng cùng nhau đoán mệnh giúp Tiêu Bạch Phượng.

Thẩm Tường khẽ gật đầu với Tiêu Bạch Phượng: "Bạch Phượng tỷ, bọn họ quả thực đều biết thuật thần thông đoán mệnh này, ngươi có thể thử một chút."

"Phải tiến hành như thế nào đây?" Tiêu Bạch Phượng tin tưởng Thẩm Tường vội vàng hỏi.

"Chỉ cần một giọt máu của ngươi là đủ." Hoàng Cẩm Thiên lấy ra một cái bát ngọc màu trắng, trông thấy bát ngọc này, coi ngươi Thẩm Tường co vào, hjắn có một đôi Đạo Tâm nhãn, cho nên hắn có thể trông thấy bát ngọc này không tầm thường, hắn dùng Đạo Tâm nhãn chỉ nhìn thoáng qua là biết được bên trong bát ngọc có lượng lớn linh văn trùng kích nổi lên, để đầu óc của hắn trở nên mơ màng.

Thẩm Tường nghi ngờ Hoàng Cẩm Thiên và Dương Thiên Nghị sau khi trở về từ Tinh Pháp Thần vực đã đạt được bảo bối gì.

Tiêu Bạch Phượng nhỏ một giọt máu vào trên bát ngọc, sau đó ở dưới sự khống chế của Hoàng Cẩm Thiên, giọt màu kia dung nhập vào bên trong bát ngọc, Hoàng Cẩm Thiên cũng nhắm mắt lại, miệng niệm chú ngữ cổ quái mà bát ngọc cũng bốc lên ánh sáng.

"Cha mẹ ngươi hóa ra đều là Thần Quân bên cạnh Thần Đỉnh Đại Đế kia, chỉ có điều đã chết trận từ rất lâu trước đó, bởi vì chống lại sự tập kích của Thần thú cường đại." Hoàng Cẩm Thiên nói, sau đó còn nói ra hai cái danh tự.

"Đa tạ tiền bối." Tiêu Bạch Phượng nhớ kỹ hai cái tên này, dự định sau này lại đi điều tra thêm, nàng ta qua nhiều năm như vậy cũng đã trải qua không ít, trong lòng sớm đã chuẩn bị kỹ càng, tuy nhiên biết được cha mẹ ruột của mình đã chết đi, nàng ta cũng không thể không cảm thấy đau xót.

Nhưng bây giờ có thể biết được gốc gác của chính mình cũng không tệ, ít ra có thể biết cha mẹ là ai, chính mình từ nơi nào tới.

Thẩm Tường không hiểu vì sao Hoàng Cẩm Thiên và Hoàng Diễn Thiên lại đột nhiên làm ra chuyện cổ quái như vậy, vội vàng truyền âm cho hai người bọn họ: "Các ngươi đang làm gì, đột nhiên lại làm loại chuyện này?"

"Chúng ta đang tìm Bất Tử Thiên Linh, trước đó ta tính tới một cái Bất Tử Thiên Linh ở ngay bên trong Thần Đỉnh tinh thần này, nhưng ta không biết ở nơi nào, về sau sư phụ ngươi tới, hợp lực với ta, cuối cùng tính ra Bất Tử Thiên Linh kia ở ngay tại bên trong Đế Cửu cung, nhưng chúng ta cũng chỉ có thể tính tới một bước này, chúng ta nghi ngờ tiểu cô nương này là Bất Tử Thiên Linh, cho nên mới tính toán xem cha mẹ nàng là ai, biết được cha mẹ nàng là ai cho nên xác định nàng ta không phải Bất Tử Thiên Linh." Hoàng Diễn Thiên trả lời.

Ở bên trong Đế Cửu cung lại có một Bất Tử Thiên Linh, Thẩm Tường cũng cảm thấy tương đối giật mình, trong mắt hắn, Bất Tử Thiên Linh chắc chắn sẽ rất cường đại.

"Đúng rồi, Bất Tử Thiên Linh này là nữ, cũng không biết có thể tìm tới hay không, hiện tại phải để nàng ta biết Bất Tử Thần tộc chúng ta gặp nạn." Hoàng Cẩm Thiên nói.

Bất Tử Thiên Linh là nữ, trong đầu Thẩm Tường lập tức hiện ra một người, đó chính là Liên Phi.

Liên Phi là thần bí, lúc tiến vào Đế Cửu cung đã mang theo một đứa con gái tới, tuy rằng có một đứa con trai phế vật, nhưng nghe đốn đứa con trai này là nàng ta trộm được, bởi vì có một đứa con trai có thể làm cho địa vị của nàng ta ở trong Đế Cửu cung được tăng lên.

Tiêu Bạch Phượng trước đây không lâu từng nói về chuyện của Liên Phi cho Thẩm Tường nghe, cho nên Thẩm Tường mới đột nhiên nhớ tới, hắn không hiểu, Liên Phi trốn ở bên trong Đế Cửu cung làm gì, có phải muốn tìm thứ gì hay không?

Nếu như Liên Phi là Bất Tử Thiên Linh của Bất Tử Thần tộc, như vậy thực lực của nàng chắc chắn là rất mạnh, ẩn giấu ở bên trong Đế Cửu cung, hơn nữa còn đi theo Tiêu Ngọc Lan, chắc chắn là có mục đích của nàng.

Tiêu Bạch phượng từng nói, Tiêu Ngọc Lan đã từng điều tra lai lịch của Liên Phi kia, nhưng không có kết quả.

Thẩm Tường truyền âm nói chuyện mà hắn biết về Liên Phi kia cho đám người Hoàng Cẩm Thiên, sau khi bọn họ nghe được thì cũng cảm thấy rất có thể, bọn họ dự định để Thẩm Tường tiếp cận Liên Phi, kiếm một chút máu tới là có thể xác định.

Tiêu Bạch Phượng làm ba khối ngọc bài cho ba người Hoàng Cẩm Thiên, sau đó tiếp tục lái xe mang theo bọn họ đi tới trạch viện kia của chính mình.

"Đây chính là ở bên trong Đế Cửu cung sao?" Hoàng Diễn Thiên nhảy cao lên, nhìn xung quanh: "Không khác gì một tòa thành thị cho lắm nha, tuy nhiên nơi này có mấy cỗ khí tức rất cường đại, quả nhiên không đơn giản."

Hoàng Cẩm Thiên thúc giục Thẩm Tường nhanh đi tìm Liên Phi kia để xác nhận, như vậy bọn họ cũng nhanh chóng hoàn thành việc ở nơi này, sau đó rời khỏi nơi này.

"Bạch Phượng tỷ, ta muốn gặp mặt Liên Phi kia, ta đả thương Minh hoàng tử, ra tay có chút nặng, ta nghĩ tới nói lời xin lỗi với nàng." Thẩm Tường nói với Tiêu Bạch Phượng: "Có thể an bài giúp ta một chút không? Ta cảm thấy ta và nàng bây giờ đều đang hiệu lực cho Ngọc Đỉnh Thần Vương, không nên có mâu thuẫn quá lớn, ta muốn đi hóa giải mâu thuẫn giữa ta với nàng ta."

Nếu như không phải bởi vì Hoàng Cẩm Thiên, Thẩm Tường thèm vào mà đi gặp Liên Phi, nhưng hắn cũng không còn cách nào khác, Hoàng Cẩm Thiên là sư phụ hắn, hơn nữa chuyện này còn quan hệ tới Bất Tử Thần tộc, bà bà của Nguyệt Nhi cũng là Bất Tử Thần tộc.

"Ngươi thật có suy nghĩ như thế? Nếu như có thể hóa giải mâu thuẫn một cách thuận lợi mà nói, công chúa nàng ta chắc chắn sẽ rất cao hứng, nàng ta ghét nhất chính là thủ hạ của mình lục đục với nhau." Tiêu Bạch Phượng nói.

"Đương nhiên, ta nghĩ bây giờ lập tức đi tìm nàng, đồng thời mang theo một chút lễ vật bồi tội." Thẩm Tường cười cười nói: "Dùng Cốt Cách Thần đan đi."

Bốn viên Cốt Cách Thần đan hạ phẩm ở trong mắt Thẩm Tường không tính là gì, một nháy mắt là luyện thành.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment