Long Tuệ San trông thấy đằng trước có số lượng nhiều như vậy, hơn nữa tà sát nồng đậm như vậy, nói rõ thực lực của những Tà thú và Tà ma kia đều không yếu, chỉnh thể rất mạnh.
"Thẩm Tường, ngươi thật đối phó được không?" Long Tuệ San nhìn vào Thẩm Tường hỏi, Thẩm Tường bây giờ rất bình tĩnh.
"Đương nhiên không thành vấn đề, thử một chút ta vừa mới lấy được một cái bảo bối, dùng cái đồ chơi này có lẽ là có thể đối phó đám này." Thẩm Tường lấy Sáng Thế Thần lô ra, cười nói.
Sáng Thế Thần lô được Thẩm Tường biến thành rất nhỏ, ở trong lòng bàn tay của hắn nhìn chỉ là một cái đan lô nhỏ màu xanh.
Thẩm Tường mở cái nắp ra, nói ra: "Lát nữa các ngươi đừng có tiến lên, ở chỗ này xem kịch là được rồi, loại hỏa diễm này nói không chừng ngay cả các ngươi đều không đối phó được."
"Đi." Sau khi Thẩm Tường dặn dò một tiếng, thúc giục Sáng Thế Thần lô, chỉ thấy Sáng Thế Thần lô đột nhiên biến lớn, lơ lửng giữa không trung, đột nhiên rung mạnh một cái, miệng lô phun ra một quả cầu lớn.
Sau khi quả cầu lớn bay về phía khu rừng kia, đột nhiên nổ tung lên, biến thành từng đoàn từng đoàn hỏa diễm nhỏ bay ra ngoài, ở dưới sự khống chế của Thẩm Tường, những hỏa diễm nhỏ này như là tiểu tinh linh vậy, bay loạn khắp nơi, một phần nhỏ sau khi rơi xuống mặt đất thì lập tức dấy lên liệt hỏa hừng hực, bốc cháy cả bùn đất và tảng đá.
Chỉ trong chớp mắt, khu rừng rậm ở phía trước đã bị hỏa diễm bao phủ lại, những hỏa diễm này có nhiệt độ rất đáng sợ, Long Tuệ San chúng nữ đứng cách khu rừng kia còn có một đoạn nhưng đều cảm nhận được cỗ hơi nóng kia nướng tới đổ mồ hôi.
Hỏa diễm mà Sáng Thế Thần lô thả ra rất đáng sợ, hỏa diễm này chính là có thể tự động hấp thu lực lượng giữa thiên địa duy trì thiêu đốt, mà trong rừng rậm có tà sát nồng đậm như vậy, sau khi bị hỏa diễm hấp thu, thế lửa càng mãnh liệt hơn, chiều cao của hỏa điễm cao tới trăm trượng, những tà thú phi hành ở trên không trung mặc dù không ở trong hỏa diễm, nhưng lại rơi xuống không ngừng, ở trên hỏa diễm bị nướng tới càng mãnh liệt hơn.
Không bao lâu, đám người Thẩm Tường đã không cảm nhận được tà sát đâu nữa, mà hỏa diễm cũng đang dần đần yếu đi.
"Thật là lợi hại, đều không cần đánh." Lãnh U Lan sợ hãi than nói: "Lão ca, cái lò nhỏ kia của ngươi thật đáng sợ, thả ra loại hỏa diễm mức đồ này, lập tức đốt sạch đại quân của Địa Ngục Ma Đế."
Long Tuệ San nói ra: "Hẳn là thực lực của hắn rất mạnh mới đúng, nếu không không cách nào thông qua cái lò nhỏ kia ngưng ra hỏa diễm lợi hại như vậy."
"Là ai?" Hơn mười cái bóng đen đột nhiên từ không trung lao xuống, là Địa Ngục Ma Đế và mười mấy người áo đen.
Trông thấy Địa Ngục Ma Đế, Long Tuệ San các nàng thi nhau lấy thần binh ra, chuẩn bị tác chiến.
"Thẩm Tường lại là ngươi cái tên tiểu hỗn đản này." Địa Ngục Ma Đế rất tức giận, nhưng hắn không lập tức xông tới, Thẩm Tường có thể thả ra loại hỏa diễm này thì chắc chắn có được lực lượng rất mạnh, hắn vừa rồi có thể cảm nhận được, nếu không phải bọn họ chạy nhanh một chút, chỉ sợ cũng phải táng thân ở trong biển lửa.
Thẩm Tường cười hắc hắc: "Địa Ngục Ma Đế, ngươi vẫn như cũ, luôn luôn không làm được chuyện lớn."
"Còn không phải đều là ngươi ngăn cản?" Địa Ngục Ma Đế tức giận nói: "Hôm nay ta nhất định phải diệt ngươi, vậy mà phá hỏng cơ hội rất tốt của ta."
"Yên tâm đi, sau này ngươi sẽ không bao giờ lại bị ta ngăn cản nữa, bởi vì ngươi chẳng mấy chốc sẽ biến thành một người chết." Sau khi Thẩm Tường cười lạnh vài tiếng, người đột nhiên biến mất, nháy mắt sau đó, hắn vậy mà đã đi tới trước mặt Địa Ngục Ma Đế, bóp lấy cái cổ của Địa Ngục Ma Đế, sau khi Địa Ngục Ma Đế bị Thẩm Tường bóp lấy thì toàn thân không thể động đậy, lúc này hắn có thể hiểu rõ cảm nhận được Thẩm Tường có lực lượng đáng sợ tới cỡ nào.
Thực lực của Thẩm Tường đã vượt xa hắn, cổ họng của hắn bị Thẩm Tường gắt gao bóp lấy, nói không nên lời, con mắt hắn đột nhiên tràn đầy sợ hãi, còn mang theo vẻ cầu xin tha thứ, hắn có thể sống tới ngày hôm nay cũng không dễ dàng, hắn thậm chí quyết định sau này phải cải tà quy chính, bởi vì Thẩm Tường là cả đời này của hắn đều không thể vượt qua.
"Địa Ngục Ma Đế, ngươi và ta đối đầu nhiều năm như vậy, hôm nay cuối cùng giải quyết ngươi." Thẩm Tường hừ một tiếng, cánh tay chấn động, Lưu Tinh thần kình xung kích mà ra.
Ầm!
Địa Ngục Ma Đế bị Thẩm Tường bóp cổ, toàn thân bị Lưu Tinh thần kình cuồng bạo rót đầy, nổ thành một đống mảnh vụn.
Mười tà ma khác trông thấy Thẩm Tường đáng sợ như thế, trong nháy mắt đã giết chết Địa Ngục Ma Đế, lập tức muốn chạy, nhưng lại bị Thẩm Tường lập tức sử dụng lực lượng không gian khóa chặt lại, sau đó đập một quyền tới, đánh ra một cỗ Lưu Tinh thần kình cuồng bạo, như là sóng lớn bao phủ toàn bộ bọn hắn, nổ thành bột phấn.
"Làm xong, sau này cuối cùng không nhìn thấy bọn chúng nhảy nhót nữa." Thẩm Tường cười nói: "Các ngươi đi về trước đi, ta muốn đi Địa Tâm, Địa Tâm bây giờ cũng có rắc rối, các ngươi cố gắng ở lại trong Bách Hoa thôn."
Long Tuệ San các nàng còn đang trong kinh ngạc, Thẩm Tường đã dịch chuyển rời đi, tiến về Địa Tâm.
...
Lúc Thẩm Tường đi tới Địa Tâm, biết được Lữ Thấm Liên và Bạch Tử Thiến đã xuất quan, hơn nữa đã rời khỏi Địa Tâm, Tử Kỳ bạn đời của Hoắc Lân cũng đã tránh nạn ẩn núp ở bên trong Địa Tâm
"Ta bây giờ lại cảm thấy rất bất an." Hoắc Lân đã không còn luôn luôn hi hi ha ha giống như trước đó nữa, giống như là đang lo lắng cái gì đó.
"Không cần lo lắng, còn có ta đây." Thẩm Tường khoác tay lên vai của hắn, cười nói: "Chẳng lẽ ngươi không tin tực lực đại ca sao?"
"Đương nhiên tin tưởng, chỉ có điều tên kia quá cường đại, ta giống như đã có thể cảm ứng được khí thế của hắn." Hoắc Lân nói.
Thẩm Tường còn chưa đánh nhau chính diện với Hắc Thạch Thần Tôn, nhưng hắn đã nhìn thấy thực lực của Hắc Thạch Thần Tôn, mà bây giờ hắn cũng không yếu, Sáng Thế Thần lô và Cửu Tiêu Thần kiếm đều có thể mang tới cho hắn lực lượng rất cường đại, cho dù kém Hắc Thạch Thần Tôn một số thần cách, nhưng hắn vẫn rất có nắm chắc đánh bại Hắc Thạch Thần Tôn.
"Nhanh như vậy đã muốn tới rồi sao?" Thẩm Tường trông thấy Hoắc Lân lo lắng như thế thì hơi kinh ngạc, hắn cảm thấy đám người Hắc Thạch Thần Tôn muốn từ Cửu Tinh thần cảnh đi ra có lẽ còn phải mất một chút thời gian mới đúng.
"Rất nhanh." Hoắc Lân gật đầu nói ra: "Ta có htể cảm nhận được sự tồn tại của tên kia, nói không chừng bọn họ đã ở thế giới Cửu Thiên."
Hoắc Lân vừa mới nói xong, Cửu Tinh thần cảnh đột nhiên chấn động.
"Tới." Hoắc Lân vội vàng hô: "Đại ca, ngươi mau tránh, nếu là ta đánh không lại thì ngươi lại ra tay."
Thẩm Tường lập tức trốn vào bên trong vết nứt không gian, Hoắc Lân là Địa Tâm Thần Thú nơi này, hắn đương nhiên phải là người xuất chiến đầu tiên, nếu hắn thật đánh không lại thì cũng có thể tiêu hao lực lượng của Hắc Thạch Thần Tôn, tới lúc đó Thẩm Tường và Hắc Thạch Thần Tôn đánh sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
"Vật nhỏ, ngươi có lẽ là rất trẻ trung đi, ngoan ngoãn dập đầu cho ta, ta sẽ tha cho cái mạng nhỏ của ngươi, sau này ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi." Hắc Thạch Thần Tôn đột nhiên xuất hiện ở trước người Hoắc Lân, cười lạnh nói: "Nếu ngươi không muốn chết thì dập đầu cho ta nhanh một chút, làm nô bộc của ta."
Hắc Thạch Thần Tôn này vậy mà cường thế như thế, vừa tới ngay cả đánh cũng không muốn đánh đã đòi Hoắc Lân phải quỳ xuống dập đầu hắn, Thẩm Tường ở bên trong vết nứt không gian hận không thể lập tức chạy ra hung hăng giáo huấn Hắc Thạch Thần Tôn này.
"Vọng tưởng." Hoắc Lân quát lạnh, nắm đấm tỏa ra hỏa diễm, cuồng mãnh đánh ra ngoài.
Phanh.
Hắc Thạch Thần Tôn không nghĩ tới Hoắc Lân lại đột nhiên xuất thủ, nắm đấm rơi vào trước ngực hắn, sinh ra tiếng nổ kịch liệt, chấn động tới hắn lui về sau mấy bước.
"Vật nhỏ, không tệ lắm, có chút lực lượng." Hắc Thạch Thần Tôn vỗ vỗ chỗ vừa bị đánh ở trước ngực: "Xem ra thực lực chênh lệch không nhiều với những Thần Đế kia, như vậy cũng tốt, ta đánh cho tới khi ngươi dập đầu cho ta."
Hắc Thạch Thần Tôn đột nhiên nhảy vọt lên không trung, nổi giận gầm lên một tiếng, biến thành viên hầu màu đen to lớn, hơn nữa trong tay còn cầm lấy một thanh trường côn to lớn màu đen.
Thẩm Tường kinh ngạc trong lòng, Hắc Thạch Thần Tôn ngay từ đầu đã muốn sử dụng lực lượng mạnh nhất tới đối phó Hoắc Lân, có thể thấy được thực lực Hoắc Lân mạnh tới cỡ nào, để Hắc Thạch Thần Tôn phải nghiêm túc như vậy.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.