Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2228 - Chương 2228 - Giết Chết Hắc Thạch

Chương 2228 - Giết chết Hắc Thạch
Chương 2228 - Giết chết Hắc Thạch

Hắc Thạch Thần Tôn chỉ cần chiếm lấy Địa Tâm, lại thêm hắn hiểu rất rõ đối với Địa Tâm, không bao lâu là có thể khống chế thế giới Cửu Thiên này, Hoắc Lân làm Địa Tâm Thần Thú, là thủ hộ giả ở nơi này, bất kể như thế nào cũng không thể để Hắc Thạch Thần Tôn đạt được.

"Ngươi vật nhỏ này, chẳng qua chỉ là vừa mới sinh ra không bao lâu mà đã dám phách lối ở trước mặt ta như thế, ngươi tốt nhất ngoan ngoãn làm nô tài cho ta, như vậy ngươi mới còn có thể bảo vệ được cái mạng nhỏ này, đây là cơ hội cuối cùng mà ta cho ngươi." Hắc Thạch Thần Tôn cười nói, hiện tại hắn biến thành dáng vẻ viên hầu màu đen, trông quả thực rất dọa người, Hoắc Lân lúc này cũng cảm nhận được áp lực rất lớn.

"Lão già, cho dù chết, ta cũng sẽ không làm nô tài cho ngươi, ngược lại là ngươi dập đầu cho ta, làm lão bộc cho ta, ta cam đoan thời gian sống sau này của ngươi còn tốt hơn so với chó." Hoắc Lân cười lớn một tiếng, trong tay lóe lên hỏa quang, xuất hiện một cái chiến đao phun trào ra sóng khí hỏa diễm.

Hoắc Lân lúc này vẫn là dùng hình thái người chiến đấu với Hắc Thạch Thần Tôn, nhìn ra được hắn vẫn còn rất tự tin đối với thực lực của mình.

"Vật nhỏ không niết tự lượng sức mình, đã như vậy, chỉ có thể giáo huấn ngươi một trận cho thật tốt, để ngươi hiểu lực lượng của mình là nhỏ yếu cỡ nào." Trường côn màu đen trong tay Hắc Thạch Thần Tôn quét ngang về phái Hoác Lân, nhấc lên một trận cương phong màu đen, trong chớp mắt đã bao phủ Hoắc Lân lại.

Hoắc Lân chỉ là vừa mới muốn động thân, nhưng lại không biết tại sao thân thể trở nên rất chậm chạp, hắn muốn tránh đi trường côn quét tới, nhưng thân thể lại không thể khống chế tự nhiên, giống như có cái gì đó ngăn cản hắn.

"Hừ." Hoắc Lân hừ cái, thân thể tuôn ra một trận hỏa diễm mãnh liệt, lúc mắt thấy trường côn màu đen sắp quét ngang tới, hắn tránh thoát khỏi áp lực mà Hắc Thạch Thần Tôn bao phủ trên người hắn, vung đao bổ về phía trường côn màu đen kia.

Oanh.

Trên chiến đao của Hoắc Lân phun trào ra một cỗ hỏa diễm thần lực, lúc bổ vào trên trường côn bạo phát ra ngoài, đánh cho trường cồn thiếu chút nữa thì bay ra khỏi tay của Hắc Thạch Thần Tôn.

"Ngươi chỉ có chút bản lãnh này sao?" Hoắc Lân cười lạnh nói, trên người đột nhiên xuất hiện lân phiến, cánh tay cầm chiến đao cũng thay đổi thành móng vuốt Kỳ Lân, lập lòe ánh sáng đỏ rực, phun trào ra Hỏa Diễm thần lực mãnh liệt, vừa rồi Hắc Thạch Thần Tôn thả ra cương sát màu đen, lúc này đều bị hỏa diễm của hắn đốt cháy tịnh hóa.

"Đúng là có mấy phần bản sự, nhưng ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế thôi, vừa rồi ta cũng chỉ chơi đùa với ngươi một chút mà thôi, hiện tại ta sẽ dùng thực lực chân chính." Hắc Thạch Thần Tôn biến thành viên hầu, trên người có lớp lông dày, lúc này đang bốc lên từng đợt khói màu đen, giống như là hỏa diễm màu đen đang thiêu đốt ở trên người của hắn.

Rống,, rống, .

Hắc Thạch Thần Tôn đột nhiên cuồng hống hai tiếng, vốn là thân thể to lớn của hắn đột nhiên nhỏ đi, biến thành có kích thước giống với người bình thường, dáng vẻ lúc này chính là nửa người nửa vượn, trên người vẫn có lớp lông đen dày kia.

"Đây là hình thái mạnh nhất của ta." Hắc Thạch Thần Tôn nói xong, bỗng nhiên hóa thành một đạo hắc ảnh, trong chớp mắt đã tới bên cạnh Hoắc Lân, trường côn màu đen trong tay hắn từ trên đập mạnh xuống, lóe ra mấy chục bóng côn màu đen, như là một cây quạt lớn hung hăng vỗ xuống.

Hoắc Lân lại giống như lần trước, thân thể bị cỗ thất sát màu đen thả ra uy áp làm cho hành động trở nên chậm chạp, cơ bắp trên người hắn giống như bị một cỗ cưỡng chế cầm cố lại.

Lực lượng lúc này của Hắc Thạch Thần Tôn quả thực muốn cường đại hơn so với vừa rồi rất nhiều, sau khi thân thể thu nhỏ để hắn càng linh hoạt hơn, tốc độ càng nhanh hơn.

"Đã xong chưa?" Hoắc Lân gào lên một tiếng, sử dụng một mảng lớn hỏa diễm trên thân thể, trong nháy mắt trường côn nện vào trên người hắn, hắn hóa thành một con Hỏa Kỳ Lân uy vũ.

"Dùng bản thể, chính hợp ý ta." Hắc Thạch Thần Tôn cười to nói: "Không sai không sai, là một con Hỏa Kỳ Lân rất đẹp, sau này ngươi sẽ là tọa kỵ của ta."

Hoắc Lân tức giận gầm hét lên, trong miệng phun ra từng luồng từng luồng hỏa diễm, lúc những hỏa diễm này bay đi thì trở nên rất cứng rắn, như là quả cầu sắt vậy.

"Không có tác dụng gì." Hắc Thạch Thần Tôn vung côn đen lên, đánh về phía những quả cầu lửa rất cứng rắn này, sau khi đánh vào một quả cầu lửa trong đó thì quả cầu lửa đó đột nhiên nổ tung lên, đồng thời dẫn phát những quả cầu lửa khác cũng thi nhau nổ tung lên.

Ầm ầm, tiếng nổ liên tục hỏa quang bao phủ Hắc Thạch Thần Tôn, Hoắc Lân trông thấy chiêu này có hiệu quả, sau đó cuồng hống một tiếng, liên tục phun ra quả cầu lửa.

Thế nhưng là, Hắc Thạch Thần Tôn không phải ăn chay, hắn bị đánh nổ liên tiếp, tức giận quát, trường côn đột nhiên chọc tới, vừa đúng đâm vào miệng của Hoắc Lân, hơn nữa đỉnh của trường côn còn phun ra một đám khí sát màu đen.

Rống.

Hoắc Lân đau nhức hô một tiếng, ngã xuống mặt đất.

Hắc Thạch Thần Tôn bay nhảy tới, giơ trường côn lên, đối với Hoắc Lân ngã xuống đất chính là một trận đánh loạn.

"Để ngươi cuồng, ta đánh chết ngươi, ha ha ..." Hắc Thạch Thần Tôn cười lên như điên, lúc này hắn rất hưởng thụ loại cảm giác đánh bại Hoắc Lân này, thân thể Hoắc Lân chỉ là trùng vào một côn đã cảm thấy đau nhức kịch liệt, mà Hắc Thạch Thần Tôn này đã đánh hơn mười côn vào trên người của hắn.

"Xem ngươi có phục hay không, đánh tới ngươi cầu xin tha thứ mới thôi." Hắc Thạch Thần Tôn cười ha ha, ra tay vô cùng hung ác, đánh cho Hoắc Lân gào lên không ngừng.

Thẩm Tường âm thầm hít một hơi, gọi Cửu Tiêu Thần kiếm ra, đột nhiên từ bên trong vết nứt không gian léo ra, vừa đúng xuất hiện ở sau lưng Hắc Thạch Thần Tôn.

Lúc này Hắc Thạch Thần Tôn mặc dù đánh tới rất sảng khoái, nhưng cũng phát hiện đằng sau đột nhiên có người xuất hiện, nhưng là hắn tuy rằng phát hiện nhưng lại không kịp phản ứng, thanh Cửu Tiêu Thần kiếm đáng sợ kia của Thẩm Tường đã mãnh liệt đâm tới, đâm xuyên qua đầu của hắn.

"Ngươi ... là Thẩm Tường." Hắc Thạch Thần Tôn tuy rằng bị đâm xuyên đầu cũng không chết đi, nhưng Thần Hải đã bị trọng thương, lúc này Cửu Tiêu Thần kiếm còn đâm vào bên trong đầu của hắn, hắn có thể cảm nhận được thanh Cửu Tiêu Thần kiếm này rất khủng bố, đang không ngừng tuôn ra một loại thần lực quỷ dị ăn mòn Thần Hải của hắn.

Thẩm Tường nhanh chóng rút Cửu Tiêu Thần kiếm ra, bổ mạnh về phía đầu của Hắc Thạch Thần Tôn.

Đầu của Hắc Thạch Thần Tôn rơi xuống mặt đất, chỗ cổ dâng trào ra máu đen, kèm theo khí vụ nồng đậm bay vụt tới không trung.

Hoắc Lân nhảy tới, trong miệng không ngừng phun ra liệt hỏa, đốt cháy thân thể của Hắc Thạch Thần Tôn, hắn lo lắng Hắc Thạch Thần Tôn sẽ sống lại.

"Đốt không hết." Hoắc Lân hóa thành hình người, cau mày nói.

"Dùng cái này." Thẩm Tường lấy Sáng Thế Thần lô ra, rót thần lực vào thả ra một đám hỏa diễm đốt cháy thân thể của Hắc Thạch Thần Tôn, không bao lâu, thân thể của Hắc Thạch Thần Tôn đã bị đốt không còn.

Hoắc Lân kinh ngạc nói: "Hỏa diễm thật là lợi hại." Bản thân hắn chính là Hỏa Kỳ Lân, rất hiểu đối với hỏa diễm, Thẩm Tường dùng hỏa diễm thả ra từ cái lò nhỏ kia cũng có thể làm cho hắn cảm thấy sợ hãi.

"Khí tức hỏa diễm này rất giống với Địa Tâm thần linh, chẳng lẽ cái lò nhỏ này của ngươi là Sáng Thế thần khí?" Hoắc Lân hỏi.

"Đúng, làm sao mà ngươi biết Sáng Thế thần khí?" Thẩm Tường phóng lớn Sáng Thế Thần lô lên một chút, để Hoắc Lân nhìn càng rõ hơn.

"Ta đương nhiên biết, đây là trong trí nhớ của ta, chỉ có thế giới rất cường đại mới có thể dựng dục ra Sáng Thế thần khí, cũng có tình huống tương đối đặc thù, chính là Sáng Thế thần khí thất lạc, sau đó dựng dục ra thế giới." Hoắc Lân nói.

Thẩm Tường lập tức hiểu, tinh thần của những Thần quốc kia chính là thuộc về loại tình huống đặc biệt đằng sau, đều là Sáng Thế Thần lô luyện chế ra.

"Hắc Thạch Thần Tôn bị tiêu diệt, hắn đã có thể xuất hiện ở đây, nói rõ chín Thần Đế cũng tới đây, ta phải ra ngoài đối phó bọn hắn." Thẩm Tường nói ra: "Ngươi phải chữa thương cho thật tốt, ngươi bây giờ thế nhưng là cũng bị đả thương tới không nhẹ."

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment