Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2242 - Chương 2242 - Du Chân

Chương 2242 - Du Chân
Chương 2242 - Du Chân

Lúc trông thấy mấy lão giả kia sắp tới rồi, Thẩm Tường lập tức dịch chuyển tới trên đài đấu giá, cười to nói: "Ta cũng không phải tới để gây chuyện, ta chỉ là tới lấy về thứ thuộc về ta!"

"Ngươi ... ngươi thật muốn là địch với Đại Thiên môn chúng ta sao?" Người chủ trì lập tức giật mình, Thẩm Tường có thể dịch chuyển tới trước mặt hắn, nói rõ thực lực rất mạnh, bởi vì bọn hắn nơi này có trận pháp không gian tăng cường, nhưng lại không có tác dụng gì đối với Thẩm Tường.

"Không không không, ta không muốn là kẻ địch với Đại Thiên môn của các ngươi, chỉ là Du Chân Đại Thiên môn của các ngươi cướp đồ vật của ta, ta bây giờ muốn lấy về mà thôi." Trong khi Thẩm Tường nói, dịch chuyển tới bên cạnh những kim giáp kia, một chưởng đánh phá trận pháp giam cầm kim giáp, sau đó để kim giáp vào bên trong U Dao giới.

Người trong sàn bán đấu giá sợ ngây người, cũng dám trực tiếp lấy đi kim giáp của Phi Giáp Long Ngạc ở trước mặt nhiều người như vậy, đây chính là đang gây hấn với Đại Thiên môn!

"Nơi này chỉ là một nửa bộ phận thân thể của Phi Giáp Long Ngạc, còn có rất nhiều chắc còn ở trong tay Du Chân, hắn bây giờ ở nơi nào?"

Thẩm Tường vươn tay ra, phóng ra cỗ lực hút, người chủ trì kia bị hút tới, cái cổ bị Thẩm Tường bóp lấy: "Không muốn chết thì nói chỗ ở của Du Chân ra cho ta nhanh một chút."

Mấy lão giả vừa rồi đi bắt hắn kia vào lúc này cũng không lo được nhiều như vậy, bay thẳng lên trên đài đấu giá.

"Ngươi cũng đừng có ngậm máu phun người, Phi Giáp Long Ngạc này là Đại trưởng lão chúng ta trải qua ác chiến ba ngày ba đêm mới chém giết, ngươi vậy mà vu khống cho Đại trưởng lão chúng ta!" Một lão giả tức giận nói: "Ta còn tận mặt nhìn thấy trên thân thể Phi Giáp Long Ngạc kia đầy thương thích!"

"Ba ngày ba đêm? Vậy hiện tại mời hắn đi ra, nói xem một chút hắn giết chết Phi Giáp Long Ngạc như thế nào!" Thẩm Tường cười lạnh nói: "Phi Giáp Long Ngạc thế nhưng là tự tay ta chém giết, lúc ấy được ta chém thành hai đoạn, nửa bộ phận trên rơi vào trong vũng bùn, nửa phần dưới lơ lửng giữa không trung, bị hắn dùng bảo vật lấy đi."

Một lão giả khác cười lạnh vài tiếng: "Nói bậy bạ, chúng ta đều trông thấy toàn thi thể của Phi Giáp Long Ngạc, không thể không nói, đại trưởng lão quả nhiên cường đại, vậy mà có thể để cho Phi Giáp Long Ngạc có kim giáp kia dính đầy vết thương chằng chịt, ngươi nói ngươi có một nửa thân thể Phi Giáp Long Ngạc, ngươi bây giờ lấy ra xem a!"

Mấy lão giả này đều vô cùng kiêng kỵ Thẩm Tường, người dám dám nháo sự ở chỗ này, đồng thời đối với lực lượng không gian nắm giữ được tinh thâm như vậy thì chắc chắn không phải hạng người bình thường, thực lực có lẽ là rất mạnh, bọn họ vừa rồi đã nhìn thấy một chưởng của Thẩm Tường oanh phá trận pháp cường đại kia, mà bọn họ đều rất khó có thể làm được.

Thẩm Tường lắc đầu thở dài: "Xem ra các ngươi đều bị Du Chân lừa, nếu ta lấy ra, ngươi nói thế nào? Chính các ngươi tự hỏi chính mình một chút đi, ngay trước mặt nhiều người như vậy mà còn mạnh miệng như vậy mà không cảm thấy rất vô sỉ sao? Các ngươi thật trông thấy thi thể mình đầy thương tích? Hay là Du Chân nói với các ngươi như vậy?"

"Cái này ... cái này, chúng ta quả thực trông thấy thi thể Phi Giáp Long Ngạc, tuy rằng chỉ là một nửa, nhưng là ... nhưng là Đại trưởng lão hắn nói hắn cắt chém qua." Lão giả kia ấp a ấp úng nói, bởi vì bọn hắn quả thực nói mạnh miệng, bọn họ chỉ nhìn thấy một nửa thi thể, hơn nữa không có một chút tổn thương nào.

Bọn họ lúc ấy cũng rất nghi hoặc, bởi vì một nửa thi thể của Phi Giáp Long Ngạc đó có vết cắt rất chỉnh tề, liếc mắt là có thể nhìn ra là lập tức chém thành hai đoạn, lúc ấy để bọn hắn tương đối kinh ngạc chính là vết cắt những kim giáp kia trông giống như bị chém đứt rất dễ dàng vậy.

"Ồ?" Thẩm Tường cười: "Ta nhớ được trước đó ngươi còn nói ngươi tận mắt nhìn thấy toàn thi thể bị thương tích đầy mình, nhưng bây giờ làm sao đổi giọng nói chỉ có một nửa rồi?"

Người ở chỗ này đều phát ra tiếng chất vấn, lời đầu của lão giả này không khớp với lời sau, chắc chắn là nói láo!

Điều này nói rõ, Thẩm Tường tương đối đáng tin, Du Chân cướp đi một nửa thi thể của Phi Giáp Long Ngạc!

"Hừ, dựa vào cái gì nói Đại trưởng lão cướp đi một nửa thi thể của Phi Giáp Long Ngạc? Nói không chừng là ngươi cướp đi một phần cũng không chừng?" Lão giả kia mạnh miệng nói, nếu như thừa nhận chuyện này ở trước mặt mọi người thì Đại Thiên môn bọn họ chắc chắn sẽ bị làm trò cười.

"Ngươi trước tiên giải thích trước tại sao ngươi phải nói dối, ngươi gạt ta không quan hệ, nhưng ngươi coi mấy vạn bằng hữu ở đây làm kẻ ngốc tới lừa dối, đây chính là các ngươi không đúng!" Thẩm Tường cười nhạt một tiếng, hắn để lão giả kia măng to trong lòng, Thẩm Tường thế nhưng là đang kéo cừu hận cho hắn.

"Để Du Chân đi ra đốt chất với nhau đi!" Có người hô: "Chúng ta chỉ tin tưởng vào đôi mắt của mình, chúng ta thế nhưng là thanh toán Thần Nguyên thạch đi vào, nhưng bây giờ đồ bán đấu giá lại không có!"

Người ở Tinh Pháp Thần vực này vẫn là tương đối nói quy tắc, bởi vì vừa rồi lão giả kia nói dối, cho nên bây giờ tất cả mọi người không tin Đại Thiên môn.

Thẩm Tường nói ra: "Ta bây giờ lập tức lấy ra một đoạn thi thể Phi Giáp Long Ngạc khác!"

Nói xong, Thẩm Tường từ trong U Dao giới lấy ra nửa trên thân thể của Phi Giáp Long Ngạc lớn như ngọn núi nhỏ vậy, phía trên còn có rất nhiều bùn khô, nhưng không khó để nhìn ra đây là Phi Giáp Long Ngạc.

"Lúc đó ta chém Phi Giáp Long Ngạc thành hai khúc, nhưng là Phi Giáp Long Ngạc không chết, ta công kích đầu Phi Giáp Long Ngạc, đánh nửa người vào trong vũng bùn thì cũng ở ngay lúc này, Du Chân xuất hiện lấy đi nửa đoạn dưới thi thể." Thẩm Tường chỉ chỉ vào chỗ lõm trên cái đầu của Phi Giáp Long Ngạc: "Nơi này chính là ta đánh!"

Thẩm Tường lấy ra chứng cứ rõ ràng, làm cho người tin phục, người ở chỗ này đều cảm nhận được Đại Thiên môn đang lừa đảo, lúc này thi nhau hô hào đòi Đại Thiên môn trả lại Thần Nguyên thạch.

Đồng thời, trong lòng mọi người cũng sợ hãi thán phục thực lực của Thẩm Tường, vậy mà có thể đánh đầu và xương cốt của Phi Giáp Long Ngạc kim giáp tới lõm xuống dưới, phần lực lượng này rất là đáng sợ, còn có chính là vết cắt chỉnh tề kia, càng làm cho người sợ hãi thán phục liên tục!

Thẩm Tường đột nhiên cảm ứng được một cỗ khí tức tới gần, lập tức thu nửa thi thể này lại, hắn lo lắng Du Chân đột nhiên đi tới lại lấy một nửa này đi.

"Du Chân tới rồi!" Có người đột nhiên hô.

Du Chân mặc áo bào đỏ, trong tay cầm một cái quạt xếp, lại là một bộ khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn, khắp khuôn mặt hắn lúc này là vẻ lạnh lùng.

"Hừ, lại có người nói xấu ta ở chỗ này, rõ ràng là ngươi cướp đi Phi Giáp Long Ngạc ta giết chết, Du Chân ta là ai mà mọi người còn không biết sao? Ta sẽ làm ra loại chuyện trộm gà trộm chó này sao?" Du Chân ngược lại rất tỉnh táo, hắn cho rằng Thẩm Tường đuổi tới nơi này bởi vì đấu giá hội truyền tin quá rộng, cũng không nghĩ tới Thẩm Tường và Phong Vũ đi tìm lão giả kia.

"Nhưng vì sao bọn họ phải nói dối?" Thẩm Tường nhìn về phía hai lão giả kia: "Chẳng lẽ các ngươi chột dạ sao?"

"Bọn họ là bọn họ, ta là ta! Bọn họ chỉ muốn giữ gìn tôn nghiêm của Đại Thiên môn, bọn họ nói dối quả thực sai!" Du Chân lấy ra một thanh trường kiếm: "Mà ngươi mới thật là cường đạo, cướp đi Phi Giáp Long Ngạc mà ta vất vả chém được!"

"Có thể dễ dàng chém Phi Giáp Long Ngạc thành hai đoạn, đồng thời một cước đạp nát đầu Phi Giáp Long Ngạc, ngươi cho rằng đây là chuyện rất vất vả sao?" Thẩm Tường cười nhạt một tiếng, hướng về phía mọi người nói: "Mọi người, các ngươi cho là như thế nào?"

Du Chân mặc dù biết Thẩm Tường rất mạnh, nhưng hắn cảm thấy nơi này là địa bàn của bọn hắn, hơn nữa bọn hắn kinh doanh đi ra thanh danh nhiều năm như vậy có thể cho hắn có ưu thế rất lớn.

"Đây đều là ta hao hết lực lượng của Phi Giáp Long Ngạc, cuối cùng tụ lực hai kích mới có thể thuận lợi, ngươi nhanh đưa một nửa thi thể cùng với kim giáp vừa rồi ngươi cướp trả lại cho ta, bằng không cũng đừng trách Đại Thiên môn chúng ta không khách khí." Du Chân nắm trường kiếm, rót thần lực cường đại vào, khiến cho trường kiếm run rẩy lên tỏa ra trận trận khí áp cường đại.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment