Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2309 - Chương 2309 - Thanh Long Bí Cảnh

Chương 2309 - Thanh Long bí cảnh
Chương 2309 - Thanh Long bí cảnh

Thẩm Tường nhìn vào Long Ảnh Dịch một chút, tiếp xúc tới ánh mắt của Long Ảnh Dịch, hắn cảm nhận được sát ý nồng đậm.

Đại trưởng lão lớn tiếng nói: "Còn nữa, các ngươi đi vào bên trong tuyệt không được giết nhau, có thể đả thương đối phương, nếu như giết chết thì không chỉ sẽ bị hủy bỏ tư cách, sau khi ra ngoài còn phải bị tộc quy xử tử, các ngươi tuyệt đối phải nhớ kỹ."

Đại trưởng lão nhìn vào Thẩm Tường, nghiêm túc nói ra: "Thẩm Tường, tới lúc đó ngươi cũng đừng giết ai, bằng không chúng ta cũng sẽ xử tử ngươi, đương nhiên, bọn họ cũng không được giết ngươi, nếu bọn họ giết ngươi, ta cũng sẽ để bọn họ phải đền mạng."

Thẩm Tường gật đầu nói: "Đại trưởng lão, ta nhớ kỹ."

"Được, tuy nhiên ngươi đi vào hơn phân nửa cũng sẽ không tìm được bao nhiêu vảy long, bởi vì ngươi không phải là Long, mà Long tộc chúng ta có cảm ứng đối với vảy Long, cho nên sẽ có nhiều ưu thế hơn so với ngươi, đương nhiên, ngươi đi vào cũng chỉ là lịch luyện mà thôi, không nên quá để ở trong lòng." Đại trưởng lão nói.

Nghe thấy Đại trưởng lão nói như vậy, trong lòng Long Kim Vinh cũng âm thầm yên tâm một chút, hắn biết Đại trưởng lão nói không sai, tìm kiếm vảy Long, long tộc bọn họ chắc chắn chiếm ưu thế hơn so với nhân loại.

"Như vậy bây giờ bắt đầu tiến vào Thanh Long bí cảnh, ở bên trong cũng có không ít khảo nghiêm đang chờ các ngươi, vảy long cũng không phải đạt được dễ dàng như vậy, cho dù các ngươi có thể cảm ứng được, nhưng phải trải qua rất nhiều khó khăn mới có thể thu được." Đại trưởng lão nói.

Sau đó, Thẩm Tường và mười tên Thánh Tôn khác thi nhau nhảy vào Thanh Long hồ.

Chỉ là vừa mới chạm vào nước hồ, trước mắt Thẩm Tường đã toát ra ánh sáng trắng, sau đó phát hiện chính mình rơi xuống ở trong một vũng bùn, làm toàn thân hắn trở nên bẩn thỉu.

"Cảm ứng vảy long (long lân), xem ra muốn thu hoạch được tư cách có chút khó khăn, quy tắc như vậy giống như cần một chút may mắn, coi như ta không ở nơi này, Long Ảnh Dịch cũng chưa chắc sẽ có được danh ngạch duy nhất."

Thẩm Tường từ vũng bùn phóng xuất ra một cỗ thần lực thuộc tính thủy, lơ lửng ở trên đầu của chính mình, tranh thủ thời gian cọ rửa bùn bám trên người, sau đó phóng thích hơi nóng tới hong khô thân thể.

"Ngươi có thể cảm ứng được vảy Long hay không? Nếu không thì tay trắng." Nguyệt Nhi nói ra: "Tóm lại ta là không cảm ứng được."

Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, nói ra: "Ta và đời sau của Thanh Long còn là có không ít lần tiếp xúc, hiện tại chỉ có thể xem trước bộ phận Thanh Long ở bên trong Cửu Tiêu Thần kiếm có phản ứng gì hay không."

Cửu Tiêu Thần kiếm chính là dùng thân thể Thanh Long tới luyện chế mà ra, chỉ có điều đó là Thanh Long đời sau, thực lực cũng không có cường đại như ở Tinh Pháp Thần vực này.

"Có phản ứng." Thẩm Tường lập tức nâng Cửu Tiêu Thần kiếm lên, đi lòng vòng tại chỗ, lúc chuyển tới một cái phương hướng, Cửu Tiêu Thần kiếm đột nhiên run lên.

"Hắc hắc, chỉ cần có phản ứng là ta có cơ hội." Thẩm Tường thu Cửu Tiêu Thần kiếm, dịch chuyển về phương hướng mà kiếm chỉ vừa rồi.

Không trung ở bên trong Thanh Long bí cảnh này là một mảnh trắng xóa, cũng không có ánh nắng mặt trời, nhiệt độ rất cân bằng, thỉnh thoảng sẽ có gió thổi tới, Thẩm Tường cảm thấy trong này có lẽ không có đêm tối.

"Thanh Long bí cảnh rất lớn." Thẩm Tường dịch chuyển một lát là có thể cảm nhận được, nếu ở bên ngoài hắn đã sớm rời xa tòa Long thành này.

Thẩm Tường di tới bên cạnh một ngọn núi nhỏ, hắnở đằng xa đã nhìn thấy một cái sơn động, hắn lại lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, phát hiện lúc Cửu Tiêu Thần kiếm chỉ về phía sơn động thì mới run rẩy lên.

"Chẳng lẽ là ở bên trong." Thẩm Tường hết sức cẩn thận, phóng xuất ra một sợi thần hồn đi vào dò xét, nhưng thần hồn vừa mới đi tới cửa sơn động thì cấm chế ở cửa sơn động làm tan hết.

"Có trận pháp kết giới." Thẩm Tường đi tới cửa sơn động, sử dụng Đạo Tâm nhãn nhìn vào bên trong, nhưng ngoại trừ thần linh khí các loại thuộc tính phát ra ánh sáng rực rỡ thì không còn gì khác.

Cửu Tiêu Thần kiếm chỉ có chỉ vào cái sơn động này thì mới có thể run rẩy, cho nên chỉ có đi vào bên trong mới có thể biết.

"Xem ra chỉ có thể tự mình đi vào mới biết được." Thẩm Tường thi triển dịch chuyển, thuận lợi đi qua kết giới ở cửa động, sau khi tiến vào bên trong, hắn lại phóng xuất ra một sợi thần hồn, để thần hồn bay tới cuối sơn động, chẳng mấy chốc có thể nhìn thấy chỗ đó có một cái bàn, ở trên bày một vảy màu xanh lớn chừng móng tay.

"Mảnh vụn vảy Long." Thẩm Tường kinh hỉ mà nói, sau đó đi tới, nhưng hắn không nghĩ tới mới vừa tới bên cạnh bàn, cầm mảnh vụn vảy Long lên thì hắn nghe thấy một tiếng "Răng rắc", giống như khỏi động cơ quan gì đó.

"Có phiền toái." Lông mày Thẩm Tường nhíu lại, lập tức dịch chuyển rời khỏi sơn động, mà khi hắn chạy ra khỏi sơn động, Thẩm Tường không trông thấy ngọn núi nhỏ kia, mà để đầu hắn tê dại chính là, núi nhỏ kia biến thành một con cóc to lớn.

"Vừa rồi ta còn ở sâu bên trong của con hàng này." Thẩm Tường nghĩ tới, thân thể không thể không run rẩy.

"Gia hỏa kia tới đây." Nguyệt Nhi vội vàng hô.

Thẩm Tường cũng đã trông thấy, con cóc to lớn màu xám đen kia nhảy vọt một cái, vậy mà vượt qua ngàn trượng, trực tiếp nhảy tới.

"Vẻ bề ngoài của ngươi quá khó nhìn, ta không muốn đánh với ngươi." Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, bổ ra mấy luồng kiếm khí về phía con cóc khổng lồ nhảy vọt tới kia, sau đó thì che giấu khí tức, vội vàng dịch chuyển rời khỏi chỗ này.

"Những mảnh vụn vảy Long này đến cùng là ai đặt, hố chết người, lần sau phải cẩn thận một chút." Thẩm Tường nghĩ tới chính mình đã từng tiến vào trong miệng một con cóc khổng lồ trông rất buồn nôn thì trong lòng cảm thấy không được thoải mái lắm.

Thẩm Tường chỉ là vừa mới tiến vào không bao lâu thì đã đạt được một chiếc mảnh vụn vảy Long, hắn lại giơ Cửu Tiêu Thần kiếm lên xoay quanh, cảm nhận được Cửu Tiêu Thần kiếm run rẩy, hắn lập tức dừng lại, sau đó lịch dịch chuyển tới một cái phương hướng.

"Là một khu rừng, cây cối đều rất dày đặc, sẽ không có loại gia hỏa buồn nôn như vừa rồi chứ?" Thẩm Tường tiến vào trong rừng rậm, thi thoảng sẽ lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra tới xác nhận phát hiện.

Không bao lâu, hắn đã đi tới dưới một gốc đại thụ, cây đại thụ này muốn lớn hơn so với cây cối xung quanh gấp mười lần, Cửu Tiêu Thần kiếm chỉ chính là chỉ vào cây đại thụ này.

Thẩm Tường đi vòng quanh đại thụ này một vòng, không phát hiện cái gì khác lạ, hắn lại dùng Đạo Tâm nhãn quan sát một chút, nhưng cũng không nhìn ra cái gì.

Hắn cũng cảm thấy kỳ quái, ở vừa rồi tại sao không cách nào dùng Đạo Tâm nhãn nhìn ra được con cóc khổng lồ kia.

Để bảo đảm sẽ không lại chạy vào bên trong miệng một loại quái vật nào khác, hắn dùng Cửu Tiêu Thần kiếm đâm vào cây đại thụ này mấy kiếm, cũng không có phản ứng gì, đại thụ chảy ra nhựa cây mang theo lực lượng sinh mệnh nồng đậm.

"Dịch ca, một viên Ác Linh huyết châu đổi lấy một mảnh vụn vảy Long, đây chính là ngươi đã nói, hiện tại ta dẫn ngươi đi tới chỗ mà ta cảm ứng được mảnh vụ vảy Long, chỉ cần ta lấy ra, ngươi lập tức đưa Ác Linh huyết châu cho ta."

Thẩm Tường đột nhiên ngyhe thấy có giọng nói truyền đến, hắn vội vàng trốn.

Đây là Long Anhr Dịch và một tên Thánh Tôn khác đi tới, nghe lời tên Thánh Tôn kia thì bọn hắn có lẽ là đang làm giao dịch.

Long Ảnh Dịch dùng Ác Linh huyết châu tới trao đổi mảnh vụ vảy Long, đây chính là vì cam đoan hắn có thể đi vào Lăng mộ Thanh Long, chỉ cần có thể tiến vào lăng mộ Thanh Long thì kế hoạch của bọn hắn sẽ thành công, trước đó hy sinh bao nhiêu cũng đáng.

"Không sai, ngươi nhanh đi lấy ra mảnh vụn vảy Long mà ngươi cảm ứng được đi, ta cho ngươi Ác Linh huyết châu." Long Ảnh Dịch nói ra: "Cũng chỉ có ngươi vận khí tốt mới có thể gặp được ta, mới có thể đổi lấy Ác Linh huyết châu, ngươi có lẽ là rất rõ ràng đi, dựa vào thực lực của ngươi, ngươi rất khó thu hoạch được tư cách kia, còn không bằng dùng mảnh vụn vảy Long tới trao đổi với ta."

P/S: Ta thích nào ... chương 9

Bình Luận (0)
Comment