Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2218 - Chương 2218 - Thuần Phục Thần Kiếm

Chương 2218 - Thuần phục thần kiếm
Chương 2218 - Thuần phục thần kiếm

Thẩm Tường mặc cho cỗ lực lượng màu xanh nhạt thần bí này lưu động ở trong Thần Hải, trải qua nhiều ngày tu luyện, hắn đã hiểu được cỗ lực lượng này có tác dụng gì.

Vậy mà đang phục chế thần cách hắn.

Hắn vốn chỉ có ba mươi thần cách Sinh Sát, nhưng ở dưới cỗ lực lượng này phục chế, thế mà nhiều thêm hai mươi viên thần cách Sinh Sát.

Mà thần cách Không Gian và thần cách Thiên Tượng mỗi loại cũng thêm ra tới năm cái, ở dưới sự trợ giúp của cỗ lưucj lượng này, hắn đã có được chín mươi thần cách, thần cách Sinh Sát có năm mươi cái, thần cách Không Gian và thần cách Thiên Tượng mỗi loại có hai mươi cái.

"Lực lượng thật đáng sợ, cái này chẳng lẽ chính là lực lượng sáng thế chân chính sao?" Thẩm Tường tới giờ cũng không biết viên châu này là gì.

Chỗ đáng sợ nhất của loại lực lượng này chính là có thể ở trong thời gian ngắn như vậy phỏng chế giúp Thẩm Tường ra nhiều thần cách tới như vậy.

"Đã biến mất, loại lực lượng này ta hấp thu cũng không nhiều nhưng lại có thể để cho tăng tăng lên nhiều như vậy, thực sự rất đáng sợ." Thẩm Tường đột nhiên nhìn về phía Cửu Tiêu Thần kiếm ở bên cạnh.

Lúc này không gian bảo hộ của hắn biến mất, Cửu Tiêu Thần kiếm vẫn cắm ở dưới mặt đất, bề ngoài không có thay đổi gì, nhưng Thẩm Tường nhìn vào thanh kiếm này, không hiểu tại sao vậy mà lại cảm thấy sợ hãi, cho dù thanh Cửu Tiêu Thần kiếm này là của hắn.

Lúc hắn đưa tay tới, tay không hiểu lại run lên, kho hắn nắm lấy chuôi kiếm cảm nhận được thiên địa giống như sụp đổ vậy, bên trong Cửu Tiêu Thần kiếm ẩn chứa lực lượng thật sự rất đáng sợ, để hắn đột nhiên nắm tay rụt về.

Chỉ là khẽ chạm một cái, cỗ lực lượng này đã dọa tới vẻ mặt Thẩm Tường trở nên trắng bệch.

"Thanh kiếm này là của ta." Thẩm Tường hít sâu một hơi, đột nhiên đưa tay tới.

Cửu Tiêu Thần kiếm đang run rẩy, giống như không chịu khuất phục Thẩm Tường, đầu Thẩm Tường lúc này cũng đầy mồ hôi, bởi vì cỗ lực lượng này đang chống lại hắn.

"Cửu Tiêu Thần kiếm này vẫn nhận ra ta, nhưng lực lượng cường đại vừa mới tràn vào bên trong nó lại không đồng ý ta, có phải cảm thấy ta quá yếu hay không?" Thẩm Tường nắm chặt Cửu Tiêu Thần kiếm, dùng lực lớn rút ra.

Ngay trong nháy mắt lúc hắn rút Cửu Tiêu Thần kiếm ra, cả vùng đất rung động mãnh liệt, lập tức lở ra một mảng lớn.

"Vẫn không có mũi kiếm." Thẩm Tường nhìn vào Cửu Tiêu Thần kiếm, Cửu Tiêu Thần kiếm trong tay hắn giống như là một con cá đang nhảy tưng tưng, muốn tránh thoát hắn.

"Ta không tin không trấn được ngươi." Thẩm Tường quát lớn, chín mười thần cách trong Thần Hải rung động lên, hấp thu lực lượng lục đạo mênh mông như biển hóa thành thần lực cường đại, Thẩm Tường dùng cỗ lực lượng này tóm lấy Cửu Tiêu Thần kiếm sắp tránh thoát.

Vừa mới bắt đầu Thẩm Tường cầm lấy rất ổn định, nhưng về sau Cửu Tiêu Thần kiếm lại rung động mãnh liệt, chẳng mấy chốc lại trở nên rất mãnh liệt, bất cứ lúc nào cũng sẽ tránh thoát khỏi tay của Thẩm Tường, sau đó bay khỏi nơi này.

Muốn thuần phục Cửu Tiêu Thần kiếm hiện tại, để Thẩm Tường rất thiếu đầu óc, hắn tóm tới càng chặt thì Cửu Tiêu Thần kiếm giãy dụa càng lợi hại hơn.

"Nhất định phải thuần phục ngươi." Thẩm Tường cũng không hiểu tại sao Cửu Tiêu Thần kiếm này sau khi hấp thu lực lượng viên châu màu xanh lục kia vậy mà trở nên đáng sợ như vậy, cường đại hơn rất nhiều lần so với Cửu Tiêu Thần kiếm trước đó, tăng cường lực, ngay cả chính hắn cũng không thể tưởng tượng ra được.

Thẩm Tường đã dùng hết lực lượng nhưng vẫn không cách nào trấn trụ được Cửu Tiêu Thần kiếm, ngay vào lúc Cửu Tiêu Thần kiếm sắp tuột khỏi tay bay đi, Thẩm Tường đột nhiên nghe thấy sâu trong Thần Hải của chính mình truyền tới một tiếng thú rống.

Năm con thú rống kia cùng rống lên, trận rống rít gào này để Thẩm Tường cảm thấy rất quen thuộc, tưởng nhớ...

"Là bọn chúng." Thẩm Tường chấn động trong lòng, năm thú này chính là năm tôn thú tượng trong đan điền hắn năm đó, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, và Cự Tượng ở giữa.

"Đây chính là Thần Hải thứ hai của ta sao?" Thẩm Tường cũng không hiểu vì sao, ở sâu trong nội tâm đột nhiên có một loại cảm giác áy náy, bởi vì đây là con đường tu luyện năm đó của hắn, nhưng cuối cùng hắn lại đi một đạo khác, làm năm tôn thú tượng này theo hắn đã lâu biến mất.

Nghe thấy tiếng rống của năm thú kia, Cửu Tiêu Thần kiếm đột nhiên ổn định, không giãu dụa nữa, lúc này Thẩm Tường thành lập liên hệ một lần nữa với Cửu Tiêu Thần kiếm.

Cửu Tiêu Thần kiếm vốn chính là Ngũ Tượng thần binh dung hợp lại cùng nhau hóa thành, mà vừa rồi nghe thấy tiếng rống của năm thú sâu trong Thần Hải của Thẩm Tường thì đã trở nên ôn hòa.

"Các ngươi ở nơi nào?" Trong lòng Thẩm Tường hô hào, hắn không nghĩ tới chính mình về sau không tiếp tục tu luyện năm tôn thú tượng, nhưng bọn chúng vẫn theo hắn như trước, hắn một mực cảm ứng được hắn còn có một cái Thần Hải khác, hóa ra chính là nơi ẩn giấu đi năm tôn thú tượng này.

"Chúng ta một mực ở trong nội tâm ngươi." Năm thú đột nhiên nói chuyện.

Thẩm Tường đột nhiên nắm chặt nắm đấm, bất tri bất giác rơi xuống nước mắt: "Thật xin lỗi, lúc đầu ta từ bỏ các ngươi, nhưng các ngươi vẫn đi theo ta."

"Ngươi là chủ nhân của chúng ta, vô luận ngươi làm ra quyết định gì, chúng ta đều sẽ không trách ngươi, tuy rằng ngươi từ bỏ chúng ta, nhưng ngươi vẫn có thể trở nên rất cường đại, chúng ta rất vui mừng." Năm thú cùng nói ra: "Chúng ta sẽ chờ ngươi, chỉ cần ngươi mở ra Thần Hải thứ hai là có thể gặp lại chúng ta, tới lúc đó chúng ta lại theo ngươi một lần nữa xông pha thiên địa."

"Cám ơn sự ủng hộ của các ngươi." Thẩm Tường lau khô nước mắt không thể không nhớ lại khoảng thời gian cùng nhau đi tới trong những năm trước đó, năm tôn thú tượng này một mực dựa vào hắn, hơn nữa cũng có được linh tính của chính mình, hắn vậy mà không phát hiện điểm này.

Thẩm Tường nhìn vào bầu trời một chút, lẩm bẩm: "Cửu tinh đã dung hợp, Sáng Thế thần khí kia cũng đã xuất thế đi." Hắn nhắm mắt lại, hơi cảm ứng một chút thì phát hiện có một đoàn khí tức rất cường đại.

"Chẳng lẽ ở bên kia, đi qua xem một chút." Thẩm Tường lập tức dịch chuyển đi qua.

Sau khi tới gần nơi đó, khí tức cường đại càng ngày càng rõ ràng, đó là rất nhiều cỗ khí tức cường giả hỗn hợp cùng một chỗ.

"Hắc Thạch Thần Tôn, chín Thần Đế." Thẩm Tường từ đó có thể phân biệt ra được Hắc Thạch Thần Tôn, nhưng ngoài Hắc Thạch Thần Tôn ra còn có nhiều khí tức rất cường hãn khác.

Thẩm Tường cũng không biết chính mình hấp thu năng lượng của viên châu màu xanh lục kia mất bao nhiêu thời gian, nơi này vậy mà xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Chỉ chốc lát sau, hắn bỗng nhiên nghe thấ tiếng huyên náo, sau khi cẩn thận nghe xong thì giọng nói kia hế sức quen thuộc.

"Tiêu Ngọc Lan, phụ hoàng đã nói tới rất rõ ràng, bảo ngươi giao Thần đỉnh kia ra, đó là thứ thuộc về hắn." Đây là giọng nói của Tiêu Viễn Binh.

Thẩm Tường nhíu mày, trước đó hắn đã bảo Tiêu Ngọc Lan trốn đi, đừng tham gia vào chuyện này, không nghĩ tới Tiêu Ngọc Lan vẫn còn tham dự vào, hắn cũng không nghxi tới, Thần Đỉnh Đại Đế kia thế mà để đám người Tiêu Viễn Binh kia đòi Lục Đạo Thần đỉnh về.

"Thần đỉnh là năm đó hắn đưa cho ta, lúc ấy đã phế bỏ, là ta tìm người sửa chữa xong, đã nhận chủ, là thứ thuộc về ta, nếu hắn muốn lấy về thì mời chính hắn tới giết ta, là có thể thu hồi Thần đỉnh." Giọng nói của Tiêu Ngọc Lan rất là lạnh lẽo, nhìn ra được nàng ta đã tuyệt vọng đối với phụ hoàng mình, vậy mà đổi ý.

Trước đó Thẩm Tường còn có một chút hảo cảm đối với Thần Đỉnh Đại Đế, nhưng bây giờ xem ra gia hỏa có thể làm cho con mình tàn sát lẫn nhau thì căn bản chính là không có chút tình người nào.

"Đừng tưởng rằng phụ hoàng không dám trảm ngươi, hắn bây giờ đang cướp đoạt Sát Thế thần khí, không có thời gian tới mà thôi, Đế Tôn đỉnh của hắn đều đã cho ta, hắn chính là để cho ta tới đối phó ngươi." Tiêu Viễn Binh cười lên như điên nói: "Tiêu Ngọc Lan, hai lão gia hỏa kia không ở đây, Liên Phi thực lực yếu ớt, ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta, thúc thủ chịu trói đi."

P/S: Ta thích nào... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment