Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2219 - Chương 2219 - Đủ Để Lấy Mạng Ngươi

Chương 2219 - Đủ để lấy mạng ngươi
Chương 2219 - Đủ để lấy mạng ngươi

Hoàng Cẩm Thiên và Hoàng Diễn Thiên đều không đi cùng với Tiêu Ngọc Lan, mà bên Tiêu Viễn Binh thì có thêm ba người, trong tay Tiêu Viễn Binh còn có một cái đỉnh rất lợi hại.

Tiêu Ngọc Lan có áp lực rất lớn, cũng may Nguyệt Nhi đã giấu Liên Phi và Tiêu Hồng Tước đi, bằng không ở trong loại chiến đấu này nàng ta căn bản không thể phân tâm để bảo vệ Liên Phi và Tiêu Hồng Tước.

"Đừng tưởng rằng phụ hoàng cho ngươi Lục Đọa Thần đỉnh thì có nghĩa hắn rất coi trọng ngươi, phải biết Lục Đạo Thần đỉnh trước đây chẳng qua là phế vật, ta thừa nhận phụ hoàng đã từng đối với ngươi rất khong tệ, nhưng bây giờ thì khác rồi." Tiêu Viễn Binh lấy ra một cái đỉnh màu vàng kim, đây chính là Đế Tôn đỉnh, một trong ba cái Thần đỉnh của Thần Đỉnh Đại Đế.

Tiêu Ngọc Lan nói ra: "Hắn sẽ thay đổi, ta cũng không ngoài ý muốn, hắn vốn chính mà một người rất giỏi thay đổi, nhưng đừng cho rằng ta là nữ nhi của hắn cũng không dám phản kháng hắn."

"Xem ra ngươi không muốn ngoan ngoãn giao Lục Đạo Thần đỉnh ra, cũng đừng trách ta không khách khí, phụ hoàng có nói, bất kể như thế nào, không từ thủ đoạn nào đều phải đoạt lại Lục Đạo Thần đỉnh, coi như giết chết ngươi cung không tiếc gì." Đế Tôn đỉnh trong tay Tiêu Viễn Binh lóe lên chớp vàng, đột nhiên trở nên rất lớn.

"Đi." Tiêu Viễn Binh khống chế Đế Tôn tỉnh lóe lên bay đi, đi tới trên Tiêu Ngọc Lan thì đột nhiên giáng xuống, cùng lúc đó, mấy tên Đại quốc sư Thần Vương bên cạnh Tiêu Viễn Binh đều thi nhau xuất kích, Thần binh Thần khí trong tay tỏa ra năm màu rực rỡ như là sóng chiều, từ bốn phương tám hướng công về phía Tiêu Ngọc Lan.

Tiêu Ngọc Lan lơ lửng ở trên Lục Đạo Thần đỉnh ngọc trắng như tuyết, Thần Đỉnh lóe ra thánh quang để Tiêu Ngọc Lan như là Thần nữ tuyệt mỹ vô song tuyệt thế, sắc mặt nàng nghiêm túc, Thần Hải trong cơ thể dung hợp lại với Lục Đạo Thần đỉnh, Thần Đỉnh nhanh chóng xoay tròn, trong nháy mắt xoay tròn ra một cái vòng xoáy màu trắng khổng lồ.

Có lực hút cường đại khiến cho tầng mây dày trên bầu trời và đất đai dưới mặt đất đều xoáy theo, thôn thiên hấp địa, phong điện cuồng vũ.

Thần khí Thần binh và Đế Tôn đỉnh cường hãn đánh tới lại chịu ảnh hưởng, nhưng chúng vẫn giống như một làn sóng khổng lồ không thể ngăn cản, tạo ra một trận cương khí hung bạo, tỏa ra ánh sáng rực rỡ chói lại, như lôi đình phóng tới Tiêu Ngọc Lan.

Ầm ầm, ầm ầm.

Tiếng vang vọng liên tiếp truyền tới, giống như tiếng thét đau buồn của thiên địa.

Hai cỗ lực lượng đáng sợ này va chạm vào nhau, phun trào ra lực lượng vô tình xé rách cả vùng đất, núi cao sụp đổ, thiên lôi trận trận.

Tiêu Ngọc Lan lơ lửng ở trên Lục Đạo thần đỉnh, sắc mặt nghiêm túc, tóc dài ôn nhu kèm theo đó là váy trắng trên người bồng bềnh bay múa, giống như đang hòa làm một thể với cuồng phong gào thét vậy, Lục Đạo Thần đỉnh ở phía dưới nàng ta đang rung động kịch liệt, rung ra từng luồng sóng ánh sáng màu trắng, đánh ra lực lượng còn sót lại của đám người Tiêu Viễn Binh.

"Nàng ta không chống được bao lâu." Tiêu Viễn Binh tiếp lấy Đế Tôn đỉnh rơi vào trong chấn động kịch liệt bắn trở về, cánh tay không thể không tê lên, hắn không thể không thừa nhận, nếu như đơn đả độc đấu, Tiêu Ngọc Lan nắm giữ Lục Đạo Thần đỉnh hoàn toàn có thể giết hắn trong nháy mắt.

Thẩm Tường ở đằng xa nhìn tới, trông thấy khóe miệng Tiêu Ngọc Lan chảy máu, tay phải hắn chấn động, Cửu Tiêu Thần kiếm không có mũi kiếm thoáng hiện mà ra.

Đối mặt với lần vây công này, Tiêu Ngọc Lan tuy rằng có thể ngăn cản lúc này, nhưng lại không thể kiên trì lâu, tiếp tục như vậy nữa, Tiêu Ngọc Lan chắc chắn sẽ bại.

Thẩm Tường lúc này đã có được chín mươi thần cách, lại thêm mười bốn cốt cách của hắn, hắn đã có được lực lượng chống lại đám người Tiêu Viễn Binh huống chi lúc này trong tay hắn có được Cửu Tiêu Thần kiếm đã được viên châu màu xanh lục thần bí kia cải tạo qua, vô cùng uy lực.

"Tiêu Ngọc Lan, cho ngươi thêm một cơ hội, giao Lục Đạo Thần đỉnh ra, ta cam đoan không làm khó dễ ngươi, dựa vào thực lực của ngươi bây giờ, tiến về Tinh Pháp Thần vực chắc chắn có thể sống qua không tệ, mà ngươi kiên trì tiếp thì chỉ có một con đường chết." Tiêu Viễn Binh nắm chặt Đế Tôn đỉnh, lúc này Đế Tôn đỉnh vẫn đang run rẩy, đây đều là lực lượng còn sót lại sau cú va chạm vừa rồi.

Tuy nói đỉnh trong tay Tiêu Viễn Binh là Đế Tôn đỉnh, nhưng sau khi va chạm với Lục Đạo Thần đỉnh vừa rồi là có thể nhìn ra sự chênh lệch.

"Chết cũng không đưa cho các ngươi." Tiêu Ngọc Lan lúc này thế nhưng là vô cùng tức giận, Lục Đạo Thần đỉnh thế nhưng là nàng ta nhờ Liễu Mộng Nhi các nàng sửa chữa xong, nàng ta cũng biết Liễu Mộng Nhi các nàng sửa chữa rất gian khổ, mà nàng ta đến nay còn chưa báo đáp các nàng.

Bây giờ phụ hoàng nàng ta đột nhiên xuất hiện, bảo Tiêu Viễn Binh kẻ mà nàng ta ghét nhất tới cướp đoạt Lục Đạo Thần đỉnh, hơn nữa còn hạ đạt mệnh lệnh rất vô tình, coi như giết chết nàng ta ở đây cũng không tiếc.

Cơ bắp trên mặt Tiêu Viễn Binh co rút lại, rất tức giận, trầm giọng nói: "Ngươi chẳng qua chỉ là nữ nhân, một nữ tử yếu đuối cũng đừng quấy nhiễu loại chuyện này, cuối cùng cho ngươi thêm một cơ hội."

Tiêu Viễn Binh không muốn tiếp tục đánh nữa, bởi vì tiếp tục đánh cho dù hắn có thể có được Lục Đạo Thần đỉnh nhưng hắn cũng sẽ bị trọng thương, bên bọn hắn chắc chắn cũng sẽ chết đi không ít cường giả.

"Giết." Tiêu Viễn Binh trông thấy vẻ mặt lạnh lùng của Tiêu Ngọc Lan thì gào thét một tiếng, Đế Tôn đỉnh trong tay dẫn đầu, công kích tới trước, trong ánh vàng kim hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, nhấc lên một cỗ sóng hỏa.

"Nhiều nam nhân như vậy khi dễ một nữ nhân, tính là thứ gì?" Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện đá một cước về phía Đế Tôn đỉnh xung kích tới kia, toàn bộ chân của hắn có long lân tỏa sáng, lúc đá ra, chân hóa thành một con Hỏa Long nộ khiếu, phát ra tiếng rống chấn thiên, đâm vào trên bề mặt Đế Tôn đỉnh.

Ầm.

Đế Tôn đỉnh rung động bắn trở về, theo đó cỗ sóng lửa mà tới kia cũng vòng theo trở về, cỗ sóng lửa này đã được Thẩm Tường khống chế, hơn nữa hắn đá ra một cước kia cũng sử dụng Lưu Tinh thần kình cực kỳ mạnh mẽ.

Chín mươi thần cách hóa lực lượng lục đạo trong Thần Hải thành liệt hỏa, dâng trào đi ra, hóa thành một con Hỏa Long cuồng bạo, ở trong biển lửa bốc lên tiếng gào thét, phóng về phía đám người Tiêu Viễn Binh bọn họ.

"Thẩm Tường." Tiêu Viễn Binh nhìn vào Cửu Tiêu Thần kiếm trong tay Thẩm Tường: "Không nghĩ tới Cửu Tiêu Thần kiếm bị hư hại, vậy mà lại lợi hại như thế."

Năm đó, trong nháy mắt Cửu Tiêu Thần kiếm bị hư hại, chính là Tiêu Viễn Binh tiết lộ ra ngoài, cho nên hắn hiểu rất rõ đối với Cửu Tiêu Thần kiếm.

"Đủ để lấy mạng chó của ngươi." Thẩm Tường nhàn nhạt nói ra, lực lượng trong cơ thể sôi trào mãnh liệt, khí tức thả ra chấn nhiếp tất cả mọi người.

"Chín mươi thần cách." Tiêu Ngọc Lan mừng rỡ trong lòng, nói khẽ: "Ngươi phát triển thật đáng sợ."

Trông thấy Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện hơn nữa cò lực lượng cường đại như vậy, Tiêu Ngọc Lan đứng ở sau lưng Thẩm Tường giống như cảm thấy một ngọn núi lớn đang ở trước nàng ta, ngăn cản sóng to gióng lớn thay cho nàng ta.

"Ngọc Lan tỷ, Tiêu Viễn Binh này giao cho ta, ta cũng coi là báo thù cho Cửu Tiêu Thần Đế, ngươi đối phó những còn cá hỗn tạp kia đi." Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào Tiêu Viễn Binh, Cửu Tiêu Thần kiếm lúc này cũng đang tức giận, run nhè nhẹ, chủ nhân trước của Cửu Tiêu Thần kiếm chính là bị Tiêu Viễn Binh hại chết.

Thần Vưogn nhất đẳng và Đại quốc sư bên cạnh Tiêu Viễn Binh lập tức nổi giận, bọn họ đều là cường giả hơn chín mươi thần cách, ở trong mắt Thẩm Tường vậy mà thành cá hỗn tạp.

"Tất cả chớ động, tuy rằng không biết hắn làm sao lập tức có được chín mươi thần cách, nhưng đừng tưởng rằng có được một cái kiếm cùn mà có thể đánh bại ta, coi như hắn có được Cửu Tiêu Thần kiếm hoàn hảo ta muốn giết hắn cũng dễ như trở bàn tay."

Tiêu Viễn Bihn để những Đại quốc sư và Thần Vương kia đều chia nhau ra tay, mà Tiêu Ngọc Lan lúc này vẫn ở sau lưng Thẩm Tường, cũng chưa xuất thủ.

Hiện tại Tiêu Viễn Binh và Thẩm Tường chiến đấu.

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment