Thẩm Tường mở lò luyện đan, lấy viên Nguyên Thần đan được ánh sáng màu vàng kim bao quanh ra, viên thuốc rất tinh xảo đặc sắc, ở bên trong còn có một đoàn ánh sáng trắng nhấp nháy như hỏa diễm, vô cùng mỹ lệ.
Tô Mị Dao đi ra, nàng tùy tiện mặc một cái váy trắng, tóc cũng không có chải chỉnh tề, nhưng này không ảnh hưởng chút nào đến vẻ đẹp của nàng, trái lại tăng thêm mấy phần mị lực, nàng cắn nhẹ môi, trên khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ tràn đầy vẻ không thích, mà sau khi thấy nụ cười xấu xa của Thẩm Tường, nàng không thể không hừ lên.
"Mị Dao tỷ, ta là một người rất có kinh nghiệm, đừng lo lắng ta sẽ cắn đầu lưỡi của tỷ, ngược lại là tỷ đừng cắn ta là được!" Thẩm Tường cười hì hì nói, đi tới trước mặt Tô Mị Dao.
Tô Mị Dao nhìn viên Nguyên Thần đan kia một chút, Thẩm Tường quả thực đã thành công luyện chế ra, hơn nữa còn là phẩm chất thượng thừa, điều này làm cho nàng âm thầm tuyệt vọng.
"Phải... phải bắt đầu như thế nào?" Mặt Tô Mị Dao hơi hồng lên, thấp giọng hỏi.
"Ngẩng đầu ưỡn ngực, nhắm mắt lại, cái khác giao cho ta!" Thẩm Tường liếm liếm môi, cười khẩy nói.
Tô Mị Dao xì một tiếng, đã nhắm mắt, ngẩng đầu quay về phía Thẩm Tường, tim của nàng đập cực nhanh, rất khẩn trương, đặc biệt là lúc cảm giác được Thẩm Tường chậm rãi tới gần.
Thẩm Tường nhìn vưu vật phong tình vạn chủng này, hắn không thể không dùng bàn tay nhẹ nhàng vỗ về gò má của Tô Mị Dao, cảm nhận được cảm giác trắng nõn mịn màng kia, lông mi Tô Mị Dao khẽ run một thoáng, hừ nói:
"Nhanh lên một chút, đừng sờ soạng lung tung ta!" Thẩm Tường cười thầm một tiếng, đã đưa đầu tới gần, từ từ cúi đầu, đồng thời ôm thân thể mềm mại của Tô Mị Dao vào lòng, thân thể mềm mại của Tô Mị Dao hơi vùng vẫy một chút, nhưng vẫn bị Thẩm Tường ôm chặt lấy, ngay lúc nàng đang định nói gì đó thì cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng đã bị Thẩm Tường ngăn chặn.
Tô Mị Dao chỉ cảm thấy đầu lưỡi hừng hực kia của Thẩm Tường hấp tấp luồn vào trong, cạy hàm răng trắng như ngọc của nàng ra, luồn vào trong miệng nhỏ, tìm kiếm cái lưỡi thơm tho của nàng, lúc này khắp khuôn mặt mỹ lệ kia đều đỏ bừng, tim đập cũng cực kỳ nhanh, Thẩm Tường cũng là như thế, chỉ có điều hắn là kích động và hưng phấn, mà Tô Mị Dao là ngượng ngùng và khẩn trương.
"Đưa đầu lưỡi qua, có chơi có chịu nha!" Thẩm Tường dùng thần thức truyền âm cho nàng.
Tô Mị Dao rất không tình nguyện lựa ý hùa theo với Thẩm Tường, tuy nhiên khi cái lưỡi thơm tho của nàng và Thẩm Tường quấn quýt với nhau, thân thể không thể không khẽ run lên, một loại sảng khoái nói không nên lời từ truyền đến từ đầu lưỡi, chảy khắp toàn thân, điều này làm cho nàng không thể không tham lam mút vào...
Một loại cảm giác kỳ dị mà tuyệt vời làm cho hai người bất tri bất giác chìm đắm vào trong đó, bọn họ hôn càng ngày càng gấp, hô hấp gấp gáp, thân thể càng ngày càng nóng, dòng nước ấm kỳ dị chảy nhanh trong cơ thể hai người...
Chìm đắm bên trong cảm giác tuyệt vời, hai người không phát giác thời gian trôi qua, cũng không biết qua bao lâu, Long Tuyết Di kiều hô: "Có người tới!"
Lúc này Thẩm Tường mới lưu luyến thả Tô Mị Dao ra, Tô Mị Dao cũng từ trong lòng Thẩm Tường rời khỏi, nàng nhìn Thẩm Tường, ánh mắt mê ly mà mỹ lệ, trong con ngươi tràn đầy vẻ phức tạp, nàng cúi đầu xì thấp một tiếng, đã tiến vào trong giới chỉ.
Thẩm Tường cười hì hì, liếm môi, cảm giác dư vị còn sót lại.
Sau khi Tô Mị Dao trở lại trong giới chỉ, thì ngồi ở trên giường, cũng không nói chuyện, cúi đầu đang suy nghĩ cái gì, trên mặt mang hồng hào nhàn nhạt, làm cho Bạch U U nhìn không hiểu ra sao.
"Thẩm Tường, hôn môi là như thế nào? Ăn có ngon không, ta muốn thử chút!" Long Tuyết Di đột nhiên hỏi, trong giọng nói tràn đầy vẻ hiếu kỳ?
"Ăn cái đầu ngươi, cả ngày chỉ biết có ăn thôi? Tiểu hài tử biết cái gì, đây là chuyện của người lớn!" Thẩm Tường cười mắng.
"Hừ, ta ở bên trong trứng lên tới hàng ngàn, hàng vạn năm, ngươi mới là tiểu hài tử!" Long Tuyết Di nhõng nhẽo nói.
Thẩm Tường đi ra mật thất, đi tới Dược Viên hắn mới kiến tạo kia, đã thấy Đan trưởng lão ngơ ngác đứng ở phía dưới cây Cửu Dương Liệt Diễm Quả.
Thấy Thẩm Tường đi tới, Đan trưởng lão đột nhiên xoay người lại, vội vàng hỏi:
"Đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Thẩm Tường vò đầu cười nói: "Những thứ này cũng không tệ đi!"
Đan trưởng lão hừ lạnh nói: "Phí lời, Ngũ Sắc Liên hoa, cây Cửu Dương Liệt Diễm Quả, Hỏa Hồn thảo, Thăng Hồn thảo, Linh Thần hoa, cây Kim Linh quả, cây Thiên Văn quả... loại nào không phải là đồ tốt? Thành thật nói ra cho ta, ngươi đến cùng là lấy ra từ chỗ nào?"
Phía trên cây Cửu Dương Liệt Diễm quả còn có hai trái, vì lẽ đó Đan trưởng lão có thể xác định đây không phải là Thẩm Tường vừa trồng ra.
Đan trưởng lão chỉ là vừa bế quan đi ra, đối với chuyện bên ngoài cũng không biết, bằng không nàng hơi chút hỏi thăm một cái, sẽ không cần hỏi Thẩm Tường.
"Ngươi phải giữ bí mật, không thể nói cho những người khác!" Thẩm Tường nói.
"Đây là đương nhiên, chúng ta biết bí mật của nhau không ít nha, điểm ấy không cần ngươi nhắc nhở ta." Thẩm Tường cười hì hì: "Đây là ta từ Dược Vương sơn cấy ghép lại đây, phỏng chừng hiện tại Lữ gia kia đang ở xung quanh tìm ta.
Đan trưởng lão sửng sốt, Thẩm Tường lại đi tịch thu Lữ gia, nàng biết thực lực Lữ gia cũng không kém, tuyệt đối không thể để Thẩm Tường lấy đi nhiều đồ vật như vậy.
"Ta sẽ gia cố trận pháp nơi này! Nhanh đi ra ngoài đi, chưởng môn lão đại đang tập hợp đệ tử thực lực trên Chân Võ cảnh." Đan trưởng lão nói.
Vốni Đan trưởng lão này là bị Cổ Đông Thần gọi ra, Thẩm Tường ở sau lưng nàng, rời khỏi Thái Đan vương viện.
Nơi tập trung là một mảnh đất trống bên trong Huyền cảnh, Thẩm Tường ở trên đường đã nhìn thấy đám người Vân Tiểu Đao, chỉ thấy khí sắc bọn họ cũng không tệ, vừa nhìn đã biết bọn họ lại có may mắn gì đó.
"Lão Chu, có phải ngươi lại gặp may mắn gì hay không?" Thẩm Tường cười hỏi.
"Không kém bao nhiêu đâu, chỉ là ta hoàn thành rất dễ dàng một cái nhiệm vụ cao cấp."
Chu Vinh cười nói, hắn là một người làm ăn, ở phương diện này nhìn rất chính xác, đương nhiên cũng cần một ít vận may.
"Thẩm đại ca, chưởng môn triệu tập Chân Võ Cảnh như chúng ta lần này , xem ra là muốn khai chiến với ma đạo, đúng rồi, Lữ gia lại treo giải thưởng ngươi năm trăm vạn tinh thạch, giá trị bản thân ngươi lại tăng!"
Vân Tiểu Đao một mặt bội phục nói: "Lúc nào ta mới có thể làm cho người khắp thiên hạ treo giải thưởng, đây chính là chuyện đáng tự hào cỡ nào a!"
Thẩm Tường lắc đầu nở nụ cười, Lữ gia không treo giải thưởng hắn đó mới là chuyện lạ, hắn là đào đi toàn bộ căn cơ của người ta a.
"Thẩm Tường, ngươi làm cái gì với Lữ gia? Tại sao bọn họ lại đột nhiên treo giải thưởng ngươi nhiều như vậy, trước đó ngươi giết chết trưởng lão Lữ gia, bọn hắn cũng không có treo giải thưởng!" Từ Vĩ Long hỏi.
Thẩm Tường cười nói: "Không có làm cái gì, ta chỉ là đi dạo quanh một vòng ở Lữ gia mà thôi!"
Thấy nụ cười kia của Thẩm Tường, đám người Vân Tiểu Đao đã rõ ràng “Dạo quanh một vòng“ là có ý gì, bọn họ từ mức Lữ gia treo giải thưởng Thẩm Tường có thể nhìn ra, Thẩm Tường chắc chắn đã vơ vét một vố rất lớn.
"Thẩm Tường, chia hoa hồng đi, ta là giúp ngươi điều tra tư liệu của Lữ gia!"
Chu Vinh vội vàng nắm lấy cánh tay Thẩm Tường, Thẩm Tường đưa cho Chu Vinh một cái hộp ngọc.
Chu Vinh vội vàng mở ra, lập tức phát ra một tiếng kêu quái dị, khắp khuôn mặt là kinh ngạc và hưng phấn, tuy nhiên rất nhanh hắn đã che hộp ngọc lại, bình tĩnh lại, giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, bởi vì Thẩm Tường cho hắn hai viên Trúc Cơ đan.
"Ai, nếu như ta có thể nhiều tỷ tỷ muội muội hơn một chút thì tốt rồi!" Chu Vinh than thở, Thẩm Tường ở trong mắt hắn chính là một nhà giàu mới nổi, hơn nữa rất hào phóng rất sảng khoái.
Tuy rằng thực lực Vân Tiểu Đao và Từ Vĩ Long ở đồng lứa đều rất tốt, nhưng Thẩm Tường cảm thấy bọn họ vẫn kém một chút, vì lẽ đó cũng cho bọn họ mỗi người hai viên Trúc Cơ đan, làm cho bọn hắn có thể tăng nhanh thực lực của mình lên một chút!
P/S: Ta thích nào...chương 3