Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2241 - Chương 2241 - Đại Thiên Môn

Chương 2241 - Đại Thiên môn
Chương 2241 - Đại Thiên môn

Thẩm Tường nghe thấy lời bàn tán của những người này thì lập tức nở nụ cười, trước đó hắn và Phong Vũ còn đang suy nghĩ phải làm sao để xác nhận Phi Giáp Long Ngạc có phải Du Chân cướp đi hay không, hiện tại đã có thể xác định chính là Du Chân làm.

Phong Vũ đi tới, hỏi: "Phi Giáp Long Ngạc kim giáp sắp đấu giá? Đây là sự thật sao? Chính là vị kia của Đại Thiên môn lấy được?"

"Đương nhiên là Du Chân Du Đại trưởng lão! Phi Giáp Long Ngạc có hình thể rất lớn, trên người có không ít kim giáp, hiện tại muốn muốn một hơi bán đi toàn bộ, Du Chân này vậy mà có thể bỏ đi được tài liệu luyện khí tốt như vậy?" Người kia cười đáp.

Phong Vũ nghe thấy lời nói của người này, kéo Thẩm Tường lại, bước nhanh đi về phía khách sạn trước mặt.

"Lừa đảo đáng chết, quả nhiên là hắn làm, trước đó ta còn cho rằng là hắn là anh hùng, vậy mà lại là một tên tiểu nhân hèn hạ như vậy." Phong Vũ vừa đi vừa lẩm bẩm.

Thẩm Tường chỉ là khẽ mỉm cười, đồng thời thả thần hồn ra thám thính câu chuyện của những người kia, biết được đấu giá hội này sẽ tổ chức vào ngay ngày mai.

Phong Vũ tức giận nói ra: "Hỗn đản này bán đi Phi Giáp Long Ngạc thả ra tin tức to lớn như thế, có phải là cảm thấy chúng ta đều là tiểu lâu la hay không, coi như truy cứu tới, hắn cũng chết không thừa nhận, tới lúc đó nói không chừng sẽ còn cắn ngược lại chúng ta một ngọm! Hắn nhiều năm qua, kinh doanh lên được thanh danh tốt như vậy, tới lúc đó tất cả mọi người chắc chắn đều sẽ tin tưởng hắn."

"Đại Thiên môn không phải thường xuyên làm loại chuyện trộm gà trộm chó sao? Du Chân làm Đại trưởng lão của Đại Thiên môn, vì sao lại có thanh danh tốt như vậy?" Thẩm Tường có chút không hiểu.

"Những chuyện trộm gà trộm chó kia đều là chuyện nhỏ, về sao Đại Thiên môn có nói đã trừng phạt những đệ tử kia, đồng thời còn nói xin lỗi đối với mọi người, tuy rằng như thế, nhưng trong một thời gian dài luôn truyền ra chuyện như vậy! Tuy nhiên Du Chân thường xuyên làm việc tốt, cứu người, cho nên tất cả mọi người đều tin tưởng Du Chân này." Phong Vũ hừ lạnh nói: "Nào ngờ tên này lại dối trá như vậy, cũng không biết hắn có phải cứu người thật hay không, nói không chừng hắn là đang diễn trò."

Phong Vũ và Thẩm Tường tiến vào một gian khách sạn, đồng thời thuê một gian phòng.

"Thẩm Tường, ngươi định làm như thế nào? Nửa người dưới của Phi Giáp Long Ngạc bị cướp đi cũng không thể cứ tính như vậy." Phong Vũ nói ra: "Bên Du Chân kia có thực lực rất mạnh, đằng sau còn có một cái Đại Thiên môn."

"Ngày mai đi tham gia đấu giá hội, chờ lát nữa ngươi đi thăm dò một chút, phải làm sao mới có thể lấy được tư cách! Tóm lại ta nhất định phải đoạt lại nửa thi thể của Phi Giáp Long Ngạc kia." Thẩm Tường cũng không sợ Du Chân và Đại Thiên môn.

"Được, bây giờ ta lập tức đi!" Phong Vũ nuốt không trôi cục tức này, một mặt là bị Du Chân đánh lừa, mặt khác chính là Phi Giáp Long Ngạc bị cướp đi, chỉ là thực lực của nàng không đủ, cho nên chỉ có thể xem ở Thẩm Tường.

Phong Vũ chẳng mấy chốc đã trở về, nàng ta lấy được hai mộc bài: "Năm vạn Thần Nguyên thạch một cái, chỉ có mua loại mộc bài này thì mới có thể tiến vào đấu giá hội! Dưới mặt đất của cửa hàng kia có một cái hội trường rất lớn, có thể chứa đựng tới mấy vạn người, gia hỏa này chỉ là bán mọc bài này đã kiếm lời một khoản rồi."

"Đến lúc đó sẽ có rất nhiều người đều sẽ đi mua sao? Phi Giáp Long Ngạc kim giáp thật sự quý giá như vậy sao?" Thẩm Tường cảm thấy không hiểu lắm, bởi vì hắn cảm thấy những kim giáp kia cũng chỉ có như vậy mà thôi, bằng không cũng sẽ không bị một kiếm của hắn chắm thành đôi.

Phong Vũ muốn trả lời, nhưng lại không biết phải trả lời như thế nào, bởi vì một kiếm của Thẩm Tường chém đôi những kim giáp kia, thật giống như là cắt đậu hũ vậy, cho nên những kim giáp này ở trong mắt Thẩm Tường thì không coi vào đâu! Nàng ta cũng rất tò mò, thanh kiếm tàn kia của Thẩm Tường tại sao lại lợi hại như vậy, dễ dàng phá vỡ kim giáp cứng rắn kia.

"Đối với rất nhiều người mà nói, kim giáp của Phi Giáp Long Ngạc rất chắc chắn, có thể dùng tới luyện chế Thần giáp hoặc là Thần binh! Ít nhất đối với ta mà nói thì vẫn tương đối quý." Phong Vũ suy nghĩ một lúc rồi nói ra: "Đương nhiên rồi, trong mắt ngươi so với đậu hũ thì không khác gì mấy!"

Thẩm Tường cười nói: "Vậy cũng không phải, đậu hũ cũng không thể bán ra rất nhiều Thần Nguyên thạch, nhưng kim giáp thì lại có thể! Đúng, chỉ là những kim giáp kia có thể bán bao nhiêu?"

Phong Vũ trả lời: "Có lẽ là có thể bán ra vài chục ức Thần Nguyên thạch đi! Đây cũng không phải con số nhỏ!"

Toàn thân thì đáng giá hơn trăm ức Thần Nguyên thạch, khó trách một con Phi Giáp Long Ngạc đã có thể chống đỡ được mười con dị Thần thú khác, hơn nữa lần này còn là kim giáp!

Thẩm Tường nếu không phải có Cửu Tiêu Thần kiếm và Sáng Thế Thần lô những Thần khí này thì chắc chắn cũng không nỡ giao ra, tuy nhiên bây giờ nha, trong mắt hắn cũng chỉ là đồ tương đối trân quý, có thể đổi được rất nhiều Thần Nguyên thạch.

Thẩm Tường và Phong Vũ ở lại trong một căn phong, trong gian phòng này có hai cái giường, Phong Vũ mặc dù là nữ tử nhưng nàng lại cảm thấy chẳng sao cả, vào lúc ban đêm, nàng ta ngã đầu ngủ say, ngủ rất say, nàng ta vậy mà không sợ Thẩm Tường giở trò xấu đối với Thẩm Tường.

Đi tới Tinh Pháp Thần vực, Nguyệt Nhi cũng không dám chạy ra ngoài, nàng ta là Miêu tộc, hơn nữa còn là thuần màu trắng, có cánh, rất dễ có thể nhận ra, hiện tại có rất nhiều thế lực lớn thế nhưng là đi khắp nơi bắt tộc viên của Thần tộc.

...

Sáng ngày hôm sau, Thẩm Tường và Phong Vũ cùng lúc tỉnh lại, sau khi rửa mặt đơn giản, bọn họ tiến về sàn bán đấu giá.

Sàn bán đấu giá này được xây dựng ở sâu dưới mặt đất, nằm ở một cái đại điện bên trong một cung điện rất lớn nằm dưới lòng đất, có thể chứa tới mấy vạn người cũng không cảm thấy chen chúc.

Thẩm Tường và Phong Vũ ngồi ở chỗ tương đối ở đằng sau, chỗ ngồi đằng sau đều tương đối cao, cho nên có thể trông thấy ở giữa có bàn đấu giá to lớn.

"Tốc độ rất nhanh, nhanh như vậy đã lấy xuống toàn bộ kim giáp! Rất ít, xem ra chính bọn hắn lưu lại một phần." Phong Vũ thấp giọng nói: "Ngươi định làm như thế nào?"

"Chờ Du Chân đi ra lại nói, hiện tại động thủ sẽ dọa hắn chạy mất." Thẩm Tường nói ra: "Tóm lại hôm nay ta nhất định phải đoạt lại thứ thuộc về ta."

Đấu giá hội chẳng mấy chốc đã bắt đầu, lúc này mọi người cũng yên tĩnh lại, nhìn xem người chủ trì kia chứng minh những kim giáp kia kiên cố tớ mức nào.

"Du Chân không tới, chỉ có mấy trưởng lão tương đối mạnh có mặt ở đây." Phong Vũ luôn luôn quan sát rất cẩn thận.

"Giá bắt đầu là năm trăm triệu Thần Nguyên thạch, hiện tịa bắt đầu tăng giá!" Chủ trì hô.

Vừa rồi tất cả mọi người trông thấy hắn chứng minh, đã biết được những kim giáp này cứng rắn tới cỡ nào, hơn nữa bọn họ cũng biết Đại Thiên môn là một môn phái lớn như vậy thì sẽ không lừa người, nếu không sẽ làm cho mọi người tức giận.

Mọi người bắt đầu thi nhau báo giá, chẳng mấy chốc đã bão tốt tới 30 ức!

"Một trăm ức!" Thẩm Tường đột nhiên hô to một tiếng, giọng nói này chấn động đến Địa cung này rung động.

Vốn là còn đang tăng giá không ngừng, đột nhiên yên tĩnh lại, thi nhau nhìn về phía Thẩm Tường.

"Vị bằng hữu này, ngươi chắc chắn muốn dùng một trăm ức tới mua những kim giáp này sao?" Người chủ trì cũng ngẩn người, nếu như thật, bọn họ đương nhiên rất vui lòng, chỉ có điều cái này có chút không thực tế.

"Nghe giọng điệu của ngươi có phải cho rằng những kim giáp này không đáng một trăm ức?" Thẩm Tường đứng lên cười nhạt một tiếng, hắn đã thay đổi một bộ dung mạo, cho nên hắn cũng không lo lắng sẽ bị nhận ra.

"Vị bằng hữu này, nếu ngươi tới gây chuyện thì cũng đừng trách chúng ta không khách khí." Người chủ trì trông thấy thái độ của Thẩm Tường thì biết Thẩm Tường muốn quấy rối.

Thẩm Tường trông thấy mấy lão giả đang bước nhanh về phía hắn, hắn là ngồi ở hàng cuối cùng, những lão giả kia cũng không dám bay trên đầu của những người khác, bởi vì đây là chuyện rất không lễ phép, chỉ có thể đi tới từng chút một.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment