Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2251 - Chương 2251 - Đằng Dũng

Chương 2251 - Đằng Dũng
Chương 2251 - Đằng Dũng

"Hai viên." Phong Vũ lúc này rất vui vẻ, ngưng ra một cái cốt cách để nàng ta cảm thấy lực lượng của mình tăng cường rất nhiều, hận không thể lập tức đi tìm một con dị Thần thú tới luyện một chút.

Phong Vũ lấy ra cái hộp ngọc kia đưa cho Thẩm Tường: "Còn lại mười tám viên, trả lại cho ngươi."

Thẩm Tường đẩy hộp ngọc trở về, nói ra: "Chính ngươi giữ đi, ta bây giờ cũng chưa cần, ngươi bây giờ chỉ có hai cốt cách cũng chưa đủ, phải tiếp tục, ít nhất phải có năm cốt cách mới được."

"Ừm, ta sẽ cố gắng." Phong Vũ khẽ gật đầu.

"Đúng rồi, hai ngày trước có người tới tìm ngươi, hắn dáng dấp gầy teo cao cao..." Thẩm Tường nói cho Phong Vũ biết chuyện hắn gặp tên nam tử kia, Phong Vũ nghe được cười khanh khách.

"Ngươi cái tên này, ngươi như vậy là làm xấu thanh danh của ta, cần phải phụ trách đối với ta nha." Phong Vũ cười hì hì nói: "Như vậy cũng tốt, hỗn đản kia cũng sẽ không cả ngày nhớ ta."

"Đại ca, đại ca." Đay là giọng nói của Hoa Lãng.

"Cái tên này làm sao gọi ngươi là đại ca?" Phong Vũ vừa mới hỏi thì lập tức nghĩ tới, Thẩm Tường chắc chắn là cho Hoa Lãng Cốt Cách Thần đan, nàng ta không nghĩ tới Cốt Cách Thần đan trung phẩm ở trong mắt Thẩm Tường vậy mà lại không có địa vị như vậy, tùy tiện là cho.

Thẩm Tường vội vàng mở cửa ra, chỉ thấy sau lưng Hoa Lãng thấp bé có một người trung niên khôi ngô, người trung niên này mày rậm mắt to, có râu quai nón, trông rất bưu hãn, nhìn có vẻ thật thà.

"Đi vào rồi nói." Hoa Lãng vội vàng tiến vào trong sảnh, sau đó đóng cửa đá lại.

"Đệ tử chân truyền." Phong Vũ hơi kinh ngạc, vội vàng đứng lên.

Thẩm Tường cũng chú ý tới bên hông đại hán trung niên này có khối ngọc bội màu tím, trên đó viết một chữ "Chân", đây chính là chứng minh thân phận đệ tử chân truyền.

"Thẩm huynh đệ tốt, tại hạ Đằng Dũng." Đại hán trung niên ôm quyền nói ra: "Tuy ta là đệ tử chân truyền nhưng các vị không cần câu nệ quá mức."

"Đúng đúng đúng, mọi người nhanh ngồi xuống." Hoa Lãng vội vàng cười nói, còn lấy nước trà ra, rót trà cho mấy người Thẩm Tường.

"Đây là Phong Vũ." Thẩm Tường vội vàng giới thiêu Phong Vũ cho Đằng Dũng.

"Đằng đại ca tốt." Phong Vũ vội vàng đứng lên hành lễ.

Đằng Dũng mỉm cười gật đầu, hắn là đệ tử chân truyền nhưng không có làm dáng gì cả, dáng vẻ tuy rằng tương đối bưu hãn nhưng tính cách lại hết sức hiền hòa.

"Đằng đại ca đã từng cứu ta một mạng, lúc ấy ta ở bên ngoài săn giết dị Thần thú, thọc một cái ổ thú, lúc ấy chính là Đằng đại ca đã liều chết cứu ta, khi đó cũng dẫn tới bản thân hắn bị trọng thương, tu vi đình trệ một đoạn thời gian, bỏ lỡ rất nhiều chuyện tốt." Hoa Lãng thở dài, mặt mũi đầy vẻ xấu hổ.

"A Lãng, những chuyện này đã qua rồi, không cần nhắc lại, cứu ngươi là chuyện ta tình nguyện." Đằng Dũng cười ha ha một tiếng, vỗ vỗ bả vai Hoa Lãng.

"Đằng đại ca thật là một người có nghĩa khí ngút trời, có thể kết giao với Đằng đại ca, thật sự là vinh hạnh." Thẩm Tường cười nói: "Ta bây giờ cũng không quanh co lòng vòng."

"Chắc hẳn A Lãng cũng nói với ngươi rồi đi, ta bây giờ muốn thành lập một cái thế lực nhỏ, cần người có thực lực cường đại giống Đằng đại ca, người có tình có nghĩa gia nhập."

Đằng Dũng khẽ gật đầu: "A Lãng đã nói với ta, đồng thời cho ta một viên Cốt Cách Thần đan trung phẩm, ta ở nội môn tuy là đệ tử chân truyền, có được trăm thần cách nhưng cũng phải xem sắc mặt của Đan Thần viện, Đan Thần viện vì để cho chúng ta nghe lệnh bọn họ cho nên khống chế Cốt Cách Thần đan rất chặt, chúng ta rất khó chiếm được."

Nói tới Đan Thần viện, Đằng Dũng lập tức toát ra sắc mặt giận dữ: "Đan Thần viện thật sự là khinh người quá đáng, cho dù cực lực làm bọn hắn vui lòng, nhưng muốn để bọn hắn luyện đan giúp còn phải trả giá càng nhiều, được bọn họ sai sử như làm nô lệ vậy."

Thẩm Tường mừng rỡ trong lòng, hắn không nghĩ tới Đan Thần viện vì khống chế những cường giả này vậy mà làm ra rất nhiều chuyện để người oán giận.

"Đằng đại ca thế nhưng là ngoại môn khảo hạch tiến vào, hắn nhưng rất cố gắng mới trở thành đệ tử chân truyền nội môn, nhưng lại bị Đan Thần viện đối đãi khác." Hoa Lãng nói lên những việc này, cũng là mặt mũi đầy vẻ oán giận.

"Chúng ta từ ngoại môn tiến vào, thực lực tuyệt không yếu hơn so với những tên oắt con kia, nhưng bây giờ một số tên nhỏ bé có bối cảnh ở Đan Thần viện cũng dám nhẩy lên đầu chúng ta." Đằng Dũng hừ một tiếng: "Ta chính là bởi vì không vừa mắt đánh cho một tên nhỏ bé tàn phế, kết quả bị Đan Thần viện trừng phạt vạn năm không nhận được Thần đan và tin tức dị Thần thú."

"Đan Thần viện thật sự là quá đáng." Thẩm Tường gật đầu nói.

"Nếu như muốn hủy bỏ trừng phạt vậy phải cần 1000 ức Thần Nguyên thạch mới được, ta nhổ vào, ta tình nguyện cầm lấy đi cho chó ăn cũng không cho bọn họ." Đằng Dũng càng nói càng tức.

Phong Vũ cực kỳ thông minh, suy nghĩ là hiểu bây giờ đang có chuyện gì xảy ra, Thẩm Tường chính là muốn thông qua chính mình nắm giữ Thần đan tới lôi kéo những người không hài lòng với Đan Thần viện này, từ đó thành lập thế lực nhỏ của chính mình, nàng ta tới bây giờ mới phát hiện chính mình thật sự là quá trẻ tuổi, căn bản nhìn không thấu Thẩm Tường, không chỉ thực lực cường hãn, hơn nữa còn có rất nhiều Thần đan trân quý.

"Đằng đại ca, mạo muội hỏi một chút, ngươi bây giờ có bao nhiêu cốt cách." Thẩm Tường nói.

"Ba cái, ta đã lâu lắm rồi chưa ngưng ra, chúng ta những ngoại môn tiến vào này, kiếm Cốt Cách Thần đan cũng không dễ dàng, không giống những gia hỏa sinh ra ở nơi này, nhưng bọn hắn cũng không khá hơn chút nào, mặc dù có nhiều Cốt Cách Thần đan hơn so với chúng ta, bọn họ cũng chưa chắc có được nhiều thần cách." Đằng Dũng nói ra: "Ta ở bên trong đệ tử chân truyền không dám nói mạnh nhất nhưng dám khiêu chiến ta lại không nhiều."

"Đằng đại ca, ngươi bây giờ ăn Cốt Cách Thần đan trung phẩm cần bao nhiêu canh giờ mới có thể luyện hóa?" Thẩm Tường lại hỏi.

"Bốn canh giờ là luyện hóa, ta cũng biết sáu canh giờ là tốt nhất, nhưng này cần Cốt Cách Thần đan thượng phẩm mới được, cái đó càng khó kiếm, có trung phẩm cũng không tệ rồi." Đằng Dũng nói.

Phong Vũ cũng âm thầm gật đầu, Cốt Cách Thần đan thượng phẩm đều là bán đấu giá, mỗi lần đấu giá đều gây nên tranh đoạt, mỗi lần đều chỉ bán một viên.

"Cốt Cách Thần đan thượng phẩm cũng chỉ cử hành đấu giá trong nội môn, mỗi tháng một lần, mà ta bây giờ bị Đan Thần viện hạn chế tiến vào đấu giá hội." Đằng Dũng hừ một tiếng.

"Đằng đại ca, cái này cho ngươi." Thẩm Tường đưa tới hai viên Cốt Cách Thần đan thượng phẩm: "Viên Cốt Cách Thần đan trung phẩm mà A Lãng đưa cho ngươi thì ngươi trả lại cho hắn đi, viên đó không có tác dụng lớn với ngươi, cái này mới thích hợp với ngươi."

Trong sảnh, Phong Vũ, Hoa Lãng và Đằng Dũng lập tức hít một hơi, hai viên Cốt Cách Thần đan trong lòng bàn tay của Thẩm Tường đều là thượng phẩm, loại mùi hương và khí tức trực tiếp này là có thể phân biệt ra được, hơn nữa phẩm chất cũng là chủng loại tuyệt hảo kia, vật trân quý như vậy, nói cho là cho.

"Cái này. . . Cái này. . ." Đằng Dũng có chút không dám tin tưởng.

"Cầm lấy đi, ta tạm thời chỉ có những thứ này." Thẩm Tường cười cười nói.

"Đa tạ, từ nay về sau, ngươi chính là đại ca của ta." Đằng Dũng cũng học Hoa Lãng, gọi Thẩm Tường là đạ ca, trước đó hắn vì Cốt Cách Thần đan thượng phẩm thế nhưng là bị Đan Thần viên sai sử như chó, nhưng bây giờ Thẩm Tường lại trực tiếp đưa cho hắn hai viên, trong lòng rất cảm động.

Đột nhiên cửa đá bị người dùng lực gõ.

"Phong Vũ, nhanh đi ra cho ta." Giọng nói này Thẩm Tường biết, chính là nam tử lần trước tới tìm Phong Vũ, cuối cùng bị Thẩm Tường chọc tức mà chạy.

"Là Phong Nguyên, gia hỏa này là con cháu Phong gia, tới nơi này rất lâu rồi, hỗn đản này làm sao còn tới." Phong Vũ đi qua mở cửa, hiện tại nàng ta cũng không sợ Phong Nguyên, Đằng Dũng loại cường giả này thế nhưng đang ở chỗ này đây.

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment