Tiêu Bạch Phượng lập tức đi tìm Liên Phi để đám phán chuyện này, sắp xếp Thẩm Tường gặp mặt với nàng.
Thẩm Tường tiến vào trong mật thất, trong nháy mắt đã luyện một phần dược liệu thành sáu viên Cốt Cách Thần đan, sau đó đi ra mật thất, Hoàng Diễn Thiên đang nướng thịt trong sân với Hoàng Cẩm Thiên.
Hoàng Cẩm Thiên từ xưa tới nay thế nhưng là rất thích ăn thịt nướng, ở phương diện ăn uống có được tay nghề cực kỳ tốt, Thẩm Tường lúc này ngửi được cỗ mùi thơm thịt nướng thì nuốt nước bọt.
"Nướng nhiều một chút!" Thẩm Tường đi tới viện tử, đã nhìn thấy nơi này có hai đống lửa than, Hoàng Cẩm Thiên và Hoàng Diễn Thiên đang nướng nguyên hai con trâu, con trâu này rất lớn cho nên bọn họ không thể không lơ lửng.
Dương Thiên Nghị cười nói: "Ở cùng với bọn họ chính là tốt, cả ngày có thứ ngon để ăn!"
Thẩm Tường nhìn Nguyệt Nhi một chút, Nguyệt Nhi lúc này đang trợn tròn hai mắt, nhìn vào hai con trâu đang được nướng kia, hắn không nghĩ tới loại vật nhỏ này vậy mà cũng thích ăn loại thịt này.
"Đây chính là thịt nướng bí truyền trong Bất Tử Thần tộc, không nghĩ tới hai vị tiền bối đều nắm giữ a!" Nguyệt Nhi cười hì hì nói: "Không nghĩ tới đã lâu như vậy rồi ta còn có thể ăn vào loại thịt nướng này."
"Thật là thơm a!" Tiêu Bạch Phượng trở về, khen ngợi một tiếng, mang trên mặt một loại nụ cười ấm áp, nàng ta giống như dần dần thích loại náo nhiệt này, nụ cười mang trên mặt dần dần trở nên nhiều hơn.
Thẩm Tường hỏi: "Liên Phi bên kia sao rồi?"
Tiêu Bạch Phượng ôm lấy Nguyệt Nhi, gật đầu nói: "Đã sắp xếp xong, sắc trời bây giờ còn sớm, ăn xong ta dẫn ngươi đi tìm nàng!"
Hai con trâu này tuy rằng rất lớn, nhưng chẳng mấy chốc đã bị tùng xẻo xong, lúc này trời cũng gần tối, sau khi Thẩm Tường và Tiêu Bạch Phượng ăn no xong thì cùng đi tìm Liên Phi.
Chỗ ở của Liên Phi cũng không lớn, nhưng bên trong lại rất trang nhã tinh tế, Thẩm Tường nghe Tiêu Bạch Phượng nói, tòa nhà này vốn là Minh hoàng tử, nhưng Minh hoàng tử muốn một căn phòng lớn, cho nên Liên Phi thay đổi với hắn.
Thẩm Tường ngồi ở trong sảnh, trong lòng có chút căng thẳng, dù sao hắn cũng là làm con trai của người ta thành trọng thương, hiện tại đi tới chỗ của người ta, không nhiều thì ít cũng có chút không thoải mái.
Liên Phi đi ra, còn có Tiêu Cẩn Nhi còn gái của nàng!
Tiêu Cẩn Nhi và Liên Phi cao như nhau, quần áo đều váy đỏ, đều có mắt phượng quến rũ giống nhau, trông các nàng giống như là tỷ muội song sinh vậy!
Mấy người Hoàng Cẩm Thiên trước đó cũng đã nói, Bất Tử Thiên Linh này có thể tự mình ngưng ra linh thai, mà sau khi linh thai trưởng thành thì có dáng dấp rất giống với Bất Tử Thiên Linh.
Đi ở đằng trước chính là Liên Phi, Thẩm Tường liếc mắt là có thể nhìn ra được, khuôn mặt yêu diễm vũ mị kia của Liên Phi đang đầy vẻ lạnh lùng, hơn nữa thoạt nhìn tương đối lão luyện trầm ổn, nhìn ra được nàng ta đã từng trải qua rất nhiều chuyện!
Mà Tiêu Cẩn Nhi sau lưng nàng thì có sự khác biệt rất lớn với nàng, tuy rằng cũng có được khuôn mặt quyến rũ, nhưng nàng lại có chút thẹn thùng, hơi cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng vào Thẩm Tường, mà lúc nàng ta ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Tường, phát hiện Thẩm Tường đang nhìn nàng ta thì khuôn mặt đột nhiên đỏ lên, lập tức cúi đầu xuống.
"Con trai ta chết rồi, hiện tại có lẽ là ngươi rất cao hứng đi!" Sau khi Liên Phi ngồi xuống, lạnh lùng nói.
"Cái này ... thật sự là rất xin lỗi!" Thẩm Tường không nghĩ tới Minh hoàng tử kia vậy mà chết rồi, cái này thế nhưng là để hắn trở tay không kịp, vốn hắn đang suy nghĩ kỹ nên nói chuyện với đối phương như thế nào để hóa giải mâu thuẫn.
Đồng thời hắn cũng cảm thấy chuyện này tương đối khả nghi, hắn ra tay tuy rằng tương đối nặng, nhưng Minh hoàng tử này không phải người bình thường, nhiều lắm cũng chỉ nằm trên giường ba tới năm năm mà thôi, không tới mức sẽ chết đi.
"Liên Phi, đây là sự thật sao? Tại sao ta không nghe nói?" Tiêu Bạch Phượng cũng không nghĩ tới.
"Hôm nay ngươi tới tìm ta không được bao lâu thì hắn chết." Liên Phi hừ một tiếng: "Xen ra cừu hận giữa chúng ta không cách nào hóa giải!"
Thẩm Tường đột nhiên hiểu, Liên Phi này có thể ở sau khi Tiêu Bạch Phượng tìm tới thì hạ tay, giết chết Minh hoàng tử! Hiện tại Liên Phi mặc dù là lạnh như băng, trên mặt cũng đầy tức giận nhưng không có chút bi thương nào, không có chút nào giống như con trai của mình vừa mới chết, nhưng hắn nghĩ mãi mà không hiểu tại sao Liên Phi phải làm như vậy, chẳng lẽ không muốn hóa giải mâu thuẫn với hắn sao?
"Xảy ra chuyện như vậy ta cũng cảm thấy thật đáng tiếc, cho dù mâu thuẫn giữa chúng ta không cách nào hóa giải, nhưng lễ vật ta chuẩn bị vẫn sẽ tặng cho Liên Phi, mời nén bi thương." Thẩm Tường lấy ra một hộp ngọc hai tay đưa tới trước mặt Liên Phi, Liên Phi không nhận lấy, Thẩm Tường đặt ở bàn bên cạnh nàng ta.
"Bạch Phượng tỷ, chúng ta đi thôi!" Thẩm Tường trông thấy không có chỗ thương lượng, cũng không có ý định lãng phí thời gian.
"Chậm đã, ngươi giết con trai của ta mà định như vậy là xong sao?" Liên Phi đứng lên, hai con ngươi tràn ngập sát cơ.
"Vậy ngươi muốn thế nào?" Tiêu Bạch Phượng lạnh giọng hỏi, nàng ta bây giờ thế nhưng là rất che chở Thẩm Tường.
"Ta muốn để hắn trả cho ta một đứa con trai!" Liên Phi cười lạnh nói: "Trả không được thì làm con trai của ta!"
"Vọng tưởng!" Tiêu Bạch Phượng kéo lấy Thẩm Tường: "Chúng ta đi!"
Liên Phi lập tức cản bọn họ lại: "Thế nào, trước đó không phải ngươi nói muốn hóa giải cừu hận với ta sao? Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần làm con trai ta vậy thì hóa giải! Đương nhiên, ngươi cũng sẽ không thua thiệt, ta chỉ là để ngươi cưới con gái của ta mà thôi."
"Mẫu thân ..." Tiêu Cẩn Nhi bỗng nhiên giật mình, khuôn mặt càng đỏ hơn.
Tiêu Bạch Phượng và Thẩm Tường lại giật mình, bọn họ thực sự không nghĩ tới Liên Phi này vậy mà đánh lấy cái chủ ý như vậy, trước đó nàng ta nói con trai của mình chết rồi, đã khiến cho Thẩm Tường và Tiêu Bạch Phượng trở tay không kịp, hơn nữa biểu hiện rất căm hận Thẩm Tường, nhưng bây giờ lại muốn để Thẩm Tường lấy con gái của nàng tới bồi thường nàng ta.
"Cẩn Nhi, đừng nói chuyện!" Liên Phi nhẹ nhàng hô nàng ta một tiếng.
"Có nguyện ý hay không? Như vậy ta chính là nhạc mẫu của ngươi, cừu hận giữa chúng ta cũng mất!" Khuôn mặt lạnh lùng kia của Liên Phi đã không còn, thay vào đó là một khuôn mặt quyến rũ tươi cười: "Ngươi thật không thua thiệt chút nào, nữ nhi của ta cũng không kém!"
"Ta đã có thê tử, hơn nữa không chỉ một người, con gái của ngươi muốn làm nữ nhân của ta, đoán chừng phải sắp xếp rất xa, ngươi nguyện ý để nàng ta chịu loại ủy khuất này sao?" Thẩm Tường cũng đổi lại một khuôn mặt tươi cười, bởi vì Liên Phi này cũng không phải là có ý định muốn trở mặt với hắn, chỉ là cố gắng muốn lôi kéo hắn.
Tiêu Bạch Phượng trước đây không lâu cũng từ chỗ Hoàng Cẩm Thiên biết không ít chuyện về Thẩm Tường, tuy nhiên nàng ta ngẫm lại cũng cảm thấy bình thường, ở trong môi trường này, Thẩm Tường loại luyện đan sư đáng sợ này có nhiều nữ nhân bên cạnh cũng không phải là chuyện lạ gì.
"Ta ngược lại thì thật không sao cả, tóm lại sau này ngươi phải chiếu cố Cẩn Nhi cho tốt là được rồi, không được để cho nàng ta có chút ủy khuất nào." Liên Phi không suy nghĩ chút nào, trực tiếp nói.
"Mẫu thân ... ta không đồng ý!" Tiêu Cẩn Nhi lập tức lắc đầu: "Ta không thích hắn!"
Thẩm Tường nhìn vào Tiêu Cẩn Nhi tuy rằng vũ mị nhưng lại rất ngây thơ, cười nói: "Không cần lo lắng, ta muốn ngươi hay không còn chưa nhất định đâu! Tuy nhiên mẫu thân ngươi chính là vì tốt cho ngươi, hy vọng ngươi có thể có một cái kết cục tốt!"
"Liên Phi, ngươi yên tâm đi, ta không cần cưới Cẩn Nhi của ngươi, bên cạnh ta có nhiều nữ nhân như vậy, không thiếu nàng ta! Ta đáp ứng chiếu cố nàng ta tốt là được rồi." Thẩm Tường cảm thấy không có áp lực gì, trực tiếp ném nàng ta tới Bách Hoa thôn, giao cho Lữ Kỳ Liên các nàng là được rồi.
"Liên Phi, ngươi vội vàng vung con gái của ngươi đi như vậy là sắp xảy ra chuyện lớn gì sao?" Tiêu Bạch Phượng hỏi, nàng ta nhìn ra được điểm này.
P/S: Ta thích nào ... chương 6