Thẩm Tường không nghĩ tới Long Ảnh Dịch thế mà lại dùng phương thức như vậy tới thu hoạch được nhiều vảy Long hơn, tên Thánh Tôn kia bay tới trên cây đại thụ này, ở phía trên có một cái hốc cây, hắn cực kỳ to gan chạy vào.
"Hóa ra là ở trong hốc cây." Thẩm Tường vừa định ngang nhiên xông tới, lại cảm ứng được một cỗ khí tức ba động, hắn kinh hãi trong lòng, bởi vì trường hợp này không khác gì với lúc nãy hắn gặp được con cóc.
Chỉ thấy tên Thánh Tôn kia đột nhiên chạy như bay ra, ngay trong nháy mắt lúc hắn chạy vào, cây to này thế mà biến thành một con mãng xà khổng lồ màu đen.
"Nó đã thay đổi." Thẩm Tường sợ hãi kêu lên, cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi, vừa rồi hắn thế nhưng đâm mấy kiếm vào trên cây này, hơn nữa hắn có thể khẳng định chắc chắn rằng đây là một cái cây, nhưng bây giờ chỉ trong chớp mắt lại biến thành một con mãng xà màu đen khổng lồ.
Hắc Mãng quét cái đuôi tới, quét gãy tòa bộ cây cối ở xung quanh, trong miệng thế mà còn phun ra sương mù màu đen, vừa nhìn đã biết có mang kịch độc.
"Dịch ca cứu ta a." Tên Thánh Tôn kia bị con Độc Mãng thật dài này quấn lấy, quấn vào siết vào rất chặt, mà Dịch ca trong miệng hắn sớm đã chạy tới không biết chạy tới đâu rồi, lúc khí tức đại thụ thay đổi, Long Ảnh Dịch dùng tốc độ nhanh nhất mà chuồn đi, vừa nhìn đã biết là có sự chuẩn bị.
Thẩm Tường vội vàng dịch chuyển tới, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, mắt thấy trong nháy mắt đầu lưỡi của Hắc Mãng rụt vào trong miệng, Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, chém đứt con Hắc Xà này, sau đó nắm lấy Thánh Tôn kia liên tục dịch chuyển né tránh.
Mục đích chủ yếu của Thẩm Tường bây giờ chính là tìm kiếm mạnh vụn vảy Long, cho nên hắn cũng lười dây dưa với những con thú khổng lồ này.
Tên Thánh Tôn kia bị dọa phát sợ, hơn nữa khuôn mặt biến thành màu đen, hắn đương nhiên biết là Thẩm Tường cứu hắn ra, hắn nhìn xung quanh, nơi này la là một khu vực đồng bằng, hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngã xuống mặt đất.
"Cám ơn ngươi, nhân loại." Thánh Tôn này tuy rằng đã bị độc tới không nhẹ nhưng lại không quên cảm kích Thẩm Tường.
"Ăn vào đi." Thẩm Tường lấy ra một viên Giải Độc Thần đan, độc Hắc Mãng kia mặc dù là kịch độc nhưng độc không đáng sợ bằng độc của Hắc Long hoa, cùng với Thánh Tôn này là một con Long, chỉ cần có Giải Độc đan hỗ trợ cùng với lực lượng của bản thân hắn là có thể bức độc ra ngoài, không cần Tam Liên Thần đan cũng có thể giải được.
Chẳng mấy chốc, sắc mặt của tên Thánh Tôn này đã trở nên hồng nhuận.
"Thật sự là vô cùng cảm kích, Long Ảnh Dịch kia quá ghê tởm, thật sự là nhìn nhầm hắn." Thánh Tôn này sở dĩ đáp ứng trao đổi mảnh vụn vảy Long với Long Ảnh Dịch cũng bởi vì trước đó Long Ảnh Dịch có thanh danh không tệ, nhưng bây giờ hình tượng Long Ảnh Dịch trong lòng hắn đã tan rã.
"Thuận tay mà thôi, Thẩm Tường ta mặc dù là nhân loại nhưng bằng hữu thú loại của ta cũng có rất nhiều, quen biết Long cũng có một số, ở thế giới bên ngoài ta có một thê tử là Long." Thẩm Tường cười nói.
"Ta là Long Lâm, nếu như Thẩm huynh không chê, ta cũng muốn làm bằng hữu của ngươi." Long Lâm nhếch miệng cười nói, hắn là một tên tiểu tử trông rất thật thà.
"Đương nhiên không chê." Thẩm Tường cười nói: "Sau này chúng ta sẽ là bằng hữu."
Long Lâm đã nhận định Thẩm Tường là ân nhân cứu mạng, mặc dù là nhân loại, nhưng lại tốt như vậy, lúc trước hắn xác thực không ngờ tới, trong lòng của hắn âm thầm cảm kích Đại trưởng lão, nếu không phải Đại trưởng lão cho Thẩm Tường tiến vào thì nói không chừng hắn sớm đã bị con Hắc Mãng kia nuốt chửng rồi.
"Long Ảnh Dịch thật không phải thứ tốt gì, ngày bình thường giả bộ tốt như vậy, ở thời khắc nguy cấp thì lại như thế, xem ra chúng ta trước đó đều bị hắn lừa." Long Lâm tức giận nói ra: "Chờ ra ngoài ta chắc chắn sẽ nói cho Long khác."
"Long Lâm, ngươi có lẽ biết về chuyện của Bội Cẩn đi, Bội Cẩn nói mẹ của nàng trước đây chính là bị cha con Long Ảnh Dịch bức tử, hơn nữa Long Ảnh Dịch còn thiếu chút nữa thì xâm phạm Bội Cẩn." Thẩm Tường nói.
"Nếu là trước đó ngươi nói cho ta thì ta chắc chắn không tin, hơn nữa còn sẽ đánh nhau với ngươi, nhưng bây giờ ta tin, khó trách Long Bội Cẩn lại căm hận hai cha con này như vậy, chính là bởi vì hai cha con này từ trước cho tới nay đều ra vẻ đạo mạo, dẫn dắt chúng ta xa lánh Long Bội Cẩn." Long Lâm nói ra: "Chờ ra ngoài ta phải xin lỗi nàng mới được."
Thẩm Tường cũng không nghĩ tới, Long Bội Cẩn bị phần lớn Long khác bài xích, hóa ra cũng có quan hệ với hai cha con Long Ảnh Dịch.
"Long Lâm, ngươi lấy được mảnh vụn vảy Long không?" Thẩm Tường hỏi.
"Lấy được, ta vừa cầm lên thì cảm nhận được sát khí rất dày đặc của dị thú, sau đó đại thụ biến thành Hắc Mãng." Long Lâm nhớ lại, lòng còn sợ hãi.
"Ta sớm đã đi tới bên cạnh gốc gây, ta còn đâm mấy kiếm vào gốc cây đó, nhưng không có phản ứng gì." Thẩm Tường cau mày nói: "Ta trước đó cũng từng tiến vào một ngọn núi nhỏ, ta ở bên trong lấy được mảnh vụn vảy Long, ngọn núi nhỏ kia lập tức biến thành một con cóc rất to lớn."
"Khả năng cái này là trận pháp loại hình dịch chuyển, dịch chuyển dị thú tới, con Hắc Mãng kia cũng không phải là đại thụ biến thành, cóc cũng không phải núi biến thành." Long Lâm cũng hơi kinh ngạc: "Thẩm huynh, không nghĩ tới ngươi thế mà cũng có thể cảm ứng được mảnh vụn vảy Long, hơn nữa còn nhanh hơn nhiều so với ta, nếu là ngươi hành động nhanh một chút, nói không chừng đã đạt được hai cái."
"Long Lâm, ta nghe thấy giọng nói của ngươi mới trốn đi, ta biết ngươi muốn dùng mãnh vụn vảy Long trao đổi Ác Linh huyết châu với Long Ảnh Dịch." Thẩm Tường nói.
"Thẩm huynh, ngươi rất cần mảnh vụn vảy Long này sao, ta đưa cho ngươi đi." Long Lâm lập tức lấy mảnh vụn vảy Long màu xanh kia ra đưa cho Thẩm Tường.
"Chẳng lẽ các ngươi không lo lắng, ta là nhân loại tiến vào lăng mộ Thanh Long làm loạn sao?" Thẩm Tường cười nói, hắn cũng không có nhận lấy.
"Có cái gì mà phải lo lắng, Đại trưởng lão không phải đã nói rồi sao, nếu ngươi thật có thể tiến vào lăng mộ Thanh Long thì đó chính là ý tứ của lão tổ Thanh Long, Long tộc chúng ta có rất nhiều Long xuất sắc đều thu được tư cách, nhưng cuối cùng không phải cũng không đi vào được sao." Long Lâm cười nói.
Thẩm Tường nhận lấy mảnh vụn vảy Long, hắn quả thật rất muốn tiến vào trong lăng mộ Thanh Long để nhìn xem có thứ mà chính mình tìm kiếm hay không.
"Ta sẽ không lấy không của ngươi, cái này cho ngươi, xem như trao đổi với ngươi." Thẩm Tường đưa tới một viên Cốt Cách Thần đan thượng phẩm, thứ này hắn luyện chế ra không ít, căn bản không thiếu, nhưng đối với Long Lâm mà nói thì lại cực kỳ quá giá.
"Đây là ... Cốt Cách Thần đan sao? Xem ra còn là thượng phẩm a." Long Lâm kinh ngạc tới kêu to lên: "Thẩm huynh, cái này quá quý giá, ta không cần, mệnh của ta là ngươi cứu, ta cho ngươi mảnh vụ vảy Long là nên làm."
Thẩm Tường trực tiếp nhát vào trong áo hắn, cười nói: "Cái này đối với ta mà nói không tính là quá quý giá, coi như là chút lễ vật tặng cho ngươi, ngươi đừng quên ta là nhân loại từ bên ngoài tới, trên người của ta mang theo một chút."
"Cám ơn ngươi, Thẩm đại ca." Long Lâm nhếch miệng cười nói, sau đó cẩn thận cất Cốt Cách Thần đan thượng phẩm đi.
"Đại ca, bên trong Thánh Tôn này có mấy người anh em tương đối tốt của ta, để ta xem một chút có thể liên hệ với bọn họ hay không, ta bảo bọn họ cho ngươi mảnh vụn vảy Long." Long Lâm nói.
"Vậy thì nhanh lên, nói không chừng Long Ảnh Dịch đã tìm được bọn họ." Thẩm Tường nói, như vậy cũn không tệ, không cần phí sức là có thể đạt được mảnh vụn vảy Long, chỉ cần dùng Cốt Cách Thần đan thượng phẩm là có thể đổi được.
Trên đầu Long Lâm đột nhiên xuất hiện hai cái long giác (sừng rồng), chỉ thấy long giác của hắn rung động, một lát sau, hắn nói ra: "Còn may bọn họ đều chưa được Long Ảnh Dịch tìm tới, ta đã nói chuyện Long Ảnh Dịch thấy chết không cứu nói cho bọn họ, bọn họ chẳng mấy chốc sẽ tới tụ hợp với ta."
P/S: Ta thích nào ... chương 10