Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2222 - Chương 2222 - Sang Thế Thần Lô

Chương 2222 - Sang Thế Thần lô
Chương 2222 - Sang Thế Thần lô

Hai huynh đệ Hoàng Cẩm Thiên đột nhiên phát hiện thực lực của Thẩm Tường tăng lên rất nhiều, bọn họ thậm chí cảm thấy Thẩm Tường còn mạnh hơn bọn họ.

Bọn họ cùng Thẩm Tường tách nhau ra cũng không có bao nhiêu lâu, Thẩm Tường trước đó còn bị Hắc Thạch Thần Tôn mang đi, bây giờ trở về vậy mà trở nên lợi hại như vậy.

"Bọn họ làm sao không giống như đang chiến đấu a." Thẩm Tường hỏi, chín Thần Đế và Hắc Thạch Thần Tôn chỉ là đứng ở trên một khối đất trống, giống như là đang nói chuyện gì đó, cho nên bọn họ không dám để cho thần hồn của chính mình đi tới quá gần, lo lắng sẽ bị phát hiện.

"Đám gia hỏa này cùng nhau chờ đợi Sáng Thế thần khí xuất hiện, hiện tại Sáng Thế thần khí đã đi ra, nhưng chỉ có một cái, cho nên bọn họ đang thảo luận nên thuộc về ai." Hoàng Diễn Thiên cười nói: "Bọn họ thảo luận rất lâu, đoán chừng không có ích lợi gì, cuối cùng chắc chắn sẽ đánh, chúng ta ở chỗ này chờ là được rồi."

Thẩm Tường cau mày nói: "Sáng Thế thần khí ở chỗ nào, ta trông thế nào cũng không thấy." Chín Thần Đế cùng với nơi hắn đứng bây giờ tuy rằng có một khoảng cách, nhưng đôi mắt của hắn có thể nhìn thấy rất xa, lại thêm có một đạo thần hồn tới gần, cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Hắn có thể trông thấy chín Thần Đế và Hắc Thạch Thần Tôn, nhưng Sáng Thế thần khí xuất thế thì lại không trông thấy đâu.

"Ở dưới mặt đất giữ bọn hắn, vốn là Sáng Thế thần khí đã chạy ra, là một quả cầu đen nửa trong suốt, hiện tại lại trở về mặt đất, đã được bọn họ cùng nhau phong ấn lại, Sáng Thế thần khí chạy loạn tới chỗ này, bọn họ lo lắng sẽ chạy mất, cho nên tạm thời phong ấn lại, chờ đợi thảo luận ra được kết quả thì lại mở phong ấn ra." Hoàng Cẩm Thiên nói.

Thẩm Tường trong lòng hơi ngứa, hỏi: "Vậy Sáng Thế thần khí kia đến cùng là cái gì? Chẳng lẽ chính là quả cầu màu đen?"

"Vậy thì không phải là quả cầu mà đen, là thứ gì chúng ta cũng không trông thấy rõ, ngay ở bên trong quả cầu màu đen, quả cầu hơi mờ, có lẽ là một cái kết giới tự nhiên có thể bảo vệ Sáng Thế thần khí."

Hoàng Diễn Thiên nói xong, đột nhiên kích động nói: "Bọn họ thảo luận có kết quả rồi, bọn họ định rời xa vị trí của Sáng Thế thần khí, sau đó mở phong ấn ra, để Sáng Thế thần khí tự mình bay ra ngoài, cuối cùng dựa vào thực lực mà tranh đoạt."

Quả nhiên, Thẩm Tường trông thấy chín Thần Đế và Hắc Thạch Thần Tôn đều thi nhau lui lại, thẳng tới sau khi đứng ở khoảng cách hơn một ngàn trượng thì bọn họ mới dừng lại.

Mười người bọn họ cùng nhau sử dụng lực lượng, mở ra phong ấn, chỉ thấy ở giữa đột nhiên nhô lên, một cái bóng đen từ dưới mặt đất xông lên.

Cùng lúc đó, chín Thần Đế và Hắc Thạch Thần Tôn đều dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía cái bóng đen kia.

"Là của ta." Một người trung niên trên người mặc áo lam cười lên ha hả, vậy mà bắt lấy quả cầu đen kia, hắn chỉ nhanh hơn so với người khác một chút, bởi vì sau khi mở ra phong ấn thì quả cầu đen kia bay về phương hướng của hắn.

Tốc độ của bọn hắn đều ngang nhau, nếu như khoảng cách của ai gần quả cầu đen nhất thì kẻ đó có thể được tới.

Sau khi người trung niên áo lam kia bắt được quả cầu đen, nhưng người khác đều lập tức xuất hiện ở bên cạnh hắn, trung niên áo lam trông thấy không đúng, vung tay lên, chỉ thấy một cá cự đỉnh màu tím lòe loẹt xuất hiện, hắn lập tức đứng ở trên cái đỉnh lớn màu tím này, khống chế đỉnh tím bay ra ngoài, phá tan một con đường tới thoát khỏi sự bao vây.

"Các ngươi cùng không thể vô sỉ như vậy, trước đó đã bàn xong." Trung niên áo lam tức giận nói, đồng thời một chưởng đánh nát quả cầu đen trong tay, ánh sáng màu đen bùng lên, một cái hỏa lô màu đồng thiếc xuất hiện.

"Xem ra chất liệu giống với Lục Đạo Thần đỉnh a." Trung niên áo lan lập tức rót thần lực vào bên trong cái hỏa lô nhỏ này, hỏa lô này lập tức lóe ra ánh sáng trắng.

"Cái tên này có lẽ là Thần Đỉnh Đại Đế, không nghĩ tới Sáng Thế thần khí lại rơi vào trong tay hắn." Thẩm Tường nói, trông thấy đỉnh lớn màu tím kia hắn đã khẳng định, bên trong chín Thần Đế thì chỉ có Thần Đỉnh Đại Đế là dùng đỉnh.

Sau khi Thần Đỉnh Đạ Đế rót thần lực vào Sáng Thế thần khí thì kinh hô lên: "Không hổ là Sáng Thế thần khí, hóa ra là dung luyện ra nhiều lò tinh thần cường đại, Sáng Thế Thần lô."

Chín người còn lại thì vô cùng ghen ghét, đặc biệt là Hắc Thạch Thần Tôn, bởi vì hắn là luyện đan, cho nên hắn muốn lấy được Sáng Thế Thần lô này nhất.

Một lão giả khoắc áo bào kim trong tay cầm trường thương, đâm về phía Thần Đỉnh Đại Đế, giống như một luồng thiểm điện màu vàng kim xẹt tới, tốc độ rất nhanh.

"Muốn cướp?" Thần Đỉnh Đại Đế mở cái nắp đan lô kia ra, một luồng hỏa quang dâng trào đi ra, lại là hỏa diễm rất đáng sợ.

Lão giả áo bào kim kia bị hỏa diễm kia bao phủ lại, không thể không đau nhức quát lên: "Tiêu Diễn, ngươi tên khốn kiếp này, ngươi muốn giết ta?"

Lão giả áo bào kim bị hỏa diễm bao phủ, toàn thân lóe lên ánh sáng vàng, đánh văng hỏa diễm mà Sáng Thế Thần lô thả ra, mà y phục trên người hắn đã bị thiêu nát, tóc cũng bị đốt không còn, làn da trên mặt càng là bị thiêu tới phỏng và lở loét, trông rất dữ tợn.

Hỏa diễm bị đánh tan rơi xuống trên mặt đất, vậy mà điên cuồng lan tràn ra, cho dù là tảng đá hay hạt cát thì cũng đều bị đốt cháy, trong mấy cái chớp mắt, chỗ đất trống mà vừa rồi bọn họ đứng đã biến thành một vùng biển lửa.

"Là ngươi tới cướp, chính ngươi muốn chết thì có liên quan gì tới ta." Tiêu Diễn cười lên ha hả: "Hiện tại các ngươi cũng trông thấy sự lợi hại của Sáng Thế Thần lô rồi đi, có gan thì tới thử xem, cái này cũng vừa đúng để cho ta xem Sáng Thế thần khí này mạnh tới cỡ nào."

Hắc Thạch Thần Tôn đột nhiên gầm hét lên, chỉ thấy thân thể của hắn bốc lên khói đen, không ngừng bành trướng, chẳng mấy chốc đã biến thành một con viên hầu to lớn toàn thân lông đen.

"Nói như vậy, ta chỉ cần giết chết ngươi thì Sáng Thế Thần lô này chính là của ta." Hắc Thạch Thần Tôn đã quyết định, liều lĩnh muốn đạt được Sáng Thế Thần lô trong tay Tiêu Diễn.

Tiêu Diễn thu cự đỉnh màu tím của hắn lại, vừa rồi hắn chỉ hơi sử dụng một chút hỏa diễm Sáng Thế Thần lô phóng thích ra đã để cho một tên Thần Đế bị thiêu tới rất chật vật, đã sơ bộ hiểu được uy lực của Sáng Thế Thần lô, cho nên hắn rất tự tin đối với cái này.

Tám tên Thần Đế còn lại đều lập tức rời khỏi chiến trường, nhưng bọn hắn đều không rời xa, bọn hắn muốn đạt được Sáng Thế Thần lô cũng rất khó khăn, đầu tiên Thần Đỉnh Đại Đế có được thực lực không yếu ở bên trong chín Đế, huống chi hiện tại còn có được Sáng Thế Thần lô.

Sau khi Hắc Thạch Thần Tôn biến thành hình thú, thực lực cũng không yếu, cho nên tám Thần Đế khác đều đang đợi cơ hội, nhân lúc hai người bọn họ lưỡng bại câu thương thì lại đi cướp đoạt.

"Sáng Thế Thần lô này thực sự là đồ tốt a, nếu để cho ta có được, ta luyện Thần đan sẽ rất sướng rồi." Thẩm Tường cũng ngo ngoe muốn động, chờ đợi cơ hội.

"Nếu như thật sự có cơ hội, hai huynh đệ chúng ta giúp ngươi một chút." Hoàng Cẩm Thiên cười nói.

"Được."

Hắc Thạch Thần Tôn hóa thành hình thú, thực lực rất mạnh, Hoàng Cẩm Thiên và Tiêu Ngọc Lan trước đó đều lĩnh giáo qua.

"Nơi này vốn chính là địa bàn của ta, đám gia hỏa tới từ bên ngoài như các ngươi lại cướp đi bảo vật vốn nên thuộc về ta, ta bây giờ muốn đoạt lại cũng là chuyện đương nhiên." Hắc Thạch Thần Tôn nói xong, trong miệng phun ra một đạo hắc quang, đánh về phía Tiêu Diễn.

Hắc Thạch Thần Tôn vốn chỉ cần chờ đợi một thời gian ngắn nữa là Sáng Thế thần khí xuất thế hắn đi lấy là được rồi, ngào ngờ được Thẩm Tường tới trước đó đã phá hỏng rất nhiều chuyện tốt của hắn, mà bây giờ lại xuất hiện chín Thần Đế có thực lực rất mạnh, một tên trong đó còn cướp đi Sáng Thế Thần lô, nghĩ tới những chuyện này thì hắn lại càng tức giận hơn.

Tiên Diễn vốn chính là dùng đỉnh, hắn cảm thấy dùng cái lô này không khác mấy so với dùng đỉnh, trông thấy đối phương công kích, hắn lập tức khống chế hỏa lô biến lớn hơn.

Hắc quang phun ra từ trong miệng của Hắc Thạch Thần Tôn rất mạnh, nhưng là đánh vào trên Sáng Thế Thần lô thì lại giống như rơi vào trong cái động không đáy vậy, không có một chút phản ứng nào, trông giống như là bị Sáng Thế Thần lô hút đi vậy.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment