Bạch U U không trả lời ngay, nàng vậy mà đang suy nghĩ, nói rõ nàng cũng muốn đánh cuộc một phen, nàng không phải Luyện đan sư, nên không biết Thẩm Tường có thể thành công trước trăm lần hay không.
"Ta vẫn là quên đi, chờ lúc ta hoàn toàn chắc chắn rồi nói sau!" Sau khi Bạch U U suy tính một phen, từ chối lời mời tham gia đánh cuộc của Thẩm Tường. Bản thân nàng nắm giữ Huyền Âm thần mạch, chủ yếu là tu luyện băng hàn chân khí, hơn nữa nàng lại tu luyện Vô Tình ma công có thể làm mất hết tính người, cho nên nàng bình thường đều là lạnh như băng, nhưng Thẩm Tường và Tô Mị Dao cũng biết dưới vẻ bề ngoài lạnh lẽo kia của nàng, cũng sẽ có vui vẻ, có kích động, có quan tâm, hiểu được vui sướng đau buồn.
Vì lẽ đó Tô Mị Dao mới rất yên tâm, nàng cũng không muốn vị sư tỷ sống nương tựa lẫn nhau với mình trong nhiều năm lại giẫm lên vết xe đổ, đi con đường trước đó của sư phụ nàng, biến thành một cuồng ma mất hết tính người.
Tô Mị Dao không thừa nhận cũng không được, quãng thời gian này Bạch U U tiếp xúc với Thẩm Tường, có chuyển biến rất lớn.
Thẩm Tường có chút thất vọng, tuy nhiên vẫn vô cùng hưng phấn, hắn chà xát tay, tinh thần rất phấn chấn, giống như hít phải thuốc lắc vậy. Hắn tiếp tục luyện đan, hắn muốn luyện chế thành công ra Nguyên Thần đan kia, hơn nữa số lần thất bại không thể vượt qua một trăm lần.
Một ngày trôi qua, Thẩm Tường thất bại mười lần, vẫn là thất bại ở cửa ải thần thức bị thôn phệ kia, điều này làm cho Tô Mị Dao âm thầm kích động, nàng đương nhiên cũng luyện chế qua Nguyên Thần đan, tuy rằng nàng không có Thần Hồn, nhưng cũng cần tăng thần thức lên, ăn Nguyên Thần đan là con đường nhanh nhất. Năm đó lúc nàng luyện chế Nguyên Thần đan, đã thất bại hơn sáu trăm lần, khi đó tức giận làm cho nàng suýt chút nữa phun máu.
Lại qua một ngày, Thẩm Tường lại thất bại mười lần, vẫn là ở cửa ải này!
"Mụ nội nó, lẽ nào Lão tử thật sự phải hôn cái tên mập mạp chết bầm kia ở trước mặt Vân Tiểu Đao và Tà Nhãn Long sao?" Thẩm Tường bắt đầu không bình tĩnh, nếu như thất bại, hắn phải làm một chuyện ghê tởm có thể so với việc đi vào địa ngục.
Trong giới chỉ truyền đến tiếng cười duyên khanh khách của Tô Mị Dao, hai ngày qua, nàng chỉ cần nghĩ đến sau khi Thẩm Tường thua sẽ phải làm chuyện kia, đã cười đến không tim không phổi, đây là những ngày nàng vui vẻ nhất trong nhiều năm qua.
"Không đáng a, nếu như Mị Dao tỷ thua cũng chỉ là hôn môi với mỹ nam tử anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong như ta. Nhưng nếu như ta thua, phải đến hôn con lợn Chu Vinh này!" Tay Thẩm Tường cầm dược liệu run rẩy một chút, nếu như thua đó chính là vạn kiếp bất phục, đương nhiên, nếu như thắng sẽ rất sảng khoái.
Nhưng hiện tại hắn cảm thấy mình sắp phải thua!
"Ha ha, đây là ngươi tự tìm! Ai bảo ngươi muốn hôn ta như vậy!" Tô Mị Dao cười duyên nói.
Tuy rằng Bạch U U không lên tiếng, cũng không cười, âm thầm chờ mong lúc thắng bại rõ ràng, nàng cũng muốn nhìn trò cười kia.
Thẩm Tường lắc lắc đầu, hắn biết nếu như mình thua thì chắc chắn ngày ngày nằm ngủ sẽ mơ thấy ác mộng.
"Cơ hội chỉ còn lại mười lần!" Trong lòng Thẩm Tường tự nói với mình, nhất định phải thắng.
Buổi tối, Thẩm Tường thở ra một hơi dài, hắn thất bại chín mươi tám lần.
"Cơ hội ngươi chỉ còn hai lần mà thôi!" Tô Mị Dao cười hì hì nói.
Lúc này Thẩm Tường rất nghiêm túc, hắn tuyệt không thể thất bại, hắn không tiếp tục đi nói chuyện với Tô Mị Dao nữa mà nghỉ ngơi bình tĩnh lại, hơn nữa trong đầu chiếu đi chiếu lại mỗi một lần thất bại kia, hắn muốn tìm ra điểm mấu chốt!
Nghỉ ngơi qua đi, hai mắt Thẩm Tường lập loè ánh sáng tự tin, hắn thông thạo tập trung dược liệu vào, bắt đầu phóng hỏa luyện chế, thời gian trôi qua từng chút từng chút một, mà Viêm Long bảo lô vẫn bình tĩnh như cũ, đây là dấu hiệu thành công, Tô Mị Dao và Bạch U U cũng bắt đầu âm thầm kinh ngạc.
Ngay lúc Tô Mị Dao âm thầm cắn răng, trong đan lô của Thẩm Tường bùng nổ ra một trận vang trầm, bạo lô, điều này làm cho Tô Mị Dao lập tức thở dài một hơi, sau đó thì cười lên khanh khách.
Thẩm Tường cũng không hề tuyệt vọng, cơ hội hắn còn có một lần nữa, hơn nữa vừa nãy hắn đã bước qua ranh giới kia, hiện tại chỉ là thất bại trong giây lát ngưng đan cuối cùng kia.
Từ lần thất bại vừa rồi, hắn đã biết gặp phải nguyên nhân gì.
Hắn hơi nghỉ ngơi một chút, lần thứ hai tập trung dược liệu vào bên trong Viêm Long bảo lô, chăm chú bình tĩnh luyện chế, bài trừ tạp niệm, hết sức chăm chú nhìn tình huống bên trong lò luyện đan.
Viêm Long bảo lô vẫn rất vững vàng, lúc này cái trán của Thẩm Tường bốc lên mồ hôi, bởi vì đã đến giai đoạn ngưng đan cuối cùng.
Lúc ngưng đan, cỗ lực lượng tinh thần vô chủ này rất táo bạo, bên trong Nguyên Thần đan này có chỉ là lực lượng tinh thần tinh khiết, nhưng cũng bởi vì bị đè ép với nhau mà bạo ngược, tùy thời có thể hỏng mất, này tương đương như áp súc chân khí vậy.
Tuy nhiên hiện tại Thẩm Tường áp súc chính là lực lượng tinh thần, cho nên hắn rất dễ dàng sẽ bị cỗ tinh thần lực kia phản kích, làm đầu hắn đau như búa bổ, hơi thất thần một chút thì sẽ thất bại trong gang tấc, vì lẽ đó lúc luyện chế Nguyên Thần đan, ngưng đan là một cửa ải rất khó khăn, đương nhiên, nếu như thần thức mạnh, áp lực sẽ giảm đi.
Tô Mị Dao biết rõ điểm này, nàng kết luận thần thức của Thẩm Tường vẫn có chút không đủ, cho nên nàng mới dám đánh cược, tuy rằng nàng đối với Thẩm Tường có thể bước qua cửa ải thôn phệ thần thức kia nhanh như vậy mà cảm thấy khiếp sợ, tuy nhiên nàng khẳng định Thẩm Tường vẫn không cách nào ở lần thứ một trăm mà luyện thành công.
Đầu Thẩm Tường rất đau, ngay lúc hắn cảm thấy mình sắp chống đỡ không nổi, Thần đạo Hồn Anh trong ý thức hải của hắn mở mắt nhỏ ra, phát ra một tiếng kêu lanh lảnh, một cỗ thần thức cuồn cuộn không ngừng đột nhiên vọt tới, làm tinh thần hắn chấn hưng, lập tức dùng cỗ thần thức mênh mông này áp chế vân Nguyên Thần đan kia.
Viêm Long bảo lô một mực rung động mãnh liệt lập tức bình tĩnh lại, lúc này Thẩm Tường đã tiến vào giai đoạn ngưng đan cuối cùng, có thể đi tới nơi này, đã nói lên Thẩm Tường cách thành công không còn bao xa.
Làm Thẩm Tường giật mình chính là, Thần Đạo Hồn Anh kia vậy mà ở lúc mấu chốt cứu hắn, cung cấp cho hắn nhiều thần thức như vậy, bây giờ hắn đã nhìn thấy đứa bé bên trong Thần Đạo Hồn Anh.
Hiện tại hắn vẫn không có cách nào khống chế hoàn toàn được đứa bé này, nếu như có thể, hắn có thể nắm giữ thần thức rất cường hãn, dựa theo Long Tuyết Di nói, chỉ cần có thể đến mức độ chân chính dung hợp với Thần hồn, hắn mới có thể chân chính bước vào Thần đạo.
Nguyên Thần đan bình thường đều là một lò một viên, Tô Mị Dao từng nói nhiều nhất có thể ra hai viên, nhưng nàng cũng không có luyện chế ra, Thẩm Tường lần thứ nhất luyện chế, vì có thể thành công, đương nhiên là trước tiên thử nghiệm luyện chế một viên, tuy nhiên điều này cũng vô cùng gian nan, để hắn thất bại chín mươi chín lần!
Chỉ cần thất bại không vượt quá một trăm lần, hắn sẽ thắng lợi!
Tô Mị Dao cắn môi, mấy ngày qua nàng cả ngày đều cười, nhưng hiện tại lại cười không nổi, trên mặt tràn đầy đỏ bừng.
"Sư tỷ, làm sao bây giờ! Ta... Ta có chút sợ!" Tô Mị Dao tựa ở trong lồng ngực Bạch U U nói.
"Không nhận là được!" Tuy Bạch U U không cười, nhưng trong ánh mắt tràn đầy vẻ cười trên sự đau khổ của người khác.
"Không được, sẽ bị tiểu tử này coi thường chết." Tô Mị Dao lắc đầu nói.
"Vậy thì hôn môi với hắn đi!" Khóe miệng Bạch U U hơi nhếch lên, tuy rằng cười có chút cứng ngắc, nhưng rất mỹ lệ.
Khuôn mặt Tô Mị Dao đỏ lên, nàng không nghĩ tới Bạch U U vậy mà có thể nói ra như thế, nàng gắt giọng: "Sư tỷ, ngươi có phải đang cười ta hay không!"
"Đây là ngươi tự tìm! Ngược lại ngươi bình thường thân thiết với tiểu tử này như vậy, hôn môi với hắn cũng không có cái gì, ngươi không phải đã nói ngươi thích hắn sao? Chỉ là thực lực của hắn yếu một chút." Bạch U U nói.
Lúc này Tô Mị Dao nghe được tiếng cười khẩy vô cùng buồn nôn của Thẩm Tường
"Mị Dao tỷ, ta luyện xong Nguyên Thần đan, tỷ nhanh tắm rửa đi, mặc quần áo đẹp một chút rồi đi ra hôn với ta!"
P/S: Ta thích nào ... chương 2