Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2252 - Chương 2252 - Đoàn Kết Ngoại Môn

Chương 2252 - Đoàn kết ngoại môn
Chương 2252 - Đoàn kết ngoại môn

Lúc Phong Vũ đi qua mở cửa, Đằng Dũng vội vàng thu hồi ngọc bội màu tím bên hông mình, che giấu tốt thân phận đệ tử chân truyền của mình!

Thẩm Tường lo lắng Phong Vũ có chuyện xảy ra cũng vội vàng theo sau.

Sau khi mở cửa, hai người đứng ngoài cửa, một tên là Phong Nguyên trước đó từng tới, một người khác thì có dáng dấp có chút giống với Phong Nguyên, chẳng qua là người trung niên.

"Cha, chính là tiểu tử này làm nhục nhã ta!" Phong Nguyên tức giận nói, hắn hận không thể giết chết Thẩm Tường, một tên đệ tử ngoại môn tiến vào vậy mà phách lối đối với hắn như vậy.

"Phong Vũ, nghe nói ngươi có nam nhân, thật sao?" Người trung niên kia lạnh giọng nói: "Ngươi biết rõ phải gả cho Viên gia, tại sao còn muốn tìm nam nhân ở bên ngoài, ngươi đây chính là kẻ phạm tội gia tộc!"

"Ta và Phong gia sớm đã không còn quan hệ rồi, ta trước đó thế nhưng là trả về rất nhiều Thần Nguyên thạch, sau đó Phong gia cũng không truy cứu, có phải thấy ta tiến vào Vạn Cổ sơn trở thành đệ tử nội môn, các ngươi lại bắt đầu làm phiền đối với ta?" Giọng nói của Phong Vũ trở nên lạnh lùng nói: "Ta có nam nhân thì liên quan gì tới các ngươi, các ngươi cũng không phải cha mẹ ta, có cái rắm tư cách để ý tới chuyện của ta?"

Phong Vũ nói xong, đang muốn đóng cửa lại nhưng lại bị trung niên kia giữ lại.

"Phong Nam Dực ta tốt xấu gì cũng là trưởng bối của ngươi, ngươi dám nói chuyện với ta như thế, làm phản rồi!" Phong Nam Dực tức giận rồi mới đi tới, hắn trông thấy trong này còn có mấy người thì sầm mặt lại: "Chẳng lẽ đây đều là ngươi tìm tới giúp đỡ? Hừ, chẳng qua là một đám cặn bã từ ngoại môn tiến vào, hôm nay ta sẽ giáo huấn ngươi một chút súc sinh vô lễ đối với trưởng bối."

Thẩm Tường vội vàng kéo Phong Vũ ra đằng sau, lúc này ai nấy đều thấy được, Phong Nam Dực này căm hận Phong Vũ như vậy thì chắc chắn có nguyên nhân khác, Thẩm Tường đã đoán được, cha mẹ Phong Vũ trước đây cũng dạo qua nội môn, chắc chắn từng có xung đột với Phong Nam Dực.

Đằng Dũng đã đứng dậy, lóe lên trong nháy mắt đi tới, hắn nhìn vào Phong Nam Dực, trầm giọng nói: "Mới vừa nói ngoại môn tiến vào đều là cặn bã, có phải là ngươi nói không?"

Phong Nam Dực trông thấy Đằng Dũng bị chọc giận, trong lòng cũng rất vui vẻ, hắn căn bản không nhìn ra được thực lực của Đằng Dũng, hắn cười lạnh nói: "Là ta nói thì như thế nào? Các ngươi đám phế vật ngoại môn này, đừng cản trở ta giáo huấn tiểu bối vô lễ, bằng không ngay cả ngươi ta cũng thu thập luôn."

Phong Nam Dực cho rằng Phong Vũ mới tiến vào nội môn thì chắc chắn chưa kết giao được đệ tử cường đại gì, cho nên Đằng Dũng ở trong mắt hắn cũng chỉ là người vừa mới từ ngoại môn tiến vào.

Ba!

Bàn tay Đằng Dũng đột nhiên đánh ra, Phong Nam Dực lập tức bị đánh bay, đâm vào trên vách động, trong miệng chảy máu, mặt đất còn có mấy cái răng bị đánh văng ra.

"Ngươi ... ngươi ..." Phong Nma Dực che lấy khuôn mặt bị sưng lên kia, tuy rằng trong lòng tức giận, nhưng nhiều hơn chính là hoảng sợ, lực lượng một bạt tai vừa rồi của Đằng Dũng kia là rất đáng sợ, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, lúc này không dám thở mạnh.

"Ngươi trong mắt ta cũng chỉ là một tên tiểu bối, dám mắng ta là cặn bã!" Đằng Dũng bước hai bước đã vượt tới trước mặt Phong Nam Dực, nắm chặt lấy hắn lại lại một bàn tay bay tới.

Nghe thấy tiếng bạt tai vang dội kia, Phong Nguyên ở bên cạnh xem cũng sợ ngây người, tuy rằng hai chân như nhũn ra nhưng hắn phản ứng rất nhanh, quay người xông ra cửa đá, nhưng lại bị Thẩm Tường bắt lấy.

"Tiền bối ... ta, ta sai rồi, xin tha mạng!" Phong Nam Dực tiếp tục cầu xin tha, hắn biết mình nặng bao nhiêu, tuy nói là đệ tử nội môn nhưng hắn không có Đan Thần viện và Trưởng Lão viện làm chỗ dựa, gặp phải đệ tử chân truyền, coi như bị phế sạch thì hắn cũn không thể làm gì khác.

"Những kẻ dựa dẫm vào người khác, ngươi cũng chỉ có chút cốt khí như vậy, ta có thể lấy mạng chó của ngươi, nhưng là ... Hừ hừ!" Đằng Dũng nói xong, bàn tay nắm đấm giao thế chào hỏi đổ ập đánh tới, chỉ trong mấy cái chớp mắt, Phong Nam Dực này đã bị đánh hôn mê.

Cuộc đời Đằng Dũng ghét nhất chính là loại chuyện gia hỏa khi dễ đệ tử ngoại môn mới tiến vào, hắn năm đó tiến vào nội môn cũng thường xuyên bị khi dễ như thế, cho nên hiện tại hắn trông thấy, bất kể như thế nào đều phải ra tay giáo huấn loại gia hỏa này, huống chi còn là khi dễ nữ tử có quan hệ rất tốt với Thẩm Tường.

"Cút, có bao xa cút bấy xa, đừng để ta nhìn thấy các ngươi nữa!" Đằng Dũng nắm lấy Phong Nam Dực, giống như ném hòn đá vậy, hung hăng ném về phía Phong Nguyên, Phong Nguyên bị chính lão cha mình bay tới nện vào cũng bị cỗ lực trùng kích mạnh mẽ kia va tới nôn ra máu.

Phong Nam Dực từ lúc bị một bạt tai đầu tiên thì biết Đằng Dũng là đệ tử chân truyền rất mạnh, cho nên hắn cũng không dám phách lối nữa, bằng không khó giữ được cái mạng nhỏ này, hiện tại nhiều lắm chỉ bị đánh phế mà thôi!

Phong Nguyên cõng Phong Nam Dực, vội vàng chạy khỏi động phủ này, hắn lo lắng cho mình cũng khổ như phụ thân mình, trước đó hắn đã định bỏ phụ thân ở lại một mình chạy đi.

"Không cần lo lắng, đánh loại đồ chơi này ta không có hậu quả gì, coi như Phong gia tới cũng không thể buộc ta ra sao!" Đằng Dũng nói, hắn dù sao cũng có trăm thần cách, chỉ cần không phải những người có nhiều cốt cách ra tay, hắn hơn phân nửa không có việc gì, dù sao hắn bây giờ đã được Đan Thần viện trừng phạt, cho nên cũng chẳng có cái gì phải sợ.

"Đa tạ Đằng đại ca!" Phong Vũ vội vàng nói cảm ơn.

"Không cần phải khách khí, năm đó ta mới vừa tiến vào nội môn cũng từng bị khi dễ qua! Chúng ta những người từ ngoại môn tiến vào, nên đoàn kết lại chống lại nội môn." Đằng Dũng nói với Thẩm Tường: "Đại ca, ta có mấy vị bằng hữu, tuy rằng không phải trăm thần cách, nhưng làm người không tệ, là người ta tin tưởng, đều là bạn cùng chung hoạn nạn, cũng đều là ngoại môn tiến vào, đã có tình nghĩa với ta trong nhiều năm."

"Nếu như có thể mà nói, để bọn họ tới nói chuyện với ta, Cốt Cách Thần đan thượng phẩm chắc chắn sẽ không thiếu." Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Đệ tử ngoại môn chúng ta nên đoàn kết lại, như vậy không cần phải xem sắc mặt của nội môn."

Hoa Lãng nói ra: "Đệ tử ngoại môn sớm đã có ý nghĩ như vậy, nhiều năm qua cũng có người có ý định làm như thế, mà Đan Thần viên và Trưởng Lão viện cũng mặc kệ, bởi vì căn bản không uy hiếp được bọn họ, hơn nữa nếu thật muốn làm như thế, chỉ cần Đan Thần viện cắt nguồn Thần đan cấp cao, không cấp cho nhóm người này, qua một thời gian ngắn tự nhiên sẽ giải tán."

Đằng Dũng nói ra: "Năm đó cũng có một vị đại ca triệu tập chúng ta lại, nhưng là chúng ta không kiên trì được bao lâu, không có Thần đan hỗ trợ, chúng ta mãi mãi không tăng lên được, cho nên cuối cùng chỉ có thể giải tán, tiếp tục nghe Đan Thần viện và Trưởng Lão viện phân công."

Đan Thần đều là được thế lực lớn nắm trong tay, hơn nữa cũng là một chỗ hạch tâm của thế lực lớn, cho nên vòng quan hệ của đám người Đằng Dũng năm đó rất khó lôi kéo được Đan Thần tới, bởi vì bọn hắn cũng không đủ tài nguyên và nội tình để Đan Thần trợ giúp bọn họ, lại có chính là Đan Thần có địa vị rất tôn quý, mà bọn họ những người này đều là đám ô hợp, Đan Thần đương nhiên sẽ không làm bạn với bọn hắn.

Nhưng bây giờ thì khác! Thẩm Tường có thể cung cấp Cốt Cách Thần đan, Đằng Dũng cũng đã đoán ra Thẩm Tường là một tên Đan Thần, chỉ là hết sức tò mò vì sao Thẩm Tường không tiến vào Đan Thần viện, hắn nghi ngờ dã tâm của Thẩm Tường rất lớn, muốn kiến tạo một cái thế lực nhỏ thuộc về chính mình.

"Ta bây giờ đi tìm tới những huynh đệ kia, A Lãng, ngươi để ý động tĩnh đôi cha con vừa rồi kia, nói không chừng bọn chúng sẽ triệu tập lại đệ tử Phong gia ở chỗ này lại, theo ta được biết, Phong gia cũng có hai tên đệ tử chân truyền ở chỗ này." Đằng Dũng nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment