Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2277 - Chương 2277 - Đệ Tử Chân Truyền Đệ Nhất

Chương 2277 - Đệ tử chân truyền đệ nhất
Chương 2277 - Đệ tử chân truyền đệ nhất

"Cái tên này là lo lắng cho mình chết được quá sảng khoái, cho nên mới chọc giận Hoắc Dương, muốn để Hoắc Dương hành hạ chết hắn từng chút xíu một." Một người cười nói: "Người này có bị bệnh không?"

"Không đúng, Hoắc Dương hiện tại tức giận như vậy thì chắc chắn sẽ lập tức giải quyết hắn."

"Cũng không nhất định, Hoắc DƯơng tuy rằng cuồng, nhưng đối phó loại người này hắn có thể khống chế lại, chắc chắn sẽ để cho đối phương chịu mọi tra tấn trước khi chết."

Tất cả mọi người cảm thâ Thẩm Tường chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng chỉ có một người không cho rằng như vậy, chính là đại hán trước đó ngăn Thẩm Tường lại, hắn bây giờ toàn thân đang run rẩy, hắn căn bản không biết Thẩm Tường làm cái gì với hắn lại để cho hắn biến thành như vậy.

"Bắt đầu." Một lão giả hô, giọng nói của hắn cũng tràn ngập chờ mong, muốn xem một chút Thẩm Tường sẽ chết như thế nào.

"Con rệp vô dụng, đi chết đi." Hoắc Dương kìm nén một cơn lửa giận và lực lượng lôi điện cuồng bạo, sau khi bắt đầu, đã nhanh như chớp đánh ra một quyền bay thẳng tới đầu của Thẩm Tường.

"Con rệp vô dụng là chính ngươi đi." Thẩm Tường lại còn cười được, hắn cũng ra quyền, tốc độ cực nhanh, người có nhãn lực tốt đều có thể nhìn ra, tốc độ ra quyền của Thẩm Tường vậy mà còn nhanh hơn Hoắc Dương một chút.

Nhưng là, nắm đấm của Thẩm Tường lại không mang theo lực lượng đáng sợ nào, trông chỉ là một quyền nhanh chứ không có gì khác lạ, khiến người ta kinh hãi chính là, một quyền này của Thẩm Tường vậy mà đón lấy cuồng quyền như lôi đình của Hoắc Dương.

Hai quyền va chạm vào nhau, cũng không giống như những gì mọi người nghĩ, bọn họ vốn cho rằng sẽ bộc phát ra tiếng sấm đinh tai nhức óc, sau đó cánh tay của Thẩm Tường sẽ bị lôi điện cuồng bạo tàn phá bừa bãi tới nứt ra.

Thế nhưng là bây giờ, chuyện xảy ra lại vượt quá xa suy đoán của mọi người, đều khó mà tin, sau khi hai quyền va chạm vào nhau, vậy mà rất bình tính, thật giống như hai cái nắm đấm khẽ đụng vào, một chút lực lượng ba động cũng không có.

Đầu Hoắc Dương lại đầy mồ hôi, khắp mặt là vẻ hoảng sợ, hắn vừa rồi có thể cảm nhận được rõ ràng, Lôi Điện thần lực cường hãn kia của chính mình sau khi đụng vào nắm đấm của Thẩm Tường, vậy mà trong nháy mắt biến mất không thấy hình bóng, như là đá chìm đáy biển, không có một chút sóng xung kích nào.

Hơn nữa, nắm đấm của Thẩm Tường còn tuôn ra một cỗ lực lượng kỳ lạ rót vào bên trong cánh tay của hắn.

Hoắc Dương kinh hô một tiếng, lui lại mấy bước, sờ lấy tay của mình, bởi vì cánh tay của hắn bây giờ có chút ngứa.

"Cốt cách của ta ... cốt cách đâu?" Hoắc Dương kinh hãi tới cực điểm, cốt cách và cánh tay của hắn toàn bộ không còn, mà cốt cách là giấu ở trong xương cốt, xương cốt biến mất, cốt cách cũng sẽ tán đi theo.

Thẩm Tường vừa rồi là sử dụng Hóa Cốt ma chưởng, ma công mà Bạch U U truyền thụ cho hắn tới bây giờ vẫn có uy lực rất lớn.

Cánh tay Hoắc Dương bị phế mất cũng chẳng sao cả, nhưng là cốt cách vất vả mới ngưng ra được mất đi, chuyện này với hắn mà nói thế nhưng là đả kích cực lớn.

Mấy tên trưởng lão ở trên đã nhìn ra, thực lực của Thẩm Tường không hề tầm thường, lại liên tưởng tới những lời nói khiêu khích trước đó của hắn thì biết Thẩm Tường là cố ý tới đập phá quán.

Chỉ là một chiêu đã dọa Hoắc Dương thành chó, tất cả mọi người bị cảnh này mà ngây ra như phỗng, mà những trưởng lão kia cũng ý thức được thực lực của Hoắc Dương có chênh lệch nhất định với Thẩm Tường.

Ngay vào lúc các trưởng lão kia còn chưa phải ứng kịp, Thẩm Tường nhảy vọt tới, bán tay Lôi Hỏa bừng bừng, cỗ lực lượng lôi điện cuồng bạo này muốn mạnh hơn nhiều so với Hoắc Dương vừa rồi.

Bàn tay Thẩm Tường huyễn hóa ra một chùm chùm thiểm điện, đột nhiên giáng xuống, bao phủ Hoắc Dương.

"A, ." Hoắc Dương hét thảm lên.

Mọi người thấy cảnh tượng trên luận võ đài thì lập tức tê cả da đầu, thân thể Hoắc Dương lại bị lực lượng lôi điện cuồng bạo kia xé rách ra, mạnh mẽ xé thành mảnh vụn.

Ầm.

Thẩm Tường vung tay áo lên, thổi ra một cơn gió lớn mang theo liệt hỏa, cuốn về phía thân thể bị xé nứt kia của Hoắc Dương, đốt mảnh vụn thành tro bụi.

Hoắc Dương chết rồi, trước đó còn oai phong lẫm liệt, một chiêu giết chết người, bây giờ lại bị người dùng mấy chiêu giết chết, những người bị Hoắc Dương làm trọng thương kia cảm thấy báo ứng này tới cũng quá nhanh một chút, trong lòng âm thầm vui vẻ, ít ra bọn họ còn sống mà Hoắc Dương đã chết.

"Ta đã đánh bại Hoắc Dương, Cốt Cách Thần đan trung phẩm của ta đâu?" Thẩm Tường mỉm cười với một tên trưởng lão mà nói.

Trong lòng mọi người lập tức vui mừng, đây mới là vở tuồn a.

Vốn là Vạn Cổ sơn kết minh với Đại Thiên môn, làm ra cái tiết mục trợ hứng này chính là muốn để Đại Thiên môn và Vạn Cổ sơn giương oai, nào ngờ lại bị người phá quán.

Hành vi bây giờ của Thẩm Tường chính là đánh mặt một cách trắng trợn, hơn nữa đập nát thể diện của Vạn Cổ sơn và Đại Thiên môn.

Ở đây có không ít người a, hơn vạn người, mặc dù phần lớn đều là tán tu, nhưng cũng có rất nhiều thế lực khác phái tới làm đại biểu, Đại Thiên môn và Vạn Cổ sơn nếu như không đưa Cốt Cách Thần đan cho Thẩm Tường thì vạy là nuốt lời, đây chính là chuyện hủy danh dự, tuy rằng tất cả không muốn nhưng bọn hắn vẫn cho Thẩm Tường một viên Cốt Cách Thần đan trung phẩm.

"Hiện tại ta có thể khiêu chiến tên đệ tử kia của Vạn Cổ sơn đi, Cốt Cách Thần đan trung phẩm đối với ta có tác dụng không lớn, ta hướng về Cốt Cách Thần đan thượng phẩm mà tới." Thẩm Tường hi hi ha ha mà nói.

Trông thế nào cũng cảm thấy hắn là cố ý tới phá quán, mà không phải vì Cốt Cách Thần đan thượng phẩm.

"Không cần phải vội, người trước tiên tạm thời nghỉ ngơi, chúng ta đã phái người đi báo tin tên đệ tử kia, chẳng mấy chốc là hắn sẽ đi tới." Trưởng lão Vạn Cổ sơn nói, sắc mặt hắn âm trầm, giọng nói cũng âm trầm, trông rất đáng sợ, ai nấy đều thấy được hắn đang nổi giận, chỉ có điều bởi vì thể diện không thể một chưởng vỗ chết Thẩm Tường.

Thẩm Tường ngược lại là hy vọng hắn đánh tới, như vậy hắn có thể đánh trả một cách danh chính ngôn thuận.

"Làm sao còn chưa tới?" Thẩm Tường ngòi ở trên luận võ đài, hơn không kiên nhẫn.

"Đó là bởi vì đệ tử mạnh nhất của chúng ta còn đang bế quan, chỉ có đệ tử chân truyền đệ nhất nội môn Vạn Cổ sơn chúng ta mới xứng đánh với ngươi, yên tâm chớ vội, hiện tại ngươi muốn rời đi cũng đã chậm." Lão giả kia cười nói âm trầm.

Đệ tử chân truyền đệ nhất nội môn Vạn Cổ sơn, nghe xong thì biết rất lợi hại.

"Cái tên này xong đời, đệ tử chân truyền đệ nhất kia thế nhưng là gia hỏa có trăm thần cách, có được mấy cái cốt cách a."

"Cũng chưa chắc, hắn vừa rồi còn chưa dùng hết sức, nói không chừng hắn cũng là trăm thần cách."

"Gia hỏa gọi là Tề Thiên này đến cùng có lai lịch gì, dám trêu chọc thế lực bá chủ Thiên Tinh, Vạn Cổ sơn thế nhưng là thế lực lớn đệ nhất ở Vạn Cổ Thiên Tinh này, hắn chắc chắn biết, nhưng còn tới trêu chọc, chẳng lẽ là Thiên Tinh khác phái tới đập phá quán?"

Mọi người thi nhau suy đoán.

Thẩm Tường ngồi ở trên luận võ đài, phát hiện có hơn mười lão giả đang vây quanh luận võ đài, lo lo lắng hắn chạy mất, hắn suy đoán Vạn Cổ sơn là muốn cho đệ tử chân truyền đệ nhất kia tới diệt sát hắn để cứu danh dự, đồng thời trút cơn giận.

Nhàm chán quá Thẩm Tường lấy ra viên Cốt Cách Thần đan trung phẩm vừa được ban thưởng vừa rồi, hít hà, cau mày nói: "Cốt Cách Thần đan trung phẩm này có phẩm chất cũng quá kém đi, lại là phẩm chất hạ thừa."

Nói xong, Thẩm Tường cầm Thần đan hướng phía ngoài ném một cái: "Loại rác rưởi này ta cũng không cần, người nào thích lấy thì lấy đi, đường đường Vạn Cổ sơn, còn danh xưng luyện đan mạnh nhất, thế mà lại cầm loại rác rưởi này ra lừa người."

Cốt Cách Thần đan trung phẩm nói ném là ném, cho dù là phẩm chất hạ thừa nhưng vẫn rất đắt.

P/S: Ta thích nào ...chương 6.

Bình Luận (0)
Comment