Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 217 - Chương 217 - Dược Vương Sơn

Chương 217 - Dược Vương sơn
Chương 217 - Dược Vương sơn

Trong mười ngày này Thẩm Tường đều không hề rời khỏi Thái Đan vương viện, hắn không phải đang tu luyện ma công thì là thúc những cây Thanh Huyền quả kia, hắn cũng không có ý định đi quan tâm tới chuyện ở ngoại giới, hắn lo lắng mình sẽ ngồi không yên, lại đi xông loạn bên ngoài.

Tuy nhiên hôm nay có người gõ cửa Thái Đan vương viện, Đan trưởng lão từng nói, người dám gõ cửa không phải Cổ Đông Thần thì chính là Vũ Khai Minh, vì lẽ đó Thẩm Tường lập tức đi mở cửa.

Đây là địa bàn của Đan trưởng lão, cho dù là Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh cũng không dám tùy tiện vào.

Sau khi mở cửa, Thẩm Tường nhìn thấy Vũ Khai Minh!

"Tiểu đầu trọc, có chuyện gì không? Đi vào rồi nói sau!" Thẩm Tường nói.

"Không tính là chuyện lớn, nhưng cũng không phải là chuyện nhỏ, ta ở nơi này nói là được!" Vũ Khai Minh nói: "Mười ngày qua Ma đạo và chính đạo xung đột càng ngày càng nhiều, Chân Vũ môn và Thú Vũ môn đều tạm thời thả xuống ân oán với Thái Vũ môn, nhưng vẫn tiếp tục treo giải thưởng ngươi!"

Thẩm Tường gật đầu, môn phái chính đạo phải liên hợp lại đối phó môn phái ma đạo, nếu để cho những môn phái ma đạo kia làm loạn, trận kiếp nạn kia còn chưa tới, Thần Võ đại lục đã xong đời.

"Nhưng Thái Vũ môn chúng ta vẫn không đồng ý, chưởng môn lão đại bảo ta tới hỏi tiểu sư thúc một chút, xem quyết định của ngươi." Vũ Khai Minh nói.

"Tùy tiện, cho dù bọn họ treo giải thưởng mười nghìn vạn tinh thạch thì chỉ cần câu nói kia của tiểu mao đầu còn có hiệu quả, ta sẽ không sợ!" Thẩm Tường một mặt không thèm để ý nói: "Liên hợp với bọn họ đi, tuy nhiên ngươi bảo tiểu mao đầu nói cho những gia hoả kia, bất kể là ai, nếu như ai muốn giết ta, phải làm tốt chuẩn bị bị ta đòi lại gấp mười lần!"

Vũ Khai Minh nói: "Yên tâm, ta và chưởng môn lão đại nhất định sẽ toàn lực bảo vệ, sẽ không có người quá mạnh mẽ tới đối phó ngươi!"

"Ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, ma đạo và chính đạo chuẩn bị sắp phải ra tay đánh nhau, nếu như bàn xong xuôi, đều sẽ lấy một phương pháp khá ôn hòa để giải quyết phân tranh, có thể làm cho người song phương tử thương ít một chút, rất có thể là an bài một số môn hạ đệ tử đi luận võ với đệ tử ma đạo bọn hắn."

Sau khi Vũ Khai Minh rời khỏi, Thẩm Tường lập tức bắt đầu luyện đan, hắn phải nhanh chóng bước vào Chân Võ cảnh tam đoạn một chút! Bất kể như thế nào, chính đạo và ma đạo trong lúc đó chung quy đều sẽ có một trận chiến.

Tài liệu luyện chế Trúc Cơ đan đã đủ, hắn bây giờ có ba mươi bảy trái Thanh Huyền quả, có thể luyện chế ba mươi bảy lô, lấy tốc độ của hắn, ba ngày là có thể xong, đến lúc đó hắn sẽ có hơn một trăm viên Trúc Cơ đan!

Bên trong Thần Võ đại lục, số lần luyện chế Trúc Cơ đan được nhiều nhất chỉ sợ chính là Thẩm Tường, chỉ có hắn mới có tài nguyên phong phú như thế, luyện chế Trúc Cơ đan hắn đã sớm hết sức quen thuộc, hiện tại ngựa quen đường cũ mà chỉnh lý dược liệu.

Từ khi nắm giữ Thiên Dương Hỏa Hồn, tốc độ hắn luyện đan có tính tăng lên bay vọt, hơn nữa phối hợp Viêm Long bảo lô, đan dược Huyền cấp hạ phẩm đều có thể nhanh chóng luyện chế ra.

Ba ngày trôi qua, hắn luyện chế xong ba mươi bảy trái Thanh Huyền quả kia, tổng cộng là ba mươi bảy lô, nhưng cũng thất bại hai lô, ba mươi lăm lô thành công kia đều là mỗi lô bốn viên, thêm vào trước hắn đạt được những Trúc Cơ đan kia, bây giờ hắn đã có 150 viên.

Sau khi thành công, Long Tuyết Di ồn ào đòi Thẩm Tường cho nàng Trúc Cơ đan, sau khi Thẩm Tường biết sự lợi hại của Long Tuyết Di thì rất hào phóng đối với nàng, nhưng cũng sẽ không quá chiều nàng, cho nên hắn chỉ cho Long Tuyết Di hai viên.

Sau khi cho Tiểu Long xong, Thẩm Tường một hơi nuốt vào tám viên Trúc Cơ đan, bắt đầu tu luyện, áp súc chân khí vào bên trong năm tôn thú tượng, để những hạt chân nguyên kia phát quang.

Lúc đi xử lý chuyện vùng mỏ kia, hắn đã cắn nuốt một tên võ giả Chân Võ cảnh ngũ đoạn, khi đó chân khí của hắn đã tăng lên một ít, hiện tại có lượng lớn Trúc Cơ đan, muốn cho hắn bước vào Chân Võ cảnh tam đoạn cũng không khó.

Năm ngày trôi qua, Thẩm Tường luyện hóa hoàn toàn tám viên Trúc Cơ đan kia, hạt chân nguyên của mỗi tôn thú tượng cũng chỉ là tăng thêm hai hạt, mỗi tôn thú tượng đều sáng lên mười chín hạt, tổng cộng còn thiếu năm hạt, hắn đã có thể bước vào Chân Võ cảnh tam đoạn.

Hiện tại Thẩm Tường phát hiện, theo số lượng hạt chân nguyên càng ngày càng nhiều, thắp sáng chúng cũng khó khăn hơn rất nhiều, cần áp súc vào bên trong hạt chân nguyên càng nhiều chân khí mới có thể sáng lên, hiện tại so với lúc thắp sáng hạt thứ nhất, hạt thứ hai phải gian nan hơn rất nhiều.

Đêm khuya, trong một mảnh rừng núi linh khí khá là nồng nặc, đột nhiên lóe lên một ánh lửa, đó là một đôi hỏa dực to lớn, tuy nhiên chẳng mấy chốc đã biến mất.

Thẩm Tường đang hướng Dược Vương sơn bay đi, lúc sắp đến gần, hắn thu Chu Tước Hỏa Dực vào, đáp xuống mặt đất.

Lữ gia Dược Vương sơn cấu kết với môn phái ma đạo, chỉ là hiện tại vẫn chưa bị phát hiện, nếu như một khi bị phát hiện, trước tiên sẽ bị các thế lực lớn của chính đạo thảo phạt, đến lúc đó tài nguyên trong Dược Vương sơn cũng sẽ bị cướp đoạt không còn, Thẩm Tường suy đoán Dược Vương sơn chẳng mấy chốc sẽ phát hiện chuyện bọn hắn cấu kết với ma đạo, đến lúc đó có khả năng bọn họ sẽ mang theo lượng lớn tài nguyên mà đào tẩu.

Sau khi Thẩm Tường nghĩ đến điểm này, trước tiên chính là đến Lữ gia, Lữ gia đã từng muốn giết hắn, hắn vẫn còn nhớ.

Thẩm Tường từ Chu Vinh thu thập được tài liệu mà xem, sở dĩ Dược Vương sơn này sẽ nổi danh như vậy, bởi vì bên trong có một toà Dược Viên, Dược Viên kia rất thần bí, không biết là ai kiến tạo, tuy nhiên lúc phát hiện, Lữ gia hy sinh rất nhiều người mới đạt được Dược Viên kia.

Trước đó Thẩm Tường cũng đạt được một toà Dược Viên, hắn đoán chủ nhân hai toà Dược Viên này có phải hay không là cùng một người!

Dược Vương sơn không hề khác nhau so với sơn mạch bình thường, chỉ là bên trong sinh ra rất nhiều linh dược quý giá mới được gọi tên như vậy, hơn nữa linh khí nơi này cũng rất nồng nặc.

Lữ gia xây dựng ở trên đỉnh núi Dược Vương sơn, mà Dược Viên kia được giấu đi rất bí mật, Chu Vinh cũng điều tra không tới.

Thẩm Tường lấy Đế Vương tinh ra, cảm ứng bốn phía một chút, cũng không hề phát hiện ẩn chứa khoáng thạch gì, cho nên hắn loại trừ suy đoán nơi này có một mỏ quặng.

"Lần trước lúc ta đi tìm toà Dược Viên kia, vị trí là trong một sơn cốc, đó là một lòng núi to lớn!

Thẩm Tường nhìn toà Dược Vương sơn vô cùng to lớn kia, tuy rằng chung quanh đây không có sơn cốc, nhưng cũng có một ngọn núi lớn, lòng núi của ngọn núi này có thể dung nạp một toà Dược Viên.

"Tiểu Thí Long, ngươi có phát hiện gì không?" Thẩm Tường hỏi.

Long Tuyết Di không trả lời ngay, hiển nhiên là đang tra xét.

"Phát hiện một cỗ năng lượng kỳ quái, tuy rằng rất yếu ớt, nhưng vẫn được ta tra xét đến, đây có lẽ là một cái trận pháp rất lớn nằm ở trong lòng núi!" Long Tuyết Di nói.

Trong lòng Thẩm Tường vui vẻ, này cùng với suy đoán của hắn, ngay lúc hắn mới vừa muốn động thân, Long Tuyết Di lại nói: "Nơi này có rất nhiều người đi tuần tra, ngươi cẩn trọng một chút!"

Thẩm Tường mặc áo đen, mang theo che mặt màu đen, dựa vào bóng tối ẩn núp trong bụi cỏ, Thái Cực Hàng Long công thu liễm khí tức của hắn, khiến người ta khó có thể phát hiện.

Long Tuyết Di cũng không tra xét được lối vào là ở nơi nào, chỉ là tra xét được trong lòng núi có đồ vật, hiện tại Thẩm Tường cũng chỉ có thể đi vòng quanh ngọn núi lớn này để tìm kiếm.

Mặc dù là đêm đen, nhưng Thẩm Tường tu luyện Thanh Long thần công có thể để hắn ở trong bóng tối nhìn thấy rõ đồ vật.

Chẳng mấy chốc, hắn đã nhìn thấy vài người ẩn núp ở trong bụi cỏ, mặc dù là Phàm Võ cảnh tầng mười, nhưng chân khí trong cơ thể đều rất tinh khiết, hơn nữa bắp thịt trên người rất rắn chắc, bọn hắn đều rất cảnh giác nhìn quanh.

P/S: Ta thích nào... chương 4

Bình Luận (0)
Comment