Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2217 - Chương 2217 - Cửu Tinh Tương Dung

Chương 2217 - Cửu tinh tương dung
Chương 2217 - Cửu tinh tương dung

Thẩm Tường tuy rằng thôn phệ ký ức của A Hắc, nhưng đối với Cửu Tinh thần cảnh này vẫn chưa quen thuộc, bởi vì bản thân A Hắc không thể nào đi lại ở Cửu Tinh thần cảnh này, hiện tại hắn cũng không biết ở đằng trước có nguy hiểm gì, chỉ biết nơi đó đang có lời kêu gọi hắn tới.

"Có phải là Sáng Thế thần khí hay không, chẳng lẽ ta có thể tìm tới dễ dàng như vậy sao?" Thẩm Tường cảm thấy cái này cũng quá dễ dàng, hắn bây giờ nghe thấy lời kêu gọi hắn càng ngày càng tới gần, thật giống như rất dễ có thể đạt được vậy.

Thời gian nửa ngày hắn đã chạy tới chỗ đó.

"Ngay ở dưới này." Thẩm Tường ở trên một vùng đất hoang bằng phẳng, tiếng kêu gọi trong đầu hắn rất rõ ràng, ahứn có thể cảm nhận được rõ ràng ngay ở dưới chân mình.

Hắn lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, bắt đầu đào khoét...

Còn chưa xác định có phải là Sáng Thế thần khí hay không, cho nên hắn không dám dùng lực lượng quá mạnh đi đào, chỉ có thể đào từng chút một, nếu như đây không phải là Sáng Thế thần khí mà là thứ đồ khác, hủy hoại cũng không tốt.

Để Thẩm Tường cảm thấy kỳ quái là, ba mặt trời treo trên bầu trời bây giờ càng lúc càng nóng bức, trước đó lúc hắn tiến vào hắn đều không cảm thấy có nóng bức như vậy, nhưng bây giờ lại nóng tới hắn toát mồ hôi đầm đìa.

"Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ cửu tinh bắt đầu dung hợp." Thẩm Tường ầm thầm giật mình, nếu là như vậy, như vậy đồ vật hắn đang đào móc không có phản ứng lớn gì, chỉ là đang kêu gọi hắn.

"Chẳng lẽ thứ này không phải Sáng Thế thần khí." Thẩm Tường bắt đầu hoài nghi, nhưng hắn nhất định phải đào ra, bởi vì thứ này đang kêu gọi hắn, chắc chắn có chỗ thần dị nào khác, bằng không cũng không có khả năng sinh ra cảm ứng với hắn ở khoảng cách xa như vậy.

Đào liên tục, Thẩm Tường đào ra một cái hố rất sâu, nơi này không có đêm tối, hắn được ánh sáng nóng rực chiếu cả ngày, mặt trời nóng bỏng cũng làm cho hắn chịu không nổi, toàn thân đều rất nóng bỏng, da thịt trên người hắn đều bị phơi đỏ.

"Làm sao đột nhiên trở nên nóng như vậy."

Thẩm Tường hoài nghi Hắc Thạch Thần Tôn kia giở trò quỷ, Hắc Thạch Thần Tôn có thể khống chế những thứ này.

Hắn lại đào gần nửa canh giờ, đột nhiên cảm ứng được một cỗ khí từ từ phía dưới tràn ra tới, hắn vội vàng thu hồi Cửu Tiêu Thần kiếm, bắt đầu đào một chút bằng tay, không bao lâu, một cái viên châu màu xanh nhạt xuất hiện.

Hạt châu này chỉ lớn nhỏ bằng quả tóa, toàn thân màu xanh lục, đang tỏa ra một loại khí tức rất kỳ lạ, cũng không biết là năng lượng gì.

"Thứ này chính là Sáng Thế thần khí?" Khóe miệng Thẩm Tường co giật, hắn bận rộn lâu như vậy, móc ra đồ vật vậy mà không hề lợi hại giống với Sáng Thế thần khí, để hắn muốn lật bàn.

"Đây rốt cuộc là thứ gì?" Trong lòng Thẩm Tường đầy nghi vấn, hắn thẩm thấu thần thức vào nhưng không phát hiện hì, ngoại trừ viên châu này tỏa ra một loại khí tức rất lạ ra thì không có chỗ đặc biệt nào.

Hắn đi ra cái hố sâu này, đi tới một khối đá gần đó, sau đó dùng lực lớn ném viên châu màu xanh tới, lúc hắn ném ra viên châu này dùng lực lượng rất lớn, va chạm vào trên tảng đá kia thì dính luôn vào.

"Rất chắc nha." Thẩm Tường móc ra, lại dùng Đạo Tâm nhãn quan sát cẩn thận, chỉ có thể nhìn thấy một đám thứ màu xanh lục, cũng không biết đó là năng lượng gì.

Hắn có thể khẳng định, thứ kêu gọi hắn chính là viên hạt châu màu xanh lục này, nhưng lại không phải là Sáng Thế thần khí, điều này làm trong lòng của hắn rất thất vọng.

"Nói không chừng đồ tốt núp ở bên trong, bên ngoài chỉ là lớp vỏ bảo hộ mà thôi." Thẩm Tường đặt viên châu màu xanh ở mặt đất, lấy Cửu Tiêu Thần kiếm giơ cao lên, bổ một kiếm xuống viên châu màu xanh lục.

Thẩm Tường vốn còn tưởng rằng viên châu này rất kiên cố, cần phải bổ thâm mấy kiếm mới có hiệu quả, nào ngờ chỉ một kiếm đã nát bét, ngay vào lúc Thẩm Tường muốn chửi ầm lên thì mảnh vỡ của viên châu màu xanh lục này tỏa ra một chùm sáng tràn vào bên trong Cửu Tiêu Thần kiếm.

"Đây là ... lực lượng kỳ quái." Thẩm Tường cầm Cửu Tiêu Thần kiếm, cảm nhận được một cỗ lực lượng kỳ lạ đang tràn vào trong cơ thể của hắn, tiến vào trong Thần Hải của hắn.

Để hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, Cửu Tiêu Thần kiếm vậy mà đang rung động mãnh liệt, giống như rất kích động.

"Cửu Tiêu Thần kiếm cũng đang hấp thu loại năng lượng kỳ dị này." Thẩm Tường giật mình viên châu màu xanh lục kia cũng không có bình thường như hắn tưởng tượng, sau khi vỡ nát thả ra lực lượng rất kỳ lạ.

Phần lớn đều được Cửu Tiêu Thần kiếm hấp thu, bởi vì Cửu Tiêu Thần kiếm chém nát nó, mà bởi vì Thẩm Tường cầm Cửu Tiêu Thần kiếm cho nên chính mình cũng hấp thu không ít, hắn không biết tác dụng của loại năng lượng kỳ dị này, tóm lại lúc tiến vào trong Thần Hải của hắn thì trở nên vô cùng ngoan ngoãn, cỗ sương mù màu xanh nhạt này ở trong Thần Hải của hắn vậy mà chẳng mấy chốc đã tìm ra thần cách ẩn tàng của hắn, bao bọc bộ phận thần cách của hắn lại.

"Đến cùng có tác dụng gì đây?" Thẩm Tường đột nhiên cảm nhận được dưới lòng bàn chân đang có khí thiên địa rất mênh mông đang vọt tới tiến vào trong thân thể của hắn, mà Cửu Tiêu Thần kiếm cũng rời khỏi tay, cắm vào trong đất.

Thẩm Tường đột nhiên phát hiện chính mình vậy mà không thể kiểm soát được lực lượng hấp thu dưới mặt đất, Cửu Tiêu Thần kiếm cắm ở mặt đất đang đung đưa không ngừng, trên thân được ánh sáng xanh bao phủ.

"Ta và Cửu Tiêu Thần kiếm chẳng lẽ đang hấp thu lực lượng vùng đại địa này?" Thẩm Tường lập tức ngồi xếp bằng xuống, buông lỏng toàn thân, để cho lúc mình hấp thu có thể càng nhanh hơn một chút, hắn còn phát hiện dược liệu Thần dược thiên phẩm mà trước đó hắn ăn cùng với lực lượng mà hắn thôn phệ từ A Hắc đều được tiến vào trong sương mù màu xanh nhạt trong thân thể của hắn luyện hóa.

Trước đó hắn còn cảm thấy rất thất vọng đối với viên châu kia, hiện tại hắn biết mình sai, viên châu này có lực lượng rất cổ quái mà cường đại, hiện tại hắn đã cảm thấy thân thể của mình được cải tạo.

"Cửu Tiêu Thần kiếm đang mạnh lên." Thẩm Tường mặc dù không cầm Cửu Tiêu Thần kiếm, nhưng giữa hắn và Cửu Tiêu Thần kiếm có liên hệ, hắn có thể cảm nhận được.

"Đây không phải Sáng Thế thần khí nhưng chắc chắn có liên quan với Sáng Thế thần khí, bằng không ta cũng không thể dựa vào hai kiện Lục Đạo thần khí mà cảm ứng ra được sự tồn tại của viên hạt châu này." Thẩm Tường lúc này đang âm thầm vui vẻ, bởi vì hắn cũng không có uổng phí, tuy rằng không phải Sáng Thế thần khí nhưng hắn cảm thấy thứ này lợi hại như Sáng Thế thần khí.

Hắn bây giờ nhất định phải phối hợp với cỗ lực lượng kia tới tu luyện, bởi vì đây là một cái cơ hội, nếu hắn bỏ qua vậy sau này chắc chắn sẽ không có nữa, đồng thời hắn cũng muốn hiểu rõ loại lực lượng này đế cùng có tác dụng gì.

Ngay vào lúc hắn lo lắng có người tới thì trước mắt hắn đột nhiên lóe lên, xung quanh đột nhiên trở thành một mảnh trắng xóa, hắn đã ở trong một cái không gian, thật giống như có một cỗ lực lượng thần bí đang bảo vệ hắn, mở một cái không gian che giấu hắn đi.

Thẩm Tường bây giờ có thể yên tâm, hắn nhắm mắt lại, cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được trong lúc đó có một trận rung động rất mãnh liệt.

Cửu tinh bắt đầu dung hợp.

Ba mặt trời ở trên không trung theo thời gian dần dần trôi tới chồng vào nhau, vậy mà cũng dung hợp lại, lúc dung hợp còn nổ bắn ra ánh sáng càng mãnh liệt hơn, thiêu đốt lấy cả vùng đất.

Thẩm Tường ở trong một cái không gian nhỏ, cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, bằng không hắn ở bên ngoài cũng sẽ bị thiêu đốt tới, loại ánh sáng kia rất đáng sợ.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment